Đế Chế Đại Việt - Chương 293: Hàn quốc
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
30


Đế Chế Đại Việt


Chương 293: Hàn quốc


Hàn quốc (Jonson) (Đúng ra là Josoen đây:v) là một quốc gia nhỏ, dân số ước chừng hai triệu người, nằm phía Nam của một bán đảo bên cạnh Đại Hán quốc, phía Bắc Hàn quốc là Triều quốc thuộc vùng ảnh hưởng của Đại Hán quốc.

Đại Hán quốc là một cổ quốc có diện tích lớn nhất vùng viễn Đông, nằm ở vị trí trung tâm, xung quanh là các nước nhỏ hơn nhưng thực lực cũng vô cùng hùng mạnh như Thục quốc, Triệu quốc, Ngô quốc, Tùy quốc. Nên nhìn vào bản đồ Hàn quốc trở nên vô cùng nhỏ bé. Thế nhưng bởi vì nhỏ bé, diện tích nhỏ hẹp, bất lợi cho nông nghiệp nên Hàn quốc có một nền ngư nghiệp và song song với đó là một nền văn hóa mở khá phát triển, khác biệt với Triều quốc chịu ảnh hưởng lớn của Đại Hán quốc ở phía Bắc. 

Trước giờ Hàn quốc luôn lấy nữ vương làm người đứng đầu vương quốc của mình, đã truyền được hai trăm năm. Thế nhưng vào một năm trước mọi thứ bỗng nhiên bị đảo lộn. Tứ thân vương trong một đêm bổng nhiên làm đảo chính, lật đổ nữ hoàng, tàn sát gần như sạch sẽ hoàng tộc của Hàn quốc, tự mình lên ngôi quốc vương lấy hiệu là Chân vương.

Hàn quốc, núi Bạch Mã. Đây là ngọn núi cao nhất của đất nước này, nằm phía Tây của kinh đô Khai thành. Lúc bấy giờ dân chúng không biết có chuyện gì xảy ra, chỉ biết dãy Bạch Mã bấy giờ bị hai mươi ngàn quân của Chân vương vây kín, ở bên ngoài tuyên bố rằng đang tiêu diệt phản tặc.

– Tướng quân, tỉnh dậy, tỉnh dậy, quân địch có động tĩnh.

Trần Khánh Dư bị binh sĩ gọi tỉnh dậy. Suốt ba tháng, bọn hắn đã bị quân Hàn quốc bao vây suốt ba tháng trời. Ba tháng rưỡi trước hơn trăm chiếc thuyền cập bến của Khai thành. Trần Khánh Dư đại diện cho triều đình Đại Việt dâng lên quốc thư, tỏ vẻ ý muốn đặt nền móng ngoại giao với Hàn quốc

, Elina cũng tỏ vẻ muốn nối lại giao thương tựa như dưới thời của Chân Thánh nữ vương (người bị Chân vương lật đổ). Ban đầu Chân vương đón tiếp bọn hắn rất chu đáo và niềm nở, còn mời cả hai người vào hoàng cung dự tiệc.

Thế nhưng đó lại là một hồi Hồng Môn Yến. Chân vương đã sắp đặt sẵn sát thủ quyết giết chết cả hai người, đồng thời tấn công vào quân hộ vệ của Đại Việt và Hoa Hồng Đen thương hội. Bị tấn công bất ngờ, cộng với số lượng áp đảo Hoa Hồng Đen thương hội bị tan vỡ nhanh chóng, chỉ còn quân Đại Việt vốn có thói quen đóng thủy trại trên bờ, dựa vào hệ thống công sự chống đỡ. Bên trong hoàng cung Trần Khánh Dư cùng một số hộ vệ liều chết phá vây bảo vệ Elina chạy ra ngoài, lúc này mới phát hiện cửa biển bị tàu chiến Hàn quốc vây kín không thể thoát được, một chiếc hộ vệ hạm Chu Tước bị bắn cháy, các tàu khác cũng bị mất sự cơ động, không thể vọt ra được ngoài biển.

Chạy về thủy trại Trần Khánh Dư lập tức đưa ra quyết định phá hủy tất cả chiến không để rơi vào tay địch, bản thân đem theo năm trăm binh sĩ và hai ngàn tên hộ vệ của Hoa Hồng Đen thương hội hộ tống Elina chạy vào bên trong núi Bạch Mã ẩn náu. Quân Hàn quốc đánh lên núi mấy lần đều bị Trần Khánh Dư dựa vào thế núi đánh bật trở về, bọn hắn liền bắt đầu vây lấy dãy Bạch Mã ý đồ để quân đội bên trong chết đói. Đã được ba tháng, không hiểu vì sao lúc này bọn hắn lại tiếp tục tấn công.

Bên ngoài dãy Bạch Mã lều trại vây kín khắp nơi, lần này để đánh Bạch Mã Chân vương đã huy động đến một nửa số qân đội của mình, thế nhưng quân địch bên trong vẫn không bị tiêu diệt. Quân Hàn quốc lúc này đã xếp thành trận hình để chuẩn bị tấn công, đứng trên điểm tướng đài Chân vương đích thân đốc suất quân đội, đứng bên cạnh hắn lại là một người mặc quân phục màu đỏ, quần đen, mang ủng da, đầu đội mũ thủy thủ, da trắng, để hai hàng râu đen, dài vểnh lên. Hắn là chính là Oenlinton, một tướng lĩnh đến từ Franzt đế quốc.

– Thực sự bọn chúng bên trong đã rất khó khăn, chỉ cần vây thêm ba tháng nữa đến mùa Đông bọn hắn không chết đói cũng sẽ chết rét. Thực sự không cần phải hao binh tổn tướng của ta như vậy, ngươi biết ả tiện nhân Kim Đức Mạn bên kia vẫn còn đang quấy rối, ta thực sự không có nhiều binh lực để hao tổn nơi đây.

Chân vương tỏ vẻ phàn nàn nói. Đánh vào bên trong núi Bạch Mã mấy lần quân hắn đã thiệt hại đến ba ngàn người, Hắn nắm lấy quyền hành của Hàn quốc nhờ đảo chính và cai trị bạo lực, giết sạch hoàng tộc của Hàn quốc, nên đương nhiên sẽ có người chống lại hắn, mà mạnh nhất lúc này vẫn là một cô công chúa của Hàn quốc chỉ mới hai mươi tuổi – Kim Đức Mạn. Tuy Kim Đức Mạn lực lượng yếu nhược thế nhưng thuộc hạ lại vô cùng trung tâm, dũng cảm, dù là tình huống khó khăn nhất cũng không hề bỏ rơi chủ thượng. Chân vương vây quét mấy lần đều để Kim Đức Mạn chạy thoát.

Oenlinton nhìn đội hình sứt xẹo trước mặt của quân Hàn quốc liền tỏ vẻ khinh thường. Hai mươi ngàn quân này hơn một nửa chính là ô hợp. Nếu không phải đêm đó có thêm ba ngàn lính đánh thuê Giáp Vàng thì dù có hai mươi ngàn quân Hàn quốc cũng không thể dễ dàng đánh bại được bảy ngàn hộ vệ của Đại Việt và Hoa Hồng Đen thương hội như vậy.

Nghe Chân vương cà nhàu, Oenlinton cười lạnh nói.

– Chân vương, ngài không nên quên chính ai là người đã giúp ngài leo lên được vị trí này. Điề ngài cần làm chính là tuân theo lệnh của các vị đại nhân là được. Chỉ cần việc này thành công cả Hàn quốc đều sẽ là của ngài. 

Từ hai năm trước khi Hoa Hồng Đen thương hội đạt thành hiệp nghị đầu tiên với Chân thánh nữ vương, giới tư bản của Franzt đế quốc lập tức để ý đến, cũng đồng thời lên kế hoạch để hố Hoa Hồng Đen thương hội một trận. Bởi trước kia tâm tư của Franzt đế quốc đều đặt tại Đại Hán quốc và các nước lớn, Triều quốc và Hàn quốc quá nhỏ bé, lại nghèo nàn lập tức bị bỏ qua. Thế nhưng khi Hoa Hồng Đen tiếp cận quốc gia này bọn hắn liền cảm thấy uy hiếp. Nếu Hoa Hồng Đen thương hội có thể đặt một tiền đồn tại đây thì đoàn thương thuyền của Hoa Hồng Đen thương hội có thể đi xa hơn về viễn Đông, trực tiếp cạnh tranh với Franzt đế quốc. Do đó ngay từ hai năm trước bọn hắn đã bắt đầu tìm kiếm và bồi dưỡng Chân vương. Ngay khi biết được tin tức quốc vương Đại Việt vừa ý Elina, bọn hắn lập tức thực hiện kế hoạch. Một năm trước Chân vương đảo chính Chân Thánh nữ vương, bắt bớ, giết hại hàng loạt người, trong đó có cả các điếm trưởng của Hoa Hồng Đen thương hội, nhận được tin tức Elina lập tức đi về viễn Đông để giải quyết, bởi hai năm trước chính nàng là người đã đạt được thỏa thuận tại nơi này. Kế hoạch thực hiện rất viên mãn, hai vạn quân Hàn quốc cộng thêm lính đánh thuê Giáp Vàng tấn công, hộ vệ Hoa Hồng Đen thương hội tan vỡ, thế nhưng ngoài ý muốn chính là Trần Khánh Dư bảo vệ Elina chạy thoát, quân Đại Việt dựa vào công sự chống lại, tàn quân của Hoa Hồng Đen thương hội cũng chạy về bên này, quân Đại Việt quyết đập nồi dìm thuyền đốt chiến hạm chạy về Bạch Mã cố thủ. 

Oenlinton dường như cảm giác mình nói như quá lời liền hạ giọng, thái độ cũng tốt hơn một chút nói.

– Kim Đức Mạn tiện nhân bên kia bất quá chỉ là một con chuột nhắt không đáng ngại. Đáng lo hơn là bên kia dường như phát hiện ra manh mối nào đó, sớm muộn cũng sẽ đem người đến đây. Nếu ngài còn chưa dọn dẹp sạch sẽ bọn hắn lúc đó sẽ phải đối mặt với cơn lửa giận của cả Bravia và Đại Việt.

Chân vương nghe vậy sắc mặt liền trắng bệch hoảng sợ nói. 

– Không phải Franzt đế quốc nói sẽ che chở cho ta sao?

Oenlinton nhếch miệng cười nói.

– Đương nhiên là sẽ như vậy, nếu như… ngài ngoan ngoãn nghe lời.

Chân vương vừa mừng vừa sợ lập tức gật đầu nói.

– Ta sẽ nhanh chóng tiêu diệt bọn hắn, ngài cứ yên tâm. Quân đầu, truyền lệnh, tấn công. (like page Cá Ướp Muối để liên hệ tác giả).

Đứng bên phía trong núi Bạch Mã dựa vào ống nhòm Trần Khánh Dư liền quan sát được hết tất cả. Bên cạnh hắn là Elina. Trải qua suốt ba tháng trời bị vây trong núi nàng gầy đi không ít, da dẻ cũng bị đen sạm đi, trên mình khoác một bộ giáp da, bên hông đeo kiếm, mái tóc đen búi cao chẳng khác nào một đấng nam nhi. Ba tháng qua Trần Khánh Dư cũng đối với nàng tràn đầy khâm phục. Nàng không những có thể chịu khổ, lại vô cùng thông minh và dũng cảm, trực tiếp cầm kiếm xông ra chiến trường mặc dù bên cạnh vẫn có người bảo vệ nhưng điều đó đã làm nâng cao tinh thần binh sĩ rất nhiều. Bên trong núi nàng quyết đoán giao quyền chỉ huy cho Trần Khánh Dư, mặc dù binh sĩ Đại Việt chỉ có năm trăm người, thiếu lương thực nàng phải cắt giảm khẩu phần binh lính, nàng cũng tình nguyện ăn theo khẩu phần binh lính không một chút đặc quyền nào. Lúc này Trần Khánh Dư không chỉ khâm phục nàng trên phương diện làm ăn mà đối với vị Hoàng hậu tương lai này hắn cũng hai tay tán thành.

========================++

Trời *** Hàn quốc này là HÀN quốc chứ không phải là HÀN QUỐC nhé. Tất cả sự trùng hợp chỉ là ngẫu nhiên. Đây là dị giới nha mấy má.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN