Đấu La Đại Lục - Chương 498: Hải Thần và Thiên Sứ Thần: Hải Thần hay Tu La Thần?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
28


Đấu La Đại Lục


Chương 498: Hải Thần và Thiên Sứ Thần: Hải Thần hay Tu La Thần?


Tiểu Vũ bật cười, nói:

– Ta làm sao lại lo lắng chứ? Hiện ngươi với Thiên Nhận Tuyết đều là thần, trước khi ngươi trở thành thần chính là song sinh võ hồn, khi đó nàng còn không thể giết chết ngươi, huống chi hiện tại ngươi đã trở thành Hải Thần! Cho tới bây giờ ta cũng không hề lo lắng ngươi có thể thua dưới tay nàng, ta chỉ là muốn giám sát ngươi, không thể để cho ngươi bị nàng mê hoặc. Hừ, ta còn nhớ rất rõ, bên trong ký ức của nàng, còn cùng với ngươi…

Nói tới đây, khuôn mặt tươi cười của Tiểu Vũ không khỏi đỏ lên, Đường Tam cười nhẹ nói:

– Còn cùng với ta làm cái gì chứ?

Tiểu Vũ đập nhẹ lên ngực Đường Tam:

– Ca, ngươi xấu lắm. Ta không nói ra đâu… Cái loại việc này rất xấu hổ a… (Ai bảo là xấu hổ, nói ra thì cùng lắm chuyển vào thể loại Sắc hiệp thôi có sao đâu …)

Đường Tam ha hả cười, nói:

– Yên tâm đi. Ta ở thời điểm truyền thừa không phải đã nói qua sao. Thân xử nam của ta đời này chỉ để cho Tiểu Vũ của ta thôi. Cái loại chuyện xấu hổ này tự nhiên cũng chỉ có thể cùng với Tiểu Vũ của ta đi làm. Ngươi nói đúng hay không?

Vượt ngoài dự kiến của Đường Tam chính là, Tiểu Vũ mặt cười tuy rằng xấu hổ giống một quả táo chín hồng, thế nhưng nàng vẫn là trịnh trọng hướng tới Đường Tam gật gật đầu. Biểu tình của nàng như vậy thật sự là đáng yêu cực kỳ. Cho dù là Đường Tam tâm niệm kiên cường như vậy cũng không thể ngăn cản tình yêu trong lòng dâng lên giống như thủy triều mênh mông, dùng sức hôn lên mặt nàng một cái.

Thiên Nhận Tuyết an tĩnh phiêu phù ở giữa không trung, Thiên Sứ Thần Trang trên người nàng đã hoàn toàn biến thành một màu đỏ vàng lấp lánh, đó thuần túy là thái dương chân hỏa, từ rất xa, nàng đã thấy được khỏa lưu tinh màu vàng xanh kia. Những sinh linh trong biển rộng chứng kiến vầng sáng màu vàng xanh kia cũng ngăn được cảm giác sùng bái khiến bản thân phải cúi đầu, càng không thể thấy được tình huống phát sinh trong đó (Haizz tên Đ3 này giống dâtruyenfull.vn thế … đái bậy thì công khai hôn nhau thì lén lút …). Nhưng đồng dạng là thần, Nhận Tuyết lại có thể thấy rõ ràng, trong quầng hào quang vàng xanh kia Đường Tam chính là đang cúi đầu hôn xuống khuôn mặt của cô gái trong lòng.

Một loại cảm giác trước nay chưa có dâng lên trong lòng Thiên Nhận Tuyết, loại cảm giác được gọi là ghen tị (ở Việt Nam được gọi là: máu Hoạn Thư…^o).

Tay phải gắt gao nắm chặt Thiên Sứ Thánh Kiếm, vốn sự khẩn trương của Thiên Nhận Tuyết bởi vì sắp chiến đấu cùng một vị thần đã bị sự ghen tị mang đến phẫn nộ thay thế hoàn toàn.

Một tiếng thét dài trong miệng Nhận Tuyết phát ra, Thiên Sứ Thần Trang xung quanh thân thể nàng đã tràn ngập thái dương chân hỏa nháy mắt bùng phát, Thiên Sứ Thánh Kiếm chỉ thẳng Đường Tam ở phía xa. Cỗ thần niệm trong nháy mắt bạo phát làm mặt biển nhất thời nổi lên một mảnh phong ba bạo lãng (gió to sóng lớn).

Đang say đắm thưởng thức vị ngọt nơi đôi môi Tiểu Vũ, Đường Tam cũng cảm nhận được uy hiếp thật lớn đến từ Thiên Nhận Tuyết, hừ lạnh một tiếng, tay phải vung lên, thu Tiểu Vũ vào Như ý bách bảo nang. Như vậy không nghi ngờ mới là biện pháp an toàn nhất. Có Như ý bách bảo nang cùng với Hải Thần lực của hắn đồng thời bảo hộ, Thiên Nhận Tuyết cho dù có cường thịnh trở lại, cũng không thể tổn thương mảy may tới Tiểu Vũ. Đương nhiên, bằng vào thần niệm liên hệ với hắn,Tiểu Vũ cho dù ở trong Như ý bách bảo nang, cũng có thể chứng kiến rõ ràng toàn bộ diễn biến của lần chiến đấu này, hơn nữa là quan sát từ góc độ cảm nhận của Đường Tam trong trận chiến.

Tay phải khẽ vuốt qua trán, Hải Thần Tam Xoa Kích trống rỗng vụt xuất hiện ở trong lòng bàn tay Đường Tam. Hào quang màu vàng xanh bỗng chốc không những trở nên đậm hơn mà còn nở rộng ra. Hải Thần thần niệm giống như kinh đào hãi lãng điên cuồng lan tỏa ra xung quanh, sau khi tiếp xúc liền bức thần niệm của Nhận Tuyết ra khỏi phạm vi mặt biển. Thân là Hải Thần, là người thủ hộ (bảo kê) của biển, Đường Tam quyết không cho phép thần niệm của Nhận Tuyết xúc phạm tới các sinh linh trong biển.

Thiên Nhận Tuyết ánh mắt ngưng trọng, thân hình đang phiêu phù ở giữa không trung chợt nhanh chóng lui về phía sau. Nàng chủ ý không so đấu thần niệm với Đường Tam, ngược lại là tránh mạnh đánh yếu, như tia chớp lui về phía sau đến cả vạn thước.

Nàng làm như vậy đương nhiên là phải có nguyên nhân. Chiến đấu với Hải Thần trên biển rộng đối với nàng vô cùng bất lợi. Mấy ngày nay Nhận Tuyết không chỉ là tu luyện các hạng Thiên Sứ thần kỹ của mình mà đồng thời nàng cũng để tâm nhớ lại những lần mình chiến đấu với Đường Tam trước kia, cẩn thận tìm hiểu vì nguyên nhân nào, lúc đó thực lực của mình hơn xa Đường Tam nhưng cũng không cách nào giết chết hắn. Trải qua không ngừng nghiền ngẫm trong ký ức, nàng phát hiện Đường Tam rất giỏi vận dụng các loại điều kiện có lợi đối với bản thân trong chiến đấu. Bất luận là ở Tinh Đấu đại sâm lâm vận dụng địa hình rừng rậm, hay là khi hắn vận dụng đại hình đại địa, đều có thể đào thoát sự đuổi giết của mình vào những lúc mấu chốt. Rõ ràng là ở phương diện này, bản thân mình kém rất nhiều so với hắn. Chính mình chỉ ỷ lại vào thực lực mạnh mẽ chăm chăm ra sức cường công nên đối với các loại phương thức tận dụng ưu thế như thiên thời, địa lợi phải thua kém hắn rất nhiều.

Nếu nói về tuổi tác Thiên Nhận Tuyết so với Đường Tam lớn hơn không ít. Nhưng ở trên phương diện kinh nghiệm thực chiến nàng lại không thể không thấy rõ bản thân mình không cách nào so sánh với hắn. Đường Tam có thể lấy yếu thắng mạnh dĩ nhiên không thể phủ nhận là có quan hệ mật thiết với ưu thế song sinh võ hồn và thực lực cường đại của bản thân, nhưng càng thêm trọng yếu là hắn luôn kết hợp gần như hoàn hảo trí tuệ bản thân và tất cả tình thế có lợi cùng một chỗ sinh ra khả năng thực chiến siêu việt. Do đó, sau khi bản thân mình thành thần vẫn còn bị hắn đánh bị thương nặng một lần, hơn nữa còn suýt chết dưới tuyệt học “Quan Âm Hữu Lệ” của hắn.

Bởi vậy, trải qua sự tổng kết trong khoảng thời gian này Nhận Tuyết chẳng những đối với bản thân khắt khe rèn luyện khả năng ứng dụng thần kỹ, mà còn lưu tâm học hỏi ở phương diện kinh nghiệm thực chiến, nên cũng tăng lên không ít. Nếu là một đối thủ khác có lẽ thực lực thuần túy là đã có thể thoải mái áp đảo, nhưng đối mặt với kẻ tên là Đường Tam này, lúc cuồng bạo như sư tử, khi lại giảo hoạt như cáo, rõ ràng lại cần đề cao toàn bộ phương thức chiến đấu. Hơn nữa, lần này nàng phải đối mặt là một Đường Tam đã đạt tới thần cấp khiến khả năng chiến thắng của nàng lại càng thêm không ít khó khăn. Hiện tại đối với Nhận Tuyết mà nói phương diện duy nhất mà nàng có ưu thế so với Đường Tam chính là hắn thành thần mới qua một thời gian ngắn, hiển nhiên đối với lý giải về lực lượng thần cấp nếu so với nàng tự nhiên thua kém khá nhiều.

Cho nên mặc dù song phương lúc này còn chưa bắt đầu triển khai chiến đấu Thiên Nhận Tuyết đã toàn lực tranh thủ đem chiến trường đưa về nơi có lợi đối với võ hồn của mình, chính là không trung mà không phải chiến đấu ở trên biển nơi không thể phủ nhận sẽ có lợi đối với kẻ đã hoàn thành hải thần truyền thừa là Đường Tam.

Mắt thấy Thiên Nhận Tuyết nhanh chóng lui về phía sau, trên mặt Đường Tam lộ ra nét cười thản nhiên, xem ra nàng quả nhiên đã thông minh, sử dụng chính thủ đoạn của mình. Nhưng nàng chẳng lẽ thật sự nghĩ rằng, không ở trên mặt biển thì mình sẽ không thể mượn lực lượng của biển rộng để sử dụng sao? Trên thế giới này, biển rộng chiếm 4/5 tổng diện tích, thân là Hải Thần, bản thân ở đại lục có nơi nào mà không thể mượn lực lượng của biển cơ chứ? Cũng giống như Thiên Nhận Tuyết ở địa phương nào cũng đều có thể mượn lực lượng của thái dương vậy.

Không đi truy kích Thiên Nhận Tuyết, Đường Tam để Hải Thần Tam Xoa Kích màu vàng xanh trong tay ngang bên cạnh người, chăm chú nhìn đối thủ ở ngoài vạn thước, mỉm cười:

– Đã để cho ngươi đợi lâu rồi.

Thiên Nhận Tuyết thấy Đường Tam cũng không đuổi tới lại càng thêm tin tưởng vững chắc hắn phải ở trên mặt biển mới có thể đạt tới trạng thái chiến đấu tối đa, thần niệm khẽ động, kim quang nhàn nhạt ở giữa không trung liền trở nên dầy đặc. Đây là trước kia Đường Tam phán đoán chỉ dựa vài vẻ bề ngoài, chỉ có đạt tới cấp bậc đồng dạng, mới có thể cảm nhận được thần niệm của đối phương. Nếu lúc này lại có một gã thần cấp cao thủ ở đây, có thể thấy rõ lúc này tại vạn thước trong không trung, từ vị trí hai người bắt đầu lan ra, một bên chính là đỏ đậm lên ánh vàng, một bên còn lại là màu vàng xanh ôn hòa. Đường Tam cùng Thiên Nhận Tuyết (viết tắt tên em này nghe ghê thật…thuốc nổ TNT cơ đấy…) thần niệm phân biệt rõ ràng mỗi bên chiếm một nửa.

– Đường Tam, chúc mừng ngươi trở thành hải thần.

Thiên Nhận Tuyết nhìn Đường Tam cầm Hải Thần Tam Xoa Kích trong tay, một thân trang phục trường bào màu vàng xanh, khiến nàng không khỏi nhận ra tim của mình đập nhanh hơn bình thường không ít. Đường Tam vốn đã sở hữu khí chất tao nhã, giờ đây lại tăng thêm vài phần khí chất thần thánh, còn có sự thâm thúy mà ngay cả nàng cũng nhìn không thấu. Thâm thúy cũng không thể nghi ngờ là một trong những mị lực lớn nhất ở nam nhân, bởi vì nó đại biểu cho sự sâu sắc. Có thể khẳng định tướng mạo cũng không phải thứ vũ khí duy nhất của nam nhân đối với nữ nhân (Còn thứ vũ khí có tính công kích mạnh nhất thì lại không thể lúc nào cũng trưng ra được…Hê hê hê…).

Đôi khi đối với nữ nhân mà nói, sự nội hàm càng thêm trọng yếu.

Mà Đường Tam thân đã thành tựu Hải Thần càng có đủ cả hai yếu tố đó, khiến cho Thiên Nhận Tuyết trong lòng vốn đã có sơ hở tự nhiên sẽ bị hắn hấp dẫn, dẫu rằng hai người là cường địch sinh tử cũng không thể tránh khỏi.

– Không cần khách khí! Ta nghĩ, hiện tại ta đã có đủ thực lực chiến đấu trực diện với ngươi. Dẫu sao cũng phải cảm tạ ngươi lúc trước đã hạ thủ lưu tình với ta, ta nghĩ, ta cũng hiểu được nguyên nhân trong đó. Nếu hôm nay ta thắng, ta cũng sẽ đồng dạng lưu lại cho ngươi một mạng, cho ngươi một cơ hội. Cũng là để trả lại cho ngươi một phần nhân tình.

– Ngươi hiểu được sao?

Thiên Nhận Tuyết chấn động, tâm thần không khỏi dao động một hồi, trong đầu vụt hiện lên một trận cuồng nhiệt lúc trước ở thời điểm truyền thừa Thiên Sứ chi thần, thân thể lúc này thậm chí đã có chút ươn ướt. Nhìn Đường Tam, tâm thần không khỏi sinh ra một trận run rẩy.

Chẳng qua, nàng rất nhanh liền phản ứng kịp, trầm giọng nói:

– Đường Tam, ngươi nghĩ muốn dao động gốc rễ tâm thần của ta sao?

Đường Tam mỉm cười, nói:

– Nếu trong lòng ngươi có sơ hở, như vậy, cho dù ta không nói gì, thì sơ hở này cũng là tồn tại. Dù cho chúng ta thực lực ngang ngửa, dưới tình huống như vậy ngươi có thể chiến thắng ta sao? Buông bỏ đi thôi, Nhận Tuyết tiểu thư. Nếu ngươi khẳng khái lựa chọn ẩn cư, từ nay về sau không hỏi đến chuyện của Võ Hồn đế quốc, ta liền có thể buông tha ngươi. Dù sao, ta và ngươi cũng không có cừu hận chân chính.

Lúc trước Thiên Nhận Tuyết mặc dù ở Thiên Đấu đế quốc giả mạo ẩn nhẫn nhiều năm, nhưng nàng gây thiệt hại cũng đều là nhằm vào ích lợi của Thiên Đấu đế quốc, cùng với bản thân Đường Tam cũng không có cái gì xung đột, càng không thể gọi là huyết hải thâm cừu. Hơn nữa, Thiên Nhận Tuyết không chỉ một lần biểu hiện phong phạm của một võ giả, cũng chưa bao giờ làm ra những việc xấu xa như đánh lén, khiến cho Đường Tam đối với nàng lưu lại ấn tượng cũng không tệ. Cho nên, hắn mới có lời nói này.

Thiên Nhận Tuyết hừ lạnh một tiếng:

– Đường Tam, nếu ngươi muốn dao động tín niệm của ta, ta khuyên ngươi đừng nằm mơ. Đúng vậy, ngươi có kinh nghiệm thực chiến quả thật phong phú, nhưng ngươi cho là, ta còn lại mắc mưu sao? Hiện tại ngươi cũng đã thành tựu thần vị, như vậy chúng ta đã có thể dùng lực lượng thần cấp chiến đấu một trận thống khoái. Cho dù, ngươi chính là sơ hở trong lòng ta thì sao chứ, chẳng phải chỉ cần đánh chết Hải Thần ngươi, cái sơ hở này cũng không còn tồn tại nữa hay sao?

Đường Tam thở dài một tiếng, hắn cũng không có giải thích dư thừa, chỉ có dùng thực lực mới có thể chứng minh hết thảy. Lam quang trong suốt trên trán hắn nơi có Hải Thần ấn kí màu xanh sáng lên, sau lưng Hải thần bát dực (8 cánh) bắt đầu triển khai. Ngay sau đó, hào quang màu lam vàng loá mắt trong nháy mắt mở rộng, nhanh chóng cùng thân thể Đường Tam kết hợp. Liên tiếp những âm thanh thanh thúy vang lên trong không trung, một khối áo giáp màu lam vàng huyễn lệ xuất hiện trên người Đường Tam, Hải Thần Thần Trang tràn đầy tính chấn nhiếp hiện ra trước mắt Thiên Nhận Tuyết.

Chứng kiến áo giáp trên người Đường Tam, Thiên Nhận Tuyết cũng không kinh ngạc chút nào, dù sao, tại trí nhớ của Thiên Sứ chi thần mà nàng kế thừa, thần vị đều có thần trang của riêng mình, Thiên Sứ chi thần như thế, Hải Thần tự nhiên cũng không ngoại lệ, chẳng qua lai lịch của mỗi một thần trang cũng khác biệt, cũng như khi nàng kế thừa Thiên Sứ Thần Trang, chính là lúc trước Thiên Sứ chi thần ở nhân gian truyền thừa nên hiển nhiên sẽ dễ dàng nhận biết. Nhất là nàng nhận thấy hoa văn cuộn sóng trên Hải Thần Thần Trang kia, càng rõ ràng là nó thuộc loại khí chất của Hải Thần. Nhưng Thiên Nhận Tuyết không thể lý giải tại sao sau lưng Đường Tam lại có thể triển khai tám cái cánh.

Tám phiến cánh kia độ lớn nhỏ không sai khác bao nhiêu với sáu cánh Thiên Sứ của nàng,nhưng lại nhiều hơn hai mảnh, những tám cánh a… Khi nào thì Hải Thần cũng có được cánh chim? Thần đều có thể bay được, cái này nàng không hề nghi ngờ, nhưng làm bá chủ không trung, năng lực phi hành của Thiên Sứ chi thần dù là ở trong chúng thần cũng được coi là đứng đầu, còn Hải Thần phải xuất sắc về năng lực tác chiến trong nước. Vậy mà cái gã Đường Tam trước mắt mình, số cánh sau lưng lại nhiều hơn hai mảnh so với cường giả trong không trung là mình,cái này lý giải như thế nào a?

Càng làm cho đồng tử Thiên Nhận Tuyết co rút lại, là trên người Đường Tam chậm rãi xuất hiện mười cái hồn hoàn, chín hồng một lam, mười cái hồn hoàn huyễn lệ loá mắt hiện ra trước mắt nàng. Ít nhất đều là đã ngoài mười vạn năm tu vi a! Thiên Nhận Tuyết chỉ cảm thấy hô hấp của mình đã bắt đầu trở nên có chút dồn dập, nàng hiểu được, lúc trước trong giọng nói của Đường Tam có sự tự tin cũng không tự đại chút nào. Sau khi hắn tiếp nhận truyền thừa Hải Thần thần vị, quả thật có thực lực cực kỳ mạnh mẽ.

Sau một thoáng giật mình, Thiên Nhận Tuyết lại nhanh chóng bình tĩnh trở lại, Thiên Sứ Thánh Kiếm trong tay chậm rãi nâng lên, chỉ tới Đường Tam. Thái dương chân hỏa nóng rực trên người nàng bùng phát hình thành ngọn lửa xích kim sắc hừng hực thiêu đốt, bao phủ thân hình nàng cùng Thiên Sứ Thánh Kiếm. Đồng dạng mười cái hồn hoàn lộ ra bên ngoài cơ thể đối diện với Đường Tam, tuy rằng về phẩm chất kém cỏi một bậc, nhưng ít ra ở số lượng hai người cũng không phân cao thấp.

Thần cấp chiến đấu là hết sức ác liệt, Thiên Sứ chi thần và Hải Thần, Đường Tam và Thiên Nhận Tuyết, rốt cục đã phải chính thức quyết chiến. Hai người đối mặt với đối phương, thần lực bản thân đều không hề cố kỵ điên cuồng súc tích.

Đúng vậy, Đường Tam mới chỉ vừa đạt được Hải Thần thần lực, có nhiều kỹ năng thuộc về Hải Thần hắn cũng không kịp tìm hiểu rõ ràng, lại càng không có cơ hội diễn luyện trong thực chiến. Nhưng là, không được quên rằng quá trình truyền thừa của Đường Tam không giống với Thiên Nhận Tuyết. Thiên Nhận Tuyết trong lúc tiến hành Thiên Sứ truyền thừa thông qua phần lớn khảo hạch đều có sự giúp sức của tổ phụ nàng là Thiên Đạo Lưu, khiến cho nàng tránh được rất nhiều phiền toái. Luận về thiên phú, nàng có phần không theo kịp Đường Tam, lại có thể thành tựu Thiên Sứ chi thần sớm hơn một bước so với Đường Tam, có thể rõ ràng nhận thấy sự trợ giúp của Thiên Đạo Lưu ở trong đó.

Mà Đường Tam và nàng lại càng khác biệt, trong lúc hắn tiến hành Hải Thần cửu khảo, không nói Hải Thần đấu la Ba Tái Tây không trợ giúp hắn chút nào, thậm chí còn có lúc nảy sinh sát niệm với hắn, toàn bộ quá trình khảo hạch cũng trở nên khó khăn hơn. Đó cũng là nguyên nhân trọng yếu khiến Hải Thần thân hòa độ của hắn có thể vượt qua trăm phần trăm khi mới hoàn thành bát khảo.

Một bên dưới sự trợ giúp của tổ phụ rất nhanh hoàn thành khảo nghiệm, một bên là từng bước từng bước trải qua nhiều đau khổ mới có được thực lực như ngày hôm nay. Trên quá trình thành thần mà lý giải, tuy rằng Đường Tam vừa mới truyền thừa xong, nhưng cũng không giống như tưởng tượng của Thiên Nhận Tuyết, là hiểu biết của hắn đối với Hải Thần năng lực cực kỳ xa lạ. Không nên quên, lúc trước khi hắn còn chưa có chính thức thành thần, đã có thể học được ba thức trong Hoàng Kim Thập Tam Kích của Hải Thần.

Xích kim sắc cùng lam vàng sắc, hình thành tranh phong rực rỡ trên không trung thể hiện rõ ràng sự va chạm gắt gao giữa thần niệm của hai người, một bên là Hải Thần chi quang bao la tựa biển rộng, một bên Thiên Sứ chi quang tựa ánh mặt trời rọi khắp đại lục, thần niệm của bọn họ dưới áp lực của đối phương đều dần dần tăng lên tới trình độ cực hạn. Cũng không bên nào triển khai lĩnh vực, đồng dạng là thần cấp, bọn họ hiểu rằng ai thi triển lĩnh vực trước ngược lại còn có thể bị đối thủ tìm được sơ hở. Mà phương thức chiến đấu đơn giản nhất, trực tiếp nhất lại không dễ dàng xuất hiện sơ hở, chính là tấn công trực tiếp.

Quang mang nhàn nhạt lóe ra trong mắt Đường Tam càng ngày càng trở nên sáng rực, trong mắt hào quang mỗi một lần lóe ra là không khí xung quanh đều phát sinh vặn vẹo kịch liệt (kinh dị), Hải Thần Tam Xoa Kích chỉ xéo lên không trung, giống như tranh phong cùng vầng thái dương, ánh sáng lam ngọc, ánh vàng rực rỡ khiến mỗi một cái vân văn trên Hải Thần Thần Trang của hắn đều chậm rãi sáng lên. Nhìn qua từ khải giáp đánh giá, Hải Thần Thần Trang của Đường Tam đã mạnh hơn Thiên Sứ Thần Trang của Thiên Nhận Tuyết không ít về vẻ huyễn lệ.

Phát động công kích đầu tiên chính là Thiên Nhận Tuyết, nàng đã tích tụ thái dương chân hỏa khá lâu nên năng lượng ngưng tụ đã quá mức khổng lồ, nếu không bùng nổ, ngay cả thân thể nàng cũng tiếp nhận không được.

Thiên Sứ Thánh Kiếm chợt giơ lên cao…, trong phút chốc, một cột lửa xích kim sắc thật lớn tựa bóng kiếm xuất hiện trên đỉnh đầu Thiên Nhận Tuyết, lấy Thiên Sứ Thánh Kiếm làm gốc, nhắm thẳng vào không trung, nhưng lúc này áp lực lại tập trung hoàn toàn lên thân thể Đường Tam. Giờ này khắc này, thần niệm của Thiên Nhận Tuyết cũng hòa hợp thành một thể với một kiếm này, tinh khí thần trong nháy mắt đạt tới trạng thái đỉnh cao.

Quả nhiên trong thời gian không đến một tháng này, nàng hiển nhiên không có nhàn rỗi.

Đường Tam trong lòng âm thầm cảm thán, Hải Thần Tam Xoa Kích trong tay cũng khẽ động.

Oanh.

Ở sau lưng Đường Tam trong vòng cả cây số, biển rộng nháy mắt sôi trào, nháy mắt hóa thành từng cột sóng lớn ầm ầm dựng lên, tất cả sinh linh tại đây đều bị một lực lượng nhu hòa lặng yên đưa đến chỗ xa hơn, chỉ có tối thuần túy nước biển cuồng bạo gào thét trên không trung.

Thủy nguyên tố thuần khiết trong nháy mắt hóa thành một đạo lốc trong suốt màu xanh xoay quanh trào lên theo sự dẫn động của Hải Thần Tam Xoa Kích.

Thiên Nhận Tuyết đương nhiên sẽ không chờ đợi Đường Tam chuẩn bị xong, thái dương thánh kiếm kéo dài đến trăm mét chém xuống, giữa không trung hiện lên một đạo điện chớp âm lãnh màu đen, đó là kỳ cảnh xuất hiện khi thái dương thánh kiếm mạnh mẽ cắt đứt không khí, trong khoảng khắc gần như xích kim sắc cự kiếm đã tới trên đỉnh đầu Đường Tam. Đại lượng thủy nguyên tố chưa kịp ngưng tụ bị cỗ thái dương chân hỏa khủng bố kia quét qua đều bốc hơi lên.

Khi xích kim sắc cự kiếm trong nháy mắt sẽ tới đỉnh đầu của Đường Tam, thì trên khóe miệng của Thiên Nhận Tuyết xuất hiện một nét cười lạnh thản nhiên, trong lúc cùng Đường Tam nói chuyện nàng đã chủ động hấp thụ một lượng lớn thái dương chân hỏa để chờ Đường Tam động thủ. Súc thế đã lâu, thái dương thánh kiếm đối mặt với sự chuẩn bị vội vã của Đường Tam cho dù không thể đánh hắn bị thương nặng, ít nhất cũng có thể đem kẻ vừa thành thần là hắn đánh đến luống cuống tay chân. Tại thần cấp chiến đấu, một phương nếu bị rơi vào hạ phong muốn vãn hồi là cực kì không dễ dàng.

Nhưng có rất nhiều sự tình, tình huống thật sự không có chút nào tương đồng với suy đoán. Đối mặt với áp lực của thái dương thánh kiếm từ trên trời chém xuống, mắt thấy đại lượng thủy nguyên tố này bị bốc hơi, Đường Tam lại không kích động một chút nào. Giống như Tiểu Vũ đã nói qua, khi còn là Phong Hào Đấu La hắn cũng còn không e ngại Thiên Nhận Tuyết, huống chi hiện tại hắn đã thành tựu Hải Thần!

Hải Thần Tam Xoa Kích ở giữa không trung vẽ lên một vòng cung lớn quán chú năng lượng của Hải Thần chi tâm tỏa hào quang mạnh mẽ, nháy mắt đem thủy nguyên tố chưa bị thái dương thánh kiếm phá hư thu nhập trong đó, một cái quang hoàn màu vàng lam thật lớn đột nhiên xuất hiện ở trên đỉnh đầu Đường Tam, đây là thức thứ nhất của Hoàng Kim Thập Tam Kích, Vô Định Phong Ba.

Hiện tại Đường Tam quả thật còn không thể thông hiểu tất cả thần kỹ của Hải Thần, nhưng ba chiêu đầu trong Hoàng Kim Thập Tam Kích đã sớm học được hắn lại nắm rất rõ ràng. Hiện tại có được thần lực chân chính của Hải Thần, thần kỹ cường đại này liền trực tiếp phát huy ra hiệu quả chân chính.

Giữa không trung, thái dương thánh kiếm cường hãn như vậy mà dưới tác động của quang hoàn màu vàng lam kia lại bị suy yếu đi rất nhiều, cổ tay Đường Tam huy động liên tục, một vòng lại một vòng quang hoàn xuất hiện ở khoảng không trên đỉnh đầu hắn, dưới tác động liên tục của quang hoàn màu vàng lam kia, năng lượng của thái dương thánh kiếm lại dần dần tiêu tán. Hơn nữa, với sự kháng cự của Vô Định Phong Ba nó không thể thực sự chém xuống.

Thần niệm của Thiên Nhận Tuyết nháy mắt bùng nổ, muốn phá vỡ quang hoàn sinh ra từ Vô Định Phong Ba, nhưng Đường Tam đã sớm dùng chiêu thức ấy đối phó cũng đồng dạng là thần niệm bùng nổ, Hải Thần bát cánh sau lưng vỗ nhẹ, một tầng lam quang cuộn sóng phóng lên cao, cường ngạnh va chạm chặt đứt thần niệm của Thiên Nhận Tuyết liên hệ với thái dương thánh kiếm, phối hợp với Vô Định Phong Ba mạnh mẽ hóa giải một chiêu thái dương thánh kiếm này.

Ánh sáng xích kim sắc lưu lại trên không trung vụt hình thành một đạo ánh sáng loá mắt, Thiên Nhận Tuyết mắt thấy lực công kích của thái dương thánh kiếm không thể bộc phát liền quyết định thật nhanh, vạn thước khoảng cách đối với thần cấp cường giả như bọn hắn mà nói, chẳng qua chỉ trong chớp mắt vượt qua, nhân kiếm hợp nhất, thiên sứ thánh kiếm đã nhắm thẳng trước ngực Đường Tam. Tất cả ngọn lửa Xích kim sắc trong nháy mắt nội liễm trên thiên sứ thánh kiếm. Thánh kiếm vào giờ khắc này biến thành xích kim sắc trong suốt, giống như là một khối thủy tinh xích kim sắc bình thường, có thể thấy được trong đó ẩn chứa cường độ thái dương chân hỏa khủng bố ra sao.

So cận chiến? Đường Tam nào sợ ai. Đối mặt công kích của Thiên Nhận Tuyết, Đường Tam cước đạp Quỷ Ảnh Mê Tung, thân thể hư ảo lóe ra trên không trung, Hải Thần Tam Xoa Kích lại mang từng đạo quang ảnh hư ảo, một cái lại tiếp một cái quang hoàn màu vàng lam phóng thích, bề ngoài của Vô Định Phong Ba, ngoài việc hóa giải công kích của địch nhân lại càng thêm trọng yếu đó chính là mang lại thời gian dài hạn chế địch nhân. Trước kia Đường Tam khi còn là phong hào đấu la khi đối mặt Thiên Nhận Tuyết đương nhiên sẽ không sử dụng, bởi vì chiêu này không có khả năng thành công. Nhưng hiện tại lại không giống, hắn đã thành tựu Hải Thần, dưới tình huống cấp bậc giống nhau, xác xuất thành công của Vô Định Phong Ba ít nhất cũng tới 50%. Mà một khi thân thể Thiên Nhận Tuyết bị định thân tới tám giây thời gian, như vậy, trận chiến đấu này ít nhất cũng đã giải quyết xong một nửa.

Mắt thấy quang hoàn màu vàng lam kia phóng về phía mình, trong lòng Thiên Nhận Tuyết nhất thời sinh ra một cảm giác nguy cơ mãnh liệt, Thiên Sứ lục cánh sau lưng nháy mắt mở ra, thân ảnh vốn đang cấp tốc vọt tới đột ngột ngừng lại, cứ như vậy tạm dừng ở giữa không trung, lục cánh vẫy động, thân thể nàng vọt tới trước, trực tiếp vẽ ra một góc chín mươi độ trên không trung phóng lên cao.

Thái dương bỗng trở thành bóng dáng của Thiên Nhận Tuyết, một hư ảnh thật lớn màu vàng hiện ra sau lưng nàng, cùng bản thể nàng giống nhau như đúc. Thiên Sứ Thánh Kiếm trong tay phải chuyển thành chưởng đao, Thiên Nhận Tuyết mắt phượng sát khí đại thịnh, môi đào khẽ mở, phun ra bốn chữ lạnh như băng:

– Thiên Sứ, thẩm lí và phán quyết. (Thiên sử, thẩm phán) (dịch ra tiếng Việt thành 7 chữ,thế mới biết tại sao nước ta tỉ lệ lạm phát cao đến vậy…chán…).

Ông.

Trong lúc đó trời đất, không khí kịch liệt run rẩy một chặp, Đường Tam chỉ cảm thấy thân thể của mình dường như bị ai đó dùng sức đè ép một chút, cứ như vậy xuất hiện một lát trì trệ. Thời gian trì trệ này còn chưa đến một giây mà trong thời gian ngắn ngủi này công kích của Thiên Nhận Tuyết đã hoàn thành.

Một đạo kim quang trong vắt từ trên bầu trời giáng xuống, trực tiếp dừng trên người, đạo quang mang này cũng không phải là do Thiên Nhận Tuyết phát ra, mà là đến từ chính vầng thái dương cao cao trên bầu trời. Ánh sáng thẩm lí và phán quyết, một trong những chiêu thức có lực sát thương cực kỳ khủng bố của Thiên Sứ chi thần.

Đường Tam chỉ cảm thấy một cỗ nhiệt lưu không gì sánh kịp trong nháy mắt truyền khắp toàn thân, Hải Thần Thần Trang trên người hắn tức thời rực sáng màu vàng lam vô cùng mãnh liệt, ngăn cản kim quang này xâm nhập, dù vậy thân thể hắn vẫn là bị đè ép mạnh mẽ từ không trung xuống dưới. Trong khi quang mang nóng cháy chiếu rọi xuống, động tác của hắn trở nên cực kỳ chậm chạp, mà thần lực trong cơ thể cũng tan rã nhanh chóng như băng tuyết dưới ánh mặt trời.

Thiên Nhận Tuyết dùng một động tác đầy bất ngờ chuyển hướng chín mươi độ hơn nữa lại nhanh như chớp đem thần kỹ hoán chuyển đánh trúng mục tiêu là Đường Tam. Thực chiến thần cấp kỹ xảo này là thu hoạch của nàng trong mấy ngày khổ luyện.

Nếu đổi lại là người có thuộc tính mang thiên hướng hắc ám, bị ánh sáng thẩm lí và phán quyết này dừng ở trên người nhất định sẽ phải bị thương nặng. Bên trong ánh sáng Thẩm lí và phán quyết có ẩn chứa lực lượng quang minh thần thánh thật sự quá cường đại, căn bản là quang minh thánh hỏa ngưng tụ mà thành, cũng là Thiên Sứ chi thần mượn thái dương thần lực làm thành thế công kích cường đại.

Chẳng qua, Đường Tam thân là Hải Thần bản thân cũng có được thuộc tính quang minh, là quang minh kết hợp cùng thủy, đối mặt ánh sáng thần thánh quang minh thẩm lí và phán quyết này, ít nhất trong khoảng thời gian ngắn cũng không đến mức bị thương nặng, nhưng chỉ riêng với lượng thần lực bị tiêu hao thì chỉ một lúc sau, Đường Tam hắn cùng với Thiên Nhận Tuyết địa thực lực đang là đồng dạng sẽ phát sinh biến hóa.

– Hải thần, cắn nuốt.

Âm thanh trong trẻo mà trầm ổn từ trong miệng Đường Tam thốt ra, Hải Thần Tam Xoa Kích ở ngay trong ánh sáng thẩm lí và phán quyết chậm rãi giơ lên. Ngọc bích hình thoi trên ngực hào quang đại phóng, hào quang màu vàng lam mênh mông từ trên người Đường Tam lan tỏa, nháy mắt quay chung quanh thân thể hắn hình thành một cái lốc xoáy màu vàng lam đường kính mười thước, mạnh mẽ đem ánh sáng thẩm lí và phán quyết đang bao phủ thân thể khu trừ.

Trong mắt Thiên Nhận Tuyết hàn quang chợt lóe, là chủ trì giả của ánh sáng thẩm lí và phán quyết, nàng tự nhiên có thể cảm giác được Đường Tam đang phóng thích lực phản kháng cường đại, nhưng đang ở tình huống chiếm ưu thế nàng đương nhiên sẽ không bỏ mất cơ hội như vậy, Thiên Sứ chi kiếm trong tay vẽ lên một chữ thập trên không trung, hóa thành một chữ thập Xích kim sắc tinh khiết nhập vào trong ánh sáng thẩm lí và phán quyết.

– Thiên sứ, tinh lọc.

Oanh.

Ánh sáng thẩm lí và phán quyết chợt mạnh mẽ nở rộng thành một quang cầu Xích kim sắc thật lớn đem Đường Tam cùng với lốc xoáy màu vàng lam hắn phóng thích hoàn toàn bao phủ ở bên trong. Nhiệt độ tăng lên dữ dội gần như trong nháy mắt liền lên tới mấy ngàn độ. Ánh sáng thẩm lí và phán quyết này qua chuyển hóa mà thành ánh sáng tinh lọc có được tính kết dính thật lớn, hơn nữa Thiên Nhận Tuyết lại không ngừng đưa vào Thiên Sứ thần lực cùng với dẫn dắt tác dụng của thái dương chân hỏa thêm vào, quang cầu Xích kim sắc kia trở nên càng lúc càng lớn. Nhiệt độ cũng càng ngày càng tăng cao, Thiên Nhận Tuyết sẽ bằng vào năng lượng khủng bố này đem thân thể Đường Tam trực tiếp luyện hóa.

Cảm thụ được chung quanh thân thể giống như lò luyện cùng với thái dương chân hỏa kia không ngừng được tăng cường, Đường Tam không khỏi nhíu mày. Hắn có thể nói là bị Thiên Nhận Tuyết đánh cho trở tay không kịp. Quả thật, vừa mới đạt được Hải Thần truyền thừa nên hắn đối với Hải Thần thần lực của bản thân còn chưa hoàn toàn quen thuộc. Huyền Thiên công trong cơ thể đã hoàn toàn chuyển hóa thành Hải Thần thần lực, không còn là năng lượng thuần chính mầu trắng ngà quen thuộc. Mặc dù việc này cũng làm lực lượng của Đường Tam trở nên hoàn hảo nhưng lại khiến hắn có chút lạ lẫm, Thiên Nhận Tuyết rõ ràng là đang lợi dụng cơ hội hắn vẫn chưa quen thuộc thần lực định đem hắn trực tiếp hòa tan, nhưng một Đường Tam dẻo dai lại có thể dễ dàng đánh bại như vậy ư?

Ý niệm khẽ động, Hải Thần thần lực của Đường Tam trong nháy mắt cùng Thiên Sứ thần trang hòa hợp làm một, Hải Thần bát cánh sau lưng che chở bản thân hình thành một màn hào quang màu vàng lam bao phủ thân thể hắn, đem thái dương chân hỏa nóng cháy ngăn cách bên ngoài, cùng lúc đó, trên vai phải Đường Tam kiên khải long thủ trạng (khải giáp hình đầu rồng) chợt lóe sáng, một đạo năng lượng hình rồng màu vàng lam từ trong cơ thể xuất hiện cùng tiếng rồng ngâm lảnh lót vang lên, quay chung quanh thân thể Đường Tam một vòng mạnh mẽ xua tan đi vài phần thái dương chân hỏa kia.

Đường Tam trực tiếp ném Hải Thần Tam Xoa Kích vượt qua khoảng cách ngàn thước vòng lại công kích về phía sau, có Hải Thần thần lực duy trì, thức thứ hai của Hoàng Kim Thập Tam Kích này có thể phát huy đầy đủ uy lực vốn có. Tiếng gầm rú kịch liệt vang lên, năng lượng dao động cuồng mãnh sinh ra lực bùng nổ mãnh liệt.

Rõ ràng, năng lượng thái dương chân hỏa hạn chế thân thể Đường Tam ở trước mặt là cực mạnh, mà ở mặt sau tự nhiên sẽ bị yếu đi vài phần. Ở khoảng không ngàn thước chịu lực nổ mạnh kịch liệt nhất thời xuất hiện một cái khe.

Thiên Nhận Tuyết thần niệm đều tập trung ở Đường Tam, mắt thấy hắn phát động phản kích đương nhiên sẽ không cho hắn cơ hội như vậy, Thiên Sứ thần trang hào quang đại phóng, thái dương chân hỏa được tăng cường thêm một bước, trong nháy mắt đã đem vết rách kia vá lại, căn bản không để cho Đường Tam có cơ hội phá nhà giam bằng thái dương chân hỏa này.

Đường Tam vốn cũng không hi vọng chỉ mượn lực lượng một kích kia đã đột phá phong tỏa của Thiên Nhận Tuyết, nếu đơn giản như vậy, vậy đối thủ của hắn cũng sẽ không xứng đáng là một vị thần. Trong nháy mắt xuất hiện vết rách với hắn mà nói cũng đã đủ. Năng lượng hình rồng màu vàng lam trên kiên khải bay ra liền theo cơ hội đó trong nháy mắt chui ra ngoài.

Tiếng rồng ngâm vang vọng chín tầng trời, biển rộng sôi trào, vô số điểm sáng màu lam điên cuồng từ bên trong biển rộng bay ra hướng tới năng lượng hình rồng ngưng tụ lại. Thiên Nhận Tuyết lúc này tinh lực đều dùng để phóng thích thái dương chân hỏa ý đồ luyện hóa Đường Tam, mắt thấy năng lượng hình rồng kia bay về phía biển rộng, nàng cũng không có biện pháp gì. Đường Tam tự thân bộc phát Hải Thần thần lực so với trong tưởng tượng của nàng còn muốn khổng lồ hơn, chỉ cần nàng có chút lơi lỏng, Đường Tam hắn sẽ có thể phá hỏa mà ra. Hiện tại việc Thiên Nhận Tuyết muốn làm chính là thừa dịp Đường Tam còn không có cơ hội phản kích toàn diện phát động trước, tận mọi khả năng tiêu hao Hải Thần thần lực của hắn, khuyếch đại thêm một bước ưu thế của mình.

Nhưng Thiên Nhận Tuyết vẫn là xem thường Hải Thần thần lực, hoặc là nói ếch ngồi đáy giếng (Nguyên tác:Mắt nhỏ nhìn biển rộng).

Năng lượng hình rồng được các điểm sáng màu lam ở biển rộng rót vào, hình dạng lớn lên không biết bao nhiêu lần, gần như chỉ trong vài lần chớp mắt đã dài đến trăm mét, trở thành một cự long màu vàng lam.

Thiên Nhận Tuyết ngưng tụ, chính là thái dương chân hỏa, mà Đường Tam thi triển cự long màu vàng lam này lại là lực lượng của đại hải- Thái Âm thực thủy lực.

Đúng vậy, năng lượng của mặt trời so với hải dương lại càng thêm vô cùng vô tận, cũng càng cường đại hơn. Nhưng, lực lượng càng mạnh cũng lại càng khó có thể khống chế. Thiên Nhận Tuyết thân là Thiên Sứ chi thần, cũng không phải Thái Dương thần, nàng không có khả năng hoàn toàn hấp thu thái dương lực lượng, chỉ có thể là mượn một phần nhỏ. Mà Đường Tam lại không giống nàng, thân là Hải Thần, toàn bộ lực lượng của biển rộng hắn đều có thể nắm trong tay.

Ở thần giới, Thiên Sứ chi thần và Hải Thần đều là chủ thần.

Mà người thừa kế hai đại thần vị, ai có lực lượng mạnh hơn sẽ dựa vào quá trình truyền thừa của bọn họ.

Cự long dài trăm mét, mang theo Thái Âm thực thủy ngưng tụ mà thành thân thể khổng lồ, chợt từ phía sau rít gào hướng tới lò luyện hình thành bởi thái dương chân hỏa.

Xoẹt.

Một đạo long quyển phong (lốc vòi rồng) mờ mịt sương trắng nháy mắt phóng lên cao, thái dương chân hỏa cùng Thái Âm thực thủy hai đại năng lượng trái ngược dưới sự va chạm liền bùng nổ, bên trong đường kính vạn thước trên không trung hết thảy đều trở nên vặn vẹo, sương trắng trên không trung bạo xuất lan rộng, tất cả sinh vật phi hành trong vòng ngàn dặm trên không trung vào giờ khắc này hoàn toàn bị tiêu diệt khiến phạm vi này không gian trở nên trống trơn thoáng đãng.

Thái dương chân hỏa và cự long Thái Âm thực thủy đồng thời biến mất, Thiên Nhận Tuyết cũng chịu lực phản chấn mãnh liệt mà bay ngược ra sau, nhưng nàng cũng không thất vọng chút nào. Đúng vậy, Đường Tam bằng vào phản kích mạnh mẽ thoát khỏi lò luyện bằng thái dương chân hỏa của nàng, nhưng nàng có thể cảm giác rõ ràng, qua thái dương chân hỏa của bản thân thiêu đốt Hải Thần thần lực của Đường Tam đã tiêu hao rất nhiều, ít nhất tiêu hao so với mình là lớn hơn. Ở tình huống song phương đều có thể bằng vào thần lực tự khôi phục tốc độ như nhau, điểm ưu thế này nếu tận dụng không ngừng nâng lên, như vậy, thắng lợi của trận chiến này chính là thuộc về mình.

Thân thể Đường Tam đã tiếp cận mặt đất, bộ dáng của hắn nhìn qua quả thật chật vật hơn một ít nếu so với Thiên Nhận Tuyết, mái tóc dài màu lam ở sau lưng có chút tán loạn, Hải Thần bát cánh không ngừng huy động mới có thể ổn định lại thân thể của mình. Nhưng ánh mắt của hắn lại vẫn như trước bình tĩnh, thâm thúy mà cổ xưa. Dường như cũng không bị ảnh hưởng của một kích lúc trước.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN