Danh Môn Ác Nữ - Chương 57: Chương 57
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
13


Danh Môn Ác Nữ


Chương 57: Chương 57



Nam phong quán!

Khi Dương Kiệt Minh nghe được ba chữ này thì gần như ngất đi, tuy rằng hắn chưa từng đi tới nhưng cũng nghe nói tới nam phong quán này vốn cũng không phải nơi thanh lâu hoa khôi ca cơ gì, nam phong quán này là nơi nam nhân bán mông.

Dân phong Đại Khánh chất phác, về cách biệt nam nữ cũng không nghiêm khắc như vậy, thích sự vật xinh đẹp, cho dù là nam nữ đều thích, cho nên trong nam phong quán này cũng không thiếu người đi mặc dù Dương Kiệt Minh chưa từng đi tới chỗ đó cũng từng nghe tới đại danh của nam phong quán, hiểu được nam phong thật ra là tiệm đồng tính nam, chỗ đó thật ra cũng không khác gì hoa lầu, khác biệt duy nhất chính là trong hoa lầu là nữ nhân, mà trong nam phong quán đều là nam nhân.

Dương Kiệt Minh cũng la hoảng lên: “Các ngươi nói nhăng gì đó, cha ta làm sao có thể bán ta cho nam phong quán, nương, cứu con, nương!”

Hắn ra sức giùng giằng, nhưng rốt cuộc không phải là đối thủ của mấy hán tử dũng mãnh có lực, giãy giụa thế nào cũng không giãy giụa khỏi trói buộc của bọn họ được, ánh ắt của hắn càng tỏ vẻ kinh hoảng, thậm chí mang theo vài phần nghẹn ngào.

Cao thị gào khóc định xông lên ngăn cản những người kia, nhưng cũng vẫn bị đẩy ra hết lần này đến lần khác, mấy lần sau Cao thị cũng không theo kịp bọn họ, chỉ có thể trơ mắt nhìn nhi tử của mình bị mang đi còn bà ở phía sau gào khóc, nhưng cũng hoàn toàn không có cách nào.

Cao thị vẫn đuổi tới bên ngoài nam phong quán, nhưng ban ngày nam phong quán và hoa lầu đa phần đều trong lúc nghỉ ngơi, đợi đến chạng vạng mới bắt đầu mở cửa, cho nên mặc cho Cao thị ở bên ngoài đập phá cửa cũng không có ai đi mở cửa cho bà, ngược lại chọc giận lão bản đang nghỉ ngơi trong viện, lập tức chính là đen trầm mặt vứt Cao thị ra ngoài.

Dương Kiệt Minh bị mang vào một phòng bao trong nam phong quán, dọc đường hắn bị mang đi vẫn một mực kêu la thậm chí không giống như một nam nhân bình thường vẫn ở đó kêu khóc. die ennd kdan/le eequhyd onnn

“Chậc chậc, ta còn tưởng rằng là nhân vật như thế nào, là một nam nhân vừa khóc vừa la, thật sự vừa nhìn đã cảm thấy khiến cho người có vài phần chưa lớn lanh lẹ!” Một phụ nhân bôi son phần dày đậm vào cửa, bà nhìn Dương Kiệt Minh bị cột chặt ném bên cạnh, trong ánh mắt kia hoàn toàn xem kỹ, gần như muốn lột bỏ áo ngoài của hắn ra nhìn sạch sẽ.

Bà tiến lên mấy bước đưa tay dùng sức giữ chặt cằm của Dương Kiệt Minh sau đó lắc lư trái phải nhìn diện mạo của Dương Kiệt Minh, “Ta cũng đã nghe nói lời đồn đãi về tiểu tử này, mặc dù không coi là vật gì tốt, nhưng da thịt này coi như không tệ, vẫn tính là da mịn thịt mềm, biết chữ mà nói ở đây còn có thể lăn lộn một trận.”

Bà nói xong buông lỏng tay ra, từ trên cao nhìn xuống Dương Kiệt Minh, giọng lạnh lùng vô tình, “Hoa ma ma ta cũng là người hết sức dễ nói chuyện, nếu ngươi ngoan ngoãn nghe lời, lui về sau ta sẽ cho ngươi ăn ngon uống say, nhưng nếu ngươi không nghe lời, ma ma ta chính là có thủ đoạn để cho ngươi nghe lời!”

Khi Dương Kiệt Minh nghe ma ma này giải thích một phen, gương mặt của hắn gần như trắng bệch như tuyết, “Không, ngươi nhất định sai rồi, sao ta có thể ở nơi như thế này, cha ta sao có thể làm ra chuyện như vậy! Ta đường đường là người đọc sách, sao có thể làm chuyện bẩn như vậy!”

Dương Kiệt Minh như thế nào cũng không tin tưởng, những năm này cha hắn thật sự không làm ra chuyện gì tốt đẹp, cả ngày uống say khướt còn cả ngày nhớ lại quá khứ, nhưng ông cũng không trở nên hồ đồ đến mức bán nhi tử duy nhất của ông cho nam phong quán.

“Cha ngươi có thể làm ra chuyện như vậy hay không ma ma ta cũng không rõ ràng, nhưng cha ngươi tự tay ký khế ước bán thân, bên trên còn ấn dấu tay không sai được. Ngươi cũng đừng nói những lời này ở trước mặt ta, ngươi không muốn ngây ngô ở trong nam phong quán này cũng được, chỉ cần ngươi có bạc chuộc khế ước bán thân của ngươi, ma ma để cho ngươi đi!” Hoa ma ma cười lạnh nói, “Nếu ngươi không có bạc, vậy phải nghe theo lời lão nương nói!”

“Ta nhổ vào, các ngươi nhất định dùng thủ đoạn không thấy được ánh sáng ra tay, ta khuyên các ngươi

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN