Đế Chế Đại Việt - Chương 30: Thương hội đến
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
167


Đế Chế Đại Việt


Chương 30: Thương hội đến


Hai mươi năm trước trên mảnh đại lục này từng phát sinh một cuộc chiến tranh giữa hai nền văn hóa Đông – Tây. Không ai biết rõ ràng cuộc chiến tranh này là vì cái gì, chỉ có hậu quả thì người ta không thể tưởng tượng được. Hàng ngàn thành phố bị tàn phá, hàng vạn người dân vô tội bị chết, kéo theo là sự sụp đổ của hàng loạt vương triều và vương quốc dẫn đến sinh ra những quốc gia mới. Hậu quả của nó kéo dài đến năm năm về sau, Bravia vương quốc may mắn sinh tồn được trong cuộc chiến tranh đó từ đó phát triển trở thành một trong những vương quốc có tiếng nói ở phía Tây.

– Phó hội trưởng, thực ra việc giao thương với Đại Việt hẳng không cần đích thân ngài đến đây. Dù sao cũng sắp đến kỳ biển đông, đi đến một nơi xa xôi rất nguy hiểm.

Swits cẩn thận nói, địa vị của Elina tại thương hội có thể nói là dưới một người trên vạn người, nếu thực sự xảy ra việc gìiẽ dẫn đến hỗn loạn không nhỏ tại thương hội. Elina bỗng nở ra một nụ cười hiếm thấy nói.

– Swits, ngươi hẳng là biết tính cách ta như thế nào. Huống chi Đại Việt là một quốc gia mới, ta muốn xem nơi đó như thế nào, thái độ của bọn họ như thế nào mới có thể định ra con đường lâu dài cho thương hội.

Swits nghe vậy liền không có ý kiến nữa. Elina bản thân cũng đã đi đến rất nhiều nơi, hầu như mỗi vương quốc có giao thương với thương hội Elina đều đặt chân đến. Nàng rất được Hội trưởng sủng ái và tin tưởng, hơn một nửa giao dịch của thương hội đều do chính một tay cô gái trẻ này xếp đặt. Bỗng nhiên thủy thủ trên đài quan sát gọi xuống.

– Phó hội trưởng, phía trước có thuyền.

Elina cùng Swits nhìn về phía xa quả nhiên dần xuất hiện những chấm đen đang tiến lại gần họ. Thêm một chút nữa Swits liền nhận ra phía trước là bốn thuyền chiến của Đại Việt, dù sao thuyền của Đại Việt rất dễ nhận ra. Hai bên có tám mái chèo, ở giữa có cột buồm treo ngũ sắc kỳ đại biểu cho Đại Việt. Lại nói ngũ sắc kỳ cũng không phải là quốc kỳ của Đại Việt, mà là một là cờ truyền thống của tộc Việt đã từng xuất hiện từ thời kỳ hai bà Trưng, sau đó được dùng trong xuyên suốt lịch sử phong kiến Việt quốc sau này. Lý Anh Tú vẫn chưa có dự định đến quốc kỳ nên trước mắt vẫn dùng đến ngũ sắc kỳ thay thế.

– Phó hội trưởng, đó chính là chiến thuyền của Đại Việt.

Nghe Swits nói Elina cũng quan sát kỹ càng những chiến thuyền của vương quốc xa lạ. Bốn chiếc thuyền chiến so với đội tàu mười thương thuyền của thương hội thật không đáng để nhắc đến, dù là kích thướng hay số lượng người đều không thể so với. Nhưng Elina chú ý chính hỏa lực trên tàu. Sáu máy bắn đá được xếp đặt hai bên, kèm với đó là bốn giàn nỏ rất kỳ dị, cuối cùng là rất nhiều cung thủ. Đứng đầu là một vị Thập trưởng mặc Minh Quan giáp, đầu đội mũ Đâu Mâu, mà phía sau là mười cung thủ mặc Quyên giáp đội mũ Tứ Phương Bình Đính. Đây cũng là sự khác biệt của quân phục Lý Anh Tú dành cho thủy quân. Quân phục của thủy quân màu xanh lam, mặc Quyên giáp là một loại giáp lụa, bên trong nhét các loại vải đay, vải bông được xếp thành nhiều lớp, tuy không có sức phòng hộ nhưng lại có tác dụng giữ ấm rất tốt. Hiện tại cây bông vải vẫn chưa thể thu hoạch, Lý Anh Tú cũng chỉ trang bị như thế giúp thủy quân chống lại được cái lạnh của biển.

– Thuyền phía trước đứng lại, các ngươi đã đi vào vùng biển của Đại Việt. Mời báo lên thân phận.

Viên đội trưởng một ngụm lưu loát tiếng bản địa nói ra. Lý Anh Tú vô cùng chú trọng đến việc học ngoại ngữ cho các viên đội trưởng tàu. Theo như lời Lý Anh Tú nói, lực lượng thủy quân tương lai sẽ là lực lượng tiếp xúc nhiều nhất với các thương đoàn người bản địa, nếu không biết tiếng bản địa rất khó có thể thông thương. Vì thế thủy quân được học ngoại ngữ từ rất sớm. Từ lúc bắt đầu huấn luyện Lý Anh Tú đã gửi đến cho Lê Chân một thông dịch viên để trợ giúp cho đám thủy binh này học tập. Nên so sánh với thủy quân Đại Việt kiếp trước, thủy quân Đại Việt kiếp này thứ cần học càng nhiều, nhưng lại càng chính quy hơn hẳng. Dù sao kiếp trước Đại Việt luôn theo chính sách “ngụ binh ư nông”, binh lính chính là nửa thời vụ, còn tại đây Lý Anh Tú xây dựng quân đội chính là theo hướng “quân nhân chuyên nghiệp”, quân nhân không đụng đến việc nhà nông.

Bên phía thương đoàn Swits cũng bước lên trước nói.

– Bọn ta là người của Hoa Hồng Đen thương hội, đang trên đường đến Hắc Mộc thành giao thương với Đại Việt, một tháng trước đã từng giao hẹn với quốc vương của quý quốc. Thỉnh tướng quân có thể thông báo giúp ta.

Viên đội trưởng vốn cũng đã nghe nói đến Hoa Hồng Đen thương hội liền nói.

– Hóa ra là các vị. Ta không phải là tướng quân, chỉ là một viên đội trưởng thôi. Lỗ tướng quân đã nói trước nếu các vị đến liền có thể đưa đến thành An Bang, mời các vị đi theo ta.

Nói rồi chiến thuyền Đại Việt liền quay đầu tỏ vẻ dẫn đường. Swits vội nói.

– Tiểu tướng quân, bọn ta một tháng mới quay lại, đối với Đại Việt còn nhiều lạ lẫm, không biết tiểu tướng quân có thể lên đây để tiện đường nói chuyện, mà bọn ta đến cũng không có chỗ bất kính.

Viên đội trưởng nghe vậy nghĩ nghĩ một chút liền đồng ý. Thương thuyền thả thang dây xuống, viên đội trưởng dẫn theo hai binh sĩ khác toàn thần vũ trang trèo lên. Swits liền khác khí bày ra trước boong thuyền một cái bàn, thương thuyền to như vậy, dù sóng lớn vẫn có thể tương đối vững vàng, đều là người đi biển tất nhiên là không ngại lắc lư một chút.

– Giới thiệu với ngài đây là Phó hội trưởng của thương hội chúng ta.

Swits hướng viên đội trưởng giới thiệu Elina, viên đội trưởng hơi chấn kinh một chút liền tỉnh táo khách khí nói.

– Không ngờ phó hội trưởng lại là phận nữ nhi, lại còn trẻ như vậy thật không thua kém gì đấng mày râu.

Biểu hiện chuyên nghiệp của viên đội trưởng làm Elina có đôi chút ngạc nhiên. Nàng tất nhiên tự tin vào nhan sắc của mình. Là người đi qua rất nhiều quốc gia, Elina nhận rất nhiều ánh mắt, từ yêu thích, sùng bái cho đến dâm dục, khinh thường đều có. Nhưng từ ánh mắt của của viên đội trưởng này nàng nhìn thấy được sự tôn trọng. Thực ra một phần cũng bởi vì thẩm mỹ quan của người Việt xưa vốn khác thời hiện đại, sắc đẹp của Elina tuyệt đối không phù hợp với chuẩn mực đẹp của viên đội trưởng này, ngoài ra văn hóa Việt xưa cũng rất tôn trọng phụ nữ. Nên Elina là nữ nhân nhưng có địa vị cao như vậy đáng nhận được tư viên đội trưởng sự tôn kính.

Tiếp đó cuộc nói chuyện liền do Swits dẫn đạo, Elina chỉ quan sát lắng nghe mà thôi, dù sao Swits vẫn thông thạo Đại Việt hơn là nàng. Một lát Swits liền thắc mắc.

– Tiểu tướng quân, không biết An Bang thành là nơi nào?

Viên đội trưởng cười nói.

– Thực ra ngài không biết cũng là đúng. An Bang thành là một tòa thành mới xây bên dưới Hắc Mộc thành ngày trước, mà Hắc Mộc lãnh địa bây giờ cũng đã được đổi tên là xứ An Bang. Một lát nữa đến nơi ngài liền biết.

Nói rồi quan sát thủy thủ trên tàu viên đội trưởng lại nói.

– Ta cũng chính thức báo cho ngài một tiếng. Từ quy định của thủ phủ, thương thuyền từ bên ngoài đến Đại Việt lên bờ lực lượng vũ trang không được quá hai mươi người. Những người khác có thể ở lại tàu hoặc lên bờ nhưng không được đem theo vũ khí.

Nghe đến đây Elina và Swits liền chấn kinh. Trước giờ thương đoàn đến với các quốc gia đều không có quy định như thế, bọn họ đem theo ít nhất là hai trăm chiến sĩ để bảo vệ nhân sự và hàng hóa. Hoa Hồng Đen thương hội thế lực lớn, các quốc gia khác cũng không tiện đắc tội bọn họ nên cũng cho qua. Không ngờ đến Đại Việt lại bị gây khó dễ. Swits cố gắng nặn ra nụ cười nói.

– Tiểu tướng quân, ngươi xem hàng hóa chúng ta nhiều như vậy, lại có phó hội trưởng thân phận tôn quý. Nếu không có người bảo vệ thật sự rất bất tiện.

Viên đội trưởng tất nhiên đã dự liệu đến trường hợp này liền nói.

– Việc an toàn ngài yên tâm, các vị đã đến với Đại Việt làm khác an toàn tất nhiên sẽ được Đại Việt đảm bảo. Còn hàng hóa ở bến cảng có khó hàng, được bảo vệ chắc chẽ, nếu không ngài cũng có thể để hàng trên thuyền mà bảo hộ. Còn quy định là chỉ được đem theo vũ trang hai mươi người thực sự không thể thay đổi. Mong các vị thông cảm.

——–

Hiện tại đang ở quê nên tốc độ chỉ 2 ngày 1 chương, sau khi vào học sẽ là 1 ngày 1 chương. Ta viết một chương thực sự rất lâu vì phải cần tìm đọc các tài liệu khác để viết. Ta hi vọng truyện của ta sẽ cung cấp được những kiến thức lịch sử và văn hóa thú vị cho các bạn đọc.

p/s: *Nói nhỏ* Buff cho ta đi ta tặng chương cho:D:D

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN