Đầu Bên Kia Tơ Hồng - Chương 11: Cùng Kỳ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
128


Đầu Bên Kia Tơ Hồng


Chương 11: Cùng Kỳ


Ở dưới phàm thế, một nữ nhân trang điểm xinh đẹp lộng lẫy ngồi trong đình ngắm hoa sen nở rộ trong hồ, nhìn thấy nam tử tiến đến bèn cười nhẹ: “ Không biết cơn gió  nào mang Ngôn thế tử đến đây tìm Mục Linh vậy?”

Ngôn thế tử mặc bộ quần áo màu xanh tôn lên vẻ tuấn nhã bất phàm của bản thân, có điều vẻ thong dong thản nhiên ngày nào mà mọi người lấy làm tán thưởng trên người hắn đã không còn, ánh mắt hắn nhìn người cô gái bình thản uống trà, trong lòng nhói đau: “Vì sao ngươi không sớm nói, năm đó là ngươi cứu ta?”

“ Trước giờ ngươi vẫn luôn khăng khăng ta lòng dạ hiểm ác, chỉ có Họa Tranh của ngươi là người tốt. Không phải hôm nay bộ mặt thật của nàng ta lộ ra, ta nói sẽ tin sao?” Mục Linh cười lạnh nhìn Ngôn Vũ sắc mặt tái nhợt không nói lời nào.

“Còn vài ngày nữa là đến ngày thành thân của thế tử và tứ muội, thân là tân lang ngài nên về nhà hảo hảo nghĩ ngơi! Lục La, tiễn khách!” Mục Linh đối với tỳ nữ bên cạnh phân phó.

“Thế tử, xin mời!” Lục La tiến lên đối với Ngôn Vũ nhẹ giọng.

Ngôn Vũ không để ý đến Lục La cất bước nhanh tiến tới gần Mục Linh nhưng đã bị thị vệ thân tín của Mục Linh chặn lại, nghiêm giọng nói: “ Ngôn thế tử, vương phi nhà chúng ta đã mở miệng mời ngài rời đi, nếu ngài không muốn thuộc hạ đành đặc tội vậy!”

Một tiếng vương phi dường như hút hết toàn bộ sức lực của Ngôn Vũ, hắn lảo đảo lùi về sau vài bước xoay ngươi rời đi.

Mục Linh nhìn bộ dáng thê lương của Ngôn Vũ, cúi đầu nhìn khối ngọc bội chạm khắc tinh xảo nhớ lại câu nói của vị lão hòa thượng đoán mệnh.

“ Nữ thí chủ và chủ nhân của ngọc bội này chú định có duyên không phận!”

Tuyết Liên lười biếng nằm tựa vào ghế nằm, một tay bóc đậu phộng rang tỏi ăn vừa thưởng thức vẻ mặt đau khổ, hối hận không thôi của Ngôn Vân không chút đồng tình mắng: Xứng đáng, nếu hắn chịu cho Mục Linh một cơ hội nói rõ thành làm có chuyện ngày hôm nay?

Trong lòng có nàng nhưng vì một nữ nhân giả dối cùng với hai hai chữ tự tôn mà lần bỏ qua nàng, đương tất cả phơi bày mới biết những chuyện trước đây của mình làm có bao đáng cười?

Tuyết Linh cầm Quan Trần Kính mượn từ tay Hồ ly tiên nhân xem được mùi ngon. Mà Cẩm Mịch cũng ghé mắt vào Quan Trần Kính nhìn, chống cằm, gật gà gật gù… ngủ vô cùng hăng hái.

Mấy năm nay, vì mục đích tu linh lực, nàng làm chân thư đồng sai vặt đi theo tên chết điểu kia thực sự lãng phí rất nhiều khí lực, thời gian thảnh thơi nhàn rỗi như thế này quả thực không nhiều lắm, thế nên, nhân lúc mấy ngày nay chết điểu không có Tê Ngô cung  mà mang binh đến Vong Xuyên diễn tập để hù dọa đám người Ma giới, chẳng qua vẻ mặt của hắn trước khi đi có phần quái quái.

Có điều ông trời nhìn không quen nàng lười biếng cho nên ra tay nhắc nhở nàng một phen cái gì mà gọi người ngồi ở trong nhà, họa từ trên trời rơi xuống, chính là hiện tại.

Tuyết Liên và Cẩm Mịch vốn dĩ đang ngoan ngoãn ngồi trong vườn của Nhân Duyên phủ đột nhiên từ trên trời giáng xuống một con mãnh thủ vừa to lớn lại đen như mực có vô số lông chim sắc nhọn tựa như châm.

Con mãnh thú vỗ mạnh đôi cánh rơi xuống mặt đất gây ra chấn động mạnh khiến Cẩm Mịch giật mình tỉnh dậy nhìn thứ đánh thức nàng ta là con hung thú năm xưa khiến bạn thân Nhục Nhục gặp nạn.

Bởi vì Húc Phượng có sở thích đem bộ phần nào đó của hung thú bị hắn giết cất chứa trong mấy ngăn tủ ở phòng ngủ làm chiến lợi phẩm, còn rất tự hào kể cho nàng nghe chiến tích của mình cũng như ý định gia tăng thêm bộ sưu tập của mình cho nên Tuyết Liên biết không ít hung thú nằm trong tầm nhắm của Húc Phượng.

Hung thú trước mặt chính Cùng Kỳ, nó dùng cặp mắt tà ác nhìn chằm chằm Tuyết Liên tựa hồ đang suy tính nên ăn thế nào.

Tuyết Liên bị nó xem mà sởn tóc gáy, mồ hôi lạnh đổ ướt phần lưng, mặt càng bị dọa trắng bệch thành một tờ giấy, có thể bị xưng là hung thú thật sự quá dọa người.

Âm thanh nàng run rẩy cố gắng tỏ vẻ cam đảm không sợ hãi nói: “Ngươi…… Chớ có vô lễ! Bên này thực mau liền sẽ người tới…… Ai nha! Không cần ăn ta!”

Lời còn dứt thì Cùng Kỳ gào một tiếng điếc tai gai óc liền hướng đám người Tuyết Liên nhào tới, may mắn mấy năm nay dốc sức tu luyện đến được báo đáp pháp thuật tinh tiến rất nhiều đặc biệt là công phu bảo mệnh, mắt thấy Cùng Kỳ muốn nhảy tới liền trước tiên thi pháp kéo đang sửng người ra Cẩm Mịch, vội đưa tay lôi nàng chạy đi.

Cùng Kỳ các nàng bỏ chạy đương nhiên đuổi theo, mồm to gào rít ở phía sau bám riết không tha. Bởi vì mang theo Cẩm Mịch, vài lần Tuyết Liên ngửi được mùi hôi tanh từ miệng Cùng Kỳ phà tới, trái tim cùng vì thế suýt chết đứng vài lần.

Hôm nay Nguyệt Hạ tiên nhân đi thế gian xem kịch không ở, các tiên tử trong Nhân Duyên phủ tu vi lại không cao, để tránh thương đến vô tội, Tuyết Liên chỉ có thể dẫn Cùng Kỳ hướng phía ngoài chạy đi.

Nhưng nàng biết cứ như thế này không phải cách, cộng thêm trong quá trình bị rượt đuổi nàng nhận ra Cùng Kỳ đối với nàng có đại hứng thú, bằng chứng chính là trong lúc tránh né móng vuốt của nó Tuyết Liên bắt đắc dĩ đẩy mạnh Cẩm Mịch, Cùng Kỳ không thèm bố thí cho Cẩm Mịch lấy một ánh mắt liền tiếp tục hướng nàng vồ tới.

“ Tuyết Liên! Ta liều mạng với ngươi.” Cẩm Mịch tái mặt Cùng Kỳ há mồm to định ăn tươi nuốt sống tỷ muội tốt, huyễn hóa ra con dao lao tới đâm một nhát vào bắp chân của nó.

Cùng Kỳ bị ăn đau vỗ mạnh cánh tạo luồng khí mạnh đánh ngã mọi thứ gần nó, Cẩm Mịch vì không chịu nổi mà té ngã trên đất.

Ánh mắt đỏ rực khát máu của Cùng Kỳ nhìn về phía Cẩm Mịnh, nó tức giận giơ móng vuốt sắt nhọn định xé xác kẻ dám can đảm thương tổn nó, Tuyết Liên lập tức huyễn hóa ra dãy lụa trói chặt chân của nó lại hướng về mới thoát chết trong gang tấc Cẩm Mịch hô to: “ Mau đi tìm người cứu viện đi!”

“ Ta không muốn!” Cẩm Mịch đứng dậy tránh xa Cùng Kỳ cứng đầu không đồng ý.

“ Tuyết Liên, ta sẽ không bỏ ngươi lại một mình đâu!”

“Cẩm Mịch, nghe lời ta đi tìm cứu viện! Ngươi cũng thấy mục tiêu của nó là ta, đi mau, nếu không ta sẽ chết thật đó!” Tuyết Liên mở miệng khuyên nhủ, Cẩm Mịch cũng không phải là đồ ngốc nghe lọt dụng ý của nàng, khẽ cắn rắng hướng Tuyết Liên hô: “Tuyết Liên, ngươi nhất định phải kiên trì! Ta nhất định mang cứu viện lại đây!”

Cẩm Mịch chịu rời đi khiến cho tâm tình của Tuyết Liên nhẹ đi một chút.

Cùng Kỳ đối với Cẩm Mịch chạy đi cũng không bận tâm, ánh mắt tham lam nhìn nhìn Tuyết Liên  vung cánh xé rách dãy lụa nhưng không thành, có điều Tuyết Liên biết sức mình có hạn mưu toan cùng hung thú thượng cổ Cùng Kỳ to xác này chơi trò kéo co sớm muộn thua thiệt về phía mình.

Tuyết Liên nhìn Cùng Kỳ dùng sức muốn kéo nàng về phía nó, khóe môi cười nhạt buông dãy lụa ra khiến cho Cùng Kỳ theo quán tình té ngã về phía sau nhân lúc nó đứng dậy ngưng tụ hơi nước trong không khí gọi ra kiếm Băng Tuyết-một thanh thần binh có từ lúc nàng sinh ra, linh lực chảy dọc thân kiếm phát ra ánh sáng băng lam tuyệt đẹp. Tuyết Liên tùy tay vung nhẹ một cái, vô số băng tiễn sắt nhọn tựa như mưa hướng Cùng Kỳ bắn tới.

Húc Phượng thân là Hỏa Thần lại chưởng quả binh quyền của Thiên giới, tu vi cao thâm, nhất định có thể chế phục được Cùng Kỳ, đáng tiếc hắn lại không ở đây, mong rằng Cẩm Mịch có thể tìm được người cứu viện đáng tin cậy.

Cùng Kỳ vỗ mạnh cánh đánh bay băng tiễn nhưng băng tiễn dưới sự khống chế của Tuyết Liên xoay một vòng giữa không trung liền tiếp tục hướng Cùng Kỳ bắn tới, Cùng Kỳ biết băng tiễn này không dễ phá nát bèn dùng châm vũ phá nát băng tiễn mà Tuyết Liên tạo ra.

Băng tiễn bị hủy, Tuyết Liên cũng không nao núng nhìn đám châm vũ hướng về phía mình, phất tay tạo ra vô bức tường băng ngăn lại.

Châm vũ là một trong những tuyệt chiêu mạnh nhất của Cùng Kỳ, mãi cho đến bức tường băng thứ 6 nó mới ngừng xuyên thủng nhưng mặt tường băng xuất hiện vết nứt, trong nháy mắt vết nứt lan rộng thành mạng nhện.

Khi bức tường băng vỡ nát, Tuyết Liên nhìn Cùng Kỳ vỗ cánh bay đến liền cầm kiếm Băng Tuyết   tạo ra kiếm khí lạnh bức người hướng phần bụng không có lớp lông sắt bén bao phủ chém tới, nếu đoán không lầm thì đây là nơi yếu ớt trên cơ thể  nó đi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN