Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng - Chương 24: Đệ Nhị Hồn Hoàn (6)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
161


Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng


Chương 24: Đệ Nhị Hồn Hoàn (6)


Từ trong tổ ong bắt đầu vọt ra từng đoàn từng đoàn.

– Đông quá!

Trữ Vinh Vinh thốt lên kinh ngạc. Tuy rằng nàng ta nghe qua không ít chuyện kì lạ trên đời, nhưng diện kiến đàn ong xuất quân với cấp độ như này là điều đầu tiên.

Từ phía xa cũng cảm thấy năng lượng dồn dâp ập đến.

Hồn thú hệ ong là sinh vật hiền hòa, nhưng khi đối mặt với kẻ địch, chúng rất hiếu chiến.

Tiểu Vũ ngồi ở phía dưới, nhìn đám ong tản ra từ cành cây, đôi mắt thỏ tuyệt đẹp ngước lên.

Nàng ta đoán không sai, người này cũng có thể sống bình thường với hồn thú, đặc biệt là khí tức trên người khiến nàng cảm thấy thân cận hơn.

Khi đàn ong tách ra 2 bên, có một con ong màu tím, thân nó có từ vết hoa văn xoắn vòng, theo sau nó là một đội ong nhỏ hơn, hoa văn cũng như vậy, nhưng màu sắc nhạt hơn đôi chút.

Chúng tiến tới.

Diệp Phi Linh trong đầu xoay chuyển tình thế. Nhìn từ tướng mạo, hiển nhiên đây là Ong lính, chúng là kẻ bảo vệ nữ hoàng, không phải là Ong thợ.

Một đội như này, nàng đếm sơ sơ cũng gần 20 con.

Bại lộ bí mật không gian cho Ong chúa biết, cũng không phải tổn thất gì. Đám cây ở trong không gian mười phần thích hợp với đàn ong này, nếu cần nàng có thể tìm mầm mống hạt giống cây cổ thụ gieo xuống, không bao lâu cây cối cũng sẽ phát triển rất nhanh.

Nhìn đám hoa mật đang được đám ong thợ chăm chỉ vùi xuống, Diệp Phi Linh tin rằng đám cây cối trong đó còn khiến Ong chúa điên cuồng hơn.

Khoảng đất trống gần đó là nơi đánh nhau rất tuyệt. Đám ong bay vù vù trên không còn nàng đứng ở dưới đất.

Ong chúa bay ra, bên cạnh nó là 2 con ong khác, hình dáng bé hơn một chút, cũng không đội vương miện. 3 phía xung quanh nó là 3 nhóm ong lính khác nhau vây xung quanh.

Bên dưới nữ hoàng, ong thợ cũng tập trung thành đàn.

Một đàn ong số lượng khổng lồ.

Triệu Vô Cực nhìn cả đàn ong, trong lòng có chút chột dạ.

Hắn không thể ra tay với ong chúa rồi. Đội quân đông như này ngay đến bản thân hắn còn khó thoát chứ không thể bắt cóc.

Tiếng vù vù vù rít lên liên tục, đàn ong từ bốn phương tám hướng quay về.

Nhóm ong lính bắt đầu tấn công. Diệp Phi Linh cuối cùng vẫn phải cắn răng, xuất ra hồn hoàn.

“” Ngươi có hồn hoàn tâm? Nhân loại, chớ làm ta thất vọng “”

Âm thanh của Ong chúa truyền đến, có chút tán thưởng.

Nàng ôm cổ cầm, dưới chân thi triển Quỷ Ảnh Mê Tung, cước bộ nhẹ nhàng tránh khỏi công kích. Đám ong này rất nhanh, nàng không có thời gian ngồi gảy đàn.

Mấy con ong mau chóng tản ra thành vòng tròn xung quanh nàng.

Diệp Phi Linh trong bụng hơi giận. Mẹ nó, hồn thú có tư duy cao khá là khó chịu. Chúng có suy nghĩ, đương nhiên năng lực tấn công tăng cao.

Nhìn tình thế giằng co, Triệu Vô Cực không khỏi nhớ lại ngày hắn chiến đấu với 2 đứa này.

– Phụ trợ hệ cũng có thể chiến đấu?

Mã Hồng Tuấn ngẩng đầu kinh ngạc. Tuy hồn lực không bằng hắn, nhưng nhìn chất lượng hồn hoàn xem, người ta đã là hồn hoàn ngàn năm.

– Con thỏ, ngươi nói xem liệu nàng có thể thắng?

– Có thể, ngọc phong tộc rất hiền hòa! Các..

Tiểu Vũ đang hào hứng nhìn Diệp Phi Linh tránh né vừa định há mồm nói lỡ. Tí nữa thì nói ra bí mật. Bình thường các nàng vẫn cho nàng ăn chút mật, siêu thơm ngon luôn.

Triệu Vô Cực thấy vậy cũng không hỏi nữa. Xem ra sau chân con thỏ có thế lực, trừ cái thằng đậu phụ thối và con gà thổi lửa kia thì mấy đứa này khỏi cần lo rồi.

Áo Tư Tạp nhìn Diệp Phi Linh, đáy lòng tràn đầy phức tạp.

Trữ Vinh Vinh xấu hổ.

Nhìn xem, người ta một thân một mình phụ trợ hệ cũng có thể chiến đấu.

– Thời gian giảm tốc!

Diệp Phi Linh Thi Triển hồn kỹ, dưới chân gia tăng cước bộ.

Hút chết một lần.

Đám ong đã ở ngay trên đầu nàng, chỉ một chút là mấy cái đít nhọn kia đâm vào mặt.

– Phi Linh, cố lên cố lên!

Tiểu Vũ nhảy lên nhảy xuống cổ vũ. Nếu như có 2 quả cầu bông, nàng ta chắc chắn sẽ nhảy luôn một bài cổ động.

Đám người phía sau: /_.

– Sao ngươi phấn khích vậy?

Đường Tam tới bên cạnh Tiểu Vũ, nhẹ giọng hỏi.

– Ca, ngươi biết không, mấy con ong kia vì muốn bảo hộ ong chúa xinh đẹp nên chúng cố tình đâm vào mặt Phi Linh đấy!

Tiểu Vũ hoa chân múa tay miêu tả. Diệp Phi Linh tránh thoát được nàng rất vui mừng.

Ha!

Diệp Phi Linh thở dốc ngồi xuống nhìn đám ong lính kia đang vù vù trên đầu.

Nàng đã bị đốt, may mà kịp thời vận công bức kim độc ra khỏi thân. 3 con ong đã rời khỏi vị trí, quay về phía sau. Đám ong còn lại vẫn còn khá đông.

Nhất là tên ong lính cầm đầu. Nó giống như.. khinh bỉ nàng.

Huyền thiên công bắt đầu vận chuyển, cơ thể lại khôi phục. Diệp Phi Linh đứng dậy, cũng không tùy ý ngồi xuống nữa, lấy từ trong không gian ra một cái túi vải. Đám ong thấy nàng đứng dậy, lại tiếp tục tấn công.

Diệp Phi Linh nhếch khóe môi, phát động Huyền Ngọc Thủ.

**

* Chìa khóa số 1: Đường Tam không phải nam chính *

Cảm ơn các thím đã thăm hỏi, nam chính còn lâu mới tới *v*

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN