Đế Chế Đại Việt - Chương 39: Tình thế nguy cấp
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
92


Đế Chế Đại Việt


Chương 39: Tình thế nguy cấp


Key đứng ngoài vẫn lưu giữ lại đội cung tiễn của sơn tặc bắn áp chế vào trong nhà lớn, giao tranh đã hết nửa canh giờ nhưng đám sơn tặc như lâm vào vũng bùn không thoát ra được, các chiến sĩ tinh nhuệ của Hoa Hồng Đen thương hội như bức tường thành vững chãi ngăn chặn bọn hắn, còn sơn tặc thì từng sóng, từng sóng mãi miết đánh vào trong vô vọng. Key chợt nhận ra trọng trận hình đối phương dường như có xu hướng bao quanh bảo vệ hai người ở giữa có vẻ là chỉ huy của cả đội dân binh này, bắt giặc trước bắt vua, đạo lý này hắn vẫn hiểu. Nghĩ đến đây Key ra lệnh.

– Hướng phía trung tâm địch bắn tên, là đôi nam nữ kia.

Mấy chục tên cung thủ căn chỉnh một chút liền theo hiệu lệnh của Key phóng tên, Trần Thư và những cận về liền nhận ra mục tiêu của những mũi tên thay đổi liền lui lại bảo vệ lấy chủ nhân của mình, Trần Thư thì đứng trước Lý Anh Tú, Elina được các hộ vệ bọc lại đỡ lấy cung tên. Loạt tên này không gây thương tích gì cho hai người, chỉ có vài chiến sĩ bị trung tên bị thương nhẹ, càng trúng tên nhiều hơn chính là đám sơn tặc đang xung phong. Bắn cả vào quân mình Key xem như rất hung ác.

– Việt vương, mời ngài vào phía trong, bên ngoài này quá nguy hiểm.

Trần Thư đỡ lấy Lý Anh Tú nói. Lý Anh Tú nhìn qua bên kia Elina cũng được các hộ vệ đỡ lấy. Thế nhưng chưa kịp để hắn phản ứng đám sơn tặc lại thay đổi sách lược. Bởi vừa nãy các chiến sĩ lui lại, liên kết với các dân binh bị phá vỡ, đám sơn tặc nhất tề đánh mạnh vào hai cánh, dân binh địch không lại liền bị đánh tan lui về phía sau.

– Lùi vào nhà lớn, nhanh, lùi vào nhà lớn.

Lý Anh Tú quát lên dẫn theo mọi người chạy vào nhà lớn, đám sơn tặc cắn hoài không bỏ đuổi sát theo, nhất thời chiến trường lâm vào hỗn chiến, Lý Anh Tú lẫn vào đám dân binh đánh nhau với sơn tặc mà các chiến sĩ nhanh chóng hộ vệ Elina vào phía trong nhà, dù sao mục tiêu của bọn hắn không phải là bảo vệ dân làng ở đây mà là bảo vệ Elina mà thôi.

Mất đi trợ lực của các chiến sĩ thương hội tình hình dân binh càng bi đác, không những bị áp đảo về số lượng mà tinh nhuệ cũng không bằng. Trần Thư bấy giờ cũng không thể nào bảo vệ được Lý Anh Tú chu toàn, hắn liền bị một tên sơn tặc chém một kiếm, may đâu vết thương không sâu nhưng lại kích thích huyết tính của hắn. Lý Anh Tú mặc kệ vết thương đau đớn xô ngã tên sơn tặc, đè lên người hắn đoản đao sắc bén chọc xuyên yết hầu tên sơn tặc làm hắn trước khi chết chỉ có thể phát ra những âm thanh ọc ọc của bọt máu. Lý Anh Tú gào lên.

– Cố lên các chiến binh Đại Việt, vợ con, người thân của các ngươi chính ở phía sau lưng các ngươi. Viện quân đã sắp tới, cố gắng lên.

Trần Thư bên này cũng chém chết một tên hô lên.

– Dòng máu Lạc Hồng không cho phép chúng ta đầu hàng, vì Đại Việt. Giết!

Các dân binh Việt tộc được triệu hoán đến thế giới này chạy trong mình dòng máu Lạc Hồng, tinh thần dân tộc vô cùng cao, bị Lý Anh Tú và Trần Thư cổ vũ cũng nhất tề hô lên.

– Vì Đại Việt. Hống.

Bọn họ gào thét khởi xướng xung phong chiến đấu không cần mạng. Có dân binh bị trường thương đâm thủng bụng cũng mặc kệ liền lao đến tên sơn tặc dùng chính hàm răng của mình cắn vào cổ hắn, cũng có người thân trúng ba mũi tên vẫn vung vẩy đoản kiêm xung phong. Tinh thần liều mạng không sợ chết của đám dân binh lập tức dọa sợ lũ sơn tặc. Chung quy lại bọn hắn cũng chỉ là đám tàn binh bị Phạm Tu đánh như chó nhà có tang, chỉ giỏi ăn hiếp kẻ yếu.

– Xung phong.

Lúc này từ trong nhà lớn các chiến sĩ thương hội lần nữa xông ra tham chiến, võ lực của bọn họ bày ra làm đám sơn tặc muốn tan vỡ, hai tên sơn tặc là không đánh lại một người phải là ba tên, thậm chí là còn nhiều hơn.

– Rút lui, ổn định đội hình.

Nhìn thấy tình hình bất lợi Key liền ra lệnh rút lui, trong lòng hắn vô cùng đau đớn, chỉ trong vòng một canh giờ ba trăm binh sĩ giờ lại chỉ còn hơn hai trăm, thiệt hại một phần ba quân số đám sơn tặc này chưa bị vỡ trận đã là rất may mắn. Bên này Lý Anh Tú cũng rút được vào trong nhà lớn, kéo theo những người bị thương vào bên trong.

Dân làng nhanh chóng lợi dụng khoảnh khắc nghỉ ngơi hiếm có cứu chữa cho những người bị thương, may mắn nhà lớn là nơi tập trung các loại hàng hóa, vật dụng, không thiếu đồ sơ cứu, trải qua một trận chiến dân binh giảm xuống trực tiếp chỉ có hai mươi người, chiến sĩ thương hội cũng chỉ còn mười lăm người.

– Lý Anh Tú, ngươi có sao không?

Nhìn thấy bờ vai của Lý Anh Tú đầy máu Elina đến cạnh hỏi thăm. Hắn nhe răng cười nói.

– Ta không sao, vẫn ổn.

Elina lấy một ít vải cùng thuốc trị thương đè hắn xuống nói.

– Đừng động đậy, để ta băng bó cho ngươi.

Trải qua một hồi cùng nhau chiến đấu quan hệ của hai người vậy mà gần hơn không ít. Elina dùng tiểu đao xét mở vai áo của Lý Anh Tú ra lộ ra một vết thương dài chừng hai tấc, cũng may vết thương không sâu, chỉ trúng mô mềm nên máu chảy khá nhiều. Elina nhanh chóng mở ra một loại thuốc bột rót vào vết thương. Một cảm giác đau xót xông lên đến tận não làm Lý Anh Tú hít mạnh một hơi, hàm răng nghiến lại để không phát ra tiếng kêu. Elina nhíu mày hỏi.

– Đau lắm không?

Lý Anh Tú vờ trợn mắt nói.

– Vẫn chưa chết được.

Elina nhìn bộ dạng hắn liền phì cười.

– Còn giả bộ, đau thì cứ hét lên.

Nói rồi một lận nữa rắc thứ thuốc bột đó lên. Lần này quả nhiên Lý Anh Tú liền la lên.

– A, xót chết ta rồi.

Tầm được mười lăm phút đám sơn tặc cuối cùng cũng ổn định được trận hình, bọn hắn vừa lục tìm một số căn nhà, quả nhiên trống không. Mọi thứ đều được tập trung vào ngôi nhà lớn này, chỉ cần đánh hạ nó mọi tài vật sẽ là của bọn chúng. Nhưng vừa này tinh thần của đám dân binh bùng phát thực sự dọa sợ bọn hắn. Key hướng về phía nhà lớn hét lên.

– Người trong nhà nghe đây, thực lực đôi bên các ngươi rõ ràng, không nên chống cự nữa, đầu hàng đi, bọn ta chỉ cầu tài vật, không cần nhân mạng. Chỉ cần lấy được tài vật bọn ta sẽ rút đi, không làm hại đến các ngươi.

Bên trong nhà Lý Anh Tú cười khẩy, tin ai lại có thể tin lời sơn tặc nói sao. Hắn cũng lười cãi lại xem như tiết kiệm cho quân ta một chút khí lực.

Thấy phía trong nhà lớn không hề phản ứng Key cũng hung ác lên nói.

– Người đâu, mang lửa đến, đốt trụi ngôi nhà này cho ta.

Nghe được Lý Anh Tú trong tâm cũng lộp bộp. Nhà lớn kiến trúc đều là bằng gỗ, chỉ cần một mồi lửa xem như cháy rụi, bọn họ cũng sẽ nhốt cháy trong đây. Elina lo lắng nói.

– Hay chúng ta phá vòng vây?

Lý Anh Tú lắc đầu nói.

– Cung tiễn bọn chúng chỉ chờ chúng ta xông ra, ở trong nhà ngược lại có thể thủ đến khi viện quân đến.

Còn một điều hắn không nói đó là nếu căn nhà cầm cự được đến lúc đó không bị cháy rụi. Elina lo lắng hỏi.

– Thực sự có viện quân sao?

Lý Anh Tú gật đầu chỉ ra bên ngoài.

– Tiểu thư có thấy bên cạnh vọng gác có phong hỏa đài không. Đốt nó lên rồi viện quân từ các làng bên cạnh chẳng mấy chốc sẽ đến.

Làng gần bọn hắn nhất ướt chừng cũng mất một canh giờ sẽ đến được, hiện tại xem ra cũng gần đến thời gian, chỉ cần cầm cự đến lúc đó lại có thể kéo dài thời gian chờ quân chủ lực đến. Lý Anh Tú tin tưởng hắn chạy ra ngoài như vậy Cao Lỗ sẽ dẫn quân đi theo hắn.

Thực tế là Lý Anh Tú đã đúng, một canh giờ trước Phạm Tu dẫn theo đại bộ phận binh lính đã chạy đến ngoại vi Bản Lầu. Bỗng nhiên phía Tây có một cốt khói bốc lên. Một tên trinh sát khinh kỵ nói.

– Phạm Tổng Binh, hình như cột khói xuất phát từ Bản Lầu.

Phạm Tu nghe đến đây liền biến sắc nói.

– Không tốt, nhanh chóng chạy đến hộ giá Việt vương. Nhanh lên.

Quay lại Bản Lầu các sơn tặc đã tháo gỡ lấy củi trong nhà dân đặt quanh nhà lớn, phía trước các cung thủ đốt lên một đống lửa, từng tên một xé ra vải đay quấn quanh đầu mũi tên mồi lấy lửa. Key quát lên.

– Ta cho các ngươi cơ hội cuối cùng, đầu hàng được sống, chống cự thì chờ chết cháy đi.

Lý Anh Tú từ trong nhà nhìn ra, bàn tay ướt mồ hôi, hơn một trăm người hoàn toàn bị vây phía trong nhà, ở bên trong cũng chết, xông ra ngoài ngược lại chết nhanh hơn. Lý Anh Tú quay sang Elina nói.

– Chờ bọn hắn phóng tên lửa cháy mạnh tiểu thư dẫn theo mọi người phá cửa phía sau xông ra ngoài, bọn ta sẽ chặn hậu phía sau, tin tưởng bọn hắn sẽ không thể đuổi kịp tiểu thư.

– Chủ nhân…

Trần Thư vừa mới muốn nói liền bị Lý Anh Tú cắt đứt.

– Trần Thư, đây là mệnh lệnh.

– Như vậy các ngươi quá nguy hiểm.

Lý Anh Tú lặc đầu nói.

– Không sao, sắp đến một canh giờ, bọn ta sẽ cầm cự được đến khi viện quân tới.

Chờ đợi một lúc thấy trong nhà im ắng Key cắn răng nói.

– Không đầu hàng thì tất cả hãy chết cháy đi.

– Bắn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN