Dạt Dào - Chương 1: Hoàng đế bệ hạ phát tao
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
362


Dạt Dào


Chương 1: Hoàng đế bệ hạ phát tao


“Một đám rác rưởi!” Bên trong ngự thư phòng truyền đến tiếng thiên tử gào thét cùng đồ sứ vỡ vụn, mấy tiểu thái giám giữ ngoài cửa cúi đầu thấp hơn, chỉ lo hỉ nộ không ngừng của thiên tử sẽ đem lửa giận đốt tới trên người bọn họ. Bên trong ngự thư phòng có mấy vị đại thần càng lo tới sợ tái mét quỳ rạp dưới đất, không ngừng xin lỗi dập đầu lạy.

“Thần tội đáng muôn chết!”

Hai con mắt đầy tàn nhẫn của hoàng đế bắn thẳng tới người đang khom lưng, hừ, một đám rác rưởi, chẳng có tác dụng gì chỉ biết nhận tội, thực sự tức chết hắn: “Trẫm cho các ngươi thêm một ngày, không nghĩ ra biện pháp, các ngươi cho dù chết một vạn lần cũng không đủ bồi mệnh cho nạn đói của mấy vạn bách tính! Cút ra ngoài cho trẫm!”

Mấy vị đại thần quyền cao chức trọng đầu thấp tới trên đất, chỉnh tề bước lui về sau, thận trọng rút ra ngự thư phòng. Hoàng đế thở phì phò ngồi vào long ỷ, nâng chung trà lên làm giảm nhiệt, phát hiện cốc trà rỗng tuếch, lửa giận liền nổi giận, phanh một tiếng đập cốc trà xuống đất, đồ sứ giá trị bằng người bình thường ăn một năm liền cứ như vậy bị vỡ nát. Bên ngoài tổng quản chờ gọi nghe hoàng đế kêu, vội vàng mang theo vài thái giám tiến vào ai dọn dẹp thì dọn dẹp, châm trà thì châm trà, được huấn huyện nghiêm chỉnh, hiển nhiên loại trận này cũng không phải lần đầu tiên trải qua.

Nhấp ngụm trà, nhìn chung quanh chính là cảm thấy không đúng, liền ‘Ba’ đặt chén trà xuống, mấy tên thái giám cùng tổng quản đều ‘Phù phù’ quỳ xuống tại chỗ, đầu buông xuống không dám chiêm ngưỡng thánh nhan. Lý công công quỳ gối bên chân hoàng thương, gã tâm tư sắc bén, ở ngự tiền hầu hạ nhiều năm, đối với tâm tư của điện hạ cũng có thể phỏng đoán năm, sáu phần, “Hoàng thượng bớt giận, tiểu Lạc công công đi ngự thiện phòng, lập tức sẽ tới đây!”

Tâm tư bị đoán trúng, hoàng thượng khó chịu trừng mắt nhìn tổng quản thái gián, hừ mạnh một tiếng, đem người đều cho lui ra ngoài, bản thân ngồi trên long ỷ hạ hỏa, không lâu sau bên ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa nhè nhẹ, hoàng đế cuống quýt cầm tấu chương trên bàn làm bộ phê duyệt, hằng giọng cho người tiến vào.

Tiểu Lạc công công trong miệng Lý công công tiến vào, tiểu thái giám phía ngoài liền đóng cửa lại. Tiểu Lạc công công tướng mạo trắng nõn, cho dù cũng mặc cung phục của thái giám, cũng có thể lộ ra khác những người còn lại. Cử chỉ cung kính ầm trên tay bưng chung đặt trên ngự án (bàn dài của vua), “Bệ hạ, đây là bát canh mát lạnh, đặt bên trong khối băng một canh giờ, khí trời nóng khiến hỏa khí của bệ hạ nổi lớn, uống chút để giảm bớt thời tiết nóng đi!”

Vẫn luôn dùng dư quang liếc trộm hoàng đế của y, bệ hạ thả xuống sổ xếp, dửng dưng như không lật nắp, một luồng khí lạnh phả vào mặt, hỏa khí vừa rồi cũng lui đi vài lần. Cũng không biết bát canh kia có tác gì, hoàng thượng đón lấy lại có thêm kiên nhẫn, không bởi vì chuyện vặt trong tấu chương mà nổi giận, chỉ là ánh mắt không khống chế được nhìn một chút người đang quỳ gối bên chân đang xoa bóp cho hắn, đôi tay thon dài trắng nõn đè lên cái đùi lớn cùng tỏa ra từng trận nhiệt, hỏa khí giảm đi lại từ nơi thống hận dưới đáy kia truyền khắp toàn thân.

Hô hấp bỗng nhiên tăng thêm, hoàng đế phát hiện y chỉ đem lực chú ý chuyển tới đó, chỗ ấy thì càng thêm dâm đãng, mở ra đóng lại bắt đầu chảy nước, hoàng đế bệ hạ không kiềm chế được cảm giác ngứa ngáy dưới đáy, cầm lấy bàn tay của tiểu thái giám trên đùi ấn vào hoa huy*t không ngừng chảy nước kia, âm thanh ồ ồ: “Giúp ta xoa bóp nơi này!”

Tiểu thái giám đầu tiên là bỏ một đốn tay, sau đó bắt đầu đưa ngón tay càn quấy đùa giỡn bên ngoài vải vóc, thỏa mãn dục vọng của bệ hạ.

Hoàng đế nhắm mắt lại, thỏa mãn một tiếng ưm, mở ra hai chân để ngón tay tiểu thái giám càng thêm đùa bỡn hoa huy*t của hắn, tay đem tay đang trống rỗng của tiểu thái giám cầm lấy: “Ân a… Thật thoải mái… A… Dùng lực một chút…”

Dần dần, vải vóc kia đều ướt đẫm, nước trong hoa huy*t chảy ra càng nhiều, quần dính dính dán chặt hoa huy*t, cực kỳ khó chịu, hoàng đế dùng tiếng kiều mị của mình dặn dò tiểu thái giám của hắn cởi đi trói buộc, hắn càng muốn khoái cảm sâu thêm: “A… Cẩu nô tài… Cởi quần của trẫm ra…  Cố gắng liếm huyệt của trẫm… Ân a…”

Tiểu thái giám đối với việc hoàng đế dâm loạn đã tập mãi thành quen, di chuyển đến giữa hai đùi của hoàng đế, tay cởi thắt lưng buông long bào của hoàng đế ra, một tay vòng ra phía sau ôm lấy eo, mọt tay khác nhận cơ hội lột quần tinh phẩm xuống, đem thánh mông đặt trên long ỷ lạnh lẽo, sau đó từ từ cởi quần xuống lộ ra cặp chân thon dài của hắn cùng long căn phấn nộn tinh xảo dưới bụng, ẩn giấu dưới đó là hoa huy*t đỏ bừng đang chảy ra d*m thủy.

Đêm long mông của thiên tử dời về sau, tách hai chân thon dài để hai bên long ỷ, thành một tư thế cánh cửa rộng mở, hôn thịt trắng noãn trong bắp đùi kia một lần nữa, ở nơi đó mút mấy cái ấn tử màu hồng, tiểu thái giám ngẩng đầu nhìn thẳng long nhan hoàng đế, “Bệ hạ, nô tài muốn hôn ngài!”

Nếu như bình thường, tiểu thái giám dám lớn mật đưa ra yêu cầu cợt nhã thế này, hoàng đế nhất định sẽ mắng to cẩu nô tài một trận, nói không chừng còn có thể phạt y đi quét sân, cũng không thể nói là phạt, ai cũng biết tiểu Lạc công công được thánh sủng, hoàng thượng phạt y cũng chỉ là ra vẻ một chút, nếu thật muốn nhìn thấy tiểu Lạc công công đi quét sân trước đại điện, nói không chừng bọn thái giám trong nội cung đều bị phạt một lần, cho nên cũng không ái dám thật sự để tay ngọc của tiểu Lạc công công chạm chổi.

Mà đây cũng không phải tình huống bình thường, lúc hoàng đế bệ hạ phát ta, đối với hành vi biểu thị muốn thân cận của tiểu Lạc công công cực kỳ hưởng thụ, cho nên bệ hạ khe khẽ nói một tiếng chuẩn, khẽ mở môi mỏng đợi miệng lưỡi của y chực tới xông vào miệng hắn làm hắn thần hồn điên đảo chảy ra d*m thủy.

Tiểu Lạc công công đứng dậy hơi khom chân, một tay lưu luyến trên chỗ bắp đùi bệ hạ, đùa long căn thần khí tràn đầy một chút, một tay để trên đầu bệ hạ, đôi môi như cánh hoa kia, bờ môi cùng cái lưỡi bị nghiền ép còn mang theo hương vị. Trên môi bệ hạ lưu luyến một hồi, tiểu Lạc công công liền dời trận địa, bắt đầu bắt nạt điểm nhỏ bất ngờ nổi lên dưới áo lót vàng óng. Bởi vì duyên cớ bệ hạ là loài lưỡng tính, hai viên núm vú trên ngực hoàng đế cũng lớn hơn gấp đôi so với nam nhân bình thường, áo ngoài cởi ra, hai viên nhỏ kia liền in ra.

“Bệ hạ, nô tài muốn đem cái vú ăn vào!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN