Đau khổ là quá khứ,giờ liệu có tìm lại hạnh phúc được không? - C3
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
67


Đau khổ là quá khứ,giờ liệu có tìm lại hạnh phúc được không?


C3


-Ơ,vậy em vẫn ngồi chỗ cũ sao thầy?- nó hỏi thầy ( Làm tưởng trời long đất lở -.- )
-ừ, tùy em thôi- thầy mỉm cười
-Ngồi chỗ cũ đi- Mắt Lan Hương sáng lên (Lúc trước nó ngồi với nhỏ mà!)
-Hừmmmm….- Nó suy nghĩ
-Mày ngồi với tao đi- 2 đứa kia đã lên tiếng
-ơ…À ! Cho nó ngồi với tao đi tao khao 2 bây 1 bữa-Hết cách nhỏ đành dùng chiêu cũ
Nghe tới ăn thì…:
-Cũng…- thằng Lâm trả lời
-Nô nồ nố!Mày phải khao tụi tao nguyên tuần mới chịu cơ-Chưa gì con Diệp đã phán một câu làm con Lan Hương hóa đá tại chỗ
-ờ ờ,ý kiến hay-Thêm thằng Lâm \”tiếp chiêu\” con Diệp
-ơ…-Nhỏ Lan Hương cạn lời luôn, nhỏ nghĩ bụng:\”Tụi bây dám chơi bà à tin bà đập cho sml không??…Nhưng mà thôi kệ bà đi hơi bị tốn tiền nhưng mà đc ngồi kế Băng Băng…\” nhỏ đành chơi bất chấp:
-ờ thì tao bao tụi bây 1….1 tuần v…vậy-Nhỏ Lan Hương ngao ngán
-Khà khà nhớ đấy-Con Diệp cười như điên
-Vậy mày ngồi với nó đi Băng…Tuần sau tao sẽ giật mày lại – Con Diệp với thằng Lâm đồng thanh
-Ờ-Nó hiểu quá mà
\”Thế nào giờ ra chơi cũng có chuyện…haizzz\” nó chán chê…\”Hay là kiếm cách chuồn lẹ xuống phòng hiệu trưởng nhỉ?\”nó bắt đầu nghĩ kế mới…
Đúng lúc nó đang tính chuồn thì thầy \”hỗ trợ\” nó luôn:
-À bài hôm nay khá khó nên thầy nhờ Băng đi xuống phòng hiệu trưởng lấy cho thầy tập tài liệu để các bạn khác học nhé!(Thầy thừa biết nó học quá là giỏi rồi mấy cái kiến thức này nó học trước lâu rồi đối với nó dễ hơn ăn cháo là đằng khác)Nó thản nhiên đáp:
-Vâng ạ
Rồi bằng tốc độ ánh sáng nó lấy tập tài liệu xong lại nói với thầy là có việc nên xuống lại phòng hiệu trưởng thế là kế hoạch thành công mĩ mãng.Nhưng mà còn thầy hiệu trưởng với cô hiệu phó…ôi thôi kệ đi nó còn nhiều kế lắm không phải lo…\”À há!Đi chơi vòng trường!\”Nó chợt nghĩ ra thế là sau khi đi dạo phòng hiệu trưởng xong nó kiếm cớ chạy chơi vòng vòng trường chơi cho bớt chán…\”Reng…Reng…Reng\”Nó đang dạo chơi thì chuông reo luôn\”Ôi dào! Ra chơi luôn rồi!\”Nó nghĩ bụng…(Băng: What?!Con kia ra chơi gì sớm z?Học bằng tốc độ bàn thờ à?*há hốc mồm* t/g:À hà há!Đúng rồi đóa!Chơi tua nhanh thời gian nèo! Băng: Nhà ngươi rảnh quá! t/g:Vâng rảnh mới viết truyện chớ! Băng:Cạn lời)Đang trôi trong dòng suy nghĩ…
RẦM!!!
Nó hoàng hồn quay đầu lại…:
-A!Chị tha cho em đi!-Một giọng nữ nghe quen quen…À là của em lớp dưới,nhưng mà sao lại bị bắt nạt nhỉ ?
-Hừ mày dám quyến rủ mấy anh ấy của tao!Tao cảnh cáo mày bao lần rồi-Một giọng nữ đe nạt lại…một cô gái có mái tóc dài màu nâu đen,đôi mắt đen thuần khiết, cô rất duyên dáng thế mà lại bắt nạt em lớp dưới …:
-Nhưng mà em….em đâu có….tại thầy kêu em đi nộp tài liệu nên…-Cô bé biết mình không thể cãi lại nên cũng không dám phản đối
-Mày cho rằng tao không biết?-cô ta giơ tay lên định tát cô bé kia một cái thì nó đã kịp chặn lại chỉ bằng một…ngón tay.Động tác nhanh nhẹn của nó cứ như nó định giơ ngón tay xem tay mình dính gì vậy…còn cô ta thì hoảng hốt nhìn nó rồi gầm gừ nói:
-Mày là con nhỏ nào?Mau biến đi đừng ở đó mà cản đường tao!
-Với sức lực yếu như sên của cô thì tôi nghĩ cô nên về nhà mà mơ mộng đi cô gái-Nó xoay ngón tay của mình,còn bàn tay của cô ta thì kêu răng rắc không khác gì cô ta cũng kêu oái oái lên rồi hậm hực bỏ đi.Còn cô bé phía sau thì ngạc nhiên không nói lên lời:
-Em có sao không?-Nó nhìn quanh người cô bé có vẻ như không có trầy xước gì nghiêm trọng
-Em không sao!Sao chị lại cứu em à mà khoan…chị…chị là Ngọc Băng???-Choàng tỉnh cô bé nhìn nó với vẻ ngạc nhiên
-Ừ!Không sao là tốt rồi-Nó nói rồi quay mặt bỏ đi
Phía sau vẫn còn vọng lại tiếng của cô bé đó:
-Em cám ơn chị rất nhiều!
-Không có chi!Chuyện nên làm thôi!-Nó đáp
\”Trường này có nhiều thay đổi thật các học sinh cũ gần như không còn học trường này nữa chỉ còn vài người thôi nhưng mà nó vẫn được vinh danh trong danh sách các học sinh giỏi nhất trường nên là cũng có nhiều người biết tới nó…Ơ nhưng mà có người thứ hai à?Thôi kệ đi!Đâu có liên quan tới dòng họ cha mẹ ông bà tổ tiên (đi xa quá rồi) của nó…\”nó thầm nghĩ ngợi…
À mà đúng rồi cô hiệu phó có nhờ nó kiểm tra đống tài liệu về các học sinh rồi đem lên cất…Có việc làm rồi đây…nó ngồi xuống cái ghế đá trên sân trường lôi đống tài liệu ra và làm như gió…(t/g:nhanh khủng khiếp Băng:Đương nhiên rồi ngươi nghĩ ta là ai ? t/g:Không là ma cũng không là người cũng không là con vật vậy là gì? Băng:Tin ta phi dép vô mặt ngươi không !*gầm gừ* t/g: Á em ăn gạch rồi không ăn dép nữa đâu ahiuhiu*co giò chạy*) Rồi xong việc nó ngán ngẫm vì không muốn lên Văn phòng hội Học Sinh chút nào nhưng mà vẫn phải đem thôi…
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN