Đạo Thống Truyền Thừa Hệ Thống - Chương 6: Tinh Đình Điểm Thuỷ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
145


Đạo Thống Truyền Thừa Hệ Thống


Chương 6: Tinh Đình Điểm Thuỷ


Team: Vạn Yên Chi Sào.

“”Khá lắm Cửu Thúc, xác thực là bộ dạng này.” – Nhâm lão gia phát hiện Cửu Thúc rốt cuộc so với lời thầy phong thủy nói hai mươi năm trước không sai chút nào, không thể không khởi sắc.

Văn Tài cũng tò mò hỏi, chỉ nghe bọn hắn hỏi:

“Sư phụ, Pháp Tàng là cái gì? Có phải là nước Pháp là tang lễ không?”

Thu Sinh ở bên cạnh cười trộm, Cửu Thúc trừng Văn Tài liếc mắt, nói:

“Ít nhiều chuyện đi.”

Văn Tài đụng phải cái đinh không khỏi thành thật rất nhiều, không dám chen vào nói. Bạch Vũ lúc này đối với bản lĩnh dạy đồ đệ của Cửu Thúc càng không dám khen tặng, nói không sai Văn Tài này chắc là từ nhỏ đã theo hắn, nhưng lại vô tích sự không hiểu, không, bản lĩnh chỉnh người còn có khả năng là biết một chút. Ở Nhâm gia chỉnh đội trưởng cảnh sát kia nhưng thực là làm cho Bạch Vũ đang xem phim điện ảnh cười đến không ngừng.

Lúc này mấy người thanh niên trẻ tuổi Nhâm lão gia gọi tới, đi tới bên Cửu Thúc nói:

“Cửu Thúc đã cúng tế rồi có thể động thổ chưa?”

Cửu Thúc thu tay gật đầu, nói:

“Có thể.”

Nghe xong Cửu Thúc phân phó, mấy người liền tới trước mộ phần kéo hắn ta lên, hai chân đá văng bia mộ, dùng xẻng trong tay đào phần mộ lên. Lúc này đội trưởng cảnh sát A Uy thấy Thu Sinh sát bên cạnh Nhâm Doanh Doanh trong lòng có chút khó chịu, nhanh chóng đem Thu Sinh chuyển qua một bên.

Thu Sinh thấy tình hình như vậy cũng không thèm để ý, đi tới trước Cửu Thúc hỏi:

“Sư phụ, rốt cuộc Pháp Tàng là cái gì?”

Cửu Thúc đối với Thu Sinh lúc này cũng không tức giận như đối với Văn Tài, quan trọng nhất là Thu Sinh không giống Văn Tài nói chuyện toàn mùi thuốc súng, lại nói đến những chuyện chưa xảy ra. Chỉ nghe Cửu Thúc một dáng vẻ cao thâm khó dò, nói:

“Cái gọi là Pháp Tàng, chính là chôn đứng.” – Rồi lại hướng về Nhâm lão gia tìm chứng cứ nói: “Chẳng biết ta nói đúng hay không?”

Nhâm lão gia khẽ nhíu mày nói:

“Cái này thầy phong thủy từng nói qua, tổ tiên chôn đứng, hậu nhân nhất định tốt.”

Bạch Vũ, Cửu Thúc thấy bộ dáng này của hắn đều biết vì sao, Cửu Thúc nói:

“Vậy có đúng hay không?”

“Ừ.”

Nhâm lão gia nói một phần, chân mày nhíu chặt hơn, hắn lắc đầu nói:

“Hai mươi năm qua sinh ý của Nhâm gia ta càng ngày càng kém, ta không biết vì sao.” – Vừa nói vừa lo âu hướng một bên đi đến.

Bạch Vũ ở bên cạnh âm thầm cảm thán:

“Tự làm bậy không thể sống.”

Cửu Thúc ở bên cạnh phân tích nói:

“Ta thấy thầy phong thủy này đối với nhà các ngươi có thù.” – Sau đó suy sét nói: “Tiên phụ sinh thời có phải là đã cùng hắn ta đón tết?”

Nhâm lão gia nói:

“Mảnh đất này vốn là của thầy phong thủy, sau lại dùng rất nhiều tiền để mua lại nó.”

Cửu Thúc nhìn chăm chú vào hắn nói:

“Chỉ là dụ dỗ? Không có cưỡng bức?”

Nhâm lão gia nghe xong nói thế chỉ ngượng ngùng cười cười, lại không đáp nói.

Cửu Thúc không khỏi phát sinh một chút hừ nhẹ, nói:

“Ta thấy nhất định là cưỡng bức, không phải vậy tuyệt đối sẽ không hại các ngươi như thế, còn để cho các ngươi đem xi măng đắp lên trên toàn bộ mặt Tinh Đình Điểm Thủy huyệt.”

Nhâm lão gia không khỏi hỏi:

“Vậy nên làm thế nào?”

Cửu Thúc chỉ vào nghĩa trang khoa tay múa chân nói:

“Hẳn là nên hoa tuyết đắp đỉnh, quan tài đầu không chạm nước làm sao có thể gọi là Tinh Đình Điểm Thủy được? Hắn coi như có lương tâm cho ngươi hai mươi năm sau khởi quan thiên táng, hại ngươi nửa đời người không hại ngươi cả đời, trả lại ngươi một đời không hại ngươi mười tám đời.”

Bạch Vũ lúc này nghe ra Cửu Thúc đối với Nhâm lão gia đã không cung kính như lúc trước, việc của hai mươi năm trước ảnh hưởng đến thái độ của Cửu Thúc đối với Nhâm lão gia.

Nhâm lão gia lúc này nhất thời tâm tư rối loạn, ngẫm lại nếu không phải hôm nay khởi quan thiên táng, Cửu Thúc nói cho hắn biết hắn có thể sẽ cả đời không biết gì.

Mấy người trẻ tuổi kia nhiệt tình không tệ, lúc này chỉ nghe thấy có người cao giọng hô:

“Nhìn thấy rồi!”

Tất cả mọi người đều đi tới trước mộ theo âm thanh đó.

Lúc này Bạch Vũ trong tai hệ thống thanh âm lúc có lúc không lần nữa vang lên:

“Nhiệm vụ tuyên bố, tiêu diệt cương thi: Ở thi thể Nhâm lão thái gia sau khi triệt để biến thành cương thi, đem đi tiêu diệt. Thưởng cho đổi năm trăm điểm, cơ hội một lần ngẫu nhiên rút ra phần thưởng.”

Bạch Vũ trước mắt sáng lên, lại có nhiệm vụ! Nhưng dưới sự hưng phấn vừa có chút ngạc nhiên, năm trăm đổi điểm hắn hiểu được, nhưng cơ hội một lần ngẫu nhiên lấy thưởng lại là thế nào? Hệ thống còn chơi nhận thưởng game? Vì vậy âm thầm hỏi hệ thống nói:

“Hệ thống, lấy thưởng là thế nào?”

“Hệ thống vì để sức mạnh của Kí Chủ thăng cấp tốt hơn, sẽ ở mỗi lần kết thúc nhiệm vụ của vở kịch bổ sung một cơ hội nhận thưởng. Vật phẩm nhận thưởng sẽ đa dạng, có thể là trong nhóm hối đoái không tồn tại hoặc cũng có thể là tồn tại. Có thể là hữu dụng, cũng có thể là vô dụng.”

Bạch Vũ có chút cạn lời, đây không phải là chức năng nhận thưởng trong tiểu thuyết sao? Hệ thống vậy mà cũng có cái này, nhưng có vật này có thể cũng không tính là chuyện xấu, nếu là người có nhân phẩm đột phá đạt được một lần, tuyệt đối có thể một bước lên trời.

Lúc này mấy người thanh niên đem một quan tài ra, đặt ở bên cạnh trên đất trống. Chỉ nghe Cửu Thúc trầm giọng nói:

“Lỏng dây nhổ đinh.” – Sau đó xoay người lại quay về mọi người nói:

“Các vị, hôm nay là Nhâm công uy dũng lại thấy ánh mặt trời, tuổi cõi trần ba mươi sáu, hai mươi hai, ba mươi lăm, bốn mươi tám chúc kê chúc ngưu trong một đường quay người trở về.”

Dứt lời liền có một nhóm người lảng tránh.

Qua mấy tức, Cửu Thúc lại nói:

“Lảng tránh hoàn tất, khai quan.”

Mấy vị thanh niên trẻ tuổi nghe lệnh đi vào khai quan, lúc này bỗng nhiên xảy ra dị biến. Trong rừng chim bay như bị điều gì làm kinh sợ, từng mảnh từng mảnh bay lên, lỗ tai sau đó còn truyền đến vài tiếng quạ đen kêu vang dội.

Bạch Vũ ở bên nhìn xéo Cửu Thúc, chỉ thấy hắn lúc này lại nhíu mày trầm tư, như là ám cảm không ổn. Vì vậy Bạch Vũ sát lại gần hắn nói:

“Sư huynh, huynh có cảm thấy có cái gì đó không đúng?”

Cửu Thúc khẽ lên tiếng, nói:

“Không sai, chim bay giật mình, quạ đen kinh minh còn đây là dấu hiệu chẳng lành.”

Lúc này đã khai quan, một luồng thi khí nồng nặc từ trong quan tài khuếch tán ra, đợi thi khí tản đi lộ ra thi thể bên trong quan tài, đúng là không chút rữa nát. Cửu Thúc thấy vậy trong lòng càng thêm nghi hoặc.

Cha con Nhâm gia kinh khóc quỳ xuống:

“Cha.”

“Gia gia.”

Nhâm lão gia khóc ròng nói:

“Kinh động lão nhân gia người, hài nhi thực sự là bất hiếu.”

Có điều, cũng không rơi một giọt lệ, cũng đã nhiều năm như vậy, bao nhiêu thương tâm đều đã phai đi. Hiện tại chỉ là thuận theo tập tục dân gian mà thôi.

Lúc này Nhâm lão gia đứng lên, nói:

“Cửu Thúc, cái huyệt này còn có thể dùng lại không?”

Cửu Thúc mắt không rời quan tài nói:

“Tinh Đình Điểm Thủy một điểm tái điểm, chắc chắn sẽ không điểm ở cùng một vị trí, cái huyệt này không thể dùng lại.”

Trong lòng Nhâm lão gia lần thứ hai tâm tư rối loạn, nói:

“Vậy làm sao bây giờ?” – Đôi chăm chú nhìn chằm chằm Cửu Thúc, cấp bách muốn biết câu trả lời.

“Ta đề nghị hoả táng ngay tại chỗ.”

“Hoả táng? Không được!” – Nhâm lão gia lập tức đưa ra ý kiến phản đối, nói: “Tiên phụ sinh tiền sợ nhất là lửa, ta không thể làm như vậy.”

Trong lòng Bạch Vũ lúc này khà khà vui vẻ, thật là một hài tử hiếu thuận, nhưng ta thích, không hiếu thuận thế thì làm thế nào hoàn thành nhiệm vụ của ta?

Cửu Thúc lúc này cũng biết lời này hắn nói ra đường đột, nhưng vẫn là kiên trì khuyên giải nói:

“Nhâm lão gia, không hoả táng sẽ có phiền toái.”

Nhâm lão gia cũng là thập phần kiên trì giữ đạo:

“Thế nào đều được, chỉ là không thể hoả táng. Ngươi mau nghĩ biện pháp khác.”

Cửu Thúc thở dài nói:

“Được rồi tối hôm nay tạm thả nghĩa trang chúng ta, ngày mai lại giúp lão thái gia tìm mộ khác, để hắn sớm một chút ngủ yên.”

Vừa dứt lời, đội trưởng A Uy hét quát một tiếng:

“Đắp nắp quan tài lên khiêng về nghĩa trang.”

Mọi người liền hướng chạy trở về.

Lúc này Cửu Thúc trước là phân phó để Văn Tài, Thu Sinh dâng hương, sau đó lôi kéo Bạch Vũ vào đội ngũ năm người phía sau, Cửu Thúc hướng tới Bạch Vũ trầm giọng nói:

“Sư đệ, lần này chỉ sợ sẽ có phiền toái.”

Bạch Vũ thầm nghĩ ta đây đã sớm rõ ràng, ngoài miệng cũng nghi vấn hỏi:

“Huynh là nói Nhâm lão thái gia có thể sẽ thi biến?”

Cửu Thúc trong ánh mắt có chứa tán thán, nói:

“Không sai, chỉ sợ đêm nay sẽ gặp thi biến.”

Bạch Vũ nhướng mày, nói:

“Xem ra Nhâm gia khả năng muốn xảy ra chuyện, cương thi yếu muốn trở thành chân chính sẽ đi hút máu người thân nhất, như vậy xem ra chúng ta phải trông coi hắn kỹ mới được.”

“Không sai, mà Nhâm lão gia cũng không muốn hoả táng, phải dựa vào chúng ta.” – Cửu Thúc trịnh trọng gật đầu một cái nói.

Vừa nói chuyện liền đi tới nghĩa trang, sau khi đi vào, Bạch Vũ lại bị Cửu Thúc dẫn đến đình quan thất hậu viện. Hai người hướng về phía bức chân dung tổ sư gia rất cung kính dâng hương, sau đó ngồi xuống uống trà. Đột nhiên hai tiếng kêu sợ hãi thật xa truyền tới:

“Sư phụ không xong, không xong rồi!”

Chỉ chốc lát Thu Sinh, Văn Tài hai người vội vã chạy vào.

Cửu Thúc dựng lông mày, mắng:

“Vội vã thành bộ dáng gì rồi?”

Văn Tài vội vàng đem hương lượng trên tay ra, thở không ra hơi nói:

“Sư phụ.. Sư phụ người xem đi.”

Cửu Thúc dãn ra hàng lông mày vừa nhíu, tiếp nhận hương thở dài nói:

“Người sợ nhất không hay xảy ra, hương tối kỵ hai ngắn một dài hết lần này tới lần khác đốt thành cái dạng này, chà, trong nhà ra thử hương khẳng định có người mất, sư đệ đêm nay chỉ có đôi ta xốc lại hoàn toàn tinh thần.”

Thu Sinh lúc này có chút không vui, chỉ thấy hắn lôi kéo y phục Cửu Thúc, đi tới một bên nói:

“Sư phụ, tuổi Bạch đạo trưởng này khả năng còn không lớn bằng con và Văn Tài, hắn có đáng tin không? Con xem pháp lực kiến thức của hắn còn chưa nhất định thắng được con.”

Cửu Thúc cũng hạ thấp giọng la rầy nói:

“Tiểu tử thối, ngươi cho là toàn bộ người trong thiên hạ đều muốn giống hai người các ngươi sao? Đều lớn tuổi như vậy tu hành còn chẳng làm nên trò trống gì, như ngươi tu hành vài chục năm ngưng tụ một điểm pháp lực quá kém, Văn Tài lại càng không không chịu thua kém chỉ có nửa điểm. Ta tại sao muốn các ngươi gọi Bạch Vũ đạo trưởng, ngươi vẫn chưa rõ sao? Chỉ có tu vi đến trình độ nhất định mới có thể một mình đảm đương, mới làm xưng hào khởi đạo trưởng. Ngươi đồ ngu ngốc.”

Nói xong còn có chút chưa hết giận vỗ Thu Sinh đầu một cái.

Thu Sinh lúc này trong lòng tràn đầy không thể tin tưởng, nhìn thẳng Cửu Thúc nói:

“Làm sao có thể? Sư phụ người không phải nói hiện nay địa linh khí thiếu thốn muốn có thành tựu không phải năm tháng tích lũy mà được sao.”

Cửu Thúc gật đầu nói:

“Đúng vậy, ta là đã nói như vậy, thế nhưng luôn luôn có hai ngoại lệ, nếu là thiên phú cực kỳ tốt thì không thể lấy tuổi tác tính toán. Trước đây không nói cho các ngươi biết là sợ hỏng lòng tự tin của các ngươi, hiện tại liền có một, mấy ngày trước đây hắn cho ta cảm giác chỉ có năm ti pháp lực tu vi tả hữu, nhưng hôm nay tuyệt đối đã vượt quá bát ti. Hắn tuyệt đối sớm muộn gì cũng vượt lên trước sư phụ ta, mới có thể chắc chắn năm sau là một vị nhân vật tông sư cấp.” – Sau đó vỗ vỗ bờ vai của hắn, để sát vào nói rằng: “Đây chính là một cơ hội, nắm thật tốt.”

Thu Sinh tự nhiên biết ý tứ Cửu Thúc, trước khi một tông sư cấp chính là người cầm đầu một đội? Lúc này nếu tạo được quan hệ, nếu không có gì ngoài ý muốn sau này tuyệt đối được lợi cả đời. Vì vậy buông ra Cửu Thúc, đứng lên, hướng đến Bạch Vũ nói:

“Sư thúc, có muốn uống trà hay không? Ta đi rót cho người.”

Xưng hô trực tiếp từ Bạch đạo trưởng biến thành sư thúc, ba người còn lại đều là sửng sốt.

Các huynh đệ tiểu triều ở chỗ này cầu đề cử, cầu thu tàng, mong muốn các huynh đệ giúp đỡ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN