Đệ Nhất Sủng
Chương 445: Người phụ nữ đó, tôi không tìm nữa
Chuyện của bà nội!
Đã đến trước sô pha, Mộ Tu Kiệt vừa muốn ngồi xuống, ánh mắt nhìn ra phía cửa.
Lâm Duệ chỉ chần chừ một lát, bèn khoát tay.
Hai vệ sĩ ngăn cản Cố Vị Y lùi ra sau, nhường đường cho cô ta đi vào.
“Tôi không có thời gian nghe cô nói nhảm.” Mộ Tu Kiệt bây giờ nhìn trông có hơi bực bội, khí tức trên người cực kỳ không dễ tiếp xúc.
Càng đừng nói, muốn lại gần.
Cố Vị Y vốn đĩ còn muốn thử xem, có phải còn có thể dùng chút năng lực của mình để anh thay đổi sắc mặt với mình.
Nhưng hiện nay vừa bước vào, cô ta biết, cô ta thật sự không có một chút hy vọng nào.
Không dám nói không có chuyện quan trọng, gợi nên sự căm ghét của anh đối với mình, Cố Vị Y nói thẳng.
“Cậu cả Mộ, trong tay em có 25% cổ phần của Cố Thị, em muốn làm giao dịch với anh!”
“Số cổ phần này của cô không hợp pháp, rất nhanh sẽ bị thu hồi, cô dựa vào cái gì làm giao dịch với tôi?”
Mộ Tu Kiệt quả nhiên bắt đầu không kiên nhẫn, tách một tiếng châm điếu thuốc, nhìn đồng hồ trên cổ tay.
“Số cổ phần này, em bây giờ vẫn có thể dùng được, nhưng em biết rất nhanh sẽ không dùng được nữa.”
Cố Vị Y biết mình đã không còn bao nhiêu thời gian, cô ta bây giờ, chỉ muốn mau chóng lấy một khoản tiên, sau đó, cao chạy xa bay.
“Cậu cả Mộ, anh nếu như giao dịch với em, em… em bán giá thấp cho anh.”
Thấy Mộ Tu Kiệt không lên tiếng, cô ta cũng không muốn lãng phí thời gian, lập tức nói: “3000 tỷ!”
“Em biết anh có cách xử lý ổn những chuyện này, có thể trong thời gian ngắn nhất, bán số cổ phần này ra ngoài, 3000 tỷ, em muốn không nhiều.”
“Mộ Bách Lạc muốn 5% cổ phần của cô, chỉ cho cô 30 tỷ, 20%, cô lấy tôi 3000 tỷ?”
Mộ Tu Kiệt hừ lạnh một tiếng, đối với lời của cô ta, dường như không hề có hứng thú.
Cố Vị Y sững người, hoàn toàn bị dọa sợ.
Anh vậy mà… cái gì cũng biết!
“Cổ phần của cô, tôi không cần, đó là của nhà họ Cố.”
“Nhưng anh không phải muốn đối phó với nhà họ Cố hay sao? Cậu cả Mộ, anh tại sao muốn thay đổi chủ ý? Chính là vì Cố Cơ Uyển xảy ra chuyện hay sao?”
Trên thực tế, Cố Vị Y không hề biết, giữa Mộ Tu Kiệt và Cố Cơ Uyển rốt cuộc có thù hận gì.
Nhưng trong lòng cô ta biết rõ, bọn họ thật sự có thù, cô ta chắc chắn 100%
“Anh nhanh như vậy đã từ bỏ rồi sao! Anh thật sự bỏ xuống tất cả mọi chuyện rồi sao?”
Màu mắt của Mộ Tu Kiệt bỗng tối sầm lại.
Ngón tay kẹp điếu thuốc vô thức siết lại.
Anh! Không buông được!
Chỉ là vì mấy ngày nay Cố Cơ Uyển xảy ra chuyện, đến bây giờ không có tìm về được, anh giống như mất hồn, ngay cả lý trí cũng vứt đi.
Anh còn phải trả thù! Mối thù này, sao có thể dễ dàng từ bỏ chứ?
Bây giờ Cố Cơ Uyển đứng ra, nhà họ Cố có thể trực tiếp vạch tội Cố Vị Y, cửa ải khó khăn của Cố Thị bọn họ, ít nhất có thể giải quyết một nửa điểm rồi!
Một nửa khác, chính là hợp đồng với Cố Thị.
Hạng mục tiến hành, Cố Thị nhất định phải chảy máu, không làm theo, bọn họ cũng phải bồi thường tiền vi phạm hợp đồng với con số ngất ngưởng, vẫn là
một cú đánh rất mạnh.
Nếu như lúc này, cổ phân của Cố Thị còn xảy ra vấn đề, vậy thì, đả kích này, đủ để người của nhà họ Cố mãi mãi không trở được mình.
Cố Vị Y biết, lời của mình đến khơi lên nỗi oán hận trong nơi sâu thẳm nhất trái tim của anh.
Cô ta cắn môi dưới, dường như hạ quyết tâm lớn nhất, trâm giọng nói: “Em chỉ cần 300 tỷ!”
300 tỷ, để cô ta cao chạy xa bay, trốn đi, ít nhất còn có thể sống được một thời gian rất lâu.
Nếu không ở lại, cô ta có lẽ thật sự không đi được nữa.
Bây giờ tìm ai cũng vô dụng, cái thứ Mộ Bách Lạc vô dụng đó, căn bản không thể trong thời gian ngắn như vậy tiêu hóa hết số cổ phân trong tay cô ta
được.
Cả thế giới, sợ rằng chỉ có một mình Mộ Tu Kiệt có bản lĩnh này.
“Cậu cả Mộ, em không hề tham lam, em chỉ muốn cho mình được sống tiếp, có thể trải qua cuộc sống tốt một chút, em…”
“Tôi tại sao muốn để cô sống tốt chứ?”
Mộ Tu Kiệt đột nhiên quay đầu, nhìn chằm chằm vào gương mặt của cô ta.
Ánh mắt lạnh lùng, nhìn trông rất bình tĩnh, trên thực tế đang xảy ra sóng thần bão tác, khiến người ta sợ hãi bất an.
“Cố Tĩnh Viễn và Cố Cơ Uyển bị người ta bỏ thuốc, còn bị quay video, là cô sắp xếp?”
“Em…” Trái tim của Cố Vị Y hoảng, không ngờ, đến lúc này, trong lòng của Mộ Tu Kiệt nghĩ tới vẫn là tiện nhân đó!
“Bọn họ… thuốc của bọn họ, không phải em bỏ, thật đấy, là Cố Thư Lan.”
Mặc dù bị Mộ Tu Kiệt nhìn chằm chằm, quả thật có một loại cảm giác khiến người ta lạnh từ đầu xuống chân, nhưng, cô ta nói là sự thật.
“Video là em quay, nhưng… nhưng người bỏ thuốc, thật sự là Cố Thư Lan.”
Mộ Tu Kiệt đang đi về phía cô ta.
Không giống như trước đây, cô ta không hề cảm thấy bản thân và anh gần nhau thì có cơ hội câu dẫn được anh.
Cô sớm đã nhìn thấu tất cả rồi.
Cô ta ở trong mắt của Mộ Tu Kiệt, căn bản cái gì cũng không phải.
Sự hành động quan tâm tốt đẹp trước đây, đều là diễn cho người của nhà họ Cố xem mà thôi!
“Cậu cả Mộ, em… em không hiểu… anh tại sao vẫn muốn để tâm đến Cổ Cơ Uyển, anh và nhà họ Cố có thù, Cố Cơ Uyển là cháu nội của ông cụ nhà họ Cố!”
Bước chân của Mộ Tu Kiệt lập tức khựng lại.
Hô hấp của Cố Vị Y rối loạn, khi anh dùng ánh mắt bình tĩnh không gợn sóng nhìn bạn, bạn thật sự có thể cảm nhận được hơi thở tử vong đang đến.
“Cậu cả Mộ…”
“Cổ phần của nhà họ Cố, tôi sẽ không đụng vào, cút!”
Mộ Tu Kiệt đột nhiên xoay người, đi đến trước cửa sổ sát đất, nhìn bầu trời ảm đạm bên ngoài.
Anh nôn nóng bất an ba ngày, lại sau ba ngày mới nhớ đến, người phụ nữ khiến anh nôn nóng bất an đó là cháu gái của kẻ thù của anh!
Anh rốt cuộc đang để tâm cái gì? Bà nội chết thảm như vậy, anh đã quên rồi sao?
Cố Vị Y thật sự muốn tuyệt vọng rôi.
Nhưng, nhìn bóng lưng lạnh lùng cứng rắn của anh, Cố Vị Y lại không có cách nào cả.
Anh nói không đụng thì sẽ không đụng, quyết định của Mộ Tu Kiệt, trước nay sẽ không vì bất kỳ ai mà có thể dễ dàng thay đổi.
Ít nhất… ít nhất cô ta còn có 30 tỷ.
Nghĩ như vậy, Cố Vị Y không dám tiếp tục ở lại nữa, xoay người đi ra ngoài.
Nhưng mới vừa đi đến cửa, lại nhớ đến điều gì đó, quay đầu nhìn anh mặc dù lạnh lùng, nhưng bóng dáng vẫn mê người, cô siết chặt lòng bàn tay.
Cô ta không cam tâm, cô ta thật sự không cam tâm!
Người đàn ông này là người đàn ông mà phụ nữ trên toàn thế giới này đều muốn, tại sao không thể thuộc về cô ta chứ?
Cho dù không thuộc về cô ta, cũng không nên thuộc về ả tiện nhân Cố Cơ Uyển đó!
“Cậu cả Mộ, đừng quên, Cố Cơ Uyển là người thân của kẻ thù anh, anh còn tìm kiếm cô ta, anh xứng với người đã bị nhà họ Cố bọn họ đã hại không?”
“Cút!”
Cố Vị Y thật sự cút rồi, bởi vì cô ta biết, còn không cút, Mộ Tu Kiệt nhất định sẽ dùng thủ đoạn của anh khiến cô hối hận.
Địa phương như Lăng Châu này, cô không thể tiếp tục ở lại nữa.
Còn không đi, có lẽ nửa đời còn lại chỉ có thể sống trong tù.
“Cậu cả…” Lâm Duệ sau khi Cố Vị Y rời đi thì đi đến đằng sau Mộ Tu Kiệt.
Muốn khuyên cậu cả đừng bị lời của Cố Vị Y ảnh hưởng, nhưng nhìn vào, ảnh hưởng này đã tồn tại rồi.
“Cậu cả Mộ, chuyện của Cố Thị…”
“Mộ Bách Lạc muốn làm thế nào, đều là chuyện của cậu ta.”
Cho nên ý tứ này là, muốn Cố Thị tổn thất nghiêm trọng, anh cũng tuyệt đối sẽ không quản.
“Cậu cả, loại chuyện này, cho dù có lợi với chúng ta, nhưng đối với danh tiếng trên thương trường, cũng không hay lắm.”
Làm kinh doanh, chữ tín rất quan trọng, nhất là doanh nghiệp lớn của gia tộc danh môn như bọn họ.
Biết rõ là cái hố, còn để đối phương nhảy vào, loại chuyện này một khi đã làm, cho dù được lợi, danh tiếng cũng hỏng.
Đặc biệt, nhà họ Cố ở Lăng Châu, đa số trong lòng của người làm kinh doanh, là sự tồn tại chính phái.
Cậu năm vì chút lợi ích nhỏ nhoi, gây ra chuyện như này, nhìn xa mà nói, đối với Mộ Thị không hề có chỗ tốt gì.
Cậu cả, thật sự không quản sao?
“Sự việc nếu mới đầu tôi không có nhúng tay vào, sau này, cũng sẽ không quan tâm.”
Giọng nói của Mộ Tu Kiệt, hoàn toàn lạnh xuống.
Quay đầu, anh nhìn Lâm Duệ, Mộ Tu Kiệt lạnh lùng khiến tất cả mọi người không ai dám đến gần lại quay trở lại rồi.
“Gọi tất cả các anh em phái ra ngoài trở về, người phụ nữ đó, tôi không tìm nữa.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!