đâu phải chỉ có cô ấy đau - Chương 4
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
72


đâu phải chỉ có cô ấy đau


Chương 4


Trong lao ngục cũ kĩ, mùi máu tanh cùng oán khí bốc lên nồng nặc khiến người ta phải chao đảo. Hắn rảo nước thật nhanh trong tiếng khóc than của những người tử tù. Thoáng chốc hắn nhìn thấy một thân ảnh nhỏ bẻ chìm trong máu:

– A Thanh!

Tiếng hét đến lạc giọng, ôm lấy thân ảnh nhỏ bé của nàng vào lòng. Đôi mắt này, cùng hắn khóc, chứng kiến cuộc đời mệt mỏi của một hoàng tử. Chỉ trong một khắc, đã bị huỷ hoại toàn bộ.

– A Thanh, ta xin lỗi. Là ca sai, là ca hại muội rồi…

Vĩ Thanh nở nụ cười nặng nề, đôi tay nhỏ bé lần tìm gương mặt kiều ngạo kia:
– Ca, huynh đừng khóc. Muội không sao…
– Ta xin lỗi, xin lỗi muội…
– Ca, huynh nhớ năm đó huynh đã từng nói gì không, lời nói dối lặp lại như một thói quen rồi cũng trở thành sự thật. Ai nói là huynh chỉ coi Mị Châu là quân cờ chứ? Từ ngày gặp tỉ ấy, huynh đã bán mất con tim của mình rồi…

Trọng Thủy dan tay vào bàn tay nhỏ bé. Chưa bao giờ hắn cảm thấy bất lực như vậy, lồng ngực như bị đè nén, hắn đã hứa với mẹ nàng, sẽ bảo vệ nàng thật tốt… nhưng đổi lại được gì? Hắn không bảo vệ được cho Vĩ Thanh, cũng không giữ được nước cho thê tử.

– Ca, huynh đã đưa nỏ thần cho bá phụ đúng không?

– Ta không còn cách nào khác. Là ta phụ Mị Châu… Nhưng Vĩ Thanh à, muội tin không? Lúc đó ta chưa kịp yêu Mị Châu… nếu như ta yêu nàng sớm hơn một chút, chúng ta cùng nhau tự vẫn, không quan tâm đến chúng sinh thiên hạ, có phải, mọi chuyện sẽ đơn giản hơn? À, không… Ta còn gánh trên vai mạng của muội, sao ta có thể chết chứ Vĩ Thanh?

– pha Lê dễ vỡ, hoàng hôn chóng tàn. Huynh không sai, ít nhất là với muội, với con dân nước ta… Xã hội này ai cũng hiện thực nên tình người càng trở nên đáng giá. Kẻ có thể giữ trọn lời hứa chỉ là do chưa đủ điều kiện để phản bội mà thôi. Huynh đã làm hết sức rồi ca à… Ca, quay về nhà đi…

Trọng Thủy ngẩn người, nhà? Hắn còn nhà sao? Nhà hắn là nơi nào? Liệu rằng khi hắn trở về, người con gái ấy còn ở bên trong đèn chờ hắn?

– Cha, con dùng Âu Lạc đổi lại mạng của con và Vĩ Thanh. Từ bây giờ, hoàng tử Nam Việt đã chết. Con chỉ là một kẻ phàm trần. Xin cha giữ lời, cho thê tử con một con đường sống.

Tấm thư trong tay hạ xuống, hắn thúc ngựa về phương xa. Có những sai lầm phải trả bằng cả kiếp người, nhưng sai lầm của họ phải trả bằng máu của cả dân tộc.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN