ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Chương 11: Thị tẩm phong ba【 hạ ]
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
937


ĐẤU PHÁ HẬU CUNG


Chương 11: Thị tẩm phong ba【 hạ ]


Hôm sau, hoàng thượng ban chiếu viết: tiểu chủ Tôn Duy Duyệt tính tình thuần lương, tuân thủ cung quy, tấn phong Thường tại, ban thưởng Ngân sách bảo.

Chiếu thư ban xuống, chúng tiểu chủ ở Vi an uyển âm thầm xôn xao, đây là người đầu tiên được lâm hạnh, như vậy kế tiếp sẽ là ai đây?

Dĩ nhiên, những người muốn giễu cợt An tần cũng không phải ít.

Buổi sáng, lúc đến Đức Dương điện thỉnh an hoàng hậu thì liễn xa của Tiêu chiêu viện chạm mặt liễn xa của An tần, theo như phẩm cấp, An tần phải dừng lại, để Tiêu chiêu viện đi trước.

Tiêu chiêu viện ưu nhã tựa lưng vào ghế ngồi, cười nói: “An tần muội muội đến sớm vậy, chắc hẳn hôm qua ngủ rất sớm nhỉ.”

Hôm qua, trước mặt mọi người, hoàng thượng hủy bỏ việc đến chỗ nàng ta, ngược lại lâm hạnh nữ nhân của Tôn gia, An tần sao có thể ngủ được? Cả đêm thức trắng, hai mắt nàng ta có chút hồng, trời chưa sáng liền rời giường trang điểm, phải dùng một lớp phấn dày mới che được sự mệt mỏi trên mặt cùng quần thâm dưới mắt.

Nghe những lời này của Tiêu chiêu viện, sắc mặt An tần khẽ biến, nhưng vẫn cố bình thản nói: “Đa tạ Chiêu viện tỷ tỷ quan tâm, nếu hoàng thượng đã không tới chỗ muội muội, tất nhiên là muội phải đi ngủ sớm.”

Nàng ta đối đáp trôi chảy, giống như hoàn toàn không đặt nặng chuyện này.

Tiêu chiêu viện cười như không cười “À” một tiếng: “Muội muội có tấm lòng bao dung như vậy, quả thật khiến tỷ tỷ bội phục.”

Nàng ta thấy An tần trang điểm đậm hơn bình thường, ngoài miệng không nói nhưng trong lòng lại hiểu rõ.

Một trước một sau đến Đức Dương điện, lúc đi vào thì Nguyệt Dương Phu nhân và Ninh phi đều đã đến. Thường phi không tới, ỷ vào sự sủng ái của hoàng thượng, mỗi tháng luôn có đến hơn nửa thờigian lấy lý do không khỏe, không đến thỉnh an, mọi người cũng đã quen.

Tiêu chiêu viện đi trước, An tần đi sau, Tiêu chiêu viện vốn kiều diễm xinh đẹp không ai nhìn, ngược lại An tần thành đối tượng được chú ý.

Hai người thỉnh an hoàng hậu xong, liền ngồi xuống chỗ của mình.

Hoàng hậu liếc nhìn An tần , “Hôm nay khí sắc An tần không được tốt, là khó chịu chỗ nào sao?”

An tần vội nói: “Tạ hoàng hậu nương nương quan tâm, chắc do lúc đến gặp phải gió lạnh thôi, không có gì đáng ngại.”

Tiêu chiêu viện cười khẽ, tiếp đó ung dung bưng ly trà trên bàn lên nhấp một ngụm: “Hoàng hậu nương nương nói rất đúng, An tần muội muội tuy lòng dạ rộng rãi, ngủ sớm dậy sớm, nhưng cũng nên chú ý gió lớn bên ngoài, nhìn lại mặt của mình xem, khí sắc không được tốt lắm.”

Vừa nói, nàng ta vừa cười khẽ liếc mắt nhìn thời tiết ấm áp bên ngoài, đến cả lá cây cũng không dao động, lấy đâu ra gió chứ?

An tần cúi mâu nói: “Đa tạ chiêu viện tỷ tỷ, tần thiếp sẽ chú ý.”

Những nữ nhân ở đây, người nào không phải là cáo đã thành tinh, sao có thể không hiểu những lời này của Tiêu chiêu viện là nhằm vào An tần chứ?

An tần cũng đã từng có một thời được sủng ái, khi đó Trương Tiệp Dư ở cùng Tề hoa điện với nàng ta vô ý bị cảm, bệnh tình ngày một nặng hơn.

Một ngày, hoàng thượng đến thăm, trước khi rời đi thì gặp Tiêu chiêu viện, lúc đó vẫn còn là tỳ nữ cận thân của Trương Tiệp Dư, dung nhan kiều diễm như hoa lê dưới mưa, khiến người ta yêu thích, đêm đó liền triệu nàng ta thị tẩm.

Không ngờ mấy ngày sau, Trương Tiệp Dư liền hương tiêu ngọc vẫn, việc hoàng thượng vốn định sắc phong cho Tiêu chiêu viện cũng vì vậy mà dời lại. Đợi đến khi tang sự của Trương Tiệp Dư kết thúc, Cao Lộc đi truyền chỉ thì lại phát hiện An tần vì bất mãn với Trương Tiệp Dư ở Chủ Điện, còn bản thân mình chỉ được ở Sườn Điện, hơn nữa tỳ nữ như Tiêu chiêu viện còn được sủng hạnh, dưới cơn nóng giận đã sai người vận dụng tư hình, tát Tiêu chiêu viện 20 cái, gương mặt kiều diễm tựa như tiên cũng vì vậy mà sưng đỏ, máu chảy đầy mặt.

Cao Lộc vốn là phụng mệnh tới tấn thăng cho Tiêu chiêu viện làm Tòng bát phẩm Thải Y, kết quả lại nhìn thấy vị Thải Y này đã gần như hấp hối nằm ở trên giường, dung nhan bị tổn hại, liền lập tức trở về báo với hoàng thượng. Kết quả long nhan giận dữ, tuy nể tình người của An gia vừa lập công lớn, không giáng cấp An tần, nhưng lại an bài Tiêu chiêu viện vào Hợp Hoan điện, sắc phong làm Tiêu Uyển nghi, so với An tần còn cao hơn một cấp.

Cũng may mà Tiêu chiêu viện có bản lĩnh, dựa vào dung nhan kiều mỵ cùng khả năng khôn khéo, từ một tỳ nữ biến thành Chiêu viện nương nương được sủng ái nhất hiện nay. Còn An tần lúc trước chỉ có thể vĩnh viễn sống ở Tề hoa điện, rất ít khi được hoàng thượng sủng hạnh, địa vị sau khi thất sủng rơi xuống ngàn trượng.

Mà nay nhìn thấy An tần bị kẻ khác đoạt mất ân sủng như thế, Tiêu chiêu viện sao có thể không bỏ đá xuống giếng một phen, đáp lễ 20 cái bạt tai lúc trước chứ?

Hoàng hậu cười sai người châm thêm trà, lạnh nhạt nói: “An tần, ngươi cũng không nên vì chuyện hôm qua mà khổ sở, hoàng thượng muốn lâm hạnh ai, đó là chuyện của hoàng thượng, ngươi đã là tần, chẳng lẽ còn sợ không được gặp hoàng thượng sao? Mấy ngày nay ngươi gầy đi không ít, đừng tự làm khó mình, chăm sóc tốt thân thể, tự nhiên sẽ có cơ hội.”

An tần không ngẩng đầu, chỉ khẽ đáp: “Cẩn tuân theo sự dạy bảo của hoàng hậu nương nương.”

“Còn nữa, các tiểu chủ ở Vi an uyển vừa mới vào cung, Bổn cung hi vọng mọi người có thể xem các nàng ấy như tỷ muội một nhà, chung sống hòa hợp, đừng để tổn thương hòa khí hậu cung.” Tỳ nữ dâng thêm trà lên, hoàng hậu khẽ nhấp một ngụm: “Con nối dòng của hoàng thượng không đông, cho tới bây giờ cũng chỉ có ba vị hoàng tử, một vị công chúa, Bổn cung hi vọng những tiểu chủ này có thể vì Hoàng thất sớm ngày khai chi tán diệp, ý của mọi người thế nào?”

Những lời này mang ngụ ý chính là, trong khoảng thời gian này mọi người không nên tranh sủng, nhường cơ hội lại cho đám tiểu chủ kia.

Ra khỏi Đức Dương điện, Tiêu chiêu viện mỉm cười gọi An tần lại, nhìn lên nhìn xuống đánh giá mấy lần xong, mới nói: “Ta thấy khí sắc của muội muội tốt hơn lúc nãy nhiều, trên đường về nên cẩn thận đừng hóng gió nữa, nhìn thấy thân thể muội muội nhu nhược như thế, ta thật lo lắng thay muội.”

An tần lạnh nhạt nói: “Đa tạ tỷ tỷ quan tâm, muội muội vốn mệnh mỏng, dù có cẩn thận thế nào cũng không bì nổi vẻ kiều diễm động lòng người như tỷ.”

Tiêu chiêu viện không chút để ý bước lên xe, cười hết sức vui vẻ: “Đây còn không phải là nên cảm ơn An tần muội muội lúc đầu tặng ta hai mươi cái tát sao? Có lẽ là vì khuôn mặt này mới được thay da, nên bây giờ mới mềm mại đến vậy, ngày khác nhất định sẽ để muội muội nếm thử biện pháp này một lần.”

Âm thanh của nàng ta mềm mại quyến rũ, ngay cả lúc nói chuyện, giữa hai lông mày cũng thoáng ánh lên phong thái động lòng người, xinh đẹp như vậy nhưng lại khiến An tần không nhịn được cảm thấy rùng mình.

Nàng ta đứng tại chỗ, nhìn bóng lưng của Tiêu chiêu viện, cảm thấy “tâm tàn ý lạnh”.

Ở hậu cung này, một khi thất sủng, quả thật cái gì cũng không có, nàng ta còn có thể “Đông Sơn tái khởi” sao?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN