Đạo - Quyển 1 - Chương 9: Chém giết
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
150


Đạo


Quyển 1 - Chương 9: Chém giết


Tiêu Văn Đình hơi sửng sốt, cảm thấy vị tiên sư đại nhân trước mặt thật sự là rất bình dị và dễ gần gũi, khác hẳn với lần chạm mặt trước, nên hắn cảm thấy mừng rỡ, vội vàng đi lên phía trước dẫn đường đi đến đại đường.

– Tiêu gia chủ, lần này Tiêu gia các ngươi liên tiếp có 2 người được sư trưởng Lạc Vân cốc coi trọng, sau này tất rất nhanh thịnh vượng, tại đây ta cũng muốn chức mừng các vị trước.

Trong đại đường, ánh mắt của Lưu sư huynh thản nhiên liếc nhìn Tiêu Văn Đình một cái, hắn đối với một người phạm tục thân cận như thế, tự nhiên là coi trọng vị đệ tử mới thu của Ngũ sư thúc! Tuy rằng Tiêu Thần chỉ là một ký danh đệ tử, nhưng thân phận này cũng không thể khinh thường được.

– Cái gì! Tiên sư đại nhân ngài nói Tiêu gia chúng ta có tới hai người được tiên môn lựa chọn!

Tiêu Văn Đình nghe vậy liền cảm thấy mừng như điên, liên tục hỏi.

Lưu sư huynh cũng không ngoài dự đoán, liền cười gật đầu nói:

– Đúng là như thế.

Trên dưới Tiêu gia nghe vậy, trên mặt nhất thời cảm thấy vui mừng lẫn sợ hãi, các vị chủ sự ánh mắt không ngừng hướng về nữ nhân của mình mà nhìn, thần tình vẻ mong chờ liên tục ba trăm năm chưa từng một người có huyết mạch tu tiên, không nghĩ tới lần này như thế nào mà có liên tiếp hai người, làm sao không làm bọn họ kinh hỉ như điên, nếu tiểu bối của bọn họ may mắn được lựa chọn, vậy thì địa vị của bọn họ ở Tiêu gia như là nước lên thì thuyền lên, thậm chí cũng có tư cách nhòm ngó vị trí gia chủ.

Tiêu Văn Đình hô hấp dồn dập một lát, ánh mắt nhìn chăm chú vào Tiêu Lân, chậm rãi hỏi:

– Lân nhi, con…con có được tuyển chọn hay không?

Nhìn thấy các thúc bác chung qua ánh mắt chú ý, trong lòng của Tiêu Lân tự nhiên sinh ra một cảm giác ưu việt, trên mặt hơi tự mãn gật đầu.

– Tốt! Ha, ha, rất tốt, không hổ là nhi tử của Tiêu Văn Đình ta!

Tiêu Văn Đình sắc mặt có chút động mà đỏ lên, đôi lúc thất thố liên tục nói tốt.

Mấy vị chủ sự khác của Tiêu gia tự nhiên cũng luôn chúc mừng, trong ánh mắt tràn đầy vẻ hâm mộ, lập tức tha thiết mong chờ mà nhìn Tiêu Văn Đình, thầm nghĩ người còn lại trong danh ngạch là đây?

Tiêu Văn Đình bình ổn cảm xúc trong lòng, nhìn ánh mắt của mấy vị chủ sự Tiêu gia, rồi ho nhẹ một tiếng hỏi tiếp:

– Còn một người khác nữa là ai? Nha đầu của nhị thúc ngươi hay là hài tử của Tam thúc?

Tiêu Lân nghe vậy, vẻ tự mãn trên mặt nhất thời tiêu tán không thấy, nói không ra lời.

Tiêu Văn Đình thấy thế sửng sốt, trong lòng sinh ra vài phần cảm giác không ổn, trong lúc này nhất thời không nghĩ rốt cuộc đã đoán ra chuyện gì.

Tiêu Văn Đình ánh mắt chuyền đi, lập tức dừng lại ở trên người Tiêu Thần, lạnh giọng quát:

– Tiêu Thần, ngươi nói đi, còn một người nữa được lựa chọn là ai?

Tiêu Thần nghe vậy, ánh mắt thản nhiên liếc nhìn hắn một cái, nhưng không có ý muốn trả lời.

Thấy thế, Lưu sư huynh lông mày khẽ nhíu lại, ánh mắt quét qua sắc mặt bình thản của Tiêu Thần một lần, trong lòng dần dần biết rõ nguyên nhân, nhìn về phía đám người Tiêu gia ánh mắt nhất thời đựng lên có chút cổ quái

Tiêu Văn Đình không nghĩ tới Tiêu Thần cũng dám không cho hắn thể diện, trên mặt lúc xanh lúc đỏ, tức giận đến run cả người.

– Tiêu Thân, đừng tưởng rằng người tham gia Tiên môn trắc thí thì có thể không biết quy cũ không phân lớn nhỏ! Còn nữa, người là thân phận gì, lại cùng tiêu sư đại nhân đứng chung một chõ, người không nhìn xem lại thân phận của mình, nhanh chóng cút ra khỏi Tiêu gia đại môn cho ta, sau này đừng để ta gặp lại ngươi!

Tiêu Thần nghe vậy ngẩng đầu xem, nhìn thấy bộ dáng nổi giận của Tiêu Văn Đình, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, tỏ ra vài phần mỉa mai, giờ phút này hắn đã không như ba ngày trước nữa có thể khi nhục hắn mà không hề phản bác lại lúc ở thôn quê, mà giờ đây thân phận của hắn là Lạc Vân Cốc tu chân giả, sư tôn là một vị có tu vi đã đạt tới Trúc Cơ hậu kỳ đang đứng ở đại đường Tiêu gia, trong lòng hắn tự tin tuyệt đối.

– Cha ta đang ở đâu, vì sao ta luôn luôn không nhìn thấy người?

Với tính cách của Tiêu Phụ, hôm nay tuyệt đối sẽ có mặt, nhưng mà đến bây giờ vẫn chưa lộ diện, điều này làm cho trong lòng Tiêu Thần có chút bất an.

– Hừ! Phụ thân các người đều giống nhau làm người khác chán ghét, muốn tìm phụ thân của người đúng không? Ha ha, ám vệ nhất, ám vệ nhị bắt hắn dẫn tới cho ta, cho phụ tử họ sum họp!

Thấy Tiêu Thần vẫn còn tranh luận với hắn, Tiêu Văn Đình lửa giận trong lòng càng lớn, chính ngay lúc này hắn cười thầm lên nghĩ ra vô số thủ đoạn đặc biệt có thể giáo huấn phụ tử hai người, tương lai còn dài, sau này còn rất nhiều cơ hội!

Tiêu Văn Đình âm thanh dần dần vang lên, trong đại điện đi ra hai người, người mà bọn họ áp chế đúng là Tiêu Phụ!

Chỉ thấy giờ phút này thần sắc Tiêu Phụ rất uể oải, sắc mặt tái nhợt, khóe miệng còn đọng lại vài vết máu, cánh tay trái bị gãy vừa được chữa khỏi, giờ phút này lại tạo thành một đường cong kỳ dị, hiển nhiên là lại bị người đánh gãy.

– Tiểu tử, mau đem lão già cha người về, nếu không còn chọc tức ta, thì cũng đừng trách ta là không nhắc nhở các người.

Hai người đem Tiệu Phụ vứt trên mặt đất, ám vệ nhất nhe răng ra cười khàn khàn.

– Phụ thân!

Tiêu Thần ngẩn ngơ, tức thì ánh mắt trở nên đỏ bừng, bay nhanh về phía Tiêu Phụ, nhìn thấy thần sắc của phụ thân thống khổ, sát khí bạo ngược trong lòng tuôn ra.

– Khụ, khụ, con không cần lo lắng, ta không sao, bất quá chỉ là một ít ngoại thương bình thường, nghỉ ngơi một lát thì sẽ tốt thôi!

Vẻ mặt cố phấn của Tiêu phụ lộ ra ý cười, sợ rằng Tiêu Thần giận dữ mà làm ra những chuyện tình không đáng, hiện tại Tiệu gia tuyệt đối không phải là nơi phụ tử dễ trêu chọc, nếu không có thể càng thêm chịu nhục mạ.

– Phụ thân, là bọn họ đã thương người, đúng không?

Thần sắc của Tiêu Thần đột nhiên trở nên cực kỳ bình tĩnh, ánh mắt đỏ bừng đã dần dần tiêu tán, bất quá ở sâu trong đồng tử toát lên cỗ hàn bằng làm người khác phải sợ.

– Thần nhi, không nên vọng động, chúng ta lập tức rời nơi này đi!

Với tính cố chất của Tiêu Phụ, nhìn thấy bộ dáng của Tiêu Thần, Tiêu Phụ làm sao mà không biết bây giờ lửa giận đã đến cực hạn, sợ rằng nhi tử mình làm ra hành động quá hạn, hắn giãy dụa rồi liền đứng dậy.

Tiêu Thần giúp đỡ Tiêu Phụ ngồi một bên, ôn hòa nói:

– Phụ thân đại nhân không cần lo lăng, hài nhi đã trưởng thành, sau này có thể giúp người che gió che mưa, tuyệt đối không để bất cứ người nào có thể gây nửa điểm khuất nhục cho phụ thân.

Khi nói chuyện xong, hắn đứng dậy, ánh mắt lạnh lùng như băng nhìn về phía ám vệ nhất, ám vệ nhị hai người.

– Tiêu Thần sư đệ, có cần ta ra tay hay không?

Lưu sư huynh giờ đây sắc mặt cũng trở nên cực kỳ âm trầm, dù sao lúc này Tiêu Thần đã là thành viên của Lạc Vân cốc, mà bây giờ phụ thân hắn lại bị hai người trong thế tục đã thương, chuyện này chẳng khác nào không để cho Lạc Vân Cốc thể diện! Hơn nữa Tiêu thần lại là đệ tử ký danh của linh dược cốc Ngũ sư thúc, nghe nói Tiêu Thần rất được Ngũ sư thúc hân thưởng, sau này không chừng có ngày một bước lên trời, hiện tại mình trợ giúp hắn chuyện này, tương lai nói không chừng có chỗ hữu dụng.

– Không cần, chuyện này ta có thể tự mình giải quyết.

Tiêu Thần thản nhiên lắc đầu, phụ thân bị người ta làm nhục, hắn với phụ làm con phải tra lại gấp mười, gấp trăm lần mới được.

– Cái gì! Chẳng lẽ… chẵng lẽ một danh ngạch còn lại chính là hắn!

Khi nghe Lưu tiêu sư đại nhân xư hô như vậy, sắc mặt Tiêu Văn Đình liền ngây dại ra, lập tức thần tình tỏ vẻ khó tin la thất thanh.

Tiêu Phụ nghe vậy, thần sắc nhẹ dịu, trong mắt lộ ra vô cùng kinh hỷ.

– Trốn

Hai người không hẹn mà cùng lúc thi triển nội lực, bay nhành về phía sau mà chạy trốn, mặc dù đối phương là người tu tiên, nhưng dù sao cũng là vời mới nhập môn mà thôi, vừa đến làm sao có năng lực học bản lĩnh chứ, với bản lĩnh của hai người họ, không phải là không có cơ hội đào tẩu, chỉ cần có thể rời nơi này đi, sau này mai danh ẩn tích, chẳng lẽ tiểu tử này có thể bắt được bọn hắn sao?

Tiêu Thân lạnh lùng cười, mắt thấy thân ảnh hai người họ thối lưu ra ngoài hơn mười thước, ngay lập tức hắn lập túi trữ vật lấy ra một tờ giấy vàng, khe kín chit chít là vô số hình ảnh không rõ đường nét, nhưng không ngừng truyền ra từng trận năng lượng dao động, đúng là Hỏa Cầu thuật mà Lưu Đạo tặng.

Đem phù lục ném lên không trung, từ trong cơ thể một tia linh lực cực kỳ mỏng manh hùng dũng tiến vào trong đó, Tiêu Thần nhất thời cảm thấy trong cơ thể truyền cảm giác suy yếu, ngay lúc này những đường nét phù lục Hỏa Cầu Thuật nhất thời sáng lên, hóa thành hai quả cầu nhỏ như đầu quyền, vật thể màu đỏ sậm như quả cầu lửa nháy mắt xuất hiện, bay thẳng đến hai người ám vệ đang chạy trốn.

– A!

– A!

Hai người không người rống lên những tiếng bi thảm, bị quả cầu lửa đuổi theo, hai người không có nửa cơ hội phản kháng, liền trực tiếp bị thiêu đốt hóa thành tro tàn, khong để lại tí dấu vết nào.

Tận mắt chứng kiến hai gã ám vệ thủ lĩnh không chút phản kháng nào liền bị thiêu thành tro tàn, mọi người trong Tiêu gia rõ ràng bị thủ đoạn của tu tiên làm cho hoàn toàn kinh sợ, lúc này đồng tử của Lưu sư huynh liền co rút kịch liệt, vị Tiêu Thần sư đệ này vừa mới nhập môn mà thôi, không nhưng đã tu luyện ra linh lực, mà có được một tấm phù lục, xem ra tất nhiên được Ngũ sư thúc xem trọng, sau này nhất định phải tìm cơ hội giao hảo một phen.

Tiêu Thần cảm thấy trong cơ thể truyền lại đến cảm giác suy yếu, trong có thể linh khí còn lại đã tiêu hao hầu như không còn, hiện tại hắn đã lần nữa biến thành một thiếu niên yếu đuối không có lực phản kháng, nhưng giờ phút này mọi người trong Tiêu gia ánh mắt đều hướng về hắn tỏ ra tràn đầy kính sợ!

– Phụ thân, là ai ra lệnh cho bọn họ đã thương người, nói cho ta biết đi?

Sắc mặt Tiêu Thần bình tĩnh, nhưng mà vừa rồi hắn không chút do dự ra tay diệt sát hai người, mọi người xunh quanh nhìn bộ dáng của hắn tỏ ra rất bình tĩnh, trong lòng sinh ra vài phần kinh sợ

Nhất thời Tiêu Văn Đình trên mặt che kín là mồ hôi lạnh, nhìn thấy ánh mắt Tiêu Thần gắt gao tập trung nhìn hắn, vị Tiêu gia gia chủ này sắc mặt càng trở nên cực kỳ tái nhợt.

– Lân nhi, mau cứu… cứu ta, người không phải cũng đã trở thành người tu tiên sao? mau giúp ta đối phó Tiêu Thần!

Nhìn qua Tiêu Lân, Tiêu Văn Đình cuối cùng như là bắt được cái phao, trong tâm thần bình tĩnh lại đôi chút, con của hắn cũng đồng dạng đều là tiêu sư, chẳng lẽ khong thể bảo hộ được sao?

Tiêu Lân nghe vậy, sắc mặt đội nhiên tái đi, hắn tuy rằng đã trở thành người của Lạc Vân Cốc, nhưng sợ đãi ngộ cùng với Tiêu Thần so với hắn cách nhau một trời một vực! Trong nửa thành qua trừ bỏ lúc đầu sư tôn triện kiến qua một lần, tới nay cũng không có cơ hội gặp mặt sư tôn, nói đến chi là chưa từng được truyện thụ một tiêu pháp nào, chính vì như thế hắn làm sao đối phó với Tiêu Thần.

Mắt thấy Tiêu Thần càng ép càng chặt, trên mặt Tiêu Văn Đình tràn đầy vẻ kinh sợ, ngay cả Tiêu Lân đều liên tục rút lui, sắc mặt tái nhợt

– Thần nhi, hắn dù sao cũng là đại bá ngươi, người không thể đối với người thân mà làm ra việc phản nghịch.

Ngay lúc đó âm thanh của Tiêu Phụ chậm rãi truyền đến.

Tiêu Văn Đình lập tức nói tiếp:

– Không sai, Tiêu Thần, ta cũng là thân đại bá ngươi, sự tình trước kia coi như ta xin lỗi ngươi, chính là ta cũng không có ý nghĩ làm hại tính mạng của ngươi, thế nên ngươi không thể đối xử với ta như vậy? Dù sao, ta cũng là

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN