Đạo Chu - Chương 663: Ta đã trở về
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
5


Đạo Chu


Chương 663: Ta đã trở về


Trong khi nói về thế giới ảo, Đại Sư cũng sử dụng hình ảnh một trận chiến để đưa ra giải thích cho tất cả mọi người. Buổi truyền hình đương nhiên chính là trực tuyến, đám người hồn sư có lá sinh mệnh đều trực tiếp xem cuộc phỏng vấn đặc biệt này. Vừa xem họ vừa kinh ngạc không dứt đối với thế giới ảo mà Đại Sư nói đến. Một tuyệt tác như vậy e rằng chỉ có thần mới có thể nắm giữ, vậy mà Thiên Địa tông có thể nắm giữ bậc thần khí này.

Không ít thế lực đối với Thiên Địa tông đều có một cái nhìn hoàn toàn khác. Họ lại đánh giá với Thiên Địa tông đó chính là thực lực sâu không lường được. Đồng thời họ cũng biết được trận đấu lần này thực sự có ưu và nhược điểm khá đặc biệt.

Mỗi hồn sư từ lúc bắt đầu chênh lệch không quá lớn. Ngay cả những hồn sư có thực lực chỉ thuần hồn tôn cũng có thể chiến thắng hồn tông nếu như có một chiến thuật hợp lý. Thời gian ban đầu trong một thời gian ngắn, các đội có hồn lực thấp chính là thời điểm có thể đạt được thắng lời. Thời gian đấu càng lâu, tu vi ban đầu hồn sư sẽ càng được giải phóng nhiều. Đối với các hồn sư có hồn lực vượt trội, đó chính là lợi thế của họ.

Đối với thế giới ảo, thế giới này sẽ chính thức mở ra từ ngày hôm nay. Đồng thời thế giới ảo sẽ phục vụ cho các danh sách các học viên đăng ký vào trong thế giới ảo. Các trường có thể chính thức sử dụng thế giới ảo để quen thuộc cũng như tiến hành tổ chức thi đấu thử nghiệm.

Chạm… Bàn chân chạm vào mặt đất, Vũ Vô Cực thở ra một hơi dài. Bàn tay nắm lại, ánh mắt nhìn về phía một đám côn trùng. Sát khí từ cơ thể Vũ Vô Cực toả ra mạnh mẽ đến mức khiến cho ngay cả côn trùng cũng cảm nhận thấy, chúng hoảng sợ mà bắt đầu tứ tán.

“Vô Cực!” Âm thanh hùng hậu vang lên bên tai Vũ Vô Cực. Đường Hạo không biết từ lúc nào đã lẳng lặng đứng trên con đường phía trước.

“Chú Hạo.” Bước nhanh lên phía trước, đi tới trước mặt Đường Hạo, Vũ Vô Cực ánh mắt lạnh như băng. Đó là di chứng của hơn một năm sống tại Sát Lục Chi Đô: “Chú đã chờ ở đây nãy giờ sao?”

Không sai, người nam nhân trông có vẻ già nua hơn một năm trước kia hắn đưa Vô Cực đến nơi này nhiều. Người này chính là Đường Hạo, cha của Đường Tam. Võ hồn chính là hạo thiên chuỳ, người của Hạo Thiên tông. Đồng thời được mệnh danh người bước vào phong hào đấu la trẻ tuổi nhất của đại lục. Đồng thời cũng là người sở hữu hồn hoàn thứ chín màu đỏ mười vạn năm hồn hoàn.

“Cũng không lâu lắm!” Đường Hạo gật đầu trên mặt hắn,dĩ nhiên cũng toát ra một tia mỉm cườ: “Thế nào!? Thu thập không tệ đi!? Ngươi hẳn đã lấy được Sát Thần Lĩnh Vực!?” Vũ Vô Cực rời đi Sát Lục Chi Đô, hiển nhiển Đường Hạo cho rằng Vô Cực đạt được Sát Thần Lĩnh Vực rồi.

Vô Cực lắc lắc đầu nhún nhún vai: “Thu thập cũng không tệ lắm! Riêng phần Sát Thần Lĩnh Vực gì đó, ta còn chưa có thu được!?”

“Ngươi không có thu được Sát Thần Lĩnh Vực!?” Đường Hạo kinh ngạc nhìn về phía Vũ Vô Cực. Ánh mắt mang theo dò xét đối với Vũ Vô Cực.

“Xác thực như thế!” Vũ Vô Cực gật đầu nói: “Sát thần lĩnh vực đối với ta hiệu quả không quá lớn lên ta không định vượt qua Địa Ngục Lộ. Dù sao ta cũng đã đạt đến mức rèn luyện cần thiết. Trên người của chú Hạo hẳn có Sát Thần Linh Vực đi!?”

“Ngươi… người này… thật không biết nói sao cho phải!” Đường Hạo mở miệng sau đó gật gật đầu: “Địa Ngục Lộ cũng không tốt trải qua như vậy. Ngươi không đi cũng là một điều tốt.”

“Ta rất tò mò Sát Thần Lĩnh Vực đây!” Vũ Vô Cực mở miệng lên tiếng hỏi: “Chú Hạo, ngươi có thể biểu hiện cho ta một chút được không!”

“Được rồi đi…” Đường Hạo thở ra một hơi. Sau đó trên người chín hồn hoàn bắt đầu xuất hiện từ dưới chân hiện lên. Theo đó cơ thể Đường Hạo che kín bởi khí huyết sắc. Lĩnh vực màu đỏ theo đó lan tràn ra xung quanh. Chúng trực tiếp đem Vũ Vô Cực bao phủ lấy.

Ở trong nháy mắt đó, Vũ Vô Cực cảm nhận được sát khí lạnh như băng. Ma hồn sau lưng Vũ Vô Cực lập tức xuất hiện hống lên một tiếng. Lập tức cỗ kỳ dị lực lượng do lĩnh vực trực tiếp bị bài xích ra tận bên ngoài. Đường Hạo kinh ngạc mở miệng trợn to mắt nói: “Không nghĩ tới lĩnh vực của ta lại không làm gì được ngươi? Võ hồn của ngươi hẳn phải rất đắc biệt!”

“Lĩnh vực sát thần…” Vũ Vô Cực nhăn mày, giọng nói hơi khàn khàn mở miệng nói: “Khí thế?”

Đường Hạo chậm rãi gất đầu: “Không sai đúng là khí thế, khí thế cùng áp lực do sát khí hình thành thường thường có thể làm cho đối thủ của ngươi không thể xuất ra toàn bộ thực lực, mà ngươi lại có thể phát huy đến trình độ một trăm phần trăm thực lực. Hiệu quả của Sát Thần lĩnh vực chính là như thế. Nếu ngươi có được Sát thần lĩnh vực làm trụ cột, sau này ở trong lĩnh vực của ngươi, đối thủ của ngươi, thực lực sẽ tự suy yếu mười phần trăm, mà chính ngươi thì có thể phát huy ra một trăm phần trăm thực lực. Theo vũ hồn phát triển, cái tỉ lệ này còn có thể gia tăng.”

“Ra là vậy!” Vũ Vô Cực gật đầu mở miệng nói: “Xem ra lĩnh vực thực sự là thứ tốt, không biết có bao nhiêu người có được lĩnh vực!?”

Đường Hạo lạnh nhạt nói: “Hiện tại có được cái lĩnh vực này có bốn người. Tác dụng của Sát Thần lĩnh vực, hiệu dụng của nó có rất nhiều. Ngươi đã trở thành người Sát Lục Chi Đô, ngươi có thể tới đó lấy sát thần lĩnh vực bất cứ khí nào. Như bây giờ, hơi thở ngươi lưu lại bên ngoài, ngươi nên tìm cách thu liễm hơi thở của ngươi. Ta biết được một nơi như thế, nó có thể Duyên Hoa Tẩy Tẫn, đem sát khí của ngươi toàn bộ thu hồi!”

Duyên Hoa Tẩy Tẫn? Vũ Vô Cực mở miệng lắc lắc đầu nói: “Không cần đâu chú Hạo, hiện giờ mới ra từ Sát Lục Chi Đô nên chưa có thói quen mà thôi. Chỉ cần cho ta chút thời gian thích ứng là được. Đùng rồi, học viện Thiên Địa cùng với Sử Lai Khắc thế nào rồi!?”

“Còn tốt!” Đường Hạo nhàn nhạt nói: “Vừa đi ta sẽ vừa kể mọi chuyện cho ngươi!”

Đường Hạo thân phận là hậu duệ của Hạo Thiên tông, sở hữu võ hồn Hạo Thiên chuỳ. Vì một lý do gì đó mà yêu một cây Lam Ngân Hoàng mười vạn năm. Hồn thú sau khi đạt được mười vạn năm sẽ thuế biến thực lực vô cùng mạnh mẽ. Đối mặt với hồn thú có hai lựa chọn đó chính là tiếp tục lấy thân thể hồn thú tu luyện thành thần, mỗi mười vạn năm lại lần lượt trải qua một lần lôi kiếp. Thứ hai chính là hoá thành hình người.

Hồn thú khi hoá thành hình người, chúng cần bên con người học tập và tu luyện. Tuy nhiên thực lực hồn thú hoá thành hình người khá yếu ớt. Chúng rất dễ bị người giết chết. Đặc biệt khi mà hồn thú bị giết chắc chắn sẽ có tỉ lệ trăm phần rơi ra hồn hoàn mười vạn năm và hồn cốt. Bất quá chỉ có phong hào đấu la mới có thể cảm nhận được hồn thú hoá thành hình người khác biệt. Hồn thú hoá hình có tuổi thọ giống như con người, nếu không có cách nào thành thần sẽ hao hết thọ nguyên mà chết.

Không biết như thế nào mà Võ Hồn Điện biết được vợ của Đường Hạo là Lam Ngân Hoàng nên tiến tới đuổi giết. Trong lúc nguy cấp, Lam Ngân Hoàng trực tiếp hiến tế cho Đường Hạo khiến cho bản thân Đường Hạo đột phá chín mươi cấp trở thành phong hào đấu la trẻ tuổi nhất. Đồng thời cũng đạt được mười vạn năm hồn hoàn và hồn cốt. Thực lực đột phá trực tiếp đánh lui Võ Hồn Điện.

Thật may Lam Ngân Hoàng có đặc tính sinh mệnh vô cùng dẻo dai. Vì vậy cho dù hiến tế, Lam Ngân Hoàng cũng không có chết mà thoái hoá thành một hạt giống. Đó chính là lý do vì sao Đường Tam có hai võ hồn. Đồng thời Lam Ngân Hoàng là mệnh môn mà Vũ Vô Cực dùng để giao dịch với Đường Hạo.

Hai người đến một khu vực rộng rãi trống trải không người, Vũ Vô Cực trực tiếp lấy ra phi hành hồn đạo khí. Hắn cười quay đầu nhìn về phía Đường Hạo: “Chú Hạo, đi nhờ xe chứ?” Đường Hạo trực tiếp gật đầu sau đó ngồi lên phi hành hồn đạo khí.

Không quá bao lâu, Vũ Vô Cực dừng lại trên bầu trời các học viện Sử Lai Khắc không xa, nơi khá ít người qua lại. Đường Hạo đã đáp xe trực tiếp rời đi. Vũ Vô Cực đem hồn đạo khí từ không trung hạ xuống. Sau khi đem phi hành hồn đạo khí thu hồi hắn mới hướng về phía học viện Sử Lai Khắc.

Bàn chân dẫm trên mặt đất, đôi mắt nhìn về phía những kiến trúc tồi tàn, Vũ Vô Cực thở ra một hơi. Một cảm giác kỳ quái nẩy sinh trong lòng Vũ Vô Cực. Hắn theo đó hô lên một tiếng: “Ta đã trở lại rồi! Ơ…” Vũ Vô Cực trực tiếp nhăn mày một cái, hắn thấy được một bóng hình với thân hình rực lửa vọt vào bên trong. Thân ảnh xẹt qua người Vũ Vô Cực làm cho hắn chú ý được tới: “Mập mạp…”

“Cả nhà ngươi mới là mập mạp thì có… Tên chết bầm nào nói ta là mập mạp!?” Người thiếu niên có thân hình cực kỳ to con, dáng vóc cao và khá tuấn lãng trực tiếp quay ra bạo khẩu một câu.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN