Đấu Chiến Cuồng Triều - Chương 296: Treo lên đánh học sinh tiểu học (1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
81


Đấu Chiến Cuồng Triều


Chương 296: Treo lên đánh học sinh tiểu học (1)


Mà trong nháy mắt này tốc độ lôi kéo, đã lộ ra sơ hở của Thiên Kinh chiến đội, đó là vị trí trọng trang của Reilly, Reilly xem như ngụy trọng trang, tốc độ không chậm, nhưng ở trong lôi kéo tốc độ cao như thế cô vẫn bị kéo ra khỏi vị trí.

Nếu muốn nói khoảng cách đường thẳng hoặc là tốc độ di động, một số kiếm sĩ sở trường thân pháp, hoặc là viễn trình chiến sĩ, tốc độ di động của họ không yếu hơn thích khách bao nhiêu, nhưng thích khách mạnh là mạnh ở tính đột ngột khởi động, năng lực nháy mắt tăng tốc tuyệt đối có một không hai quần hùng!

“Vương Trọng, đội hình toàn thích khách, không phải là đơn giản năm thích khách chất đống cùng một chỗ, chiến đội khác cũng từng mô phỏng, nhưng không thể nào so sánh với Saxon.” Lola nói.

Vương Trọng gật gật đầu, “Quả thật, bọn họ đã bỏ công phu một phen.”

Lola ngẩn người, “Chỉ vậy thôi?”

Khi nói chuyện, Reilly bị đột phá, ba thích khách đã lao qua trận tuyến thứ nhất, đối mặt là hai viễn trình chiến sĩ Scarlett cùng Mirami, Saxon thân là đội mạnh đông khu cường đại là ở đây, ở vừa rồi lôi kéo trận hình, đột phá, lựa chọn sử dụng trên khoảng cách và góc độ đáng giá vỗ tay, khiến hai viễn trình chiến sĩ căn bản không thể tạo thành quấy nhiễu.

Đây cũng là nội tình của đội mạnh, Scarlett và Mirami thân là viễn trình chiến sĩ, phải bảo trì khoảng cách an toàn nhất định, mà cái thời gian này bị Saxon triệt để bắt lấy, tương tự, làm chiến đội Thiên Kinh, bọn họ cũng chưa lợi dụng tốt di động đem điểm yếu này bù lại.

“Mấy tên cùi bắp!” Khóe miệng Salisbury hiện lên một tia trào phúng, vẻn vẹn một đội hình thường quy, mặc dù có chút công phu cơ bản, nhưng ở trong mắt mình loại đội hình này căn bản không có gì khác với đám ô hợp, đều nghe nói đội hình năm thích khách, nhưng chỉ cần người từng thể nghiệm mới có thể hiểu bọn họ lợi hại.

Hắc hắc, hai viễn trình đều là mỹ nữ, đánh gãy tay chân quả thật có chút đáng tiếc, nhưng cũng không có gì, loại mỹ nữ không thuộc về mình, không có gì phải đau lòng! Chờ sau khi phá đi đội hình hoàn chỉnh của bọn họ, lại chậm rãi đùa bỡn ba người còn lại, đặc biệt gã tiểu bạch kiểm tên là Glory kia!

Tăng!

Salisbury đã đối mặt với tiểu bạch kiểm Glory kia, U Linh Vũ Trận tinh túy ở chỗ, có thể đột phá thì không ham chiến, nhưng Glory này tốc độ thế mà lại tốt bất ngờ, nhưng Salisbury cũng cảm thấy, trên cục diện bọn họ đã có đủ ưu thế.

Một bên khác, Emily cũng đối mặt Tamil, thân là thích khách, Emily không cho phép có người từ bên cạnh cô vòng qua, chơi thôi…

Dao găm của hai người đan xen với nhau, nháy mắt tuôn ra vô số đốm lửa. Tamil vừa thấy tốc độ đối phương liền biết không đi vòng qua được, như Emily loại dáng người này, tốc độ và linh hoạt khẳng định vô cùng tốt, thân là một thích khách, hắn rất có hứng thú đối với Assassin truyền nhân, nhìn thấy chiến thuật đã thực hiện, vừa lúc thử xem tiêu chuẩn của Emily, nếu đánh bại đối thủ, hắn liền có thể tăng thêm hắn một phần chiến tích!

Keng keng keng… Hai con dao găm hung hăng đan xen với nhau, bật ra thanh âm vang dội toàn trường, ai cũng không ngờ vừa mở màn đánh nhiệt nhất thế mà lại là Emily và Tamil, Tamil muốn chứng minh bản thân, tương tự Emily cũng muốn chứng minh bản thân.

Hỏa diễm dị năng, năng lực ưu tú cỡ nào, gia tộc Assassin, huyết thống ưu tú cỡ nào, nhưng sau khi Emily rời khỏi Thiên Kinh, tựa như lại lâm vào trong bóng tối vô năng, ma chú không thích hợp làm thích khách kia lại lần nữa bao phủ, nhất là thời điểm ở chung quanh một đám chiến sĩ ưu tú.

Tamil vốn có chút lo lắng, dù sao Assassin, nhưng sau khi giao thủ, hắn liền phát hiện, thực lực của đối phương thật sự có chút tầm thường, hỏa diễm dị năng không tính là thiên phú kém, tốc độ và nhanh nhẹn cũng được, nhưng không biết sao, tựa như uy lực công kích không mạnh thế nào cả.

Sau một lượt giao thủ, Tamil liền phát lực, nháy mắt nắm giữ thế cục, một phe trong đoàn chiến ưu thế ở chỗ bùng nổ, khiến loại ưu thế này mở rộng, vô luận là chia sẻ áp lực cho đồng đội hay là mau chóng thắng lợi đều có lợi ích cực lớn, đoàn chiến và cá nhân chiến là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, Emily chính là cửa đột phá!

Emily cũng không ngờ đối phương mạnh như vậy, vừa đi lên còn tràn đầy lòng tin, nhưng vừa giao thủ đã có loại cảm giác bó tay bó chân, vài lần muốn phóng thích Hỏa Vũ Liên Hoa, nhưng vừa ra thức mở đầu đã bị áp chế.

Một bên khác Glory thì trái lại với Emily, vừa giao thủ Glory đã áp chế Salisbury. Đúng vậy, ngay cả Salisbury cũng có loại cảm giác bị hiếp, hắn là muốn áp chế đối phương, trước mặt vô số người bày ra uy nghiêm làm Saxon phó đội trưởng của mình, nhưng hắn đã bị áp chế, tiểu bạch kiểm thoạt nhìn mềm nhũn này lực sát thương kinh người, tuy là vị trí chiến sĩ, lại có tốc độ không thua gì thích khách, hồn lực càng sâu không thấy đáy, đương nhiên ở mặt ngoài hai người đánh vẫn có qua có lại.

Salisbury không muốn mất mặt, gào thét, Manlu lập tức đi qua trợ giúp, mà Reilly bị địa hình đi vòng, đang ở phía sau liều mạng đuổi theo, chỉ là… Kỳ quái, cô tựa như muốn trợ giúp không phải Glory, mà là Emily.

Toàn bộ thế cục đối với Thiên Kinh không có lợi, theo người khác thấy, chính là Salisbury và Manlu phối hợp giải quyết mũi đao Glory trước, một bên khác Tamil đã đánh Emily trầy da tróc vảy, không biết có thể chống đỡ tới lúc Reilly trợ giúp hay không, cho dù đến được, Tamil cũng kiềm chế hai người, hoàn thành nhiệm vụ chiến thuật.

Mà hai thích khách đã đối đầu với hai viễn trình, khiến Scarlett và Chamir không rảnh bận tâm người khác, bởi vì hai thích khách đã đột tiến, một khi tới gần người, cũng liền ý nghĩa chiến đấu kết thúc.

Thiên Kinh… Có chút cùi bắp!

Vương Trọng nghiêm túc nhìn toàn cục, không vội vàng chút nào, tình huống không sai biệt lắm với hắn đoán trước, Emily… Vẫn là mỏng yếu chi tiết. Thật ra không riêng hắn, ngay cả Reilly cũng là bài trí, nói thẳng, thực lực họ còn chưa đủ để ứng đối chiến đấu cấp bậc này, Saxon thực lực thứ ba thực sự không phải thổi ra, có tiền vốn để kiêu ngạo, trong chiến đấu, nhất là đoàn chiến, thậm chí ý chí cũng không có tác dụng gì, rất nhiều thời điểm, ngươi muốn đánh với đối thủ, còn phải xem người ta có muốn hay không.

Nhưng đó là một cơ hội rèn luyện vô cùng tốt, không lịch luyện, thì càng không thể tiến lên. Hắn lần này không ra sân không phải vì làm ra vẻ, mà là để đám người Scarlett tỉnh táo hơn, càng quan trọng hơn là, hắn tin tưởng đồng đội của hắn.

Emily chưa từ bỏ, Reilly cũng chưa từ bỏ, mà Glory, đó càng là Định Hải Thần Châm, hiện tại chỉ xem Scarlett và Mirami, các cô hậu trường phối hợp thật ra so với mình ăn ý hơn nhiều, khuyết thiếu chỉ là lòng tin thực chiến.

Học sinh khắp sân ùn ùn nghị luận, ngay từ đầu vốn không nghiêm túc đều đang xem náo nhiệt, nhìn thấy chiến đội Thiên Kinh bị lôi kéo mấy cái đã biến thành như vậy, mọi người cũng xì xà xì xồ.

Saxon song tử tinh, Nghiêm Đông, Phùng Trảm đã lạnh lùng tàn khốc đánh về phía Scarlett cùng Mirami.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN