Danh Môn Ác Nữ - Chương 89
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
7


Danh Môn Ác Nữ


Chương 89



Vân Hoằng nhìn những món đồ cưới này, ông làm con rể Vạn gia nhiều năm như vậy lại không rõ Vạn gia có của cải gì sao, Vạn gia đừng nói chuẩn bị ra những món đồ cưới có mặt mũi này, Vân gia không chuẩn bị ra gió thu * đã không sai, nhưng những món đồ cưới này nếu như nói toàn bộ đều do Liễu gia đặt mua tới giữ thể diện, nhưng cái này cũng có phần không nói được, Liễu Bác Ích là hạng người gì người trên triều đình đều rõ ràng, ông ta không làm ra được những chuyện tham ô như vậy, hơn nữa, ở đây chính là dưới chân thiên tử, cho dù muốn tham ô, cũng không thể trắng trợn bày ra ngay trước mắt mọi người để cho người ta biết được.

(*) Gió thu (Thu phong): Nghĩa bóng chỉ sử dụng các biện pháp khác nhau để có được tài sản của người khác.

Vậy những món đồ cưới này?!

Cho dù là Liễu Bác Ích lén mua thêm cũng được hay là như thế nào, Vân Hoằng chỉ có cảm giác trên mặt mũi của mình rất không có ánh sáng, nhất là đối diện với những ánh mắt thăm dò mang theo chế giễu nhìn tới, Vân Hoằng cảm giác bản thân mình còn khó chịu hơn bị người giễu cợt ngay mặt.

Nhớ tới trước kia đồ cưới của Chu Bích Cầm là bốn mươi tám nâng, cũng có đất đai và cửa hàng, nhưng ít hơn rất nhiều những thứ được chứng kiến trước mắt, chỗ của hồi môn của Chu Bích Cầm chính là hai trăm mẫu đất đai cùng với bốn năm cửa tiệm trong thành mà thôi, so sánh với bây giờ, vậy thật sự có thể coi là một trời một vực rồi.

Trong này có không ít người ngày đó cũng được Vân Hoằng mời tới dự lễ, dĩ nhiên cũng từng nhìn thấy đồ cưới của Chu Bích Cầm vào cửa, hôm nay nhìn những món đồ cưới lướt qua dưới mí mắt mình rõ ràng cho thấy phong phú hơn Chu Bích Cầm vô số, lập tức chính là cảm thấy Vân Hoằng có dấu hiệu nhặt vừng mè mà bỏ quên dưa hấu.

Trên mặt Liễu Bác Ích cũng có phần giật mình.

Gả nữ trong Ung đô hơn phân nửa đều đi theo sính lễ mà tới, cho bao nhiêu sính lễ, vậy thì sẽ đáp lại bấy nhiêu đồ cưới. Nếu gia cảnh khá hơn một chút cũng hết sức nhìn trúng hôn sự này dĩ nhiên sẽ mua thêm không ít đồ cưới đưa tới để giữ thể diện cho nữ nhi nhà mình, trước kia trong đồ cưới cuối cùng còn từng đặt mua quan tài trường sinh, ý nghĩa rằng coi trọng hôn sự này, chỉ có điều sau đó cảm thấy vào ngày đại hỉ đón trường sinh vào cửa rốt cuộc cũng không phải chuyện đẹp mắt gì, lúc này mới dần không cần. Nếu gia cảnh kém một chút, hơn phân nửa sính lễ và lễ hỏi được nhà gái giữ lại rồi đặt mua thêm hai nâng đồ cưới ra cửa cũng không phải chuyện hoàn toàn không thể nào.

Nhưng đồ cưới này…

Liễu Bác Ích nhớ ban đầu trong sính lễ mình đưa qua thật sự có năm trăm mẫu ruộng đất, ông đương nhiên không phải người thân không có đồ, hơn nữa đồ trưởng bối đã qua đời trong nhà lưu lại, trên tay có trăm ngàn mẫu đất đai cũng không tính là chuyện hiếm có gì, lúc ông đưa sính lễ qua, lễ hỏi là sáu trăm lượng, đất đai là năm trăm mẫu, còn có hai gian cửa tiệm ở trong thành Ung đô, còn dư lại ngoài những tơ lụa ra chính là đồ trang sức, nhưng bây giờ nhìn thấy đồ cưới này, Liễu Bác Ích không khỏi có ít nhiều kích động khó nén, ông biết hơn phân nửa đồ cưới này đều do tiểu nha đầu Vân Thù kia làm ra, đây là đang nói cho cả Ung đô biết nàng hết sức coi trọng mối hôn sự này của mẫu thân, cho dù rời khỏi Vân gia, nàng có năng lực để cho mẫu thân mình thêm nở mày nở mặt.

Tiểu nha đầu kia! Trong lòng Liễu Bác Ích xúc động thật lâu, trên khuôn mặt cũng mềm mại một chút.

Đồ cưới vẫn còn từng nâng từng nâng đưa vào, bên ngoài cũng vây không ít người xem náo nhiệt, dưới khua chiêng gõ trống, người cả Ung đô đều nghe được tiếng gió, người nhàn rỗi không có chuyện gì cũng sớm đi theo suốt một đường đồ cưới này nhìn một vòng, không nhìn còn không sao, vừa nhìn một đống người kinh ngạc than thở không thôi, đồ cưới này đủ phong phú.

Ngàn mẫu ruộng và mười tám cửa tiệm này làm kinh sợ mọi người, vốn tưởng rằng phía sau đó hơn phân nửa không có gì đáng giá khiến cho người ta bị hoa mắt rồi, nhưng sau đó mang tới cửa vẫn khiến cho người ta đỏ mắt rỉ máu, đó là mấy nâng vàng bạc đồ trang sức. Đây ngược lại vốn không phải là thứ hiếm gì, người lui tới nhiều ít gì cũng là người có chút của cải, trên tay ai mà không có vài thứ vàng bạc đồ trang sức, nhưng những món vàng bạc đồ trang sức đồ cưới mang tới đặt trên bàn, có một vài thứ kiểu dáng giống vậy cũng có vài kiểu dáng trong Ung đô cho tới

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN