Đế Quân
Chương 109: Dưỡng Thương!
Nói tới đây, chân mày của Thần Thuận nhăn lên một chút nói:
– Đế đô hoàng thành này đối với chúng ta mà nói thế nhưng càng ngày càng xa lạ rồi, bất tri bất giác ẩn tàng nhiều cao thủ như thế.
Chỉ cần Thần Dạ không có chuyện gì, những chuyện khác đối với Thần lãogia tử mà nói cũng không trọng yếu, lão phất tay một cái lạnh nhạt nói:
– Những thứ cao thủ không muốn người biết này chỉ cần bọn họ không có ýđồ gì đối với Thần gia ta thì liền không cần đi quản bọn hắn cái khỉ gió gì, việc cấp bách là…
– Thần Lệ, ngươi âm thầm chuẩn bị như thế nào rồi?
Thần Lệ hồi đáp:
– Phụ thân yên tâm, hết thảy đều rất thuận lợi, lại cần thời gian hai ba năm nữa là đại công cáo thành, hơn nữa đảm bảo sẽ không có người pháthiện.
– Tốt!
Thần lão gia tử nặng nề gật đầu nói:
– Đợi đến lúc này cho dù là bọn hắn xuất hiện, lão phu cũng sẽ không sợhãi nữa rồi. Thần Thuận, phát lệnh xuống, người của chúng ta ở trongquân phàm là bất trung lập tức đem dời ra ngoài, lão phu muốn cho ngườitrong thiên hạ đều biết, càng muốn để cho Hoàng đế biết, trong tay lãophu có thể nắm giữ tất cả thực lực!
– Vâng!
– Chúng ta đều đi ra ngoài đi, để cho Dạ nhi nghỉ ngơi thật tốt, têntiểu tử này mang lại cho chúng ta quá nhiều vui mừng, hắn cũng có thểmột lần nữa bước lên huyền khí chi lộ, chúng ta cũng thật sự không cầnvì bọn họ mà lo lắng.
Sau khi ra khỏi phòng, Thần Lệ theo sát mấy bước tiến lên nhẹ giọng nói:
– Phụ thân, nếu đã quyết định tốt rồi tại sao không đem Giao Long thểtầng thứ hai giao cho Dạ nhi? Lấy thiên phu của hắn nhất định có thể tuluyện thành công, đến lúc đó…
Thần lão gia tử chợt phất tay nói:
– Giao Long thể chẳng những là Thần gia chúng ta đang tu luyện, hoàngthất cũng đồng dạng là dang tu luyện, một khi để người khác phát hiện,Thần gia chúng ta sẽ có tai họa ngập đầu. Lão phu nói không sợ hãi cũngkhông phải là có thể chiến thắng bọn họ, mà là tâm không vướng bận.
Một mực ngủ mê man đến nửa đêm, Thần Dạ mới dần dần thanh tỉnh lại, cảmthụ được nặng lượng tán loạn kia trong cơ thể, Thần Dạ nhẹ thở ra, trong thần sắc cũng không có quá nhiều lo lắng.
Hôm nay đạt đến cảnh giới Sơ Huyền, năng lượng trong tiểu đao tuy cũngđồng dạng không cách nào lấy ra tùy tâm sở dục, bất quá cũng không phảisẽ ở trong thân thể hắn lưu lại cái tai họa ngầm gì.
Mà Thần Dạ càng thêm hi vọng lưu lại chút gì, hắn nhưng là không quên,sau chuyện lần trước mượn lấy năng lượng của tiểu đao liều để cho tu vicủa hắn đột phá một tầng.
Bất quá thương thế mặc dù không có gì đáng ngại, dù sao cũng là đả thương, chung quy được nghỉ ngơi thật tốt.
Mới vừa tỉnh lại, lại ngủ không được, trong đầu Thần Dạ rốt cuộc hiện ra thân ảnh của nữ tử che mặt kia.
Ở Đế đô hoàng thành, trừ lão gia tử ra, ngay cả Hoàng Đế, đại bá ThầnThuận cùng Nhị bá Thần Lệ cũng không có cho Thần Dạ một loại cảm giácnhư lúc đối mặt với nữ tử che mặt.
Toàn lực của mình cộng thêm năng lượng của tiểu đao lại không cách nàorung chuyển được nữ tử che mặt kia, tính ra một thân tu vi của người này ít nhất đạt đến cảnh giới Trung Huyền!
Cao thủ bậc này, trong đế đô hoàng thành cũng không thấy nhiều a!
Chỉ là nàng tại sao muốn giết Thường Vị Nhiên? Mà một phen đối thoạicuối cùng kia của hai người hiển nhiên là nữ tử che mặt là không giếtđược Thường Vị Nhiên thì không được. Chính mình thật có mặt mũi như vậycó thể để cho nàng không giết sao?
Còn có ngày đó huynh đệ ba người bị đám người Nhị hoàng tử phục kích, cuối cùng cũng là nàng hiện thân đi ra cứu giúp.
Nữ tử che mặt rốt cuộc là người nào?
Ở trong lòng Thần Dạ nhất thời có cảm giác kỳ quái, nữ tử che mặt nàycho hắn một loại vị đạo luôn luôn giống như đã từng quen biết…
Suy nghĩ hồi lâu cũng nghĩ không ra, Thần Dạ lắc đầu bật cười thành tiếng:
– Trọng sinh mà đến, không còn phong bế chính mình, đế đô hoàng thànhnày thế nhưng đối với mình mà nói cũng quá xa lạ, nhiều cao thủ như vậy, Càn Vô Tâm, nữ tử che mặt, Thường Vị Nhiên, còn có Huyền Lăng nàng, rốt cuộc cũng là…
– Huyền Lăng?
Nhắc tới Huyền Lăng công chúa, tim của Thần Dạ đột nhiên nhảy lên mãnhliệt, rất nhiều hình ảnh lúc còn nhỏ nhất nhất phù hiện trong đầu, cótiếc nuối, cũng có thương cảm, nhưng càng nhiều vẫn là tiếng cười thoảimái không buồn không lo của hai người.
– Nếu như chúng ta không phải là sinh ra ở bên trong loại gia tộc này,có lẽ chúng ta nhất định không cần đem chính mình kiềm nén đến cực khổnhư thế đi? Đáng tiếc chúng ta đều trưởng thành rồi, sẽ gặp phải lựachọn không thể tránh khỏi!
Vừa mới động tình, đột nhiên ở trong phòng có một trận mùi thơm tỏa ra.
Thần Dạ ngẩn ra, từ trong lồng ngực nhảy ra đóa kỳ hoa kia, nó hiện tạikhông có nở rộ rực rỡ như lúc đầu, nhưng cũng không khô héo giống nhưnhững đóa hoa khác, ngược lại vào lúc này bởi vì Thần Dạ cảm khác, nótựa hồ cũng nghe hiểu, bảy cánh hoa nhẹ động giống như là đang vũ độngcái gì.
– Ngươi đang nghĩ tới đồng bạn của ngươi đi?
Thần Dạ cười cười nói:
– Hoa khai tịnh đế, song sinh kết tình duyên! Thường cô nương, ngươi nếu muốn dùng nó để ám hiệu ta cái gì đó, xin lỗi, ngươi đã sai rồi, bởi vì chúng ta không phải là người cùng một đường, mặc dù chúng ta cũng cómấy phần trải qua tương tự nhưng mà chúng ta cũng không thể trở thànhngười một đường.
– Thường cô nương nếu đem ngươi đặt ở chỗ của ta, như vậy nàng liềntuyệt đối sẽ không đem ngươi thu hồi lại. Đúng như nàng nói, các ngươicó linh tính cho nên tách ra cũng chưa hẳn là chuyện xấu. ha hả, ngươinếu không muốn nhận mệnh giống như ta mà nói, như vậy liền cần phải cốgắng giống như ta.
– Hiện tại ta dưỡng thương, ngươi nha, muốn làm gì thì làm cái đó đi!
Nói xong Thần Dạ xếp chân nhắm mắt lại.
Lúc này cánh của kỳ hoa chậm rãi tự hành dâng lên, cuối cùng dừng lại ởtrên đỉnh đầu của Thần Dạ, theo Thần Dạ hô hấp vững vàng mà bắt đầu hấpthu thiên địa linh khí, rốt cuộc hấp thu thiên địa linh khí bàng bạc ởchung quanh!
– Tiểu thiếu gia, không xong, xảy ra đại sự rồi!
Trong phòng, mày kiếm của Thần Dạ nhíu lên, hiện tại bên trong đế đô còn có cái gì gọi là đại sự? Không có gì ngoài Hoàng đế băng hà, thân nhânhuynh đệ mình ra, những thứ khác cũng không phải cái đại sự gì.
– Tiểu thiếu gia, tối ngày hôm qua trong cung xuất hiện thích khách, Huyền Lăng công chúa bị đả thương!
– Cái gì?
Thần Dạ vội vàng đẩy cửa phòng ra, đi ra ngoài hỏi người báo tin:
– Xảy ra chuyện gì?
– Không rõ ràng lắm, là tin tức đại gia truyền về, đại gia nói ngươi nếu là muốn liền lập tức tiến cung đi xem Huyền Lăng công chúa một chút!
– Bá!
Lời của người báo tin còn chưa nói hết, Thần Dạ đã chạy mất không thấy rồi.
Ở trong hoàng cung, Huyền Lăng công chúa đều bị người đả thương, nếu nói là hoàng cung thủ vệ không sâm nghiêm thì tuyệt đối không ai tin tưởng, nhưng nàng vẫn bị thương.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!