Đế Chế Đại Việt
Chương 2: Đại Việt đế chế hệ thống
Lý Anh Tú tỉnh dậy đầu đâu như búa bổ, trước mắt hắn là những tán cây cổ thụ, màu xanh của bầu trời xen kẻ vào sắc lục của lá cây tạo nên một bức tranh trừu tượng đẹp đẽ, không khí thật trong lành, hắn chưa bao giờ được hít thở một bầu không khí sảng khoái đến vậy, cứ như hắn đang lạc giữa một khu rừng… Khoan đã. Rừng.
– Con mẹ nó tên nào ném ta vào rừng.
Lý Anh Tú bật người dậy hét lên, đúng là hắn đang ở trong rừng, nhưng trên người hắn lại đang mặc gì thế kia, thân dưới đóng khố, trên người chỉ mặc một áo cánh bằng lụa mỏng có thêu hoa văn.
– Đồng ý là ta uống say không trả tiền thế nhưng cũng không cần lột đồ của ta sau đó lại ném vào rừng đi. Quán nhậu này đúng là bất lương. Đợi đó ta sẽ vote 1*.
Lý Anh Tú làu bàu. Chợt hắn nhìn thấy trên tay phải có một hình xăm một con Bạch Long uy vũ. Hắn thề là trước đây hắn chưa từng đi xăm. Ngươi hỏi tại sao? Đương nhiên là vì hắn sợ đau rồi. Lý Anh Tú chà mạnh vào tay phải chùi đi hình xăm. Bỗng nhiên hai thanh niên xuất hiện trước mặt hắn cười nói.
– Ha ha, thanh niên, ngươi đã tỉnh rồi sao?
– Đcm, ngươi anh nghĩ mình là thần đèn chắc chà mạnh lại xuất hiện làm tôi hết hồn.
Lý Anh Tú đứng tim một giây sau đó liền nổi giận mắng. Nếu không nhầm thì hai người này chính là hai kẻ đã nhậu chung với hắn đêm qua. Franz ngạc nhiên hỏi.
– Chẳng lẽ cậu không muốn biết bọn ta là ai?
Lý Anh Tú dừng một chút nghĩ nghĩ.
– Đúng rồi, hai ngươi là ai? Tối qua tôi quên hỏi.
Ta XXX. Quả nhiên tên này thần kinh phản ứng chậm. Franz trong đầu hỏi thăm qua tổ tiên của Lý Anh Tú một lần chợt liếc qua Lạc Long Quân thầm nghĩ, không phải tổ tiên của hắn chính là tên này sao?
– Thanh niên, tự giới thiệu ta là Lạc Long Quân, mà vị này là Lục Đạo thần.
Lạc Long Quân bắt đầu giới thiệu cũng như kể về nhiệm vụ mà Lý Anh Tú phải gánh vác. Lý Anh Tú chú ý lắng nghe cuối cùng hỏi.
– Nói như vậy thế giới này tràng đầy nguy hiểm. Ta làm sao mới sinh tồn được ở đây?
– Hình xăm trên tay ngươi chính là lối vào của “Đại Việt đế chế hệ thống”. Ngươi hẳng đã chơi qua AOE, nguyên lý hoạt động của nó cũng gần giống vậy. Ngươi có thể từ từ tìm hiểu.
Lạc Long Quân chỉ vào hình xăm trên tay phải Lý Anh Tú nói. Franz cũng nói.
– Thế giới này tuy không có thần nhưng rất loạn lạc và nguy hiểm, ngươi phải nhanh chóng trở nên mạnh mẽ, đừng làm bọn ta thất vọng.
Nói rồi hắn hướng Lạc Long Quân nói.
– Chúng ta đi thôi, quy tắc thế giới này không cho phép chúng ta ở quá lâu.
Lạc Long Quân gật đầu.
– Được rồi, chúng ta đi. Hải Việt tộc nhờ cả vào ngươi.
Vừa dứt lời cả hai người liền tan biến để lại một mình Lý Anh Tú.
– Ta xuyên việt, không ngờ ta lại xuyên, lại còn gặp được Lạc Long Quân. Ta thật trâu.
Lúc này Lý Anh Tú lẩm bẩm như người điên. Thần kinh phản ứng chậm làm hắn giờ mới nhớ ra mình đã xuyên việt. Một lúc sau hắn khẽ nhắm mắt theo hướng dẫn của Lạc Long Quân bắt đầu tìm hiểu hệ thống. “Đại Việt đế chế hệ thống” là một hệ thống cho phép hắn triệu hoán ra kiến trúc, cư dân, văn hóa của Việt quốc từ thời kỳ Văn Lang cho đến năm 1804 là khi Gia Long đổi quốc hiệu thành Việt Nam.
Hệ thống được chia làm bốn thời đại: Văn minh Văn Lang – Âu Lạc được hệ thống tính từ thế kỷ thứ VII – X, văn minh Lý – Trần từ thế kỷ XI – XIV, văn minh Hậu Lê từ thế kỷ XV – XVI và văn minh hậu kỳ từ thế kỷ XVII – XVIII. Ở mỗi thời đại Lý Anh Tú có thể triệu hoán các thành tựu văn hóa, kỹ thuật, kiến trúc, cư dân của thời đại đó. Trong AOE muốn thăng cấp thời đại phải dựa vào tài nguyên nhưng “Đại Việt đế chế hệ thống” thăng cấp thời đại bằng chiến công. Chiến công kiếm được dựa vào những trận đánh, thành tựu của hắn được hệ thống phán định.
Lý Anh Tú tìm hiểu một lúc cuối cùng cũng rõ sơ bộ về hệ thống. Hắn tìm một mảnh đất trống giữa rừng cây. Phải nói rằng tìm được một mảnh đất trống thế này là không dễ, thực tế đây là một mô đất cao, cũng khá trống trải.
– Triệu hoán!
Lý Anh Tú hô lên một tiếng, hình xăm bạch long trên tay khẽ chuyển động, một luồn ánh sáng bay đến gò đất mà hắn chỉ định hình thành nên một ngôi nhà vách đất, bên trên lót ngói ống bằng gốm đỏ kiểu nhà Tần, mái nhà cong lên hình thuyền, nền nhà cao mang theo kiểu nhà sàn, có bật thang ở giữa. Ngay lập tức Lý Anh Tú nhận ra đây chính là “nhà chính” của hắn. Tiếp đó lấy “nhà chính” làm trung tâm, ánh sáng lại tỏa ra bao bọc lấy xung quanh “xây” lên bốn ngôi nhà sàn làm từ tre, nữa, mái phủ lá cọ, một ngôi nhà từng đất sét, mái lợp bằng rạ, một tiệm rèn đơn giản lợp rạ chỉ có một lò rèn, một bể.
“Đinh! Đai Việt đế chế hệ thống khởi động. Mời ký chủ đặt mệnh danh làng.”
Trong đầu Lý Anh Tú bỗng vang lên tiếng nói máy móc. Đây là trí năng quản lý hệ thống, thức tỉnh khi hắn bắt đầu khởi động hệ thống.
– Âu Lạc ngày xưa kinh đô là Cổ Loa, vậy giờ hãy lấy tên là Cổ Loa đi.
“Đinh! Xác nhận làng Cổ Loa. Văn minh hiện tại Văn Lang – Âu Lạc, kiến trúc sở hữu: Thủ phủ (1), nhà dân (4), nhà kho (1), lò rèn (1). Tài nguyên sở hữu: Gỗ (200 đơn vị), đá (100 đơn vị), vàng (100 đơn vị), đồng (500 đơn vị), sắt (300 đơn vị), lúa (600 đơn vị),…” Đằng sau đó là một chuỗi các tại nguyên khác. Khác với AOE các tài nguyên đều tính chung như lúa, thịt, cá đều tính chung thành thức ăn, “Đại Việt đế chế hệ thống” tính riêng ra từng loại.
“Đinh! Cư dân sơ khai 10 người (bốn nam, bốn nữ, một người già và một trẻ nhỏ).”
Hệ thống vừa dứt lời từ bên trong thủ phủ đã đi ra mười người. Nam khôi ngô cởi trần, đóng khố, nữ mặc váy ngắn và áo cánh, giữa ngực có thêu hoa văn, tất cả đều từ độ tuổi mười tám, hai mươi, một cụ già tầm sáu mươi tuổi nhưng quắt thước, đôi mắt sáng già dặn kinh nghiệm, và một em bé tầm ba tuổi đóng một chiếc khố nhỏ xíu không biết là con của ai trong tám người kia.
– Thảo dân bái kiến Việt vương.
Lấy cụ già dẫn đầu cả mười người liền cúi chào Lý Anh Tú. Hắn để ý một chút thông tin của cụ già liền hiện lên.
“Thạch Tiến, tư chất (S), tuổi (60), xuất thân từ nghề thợ rèn”.
Lý Anh Tú liền nhìn sáng em bé kia lập tức hắn liền muốn sặc.
“Phù Đổng Thiên Vương, tư chất (???), tuổi (3), một trong Tứ bất tử của nước Việt. Đặc điểm, khi đất nước lâm nguy sẽ ăn thật nhiều, hóa thân thành Phù Đổng Thiên Vương sức mạnh vô song. Bình thường thì vẫn là 3 tuổi.”
– Mẹ nó, hệ thống chơi thật lớn. Đến Thánh Gióng cũng triệu hoán đi ra. Lại nói thợ rèn tư chất S, nhưng lại 60 tuổi. Còn rèn được cái gì nha.
Tám nam nữ kia tư chất cũng bình thường đều là từ C cấp trở lên. Hiện tại không có việc gì Lý Anh Tú liền cho một thanh niên đi theo Thạch Tiến bắt đầu rèn nông cụ, nữ nhân lại đi chuẩn bị thức ăn, nam nhân thì đi làm một tường rào sơ bộ, dù sao đây cũng là rừng rậm, không ai biết được ban đêm sẽ có thú dữ hay không. Còn Thánh Gióng? Thôi để hắn tự chơi với bùn đi.
Lý Anh Tú bước vào trong thủ phủ, so với nhà dân xung quanh thì nó khá rộng, Lý Anh Tú ước chừng rộng phải đến trăm mét vuông, giữa nhà là một bếp lửa, phía trong lại có một cái ghế lớn phủ lên một tầng da hổ nguyên vẹn, trên tường treo vài cái đầu thú, còn có một chiếc nỏ, một thanh đoản kiếm, cạnh ghế còn có một bộ giáp đồng. Phía sau lại là phòng ngủ, bên phải có hai trụ đá khắc hình rồng tương tự như hình xăm trên tay hắn, Lý Anh Tú có cảm giác triệu hoán nhân vật có lẽ là từ đây đi ra.
“Đinh! Thủ phủ là nơi ở của ký chủ, có chức năng triệu hoán cư dân thời đại, đồng thời có thể dùng điểm chiến công để thăng cấp thời đại, triệu hoán danh nhân, bản vẽ kỳ quan,… Điểm cần triệu hoán danh nhân 100 chiến công/lượt, điểm cần thăng cấp thời đại 500 chiến công.”
“Đinh, hiện tại hệ thống đưa tặng ký chủ một lượt triệu hoán miễn phí. Ký chủ có muốn triệu hoán không?”
– Triệu Hoán!
“Đinh! Triệu hoán thành công Đại Than Đô Lỗ Thạch Thần Cao Lỗ.”
Lý Anh Tú há hốc miệng. Hắn không ngờ lại có thể triệu hoán ra Cao Lỗ. Cao Lỗ là một danh tướng dưới thời An Dương Vương, hơn nữa Cao Lỗ cũng là cha đẻ của nỏ Liên Châu. Thần tượng. Quả thực là thần tượng.
Hai cột đá hóa ra ánh sáng vàng, một người trung niên bước ra. Cao Lỗ vai hùm, eo gấu, tóc đen ngắn ngang vai xõa sau đầu, nước da cổ đồng, cơ bắp cuồn cuộn, đặc biệt là hai cánh tay. Cao Lỗ cúi người nói.
– Cao Lỗ bái kiến Việt vương.
Lý Anh Tú vội đỡ Cao Lỗ cười nói.
– Tướng quân có thể đến phò tá ta, thật là phúc của nước Việt.
Thông tin của Cao Lỗ cũng xuất hiện trong đầu hắn.
“Cao Lỗ, tư chất (SSS), tuổi (34). Là một trong những tướng tài của Âu Lạc. Không những là thợ rèn thiên tài mà còn là một nhà chính trị kiệt xuất.”
Cao Lỗ có thể coi là thủy tổ của nghề rèn sắt ở nước ta, ông còn có kỹ thuật đúc đồng điêu luyện hiếm ai sánh được. Đồng thời chính ông cũng là người phát hiện ra âm mưu của Triệu Đà khi cho Trọng Thủy xin cưới Mị Châu. Nhưng tiếc là An Dương Vương không nghe theo nên mất nước. Sau này khi thành Cổ Loa thất thủ Cao Lỗ cũng là người tụ tập dân binh chặn đường giặc giúp An Dương Vương chạy thoát. Bấy nhiêu cũng đủ thấy ông là một người thông minh, giỏi giang lại trung nghĩa thế nhưng kết cục lại không mấy tốt đẹp. Hiện tại Cao Lỗ làm thần tử của Lý Anh Tú tất nhiên hắn sẽ không để chuyện này xảy ra thêm lần nữa.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!