Đấu Chiến Cuồng Triều
Chương 17: Trọng trang chiến sĩ đến từ bắc khu (1)
Vương Trọng chọn một cây cung phù văn, những vũ khí phù văn này khác với loại viện trưởng Moore tạo ra, chỉ là vũ khí thường quy có thể truyền hồn lực, thậm chí còn có hao tổn nhất định, dù sao cũng là sản xuất số lượng lớn.
Lúc này lầu hai của tòa nhà kiểm tra, một già một trẻ chuyện trò vui vẻ, bên trái là một lão nhân tóc bạc tinh thần quắc thước, chính là viện trưởng Học viện Thiên Kinh Anh Hồn, nghị viên liên bang Tự Do Green Steve, bên cạnh hắn là một vị nữ quan quân mặc quân trang liên bang, oai hùng hiên ngang, ánh mắt trong mái tóc ngắn tinh thần tràn ngập hào quang trí tuệ, trên trán có một vết sẹo nhìn ghê người, tình hình chung nếu xuất hiện ở trên người nữ hài tử sẽ phi thường phá hư mỹ quan, nhưng ở trên người Grace lại càng tăng thêm một phần oai hùng hiên ngang.
“Grace, ngươi lần này đến đúng là nắng hạn gặp mưa rào, cho các học đệ học muội của ngươi thêm một ít sự cổ vũ.” Green nói, Grace là học sinh tốt nghiệp kiệt xuất nhất trong một thế hệ trẻ của Học viện Thiên Kinh.
“Thầy Green, con cũng nghe nói xếp hạng của Học viện Thiên Kinh đang giảm xuống không ít, cái này cũng không phải là tính cách của ngài.” Grace giảo hoạt cười nói.
“Con nhỏ này, vừa về đã trêu chọc sư phụ của ngươi như vậy, như vậy thật sự được không?” Green có chút đau đầu, trước kia đã là quỷ gây sự, vài năm trôi qua, hình như chưa có gì biến hóa.
“Đây là trường học cũ của con, một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ, lần này trở về cũng là hy vọng có thể khai quật mấy người có tiềm lực, lần này tiêu chuẩn khảo nghiệm không thấp, nhưng con đề nghị chỉ chọn lấy từ trong năm thứ nhất cùng năm thứ hai, năm thứ nhất là tốt nhất.” Grace nói.
Green gật gật đầu, “Cơ hội lần này đối với Thiên Kinh quả thật khó được, giao cho ngươi toàn quyền chọn lựa, ngươi tính xử lý như thế nào?”
“Con tin tưởng nội tình của học viện chúng ta, nhất định sẽ có học sinh ưu tú. Thầy, lấy danh nghĩa của con làm một lần thi đấu tuyển chọn vườn trường, như thế nào?” Grace nói, làm Anh Hồn học viện, cuối cùng vẫn phải lấy sức chiến đấu tạo chỗ đứng, kỹ thuật phù văn chỉ có thể dệt hoa trên gấm.
“Chỉ chờ câu này của ngươi, ngươi ở trong lòng người trẻ tuổi so với ta có sức ảnh hưởng hơn nhiều, ha ha.” Bỗng nhiên, Green và Grace đều hơi sửng sốt, nhìn về phía lộ đài.
Sân thi đấu thể thao phía dưới, Vương Trọng đã chọn xong cung tên, hồn lực phóng thích, thầy giám thị ở bên cũng đã có chút không kiên nhẫn, “Chuẩn bị xong chưa, nhanh lên!”
Đối với các học sinh năm thứ hai năm thứ ba còn đang thi lại, hắn quả thật không có quá nhiều sự kiên nhẫn.
Vương Trọng không để ý thầy giám thị lải nhải, mà là toàn thân tâm đắm chìm ở trên vũ khí trong tay, bia ngắm mục tiêu trước mắt càng lúc càng lớn, tăng…
Oành…
Chính giữa hồng tâm, thầy giám thị hơi gật gật đầu, nhưng vừa thấy độ sát thương, mới vẻn vẹn hơn 40, tuy khoảng cách có chút xa, nhưng sát thương này cũng quá thấp, gãi ngứa sao?
Bình thường viễn trình công kích, khoảng cách càng xa hồn lực hao tổn càng lớn, 20 mét đủ để tiêu hao một nửa hồn lực phụ tải, nhưng Vương Trọng thật ra chỉ hao tổn một chút, chỉ là giá trị đỉnh quá thấp.
“Dùng sức chút, chưa ăn cơm sao, chút lực sát thương này có thể làm gì!” Thầy giám thị bĩu môi, bắn chuẩn có tác dụng cái lông.
Trên lầu, Grace mỉm cười, “Học sinh này có chút ý tứ, cảm giác kỹ thuật cung tên rất thuần thục, nhưng lực sát thương này cũng quá thấp đi.”
Green hiệu trưởng cũng bất đắc dĩ, “Đây là sai lầm của chúng ta năm trước, kẻ viết ra luận khống chế kia, đặc biệt chiêu mộ vào phân viện chỉ huy, hiện tại thành vấn đề đau đầu của chúng ta.”
Grace cũng ngẩn người, một học sinh phân viện chỉ huy thi lại, thế này quả thật có chút dọa người.
“Hắn lần này thi lại không qua mà nói, sẽ tính để hắn đi phân viện phù văn, nán lại phân viện chỉ huy cũng không có lợi cho hắn học tập.” Green nói, thật ra học viện cũng rất rối rắm, thế này chẳng khác nào thừa nhận bọn họ năm trước làm ra là cái sai lầm, không thiếu được bị người của học viện khác cười nhạo một phen, mà đây là điều hiện tại Green không thể nhẫn nhịn nhất, chung quy không thể vì mặt mũi quấy động bầu không khí học tập của phân viện chỉ huy.
Chưa để ý tới thầy giám thị trào phúng, Vương Trọng bình tĩnh nhìn bia ngắm, ánh mắt trở nên càng thêm sắc bén.
Tăng tăng tăng…
Chỉ chớp mắt thời gian, chín mũi tên còn lại hầu như là đồng thời bắn vọt ra thẳng đến bia ngắm ngoài 20 mét.
Oành đùng đùng…
Khí lưu bùng nổ, thầy giám thị hoàn toàn chưa có chuẩn bị trực tiếp bị hất ngã xuống đất, vẻ mặt dại ra, hồi lâu sau mới quay đầu lại… Chậm rãi há hốc mồm… Cái này…
Toàn bộ bia thí nghiệm đã biến thành đồng nát phân tán đầy đất…
Thầy giám thị nuốt nuốt nước miếng, cái này con mẹ nó tính như thế nào, thứ đồ chơi này không phải nói có thể ngăn cản 200 Glasso công kích sao???
Cái này con mẹ nó có 20 mét đó!!!
Mặt hàng này là tới thi lại? Hay là tới trêu hắn?
Thầy giám thị hồ nghi đánh giá Vương Trọng, đối chiếu mặt Vương Trọng và quét số điện thoại, tựa như không giống như là thi hộ.
“Khụ khụ, bia ngắm này số lần sử dụng quá nhiều cũng cần đổi mới rồi, nhưng biểu hiện của ngươi vẫn là không tệ. Đi, thi lại của ngươi thông qua rồi.” Thầy giám thị nói.
Trong ánh mắt Grace toát ra tinh quang, “1,5 giây, liên hoàn chín mũi tên, quỹ tích gần như giống nhau, bắn nhanh chuẩn xác, công phu cơ bản rất vững chắc!”
Green cũng rất ngoài dự liệu, gật gật đầu, “Có chút ý tứ, không dễ dàng, nhưng vẫn không thể thay đổi vấn đề giá trị đỉnh của hồn lực quá thấp, ngươi muốn lãng phí thời gian ở trên người hắn?”
Viện trưởng Green nói cũng là sự thật, dân cư nhiều như vậy, sự kỳ quái gì không có, nhưng học viện Anh Hồn bồi dưỡng tuân theo một tôn chỉ, đó là đúc ra anh hồn, không đúc được anh hồn, vĩnh viễn không lên được mặt bàn.
Grace nhìn ánh mắt kiên định tự tin của kẻ kia dưới lầu, nở rộ ra nụ cười sáng lạn, “Thầy, mỗi người đều nên có giấc mộng, nhỡ đâu thực hiện được thì sao?”
Thi lại xong, Vương Trọng cũng không rảnh, cùng nhau đi ăn cơm chiều với Mã Đông, Emily, đi huấn luyện. Từ khi tiến vào Anh Hồn học viện huấn luyện cơ sở của hắn chưa từng gián đoạn.
Trong phòng huấn luyện, cung tên của Vương Trọng một mũi tên tiếp một mũi tên liên hoàn bắn ra, loại cảm giác mây trôi nước chảy này quả thực khiến từng tế bào của Vương Trọng đều tràn ngập sức sống, đây mới là chiến đấu, đây mới là cuộc sống hắn muốn.
Sau khi làm nóng người, Vương Trọng tiến vào hệ thống OP, tìm kiếm đối thủ của hắn hôm nay, thừa dịp khoảng thời gian này chương trình học không phải quá bận rộn, có thể đánh một trận thì tính một trận.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!