Danh Môn Ác Nữ
Chương 55: Chương 55
Dương Đức Bình được nam nhân này dẫn tới một tửu lầu xem như sang trọng trong thành, vừa mới vào cửa, tiểu nhị đưa mắt nhìn Dương Đức Bình, giống như đang cân nhắc có cần cầm cây chổi đuổi ông ta ra cửa hay không. Dương Đức Bình hơi sợ hãi, đang định có bước chân đi vào hay không, người nọ lại nói một câu với Dương Đức Bình: “Dương đại ca đứng ngoài cửa làm gì vậy!”
Vừa nói vừa kéo Dương Đức Bình vào cửa vừa ném cho tiểu nhị kia một thỏi bạc nói: “Đưa lên vài hũ rượu ngon trước, lại mang lên chút thức ăn, hôm nay ta muốn cùng Dương đại ca không say không về.”
Dương Đức Bình thấy người kia vung tay chính là một thỏi bạc, ông vừa liếc nhìn qua thỏi bạc này ước chừng có trên dưới hai lượng, cũng đích xác đủ để cho bọn họ ăn ngon uống tốt tột trận trong tiệm rượu này. Ông thấy người này sảng khoái như vậy, trong lòng lập tức không suy nghĩ gì nữa, đi theo người nọ vào trong một phòng bao trên lầu hai.
Vừa mới ngồi xuống không bao lâu, tiểu nhị đã ôm hai vò rượu và hai cái chén lên, sau khi để rượu xuống bàn mới ân cần nới: “Khách quan chậm rãi dùng, thức ăn nhắm rượu lập tức tới ngay.”
Vừa dứt lời, tiểu nhị đã chạy xuống, tốc độ kia được gọi là vô cùng nhanh.
Người nọ một chưởng gỡ giấy đỏ trên vò rượu rót đầy một chén cho Dương Đức Bình, mùi rượu này xông vào mũi trong nháy mắt đã câu mất hồn của Dương Đức Bình, ông gần như không thể chờ đợi bưng ly rượu uống một ngụm, khi cay từ cổ họng đi xuống, Dương Đức Bình chỉ có cảm giác cả người mình giống như sống lại.
Dương Đức Bình liên tiếp uống vài ngụm cho đến khi ly rượu trước mặt mình gần như trống không mới dừng tay, cả khuôn mặt bị mùi rượu hun đến đỏ bừng nói: “Ngược lại khiến huynh đệ chế giễu, ta đây đã hai ngày không dính một giọt rượu, cực kỳ nhớ, cũng chính là không để ý quy củ khiến cho huynh đệ chê cười.”
Người nọ cười ha hả lơ đễnh nói: “Dương đại ca đây mới gọi là tính tình chân thật, tiểu đệ chính là trúng ý Dương đại ca tính tình sảng khoái như vậy.” Vừa nói chính là cầm vò rượu rót một ly rượu cho Dương Đức Bình, “Đại ca uống rượu, hôm nay chúng ta uống thật sảng khoái!”
Dương Đức Bình cũng không mơ hồ, bưng rượu lại uống vài ngụm, lại nhìn về phía hán tử cứ một lời lại một tiếng gọi ông làm đại ca, chỉ cảm thấy nhìn như thế nào cũng thuận mắt, “Đúng rồi đại huynh đệ, ngươi xem trí nhớ của ta đây, ta đã quên ngươi gọi là như thế nào rồi?”
Người nọ nghe Dương Đức Bình hỏi như vậy, cũng không giận, sau khi uống một ngụm rượu mới lại nói một câu: “Ta họ Đoàn, Dương đại ca không để ý gọi ta một tiếng Đoàn lão tam là được.”
“Đoàn lão đệ! Hôm nay may mà có lão đệ ở đây, nếu không ta đây còn không biết đến khi nào mới có thể dính vào một ngụm rượu!” Dương Đức Bình nói như vậy, bưng ly rượu về phía người ta nói, “Đoàn huynh đệ, đại ca ở đây mời lão đệ một
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!