Dạy Bạn Cách Theo Đuổi Nam Thần - Chương 49
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
61


Dạy Bạn Cách Theo Đuổi Nam Thần


Chương 49


Ngàn vạn!! Đừng để người yêu của các bạn vượt quá phạm vi chấp nhận cái gọi là “kinh hỉ”!!

Mười một giờ tối qua, tôi vẫn không nhận được tin nhắn xác nhận cất cánh của Lam Sơn, ôm mất mát cực độ, tôi tiến vào mộng đẹp.

Nhưng lúc rạng sáng ba giờ, tôi đột nhiên nghe thấy tiếng cửa phòng mở ra.

Tỉnh lại từ trong mộng đã đủ rồi, chứ đừng nói đến bị nhiệt độ xa lạ đè lên người trong bóng tối, tôi tưởng mình gặp cướp bóc trong nhà!

Tôi thử giãy giụa, nhưng sức đối phương quá lớn, căn bản giãy không ra.

“Tôi có thể nói cho cậu biết tiền ở đâu, nhưng xin đừng làm hại tôi.” Nếu đối phương có vũ khí sắc bén, tôi mặc quần áo ngủ căn bản không phải đối thủ, cân nhắc đến an nguy của bản thân, tôi không thể làm gì khác ngoài tỏ ra yếu thế trước đối phương.

Nhưng khiến tôi bất ngờ là, người nọ không trả lời tôi, càng không rời khỏi người tôi, ngược lại đưa tay vào trong quần áo ngủ của tôi.

Động tác của gã rất vội vã, lòng bàn tay hơi thô ráp, lúc xoa nụ hoa khiến tôi cảm thấy đau nhói. Có lẽ gã nhận ra tôi khó chịu, bắt đầu cúi đầu dũng lưỡi liếm ngực tôi.

“Đừng làm hại tôi.” Tôi nhỏ giọng cầu xin gã.

Mà đáp lại tôi chính là mút vào và nụ hôn càng thêm thô bạo, tôi cảm thấy nụ hoa mình cũng bị gã hút cạn máu.

Trong phòng rất tối, tôi chỉ có thể sờ được bắp thịt rắn chắc trên cánh tay gã. Trừ kinh hoảng lúc đầu, sau đó tôi dần tỉnh táo lại, cố gắng đàm phán với đối phương.

“Cậu muốn làm tình với tôi sao?”

Trả lời tôi là gã khẽ cắn một cái vào nụ hoa trước ngực tôi, lực độ vừa đủ để tôi có thể cảm thấy đau đớn, nhưng lại không thật sự khiến tôi bị thương.

Tôi không kìm được kêu lên, không tự chủ được ưỡn người.

“Tôi có thể để cậu thao… Nhưng cậu không được làm hại tôi… Được không?” Giọng tôi bất ổn tiếp tục khẩn cầu đối phương.

Ngón tay gã dao động dọc theo eo tôi, đi tới mông tôi, tiếp đó cương quyết xông vào. Không trải qua bôi trơn, nơi đó đột nhiên bị xâm nhập vừa rít vừa đau, tôi khó chịu giãy giụa eo, bị gã không chút lưu tình trấn áp.

“Đầu giường có… dầu bôi trơn.” Tôi nhắc nhở gã.

Gã dừng một chút, đột nhiên có chút phiền muộn nhào lên hôi môi tôi, đầu lưỡi trơn mềm khuấy trong miệng tôi, mãnh liệt mà tàn bạo.

Tôi dần thả lỏng cơ thể, đáp lại nụ hôn của gã.

Cho đến khi khí oxi giữa chúng tôi càng ngày càng mỏng manh, gã mới thở hổn hển lùi ra: “Anh nhận ra em từ bao giờ?”

Tôi bị cậu hôn đến cả người nóng lên, không được thỏa mãn dục vọng kêu gào nhiều hơn.

“Làm trước nói sau.”

Vậy mà cậu hỏi tôi nhận ra cậu từ bao giờ? Đương nhiên là từ lúc vừa bắt đầu!

Lam Sơn không tiếp tục nói lời thừa, rất nhanh lột quần ngủ từ chân tôi, lát sau đùi tôi đã cảm thấy sền sệt lạnh lẽo.

Tôi không để cậu bôi trơn quá lâu, thứ nhất tôi chờ không nổi, thứ hai cậu cũng chờ không nổi.

Hai hộp bao cao su đều chưa mở, tôi để Lam Sơn không mang bao đã tiến vào cơ thể. Trạng thái này, thời gian lấy một cái bao cao su cũng là một loại đau khổ.

Suốt nửa năm, cơ thể tôi trống vắng suốt nửa năm, trong nháy mắt cậu cắm vào, tôi mới cảm thấy thỏa mãn.

Cảm giác thoải mái đó khiến người ta muốn bật khóc.

“Thích em thao anh không?” Giọng nói của cậu trầm thấp mà từ tính, vô cùng đàn ông, dùng giọng nói như vậy thêm mấy câu nữa, tôi nghi ngờ mình cũng sắp bắn.

Tôi không để ý gì cả ôm sát cậu, thoải mái đến mức không kìm chế được, run rẩy nói cho cậu biết tôi thích bao nhiêu, yêu cậu bao nhiêu.

Cậu điên cuồng đung đưa eo, không cho tôi một chút cơ hội thở dốc, khoái cảm ùn ùn kéo đến vét sạch tôi, khiến tôi chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ nghẹn ngào.

“Em có thể bắn trong anh không?”

Lúc cậu yêu cầu bắn bên trong, tôi siết chặt chân quấn lấy eo cậu, phía sau từng trận co rút, bị cậu theo đến mức thần chí không rõ.

Tôi mơ mơ màng màng giống như ừ một tiếng, nhưng có thể cậu không nghe thấy, cắn hầu kết của tôi, lại hỏi lần nữa.

“Em muốn bắn, muốn em đi ra không?”

Cũng đã ở ranh giới cao trào, tôi làm sao có thể để cậu rời đi?

Tôi giống như bạch tuộc gắt gao bám vào cậu, cắn răng mới miễn cưỡng nói lời ra miệng. Tôi nhớ tôi bảo cậu đừng rút ra, xin cậu bắn bên trong, phóng đãng đến tôi cũng không dám nhớ lại.

Cuối cùng tôi vẫn bắn trước cậu một bước, tình yêu kịch liệt khiến linh hồn tôi dường như cũng muốn bay lên, cả người nhẹ bẫng, mà cậu trong một lần cắm vào cực sâu cũng tưới tinh dịch vào trong đường ruột tôi.

Bị bắn bên trong là chuyện rất thần kỳ, không thể nói là thoải mái hay khó chịu, dù sao chính là cảm giác khiến người ta ngón chân cũng run rẩy.

Tối qua làm cả đêm, bây giờ Lam Sơn còn đang ngủ, tôi ngược lại không thấy mệt mỏi, thần thanh khí sảng chưa từng có.

Tôi biết các bạn sẽ hỏi, nên khai báo trước, lúc này các bạn đều thỏa mãn rồi chứ? Hy vọng không có vị thành niên.

Lúc trước cảm thấy nửa năm thật khó chịu, bây giờ nghĩ lại cũng không đến mức như vậy. Cậu trở về, ngay bên cạnh tôi, không có chuyện nào tuyệt vời hơn.

Tôi tìm được nửa kia của mình, Lam Sơn của tôi, chân thành của tôi, nếu như ở bên kia màn hình bạn còn chưa tìm được chân mệnh thiên tử/nữ của mình, tôi hy vọng các bạn cũng có thể sớm tìm được.

Đây là lời chúc phúc của tôi dành cho các bạn, nguyện mỗi một thầm mến đều được đáp lại tốt đẹp nhất. : )

№2925☆☆☆ Giây tốc mười cây số ☆☆☆ Đăng vào 2014-8-31 12:37:42

____

Chú thích:

(1) Michelin là một thuật ngữ, hay chính xác hơn là một phương thức đánh giá chất lượng món ăn, dịch vụ tại những nhà hàng cao cấp trên toàn thế giới. Việc gắn sao Michelin cho bất cứ nhà hàng đều phải tuân theo những nguyên tắc hết sức chặt chẽ trong “Michelin Guide” được định hướng từ năm 1900 tại Pháp. Tìm hiểu thêm tại đây.

(2) Bánh flan (Hay caramen): Là loại bánh được hấp chín từ các nguyên liệu chính là trứng và sữa, nước caramen (đường thắng). Đây là một loại bánh có lẽ xuất xứ từ nền ẩm thực châu Âu tuy hiện nay đã phổ biến tại nhiều nơi trên thế giới.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN