Danh Môn Ác Nữ - Chương 91
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
7


Danh Môn Ác Nữ


Chương 91



Vân Hoằng bị Liễu Bác Ích nói như vậy ngay trước mặt mọi người, cả khuôn mặt già này của ông vô cùng không nhịn được, cả khuôn mặt rất khó coi, cũng không biết là xấu hổ hay là tức giận.

Người khác nhìn Vân Hoằng dù ít dù nhiều cũng có vài phần khinh bỉ, tuy nói hôm nay mọi người đều sáp lên náo nhiệt muốn tới nhìn náo nhiệt này, nhưng thế nào cũng không nghĩ tới muốn nói ra những lời khó chịu như vậy vào trong ngày đại hỉ, Vân Hoằng mới vừa nói như vậy cũng thật sự có phần rất không nên việc, mọi người cũng chỉ cảm thấy khó trách Liễu Bác Ích có thể từng bước từng bước một ngồi vào vị trí Ngự sử còn Vân Hoằng chỉ có thể đủ làm một Hầu gia không có thực quyền gì nhận không bổng lộc, tính tình như vậy, cũng xem như Liễu Bác Ích tính khí tốt không lập tức đuổi ông ta ra ngoài.

Vân Hoằng nặng nề hừ một tiếng, mới vừa mở miệng nói Liễu Bác Ích này chẳng qua chỉ đúng là nhặt một đôi giày rách ông đã không cần nữa thì thấy Tạ Hoài Ẩn ở bên cạnh lạnh lùng đưa mắt nhìn lại.

Đối với Tấn Vương, Vân Hoằng dù ít dù nhiều cũng rất không muốn gặp, nguyên nhân này cũng không kỳ quái, Tấn Vương trông coi hộ bộ, mỗi khi cần dùng bạc, Tạ Hoài Ẩn chính là muốn cắt một chút bạc bổng lộc trên người bọn họ, đây nếu chỉ như vậy, thật sự cũng không phải là chuyện gì. Trong ngày thường Tấn Vương cũng xem như hết sức hiền hòa, một chút không làm khó người ta, ngẫu nhiên gặp vẫn sẽ cười cười nói nói, nhưng khi lạnh lùng lên khi nhìn người bày ra vẻ mặt phong thần như ngọc, còn có trong đôi mắt hơi nhếch lên nhìn như mang phong tình vô hạn đều chứa đầy ý lạnh, chỉ một cái liếc mắt nhìn qua đã thật sự khiến cho trong lòng người ta có cảm giác rét run.

Tạ Hoài Ẩn hết sức khinh thường hành động của Vân Hoằng, trong ngày đại hỉ này mà ông ta còn nói được một vài lời không lên được mặt bàn, thật sự gọi là ông ta cũng có vài phần không lanh lợi, lập tức mặt mày lạnh xuống, nói: “Bổn Vương nhìn sắc mặt Vân Hầu gia đúng là có vài phần khó coi, nghĩ đến chắc thân thể khó chịu, lúc này mới có thể không biết có lời gì không thể nói việc gì không thể làm rồi.”

Mặc dù lời này của Tạ Hoài Ẩn có vài phần hung ác không đáng chê trách, nhưng người hiểu biết đều hiểu, đây là Vân Hoằng nhân tiện chọc giận luôn cả Tấn Vương.

Miệng Vân Hoằng há ra, định mở miệng nói chuyện, lại nghe Tạ Hoài Ẩn lên tiếng lần nữa: “Liễu tiểu thư huệ chất lan tâm, những thứ đồ này có thể được gọi là tuyệt diệu, bổn Vương cũng hết sức vui mừng, đổi sang ngày khác muốn tham khảo Liễu tiểu thư một chút mới được, bổn Vương thấy ngọc lưu ly Liễu tiểu thư chế tạo chính là cực tốt, ngay cả trong cung cũng chưa từng thấy tài nghệ như vậy, ngày khác nhất định phải đòi chỗ Liễu tiểu thư một phần, phụ hoàng cũng vô cùng thích ngọc lưu ly, nhìn thấy nhất định se vui mừng.”

Tạ Hoài Ẩn khẽ dừng lại một chút, nụ cười trên mặt càng sâu thêm nói: “Hôm nay là ngài đại hỉ của Liễu Ngự sử, cần phải ăn mừng vui vẻ, việc gì phải vì việc hỏng bét không liên quan làm hỏng bầu không khí này chứ? Bổn Vương còn định chờ mở tiệc, vui vẻ ăn uống một chút.”

Tạ Hoài Ẩn thốt ra lời này, ánh mắt của mọi người lập tức cũng thay đổi. Theo lời Tấn Vương Tạ Hoài Ẩn thứ nhất điểm danh Vân Thù bây giờ đã thành tiểu thư Liễu gia, cũng đã không có quan hệ gì với Vân gia rồi, còn nữa, cũng coi như đang cảnh cáo Vân Hoằng, đừng nói ra những lời khiến cho người ta tức giận vào ngày này, nếu không đến lúc đó hắn sẽ không nhất định giống như cho Liễu Bác Ích thêm mấy phần mặt mũi, cái khác, Tạ Hoài Ẩn cũng coi như khẳng định tài nghệ này của Vân Thù, trong nội cung cũng không có đồ đó chính là vật hiếm có chân chính rồi, ai lại không hiếm lạ chứ!

Tạ Hoài Ẩn nói xong chính là dẫn Lý Đàn Việt đi lên nhà chính bày đồ cưới, chỉ cảm thấy những thứ đồ này mới vừa rồi hắn còn không nhìn cẩn thận, muốn nghiêm túc nhìn một chút, có lẽ có thể từ trong đó nghĩ ra cách kiếm tiền tốt cũng chưa chừng!

Chờ Tạ Hoài Ẩn vừa đi ra, người khác cũng đi theo nên làm cái gì thì làm cái đó, người muốn dùng trà, ngoại viện cũng có không ít nha hoàn gã sai vặt, chỉ cần căn dặn một tiếng là được, người muốn nói chuyện trời đất cũng tìm người quen thuộc lẫn nhau ở bên cạnh nói chuyện phiến, mà người giống như Tạ Hoài Ẩn bị những món đồ cưới này móc vào tâm tư cũng đi theo phía sau Tạ Hoài Ẩn vào nhà chính, muốn nhìn kỹ một chút.

Giờ lành rước dâu hôm nay còn chưa tới, Liễu Bác

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN