Đế Quân - Chương 22: Vô ý gặp nhau.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
117


Đế Quân


Chương 22: Vô ý gặp nhau.



Chuyện đùa giỡn giữa đám trẻ nhỏ, chỉ cần không quá phận, đều không có chuyện gì lớn.

Tiêu Một nghĩ như vậy, cũng cứ làm như vậy. Hắn tuyệt không cảm thấy, bởi vì hành động của mình sẽ mang đến tai ương ngập đầu cho gia tộc. Thần gia tất nhiên có thế lớn không thể địch, nhưng tại Đại Hoa hoàng triều tcũng không làm được chuyện một tay che trời.

Không nghĩ tới…. Nhiều năm qua, cùng với Thánh Chủ Gia mất đi, Thần lão gia tử quy ẩn. Người Thần gia hành sự cực kỳ khiêm tốn. Nếu có ai nhằm vào mà đến khiêu khích, người Thần gia mà tránh được thì cũng tránh đi. Nếu thật sự không né được thì với uy phong của Thần gia, những người khác cũng không dám quá phận.

Nhưng hôm nay, không ngờ Thần Dạ miệng phun ra những lời như thế, hắn rốt cuộc muốn điều gì?

– Thần Dạ…

Tiêu Một khẽ nhếch khóe miệng, một tia cay đắng cực kì nhanh chóng lan ra. Tiêu Một quả đúng là có mười phần tự tin. Thời gian ba tháng, cho dù Thần Dạ tu luyện như thế nào thì cũng sẽ không phải là đối thủ của hắn. Hắn tất nhiên không biết, hiện tại Thần Dạ đã có khả năng lại tu luyện Huyền Khí một lần nữa.

Thế nhưng Thần Dạ đã nói như vậy một phen, chẳng qua là đang biểu lộ thái độ của hắn cho tất cả mọi người. Thần Dạ có thể chỉ là một người thiếu niên, với tình cảnh vô phương tu luyện hiện nay của hắn thì tại Thần gia, sẽ không được quá coi trọng. Tuy nhiên, lời này vừa nói ra, không quản lý tình thế sẽ phát triển như thế nào thì đều tỏ vẻ, Thần gia, vô luận như thế nào đều phải phụ trách cho những lời này của Thần Dạ.

Nếu không phải như thế, chẳng phải là người Thần gia sẽ tự đánh vào chính mặt mình hay sao?

Nhìn Thần Dạ mà Tiêu Một lòng tràn đầy nghi hoặc, chẳng lẽ từ nay về sau Thần gia sẽ không ẩn nhẫn giống như trước đây sao?

Như vậy, trái lại là một chuyện tốt. Bởi vì Thần gia ẩn nhẫn, hoàng thất cũng không có lý do công khai đi tới trói buộc Thần gia. Nếu như làm cho uy phong Thần gia hiện lên đầy đủ, xác thật sẽ tạo ra cớ tốt nhất cho hoàng thất.

Nhưng, coi như cuối cùng hoàng thất sẽ diệt Thần gia, thì trong cả quá trình này, đứng mũi chịu sào, nhất định sẽ là chính Tiêu gia của mình!

Tiêu Một không cho rằng, Tiêu gia có khả năng ỷ phía sau mình có quá nhiều ủng hộ chống đỡ mà có thể bình an vô sự ứng phó với lửa giận của Thần gia. Ở trong Đại Hoa hoàng triều này, ngay cả đương kim hoàng đế bệ hạ cũng không dám có sự chắc chắn lớn như vậy.

Vừa mới nghĩ đến điểm này, sự cay đắng bên khóe miệng Tiêu Một càng đậm. Hắn là lựa chọn muốn đối địch cùng Thần gia, sau đó từ giữa vì Tiêu gia mà thu được lợi ích lớn nhất. Nhưng dẫu sao cũng tuyệt không muốn Tiêu gia trong cả quá trình này, đón đầu đi đối mặt với công kích của Thần gia.

Tất cả mọi người vừa nghe nói như thế đều giật mình nhìn Thần Dạ. Người thiếu niên này bốn năm trước đây có khí phách tràn trề như thế nào, hiện nay vẻ tài hoa xuất chúng lại xuất hiện. Ở đây không ai cho rằng là Thần Dạ đã khôi phục thiên phú tu luyện bẩm sinh vốn có, chỉ biết coi hành động này của Thần Dạ trở thành là chuyện do trưởng bối Thần gia giật dây ở sau lưng.

– Bầu trời Đế đô Hoàng Thành, đúng là phải đổi sao?

Không ai lại hoài nghi, một khi Thần lão gia tử bày ra oai phong, đối đầu cùng hoàng thất thì sẽ là việc kinh thiên địa, khóc quỷ thần!

Mắt nhìn Tiêu Một im lặng không nói, Thần Dạ lạnh lùng cười một tiếng. Hành động hôm nay tuyệt không phải là nảy sinh ý định trong lúc tức thời, mà là sau khi trọng sanh, nhất là sau khi Giao Long Thể nhập môn, lại có khả năng một lần nữa bước qua Huyền Khí đại môn thì hắn liền muốn làm như vậy.

Thay đổi vận mệnh gia tộc, không phải một hai ngày liền có khả năng làm được, lại càng không chỉ vì Thần Dạ cố gắng là có thể đủ làm được. Bởi vì Thần Dạ chỉ còn lại có thời gian không đến sáu năm. Trong vòng sáu năm này, đến chính bản thân Thần Dạ cũng không có nắm chắc có thể làm cho tu vi của hắn đạt tới tình trạng không thèm để ý tất cả cao thủ của hoàng thất.

Cho nên, quyết định tức thì, cho thấy thái độ của một người liền trở thành cực kì quan trọng ―― Trấn Quốc Vương, Thần Trung!

Thần Dạ biết. Chỉ cần lão gia tử đối mặt với việc hoàng thất dồn ép từng bước, mà không chịu có biểu hiện ẩn nhẫn. Như vậy, kết cục của Thần gia liền nhất định không phải thê thảm như trong trí nhớ của Thần Dạ vậy.

Có lẽ, đứng trước guồng máy cường đại của hoàng thất thì gia gia vẫn đang vô phương khiến cho Thần gia đứng được ở thế bất bại. Nhưng về mặt thời gian, chuyện này nhất định có khả năng đẩy lùi thời điểm đó lại rất nhiều….

Thần Dạ có tự tin, thời gian sáu năm thì hắn không làm được.Nhưng cho hắn mười năm, hắn liền nhất định có khả năng làm được!

Bởi vậy, Thần Dạ muốn dùng chuyện dám nghĩ dám làm của chính mình, dốc hết khả năng để làm thay đổi ý nghĩ trong lòng của lão gia. Thần Dạ biểu hiện càng kiêu ngạo, càng tự cao tự đại, càng có dũng khí, với những điều đó hắn sẽ lọt vào càng nhiều địch nhân kéo đến chèn ép.

Đông đảo đối thủ chèn ép, nhưng Thần Dạ chưa từng nghĩ tới liệu hắn có tiếp nhận được hay không. Hắn đang ép lão gia sau khi đối mặt kẻ địch công kích mãnh liệt thì không thể nhịn được nữa mà sẽ ra tay.

Một khi lão gia tử ra tay, sự tình từ nay về sau sẽ dễ xử lý hơn rất nhiều…..

Về phần Tiêu gia… nếu như Tiêu Một lựa chọn đối nghịch cùng Thần gia. Như vậy, cũng nên đi hứng lấy phản kích của Thần gia. Mà Thần Dạ hai kiếp làm người, vì gia tộc của chính mình, căn bản cũng không phải là người nhân từ nương tay!

Một Tiêu gia không đủ để nói, nhưng cũng là có khả năng mượn mồm Tiêu gia để nói cho tất cả địch nhân, thậm chí vị cửu ngũ Chí Tôn kia ở chỗ sâu trong hoàng cung, Thần gia tuyệt sẽ không ngồi chờ chết. Bất luận kẻ nào muốn đối phó Thần gia, đều phải trước hết suy nghĩ một phen, liệu có khả năng tiếp được lửa giận của Thần gia hay không!

– Thần Dạ, không biết là ngươi thay đổi, hay là Thần gia thay đổi?

Tiêu Một khẽ nhếch khóe miệng. Mặc dù vẫn mang theo vẻ cay đắng, nhưng lời nói cũng vẫn kiên định như trước đây vậy.

Tiêu Một vốn là người thông minh, nếu đã làm địch với Thần gia, liền không có khả năng một ngày nào đó lại có cơ hội nắm tay giảng hòa. Nếu không, không nói Thần gia có dung được Tiêu gia hay không, chỉ riêng là người đứng sau lưng Tiêu gia cũng không chịu dung tha cho kẻ phản đồ!

Cho nên, Tiêu Một trong lòng xác thật có nặng trĩu, nhưng lại càng kiên định ý nghĩ đối địch cùng Thần gia!

Thần Dạ không thèm che giấu mà lạnh lùng cười một tiếng, rồi hờ hững nói:

– Ngươi có khả năng cự tuyệt, nhưng sau khi ngươi cự tuyệt, Tiêu gia sẽ lập tức lọt vào sự trả thù sặc mùi máu tanh tưởi của Thần gia ta.

– Nếu mà ngươi không tin lời ta đã nói, vậy có thể đi thử một chút! Ngược lại, còn có thời gian ba tháng thì ngươi nên tu luyện cho tốt đi!

Nói xong, Thần Dạ xoay người, bước dài rời đi!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN