Đầu Bếp Tại Dị Giơi - Xung đột
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
294


Đầu Bếp Tại Dị Giơi


Xung đột



Dịch: Nguyễn Khiêm

Nhóm: TTTV

Nguồn: TruyenYY

——————-

– Hô, nguy hiểm thật, may mà Cửu Trưởng Lão không có trách tội, bằng không ngươi có thể bị trừng phạt nặng đấy!

Ngô bá vừa đi ra nhà ăn, lòng còn sợ hãi nhẹ nhàng thở ra, vừa rồi trông thấy Cửu Trưởng Lão tức giận quả thực để cho thân thể của hắn hơi run rẩy.

Ngô Hiên chỉ là cười nói:

– Bây giờ không phải là không có việc gì sao, bất quá lúc nãy đa tạ Ngô bá thay ta giải vây, bằng không cho dù là không bị trừng phạt, thì phần thưởng này đoán chừng là cũng sẽ không có nữa.

Đối với Ngô bá, hắn còn là rất cảm kích.

Ngô bá cười nói:

– Ta chỉ hi vọng lần sau ngươi không nên làm loại chuyện như thế này nữa, như vậy là ta đã rất cao hứng rồi.

Cáo biệt Ngô bá, Ngô Hiên liền đi đến Linh dược các. Căn cứ theo ký ức, thuận đường đi đến Linh dược các, lúc nhìn thấy Linh dược các, khí phái của Linh dược các để cho hắn hơi hơi chấn kinh rồi một bả. Lúc này trời sắc đã dần dần tối, đại bộ phận đệ tử của Ngô gia đều đang đi đi lại lại, có không ít người lại là từ linh dược trong các đi ra.

Chỉ cần có tu vi nhất định, mỗi tháng cũng có thể được lĩnh một phần đan dược tương ứng với tầng thứ tu vi từ Linh dược các, nếu làm ra cống hiến rất lớn đồng dạng cũng sẽ được ban thưởng đan dược, hoặc là tìm được linh dược trân quý gì đó, đồng dạng cũng có thể cống hiến cho gia tộc để đổi lấy điểm cống hiến.

Ngô gia đã quy hoạch hệ thống tương đối hoàn chỉnh rồi, một câu, muốn có tài nguyên tốt hơn, muốn có nhiều điểm cống hiến hơn! Vậy thì phải biểu hiện ra tu vi, thực lực làm cho người ta chấn kinh, thì có thể thu hoạch càng nhiều! Nếu ai giả heo ăn thịt hổ, cố ý giấu diếm thực lực, vậy thì chính là một kẻ ngu, rõ ràng có thể thu hoạch đươc đồ vật tốt hơn lại không muốn.

Ngô Hiên cũng có năng lực đặc thù, có thể chế biến linh thảo thành thức ăn, nhưng mà tạm thời năng lực này không thể lộ ra ngoài ánh sáng.

Không ít đệ tử thấy được Ngô Hiên đi tới Linh dược các, đều cảm thấy có chút kinh ngạc, một cái đệ tử hậu cần không thể luyện võ vậy mà lại đi tới Linh dược các! Nhưng mà đại đa số cũng chỉ là nhìn thoáng qua rồi nhanh chóng rời đi, không có cố ý đi làm khó hắn.

Nhưng mà thời điểm Ngô Hiên chuẩn bị đi vào trong Linh dược các, một cái thân ảnh cường tráng xuất hiện, đứng chắn ở trước mặt hắn, ngăn cản hắn đi tiếp rồi nói:

– Ngươi tới Linh dược các làm cái gì? Ta nhớ được tiểu tử ngươi thật giống như được gọi là Ngô Hiên a!

Ngô Hiên ngẩng đầu lên, nhìn thấy một cái tráng hán tuổi chừng tại chừng ba mươi ngăn ở trước mặt mình, nếu như hắn không có nhớ lầm thì tráng hán này gọi là Ngô Tử Tân, tu vi cũng không cao, mới chỉ là Luyện Thể Kỳ tầng năm mà thôi, nhưng mà bởi vì lăn lộn được cái chức nghiệp canh cổng Linh dược các, cho nên thường xuyên không cho những người khác sắc mặt tốt, nhất là những đệ tử có tu vi thấp hơn hắn, căn bản là xem thường.

Thường xuyên ỷ vào thân phận của mình đi nhục mạ người có tu vi thấp, nhưng mà gặp người có tu vi cao hơn lại là cúi đầu khom lưng. Hắn có thể nhận được công việc giữ cửa này, còn là bởi vì một lần ra ngoài rèn luyện, gặp mấy con yêu thú mạnh mẽ, vì yểm hộ cho một ít đệ tử rời đi, bị những yêu thú kia đánh trọng thương, lúc cứu về được thì gân cốt cũng đã bị thương tổn nặng.

Tuy rằng Ngô Tử Tân đã tu dưỡng tốt rồi nhưng mà vẫn còn để lại bệnh căn, dẫn đến tu vi trì trệ không tiến. Các vị trưởng lão niệm tình hắn bảo hộ có công, liền để cho hắn nhận công việc này, bình thường cũng là mở một con mắt nhắm một con mắt với hắn, chỉ cần không làm quá mức, cũng sẽ không quản. Điều này cũng khiến cho khí diễm của Ngô Tử Tân mạnh mẽ, thường xuyên không để cho người ta sắc mặt tốt.

Trong trí nhớ, Ngô Hiên trước đây còn bị Ngô Tử Tân nhục mạ qua đến mức sợ hãi, từ đó Ngô Hiên không còn tới gần Linh dược các này một lần nào nữa.

Ngô Hiên trực tiếp nói lên ý đồ đến, không nhạt không mặt, thành thật nói:

– Là Cửu Trưởng Lão phân phó, để cho ta tới lấy hai khỏa Đoán Thể đan.

Ngô Tử Tân tựa hồ nghe đến chuyện buồn cười nhất, há mồm lập tức châm chọc nói:

– Cửu Trưởng Lão cho ngươi tới lấy hai khỏa Đoán Thể đan? Ngươi đây là đang nói đùa a! Đoán Thể đan tối thiểu cũng phải có tu vi Luyện Thể Kỳ tầng một trở lên mới có thể sử dụng được. Ngươi bây giờ đã trở thành Luyện Thể Kỳ tầng một rồi sao? Đừng nói là Luyện Thể Kỳ tầng một, ngay cả kinh mạch cũng không có đả thông a! Đừng cầm danh hiệu của Cửu Trưởng Lão đi lừa gạt người, cẩn thận ta đánh ngươi đó!

Ngô Hiên tựa hồ không nghe được lời của Ngô Tử Tân, không hề sợ hãi, nhìn chằm chằm vào Ngô Tử Tân nói:

– Đây là Cửu Trưởng Lão phân phó ta tới lấy, ngươi tin cũng được, không tin cũng thế! Lần này, ta chắc chắn sẽ tiến vào Linh dược các!

– Ơ, mới có một đoạn thời gian không thấy, lá gan của ngươi còn mập lên không ít đó!

Ngô Tử Tân thấy Ngô Hiên kiên định như thế, đúng là đã có vài phần tin tưởng, nhưng ngoài miệng còn cố cãi nói:

– Không quản là ai cho ngươi tới, muốn đi vào Linh dược các tối thiểu phải có tu vi Luyện Thể Kỳ tầng một, ngươi muốn tiến vào Linh dược các, trước tiên đi qua bên kia, nhấc tảng đá nhỏ nhất kia lên, ta sẽ tránh cho ngươi tiến vào, cũng không thể vì một mình ngươi mà phá hư quy củ của gia tộc được!

Ở x bên cạnh Linh dược các còn có một đống tảng đá lớn nhỏ không đều, viên nhỏ nhất kia nhìn qua cũng biết là nặng gần hai trăm cân, còn khối lớn nhất kia chỉ sợ đã vượt qua vạn cân! Những tảng đá này chuyên môn dùng để khảo thí tu vi Luyện Thể Kỳ.

Chỉ cần ngươi giơ một tảng đá nhỏ nhất lên được, thì đại biểu ngươi đã đạt đến Luyện Thể Kỳ tầng một!

Sở dĩ cảnh giới đầu tiên xưng là Luyện Thể Kỳ, chính là bởi vì ở cái giai đoạn này, võ giả chủ yếu là rèn luyện thân thể, đánh chắc cơ sở trụ cột, đạt tới Luyện Thể Kỳ đỉnh phong, mới có thể bước vào Luyện Linh Kỳ, cảnh giới này mới là hoàn toàn có sự bay vọt về chất. Khi đó sẽ không phải dùng những tảng đá này tới đo đạc, mà là dùng công cụ khảo thí linh lực chuyên môn.

Thế nhưng mà lấy tình huống thân thể này của Ngô Hiên, đừng nói là khối thứ nhất, cho dù là gần nửa khối, hắn cũng đều không thể nhấc lên a! Ngô Tử Tân này rõ ràng là muốn khó hắn, cũng không tin tưởng là Cửu Trưởng Lão để cho hắn tới đây.

Ánh mắt Ngô Hiên lóe lên tinh quang, không biết suy nghĩ cái gì.

Ngô Tử Tân thấy Ngô Hiên không có trả lời, ngược lại là cười lạnh nói:

– Nâng không lên a! Lấy thân thể yếu đuối này của ngươi làm sao có thể nâng lên được đâu này? Theo suy nghĩ của ta, Ngô gia nuôi ngươi căn bản chính là đang lãng phí lương thực, ngươi cái gì cũng không thể làm, còn lưu ở chỗ này làm cái gì? Mà ngươi còn không phải là người của Ngô gia!

Ánh mắt Ngô Hiên toát ra hàn khí, không quan tâm đến Ngô Tử Tân nữa mà cúi đầu cất bước đi về vào trong Linh dược các. Giống như theo lời nói lúc trước, lần này hắn chắc chắn sẽ tiến vào Linh dược các, hắn cũng không phải là Ngô Hiên của trước đây, cũng không có dễ dàng thỏa hiệp như vậy! Huống hồ sự thật chính là Cửu Trưởng Lão để cho hắn đi vào.

– Ngươi không có nghe rõ lời của ta hay sao? Không có đạt tới trình độ nhất định, thì không thể đi vào Linh dược các.

Ngô Tử Tân thấy Ngô Hiên vẫn còn tiếp tục đi lên phía trước, ánh mắt lộ ra một tia tàn nhẫn.

– Đã như vậy, ta đây sẽ dạy cho ngươi một bài học, để tránh cho ngươi sau này không nhớ được!

Thanh âm còn chưa dứt, Ngô Tử Tân đã vung quyền đánh về phía Ngô Hiên, nắm tay tràn đầy khí thế để cho trong không khí xoáy lên từng trận quyền phong. Ánh mắt của Ngô Hiên lóe lên, nhanh chóng giơ tay ngăn cản.

Bành một tiếng, toàn bộ thân thể của Ngô Hiên bị đánh lui về phía sau mấy bước, hổ khẩu nhất thời run lên, hắn không có tu vi, làm sao có thể nào đánh cùng Ngô Tử Tân được.

Ngô Tử Tân hơi sửng sốt một chút, hắn không nghĩ tới một quyền của chính mình lại chưa thể đánh ngã được Ngô Hiên, nếu như là đệ tử có tu vi hơi hơi thấp một chút thì chuyện này cũng không có gì. Nhưng mà lại không thể đánh ngã một tên phế vật không thể tu luyện, hơn nữa tốc độ của một quyền này còn không chậm, vậy mà gia hỏa ở trước mặt vẫn có thể kịp giơ tay ngăn cản, điều này làm sao mà không cho hắn cảm thấy kinh ngạc được?

Khuôn mặt của Ngô Hiên thoạt nhìn vẫn rất bình tĩnh, một quyền này của Ngô Tử Tân thiếu chút nữa là có thể đánh cho mình gãy xương rồi, giờ hai tay đỡ quyền vẫn còn đau đớn, bất quá đối với hắn mà nói, đau đớn này không đáng kể chút nào, hoàn toàn có thể chịu được. Trong mắt của hắn, tốc độ ra quyền của Ngô Tử Tân còn quá chậm, nhưng mà thực lực của hắn còn quá yếu, tuy nói thấy được, có thể đưa tay ngăn trở, nhưng mà lực đạo thì không phải là người như hắn có thể ngăn cản được.

– Hảo tiểu tử, còn có mấy phần năng lực, nhìn xem bản lĩnh thật sự của lão tử đây!

Ngô Tử Tân tỏ vẻ giận dữ, một quyền của chính mình bị một người bình thường không thể tu luyện ngăn trở, đã là xấu hổ thành nổi giận.

– Dừng tay!

Đúng lúc này, một tiếng nói tràn ngập uy nghiêm vang lên, để cho Ngô Tử Tân vừa định ra quyền, thân thể cứng đờ, quay đầu lại nhìn, phát hiện người tới chính là Cửu Trưởng Lão. Sắc mặt của Ngô Hiên bình thản, xem ra lần này hắn có thể tiến vào Linh dược các rồi.

– Các ngươi đây là có chuyện gì, như thế nào lại đánh nhau ở đây!

Cửu Trưởng Lão cau mày đã đi tới, ánh mắt lăng lệ quét qua trên người bọn họ, cuối cùng dừng lại ở trên người Ngô Hiên.

Rất rõ ràng, nếu phát sinh tình huống như thế này, nhất định là do Ngô Tử Tân làm ra, một cái có thể tu luyện, một cái không thể tu luyện, không khác người bình thường là bao, chỉ cần đầu óc không có vấn đề, ai sẽ vô duyên vô cớ chọc người có tu vi cường đại hơn mình?

Ngô Hiên liếc nhìn Ngô Tử Tân một cái, nói:

– Cửu Trưởng Lão, đệ tử nói là ngài để cho đệ tử tới lấy Đoán Thể đan, Ngô Sư huynh, hắn nói không tin cho nên không cho đệ tử tiến vào!

Ngô Tử Tân cực kỳ sợ hãi, vội vàng nói:

– Cửu Trưởng Lão, hắn nói là ngài cho hắn tới lấy Đoán Thể đan, đệ tử chỉ bảo với hắn là tu vi cần đạt tới trình độ nhất định, mới có thể…

– Đã đủ rồi!

Cửu Trưởng Lão trừng mắt, quát lớn:

– Linh dược các này là của ngươi hay là của ta hả? Ta để cho người nào tiến vào không được? Ta hi vọng loại chuyện ngu xuẩn này không nên xuất hiện thêm một lần nữa, nếu không hừ!

Cửu Trưởng Lão hất tay lên, nhanh chóng đi vào bên trong Linh dược các, lưu lại Ngô Tử Tân với vẻ mặt xấu hổ không thôi.

Ngô Hiên chỉ là nhàn nhạt liếc nhìn hắn một cái rồi quay người, nhanh chóng đi theo Cửu Trưởng Lão tiến vào Linh dược các.

Ngô Tử Tân tràn ngập oán hận nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Ngô Hiên, năm ngón tay nắm chặt lại, cắn răng không nói, hắn cũng không phải là không tin lời của Ngô Hiên, chỉ là không quen nhìn một người không phải là người của Ngô gia, lại còn là người không thể tu luyện tiến nhập Linh dược các thế thôi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN