Danh Môn Ác Nữ
Chương 49: Chương 49
Chương ma ma quay đầu lại chính là nói chuyện này cho Vạn Thục Tuệ, mặc dù cho đến bây giờ bà cảm thấy phá hủy tòa nhà này dù sao cũng hơi đau lòng, nhưng một chút cũng không cảm thấy có gì không ổn với hành động của Vân Thù, cũng bởi vì bản thân tiểu thư nhà bà nhu nhược một chút mới khiến cho những người này một hai cái đều bò lên trên đầu.
Sau khi Vạn Thục Tuệ nghe được Chương ma ma nói như vậy, bà không nhịn được thở dài: “Ta hiểu được Thù nhi là một đứa lanh lợi, chỉ có điều con bé làm như vậy thanh danh của con bé…”
Khi Vạn Thục Tuệ nhắc tới thanh danh của Vân thù, trong lòng chính là không kiềm chế được đau thương, “Cũng đều trách ta làm mẫu thân vô năng, lúc này mới liên lụy tới con bé!”
Khi Chương ma ma nghe được Vạn Thục Tuệ nói như vậy, bà ngược lại có vài phần không đồng ý với ý kiến, bà nói: “Tiểu thư, nếu lời nói này của tiểu thư để cho Thù nhi tiểu thư nghe được sẽ lại đau lòng, nếu Thù nhi tiểu thư thật sự để ý tới thanh danh, vậy thì sẽ không làm những chuyện này để lấy lại công đạo cho tiểu thư rồi. Hơn nữa, ma ma ta thấy Thù nhi tiểu thư thông minh, trong lòng nhất định có kế sách của mình, tiểu thư cũng không cần quá lo lắng. Còn nữa, tiểu thư lo lắng như vậy cũng không có tác dụng, miệng sinh trưởng trên người người ta, cho dù Thù nhi tiểu thư không hề làm gì, muốn nói thì người ta vẫn cứ nói, chúng ta cũng không quản được.”
Vạn Thục Tuệ nghe Chương ma ma nói như vậy, bà cũng chỉ có thể thở dài một, chuyện này chỉ có thể coi nhẹ một chút, đây cũng không phải chuyện bà có thể khống chế.
Chương ma ma cũng hết sức bất dĩ với những người khua môi múa mép nói loạn bên ngoài, những người kia vốn không biết tình huống như thế nào, nghe tiếng gió đoán trời mưa, há miệng sẽ không khép lại, lời nói ra thật sự có thể tức chết người, lúc này mới chỉ có thời gian gần nửa ngày đã lan truyền Thù nhi tiểu thư là một nữ tử giống như ác bá, bà cũng không có ý định nhai lại những lời nói bóng nói gió này tới trước mặt Vạn Thục Tuệ, cho nên cũng hoàn toàn không nói tới.
Vân Thù ở bên ngoài nghe được đối thoại giữa Chương ma ma và Vạn Thục Tuệ, nàng cũng không nhịn được nở nụ cười, nàng đẩy cửa đi vào, gọi một tiếng “Nương” sau đó nhìn về phía Chương ma ma, lại ngọt ngào gọi một tiếng Chương ma ma.
Chương ma ma là bà vú của Vạn Thục Tuệ, lấy sữa nuôi lớn Vạn Thục Tuệ, sau đó lại nhìn Vân Thù ra đời lớn lên, tuy nói rằng đây là một nãi nương, là một hạ nhân, nhưng ở trong mắt Vân Thù không khác gì người thân.
Cẩm Sắt và Lưu Châu cũng đứng ở ngoài cửa, thật ra thì trong căn nhà này không có nhiều người, ban đầu khi Vạn Thục Tuệ xuất giá nha đầu hồi môn bên cạnh cũng có hai người, nhưng sau khi đến tuổi lập gia đình, Vạn Thục Tuệ cũng làm chủ cho các nàng chuộc thân, chọn người gả cho, cho nên bây giờ bên cạnh trừ Chương ma ma trung hậu cũng chỉ có hai nha đầu Y Lan và Y Phương, Y Lan đi theo bên cạnh Vạn Thục Tuệ, còn Y Phương và Lưu Châu phụ trách đồ ăn.
Vạn Thục Tuệ thấy lúc Vân Thù tiến vào còn mang theo Cẩm Sắt và Lưu Châu của mình đi theo, còn dẫn cả Y Lan và Y Phương theo tới, nên cũng hơi ngập ngừng: “Thù nhi, con có chuyện gì à?”
“Hôm nay nữ nhi có một số việc muốn nói với mẫu thân, có
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!