Đấu Chiến Cuồng Triều
Chương 40: Mã Đông Đông muốn cải danh
Nhu cầu đối với năng lượng của anh hồn chiến sĩ vượt xa người thường, cho nên đều là đám dạ dày to cùng ăn hàng. Thức ăn bình thường đã rất khó thỏa mãn nhu cầu của bọn họ, ăn nhiều nữa cũng không no, vì thế cần các chủng loại ‘cao cấp’.
“Tôm Bá Vương!” Vương Trọng bưng một khay tôm lớn, đôi mắt có chút tỏa sáng. Tôm này là giống biến dị, rất khó bắt sống, mỹ vị không nói, bên trong ẩn chứa năng lượng phi thường phong phú, đối với hồn hải của tân nhân loại có hiệu quả tẩm bổ nhất định, tuyệt đối là xa xỉ phẩm, trước kia chỉ từng nhìn thấy ở trên tivi, không ngờ thật sự có thể được đã ghiền.
Bên cạnh, Emily ăn tương đối tùy ý, còn thỉnh thoảng lấy đồ ăn giúp Vương Trọng, ăn cùng Vương Trọng đã là vui vẻ, về phần bản thân thức ăn, đối với đại tiểu thư Assassin gia tộc mà nói cũng chỉ như vậy thôi, huống chi Emily vốn là là nữ hài tử không quá trọng vật chất.
Trái lại, Mã Đông ở bên cạnh, một đôi mắt gian tà hết nhìn đông tới nhìn tây, cùng lúc quan sát mục tiêu của hắn đêm nay, nhìn thấy Vương Trọng và Emily, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. Hai kẻ này quá mất mặt rồi, nơi này là chỗ xã hội thượng lưu giao lưu cảm tình, lại bị hai người bọn họ ăn thành hương vị căn tin.
“Ta nói… Hai người các ngươi là quỷ chết đói đầu thai sao, đem mỹ nữ dọa chạy hết rồi!” Mã Đông nhịn không được lải nhải, hắn vừa định tới chào hỏi, một đôi chân dài trực tiếp đi vòng qua.
“Mã Đông Đông, học tỷ đó là bị ngươi dọa chạy chứ, xem ngươi toàn thân trắng lẳng lơ vậy, nữ hài tử sao có thể thích!” Emily hoàn toàn không nể mặt đại biểu ca, nói xong lại ăn một miếng kem ly.
“Mã Đông, cái chân hun khói này thật sự không tệ đâu, đây là thịt gì?” Vương Trọng nhét đầy mồm, hàm hàm hồ hồ nói: “Sắc hương vị đều đủ cả!”
“Đó là trâu điên bốn sừng,” Emily ở phương diện này so với Vương Trọng mà nói tuyệt đối là cấp độ chuyên gia, cô chọn một miếng nhỏ ném vào trong mồm, “Tạm được thôi. Vương Trọng ca, anh nếu đi St. Montgomery thành, em dẫn anh đi ăn sườn bò 5a.”
“… Hai người các ngươi thật sự hết thuốc rồi!” Mã Đông lắc đầu thở dài: “Chúng ta có thể tán gẫu chút chuyện không quan hệ với thức ăn không? Các ngươi còn như vậy, ta trực tiếp vứt bỏ các ngươi tìm kiếm hạnh phúc của riêng ta!”
Đang lúc nói như vậy, ánh đèn xung quanh hơi tối đi, âm nhạc nhẹ nhàng dừng lại.
Nữ chủ nhân Scarlett đã xuất hiện, một thân váy lễ phục thấp ren trắng, ở trong ánh đèn nhiều màu sắc tỏ ra thánh khiết mà quyến rũ.
Đám người nhất thời sôi trào hẳn lên, nữ thần quả thực xinh đẹp không gì sánh được, đủ khiến bất cứ nam sĩ nào lâm vào điên cuồng.
“Nữ thần! Nữ thần! Nữ thần!” Những người trẻ tuổi kia lớn tiếng xôn xao.
Scarlett mỉm cười, nhẹ nhàng phất phất tay.
Không thể không nói, cô tựa như trời sinh đã có một loại khí tràng lãnh tụ quần luân, không phải bởi vì vẻ đẹp và thân phận của nàng, mà là loại quý khí và tự tin trời sinh kia.
Cô cũng chưa nhắc tới giải đấu liên bang, chỉ là rất tùy ý nói: “Ở đây đều là bạn học cũ, đương nhiên cũng có không ít gương mặt mới. Party này không có chủ đề gì đặc biệt, hy vọng mọi người đêm nay chơi vui vẻ, năm học mới, chúng ta cùng nhau cố gắng. Học viện Thiên Kinh Anh Hồn chúng ta…”
“Là cool nhất! hohoho!” Có người cười lên lấy lòng, lớn tiếng hòa theo. Lời dạo đầu này của nữ thần cũng quá đơn giản, đặc biệt một câu cuối cùng, quả thực là lời kịch hàng năm tụ hội cỡ lớn của học viện chuẩn bị.
“Ha ha, không sai, ít nhất ở trong cảm nhận của chúng ta, Học viện Thiên Kinh Anh Hồn vẫn luôn là cool nhất! Bắt đầu cuồng hoan đi!” Scarlett cũng cười lên, búng tay thanh thúy.
Âm nhạc đã bình ổn lập tức biến thành vũ khúc vui vẻ.
Vũ hội bắt đầu.
Party của người thanh niên chung quy không thể thiếu ca hát nhảy nhót, đây đại khái là một trong các phương thức giải trí có thể biểu đạt tình cảm nhất trên đời.
Làm nữ chủ nhân party, điệu nhảy thứ nhất này nên do cô đến dẫn đầu, mà bạn nhảy của cô chính là Thánh-Tài Quyết xã trưởng Reeves, hai người cũng là đại biểu anh hồn học viện hiện tại, trai tài gái sắc.
Mọi người xem như mê như say, rất nhanh đã dung nhập trong đó, không ngừng có cả trai lẫn gái gia nhập bọn họ, ở trong sân nhảy sung sướng nhảy lên…
Vương Trọng và Emily lại vẫn đang ăn, bộ dáng hoàn toàn chưa bị bầu không khí nhiệt liệt xung quanh cảm nhiễm.
Bên cạnh, Mã Đông lại không ngừng kiễng mũi chân, mắt cũng sắp dại ra rồi: “Nhìn không ra nha! Scarlett khiêu vũ tốt như vậy? Dáng người xoay chuyển kia, chậc chậc chậc… Kháo, Reeves tên đỏm dáng này, thế mà mặc toàn thân trắng…!”
Đến nơi đây, Mã Đông cũng cảm thấy mình nghĩ nhiều rồi, Vương Trọng và Scarlett hẳn là không có vở kịch gì, bên kia quả thật xứng đôi, bên này… Chỉ biết ăn.
Một cái chân gà to nhét vào trong miệng Mã Đông, Emily trừng mắt nhìn hắn: “Mã Đông Đông, chính ngươi còn không phải đỏm dáng tương tự à.”
“Xã trưởng, thật xấu hổ quá, ta đến muộn!” Barron đầu đầy mồ hôi chạy tới. Gã này thế mà cũng mặc một bộ lễ phục dạ hội, chỉ là hơi cũ, càng đáng sợ hơn là, lễ phục trên thân thằng cha này đã bị cơ bắp của hắn căng lên thiếu chút nữa muốn phát nổ!
“Ngươi tìm đâu ra quần áo vậy? Quá gợi cảm đi!” Mã Đông cảm giác như là bị sét đánh một lượt. Toàn bộ Kỳ Ba xã trừ hắn xã trưởng này, cũng chỉ Grace còn giống người, nhưng người này lại vắng mặt.
Barron xấu hổ gãi gãi đầu, động tác không dám quá lớn, sợ đem lễ phục nhỏ nhắn kia phát nổ: “Ba ta cho ta, cứ muốn ta mang đến, nói cái gì trường hợp này phải mặc đồ trang trọng.”
Mã Đông ôm mặt, ngay cả cha cũng đi ra rồi, thật sự là kỳ quặc, vỗ vỗ bả vai Barron, không biết nói gì chỉ chỉ Vương Trọng bên kia: “Thôi, sang với phó xã trưởng của ngươi đi.”
“Được! Nghe xã trưởng hết!” Barron rất vui vẻ, nhìn thấy một bàn đồ ăn ngon kia, đôi mắt hắn phát sáng so với Vương Trọng còn xanh hơn nữa.
“Đặt tên cái gì không tốt? Cứ gọi Kỳ Ba xã làm gì chứ!” Mã Đông hiện tại có loại cảm giác suy sụp thật sâu: “Lão tử muốn đổi tên…”
“Không cần đổi đâu, cứ Kỳ Ba xã rất có đặc điểm mà.” Tiếng cười của Scarlett vang lên, cô đã nhảy xong rồi một điệu kia rồi, bên người còn có một vị mỹ nữ cao gầy, dáng người so với Scarlett còn nóng bỏng hơn, giàu hương vị thành thục, như là mật đào ngọt.
… Hình như có chút quen mắt, “Mirami phó xã trưởng?”
Mã Đông theo bản năng nói.
Mirami vốn định đỡ kính mắt một phát lại nhớ ra không mang, đêm nay hiển nhiên là tỉ mỉ thu thập một phen, tóc cuốn lên, thần thái cũng thoải mái hơn không ít, phối hợp lễ phục khêu gợi, thiếu chút nữa đem tròng mắt Mã Đông cũng nhìn rớt ra, nước miếng chảy đầy đất.
“Khụ khụ, Mirami học tỷ, mấy ngày nay mình luôn muốn tự mình cảm ơn bạn.” Mã Đông bỗng nhiên thu hồi hình tượng sắc lang, thẳng lưng, nghiêm trang nói.
“Cảm tạ tôi?” Mirami ngẩn người.
“Đúng vậy, là mình bụng dạ hẹp hòi, vốn tưởng bạn sẽ bóp chết xét duyệt Kỳ Ba xã. Mình rất xấu hổ, Mirami, tôi chính thức hướng bạn xin lỗi.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!