Đế Quân
Chương 79: Hàn Khí Nhập Thể. (2)
Thân thể Thần Dạ run rẩy trở lại gian phòng, ngồi xếp bằng xuống mã thượng, tâm thần chìm vào trong cơ thể…
Thời điểm vì tiểu Nha trung hòa hàn khí, Huyền khí thân thể của Thần Dạ dã tiêu hao đi rất nhiều, còn sót lại không bao nhiêu lắm, lúc trở về đoạn đường này lại còn muốn áp chế sự ăn mòn của hàn khí, nên khiến Huyền khí thân mình hầu như đã bị tiêu hao hết.
Nhưng cho dù là tiêu hao hết, chỉ cần công pháp bắt đầu vận hành cũng sẽ chậm rãi khôi phục lại Huyền khí đã bị tiêu hao hết, đây là điều thông thường, là điều cơ bản mà mỗi người điều hiểu biết rất rõ.
Thế nhưng bây giờ, thời điểm vận hành công pháp, linh khí thiên địa liên tục không ngừng tiến vào trong cơ thể, chính là, hạt giống Huyền khí trong cơ thể không hiểu sao lại không thể bị dẫn dắt xuất hiện.
Cái này rất giống với sinh mạng của dòng suối vẫn còn, nhưng có làm thể nào thì nước suối cũng không thể chảy ra.
– Phiền toái lần này có chút lớn rồi!
Trong cơ thể Thần Dạ toàn bộ đều tràn ngập hàn khí, hàn khí lạnh như băng, dùng xu thế bẻ gãy nghiền nát đóng băng tất cả các đường kinh mạch, thậm chí là cả đan điền, điều này sẽ dẫn đến hạt giống Huyền khí trong đan điền sẽ không cách nào lao tới.
Không có Huyền khí phụ trợ, nhưng linh khí thiên địa này xông tới sẽ không có cách nào có bắt đầu luyện hóa, mà không có Huyền khí mới được rót vào thì Huyền khí trong có thể sẽ không thể nào khôi phục, như vậy sẽ không có cách nào ngăn cản sự tấn công của những luồng hàn khí này.
Thần Dạ cười khổ, hai tên điện Cổ Đế và Tiểu Đao này, chính các ngươi thu lấy chỗ tốt, đã lấy đi thì thôi, ngược lại còn lưu lại cái phiền toái cực lớn này cho mình.
Bây giờ không phải là thời điểm để hối hận, Thần Dạ thu liễm tâm thần, một lần lại một lần vận hành công pháp, cố gắng khống chế được hạt giống Huyền khí trong đan điền, hung hăng đánh thẳng vào hàn khí đang bao trùm ở trên đan điền.
Dưới sự bao trùm của hàn khí lạnh như băng đến cực hạn, vốn là bởi vì thân thể có tu luyện, có vẻ có chút cứng cỏi mạch lạc, thế nhưng giờ phút này lại giống như bánh quai chèo bị bóp méo, nhìn thoáng qua liền cảm thấy giật mình.
Mà nó lại tạo nên đau đớn kịch liệt, trực tiếp làm cho thân thể của Thần Dạ không ngừng run rẩy mãnh liệt, sắc mặt trở nên trắng bệch không có một chút huyết sắc, nếu như cởi y phục của hắn ra, liền trông thấy được mặt ngoài thân thể của hắn có thêm rất nhiều sợi gân xanh, giống như từng con rắn nhỏ, giờ phút này đang che kín khắp người.
Cố nén những thống khổ này, Thần Dạ không ngừng kích phát công pháp, trong lòng của hắn hiểu rõ, nếu như không thu phục những hàn khí này lại, con đường tương lại của hắn có lẽ không đến mức không nhìn thấy hy vọng như bốn năm trước, nhưng tuyệt đối sẽ ảnh hưởng đến tu luyện sau này của hắn.
Cho nên, việc đầu tiên trước mắt, ngoại trừ liều mạng ra thì Thần Dạ cũng không còn con đường nào khác để mà đi.
Cũng may đã trải qua nhiều năm tôi luyện, làm cho tâm tính của hắn còn cứng cỏi hơn so với người bình thường rất nhiều, đau nhức về mặt tinh thần có lớn hơn nữa cũng đều đã từng chịu qua, thế thì chỉ một chút đau nhức thân thể như thế lại tính là cái gì chứ?
Cắn chặt hàm răng, dẫn dắt công pháp, hạt giống Huyền khí trong đan điền giống như không biết mệt mỏi, hung hăng va đập vào trong hàn khí đang bao trùm ở xung quanh đan điền.
Muốn phá tan hàn khí để đi ra ngoài, rõ ràng là một chuyện không dễ để làm được.
Lần thứ nhất, lần thứ hai, lần thứ ba….. không biết đã bị thất bại bao nhiêu lần đã khiến tinh thần của Thần Dạ trở nên chết lặng, hiện tại hắn làm tựa hồ như đã biến thành một loại bản năng của hắn, chỉ là làm việc theo bản năng mà thôi.
Cũng không biết đã trải qua bao lâu, trong lòng Thần Dạ nhảy dựng lên mạnh mẽ, tâm thân trở về, vội vàng bắt đầu cảm ứng, chỉ thấy một đạo khí lưu rất nhỏ hầu như không thể tra ra đang chậm rãi từ trong đan điền ra ngoài, mang theo vài phần mệt mỏi chảy xuôi ra.
Phát giác được một tình huống thế này khiến tinh thần của Thần Dạ chấn động mạnh, bên khóe miệng hiện ra một vòng lẫm liệt, vội vàng thật cẩn thận sử dụng công pháp dẫn dắt đạo khí lưu này, chợt bắt đầu vận hạn hướng về phía linh khí thiên địa trong cơ thể.
Vào lúc Huyền khí trong thân thể dần dần khôi phục, một ít luồng hàn khí tràn ngập khắp nơi trong cơ thể dần dần bắt đầu tập hợp, tới cuối cùng phảng phất như biến thành một Ác long hàn khí, nhìn về người phía trước, không chỉ có nhìn chằm chằm, thậm chí còn rất có linh tính, làm cho người ta cảm giác được một chút ý tứ hàm xúc tham lam!
Thần Dạ ngẩn ra, có chút cảm thấy kỳ lạ, người này là…
Một đạo hàn khí, vốn chí là Thái Âm lực trong cơ thể tiểu Nha, hôm nay bất quá chỉ là bị điện Cổ Đế hấp thu mà thôi…
Thần Dạ cũng không thể hiểu rõ, vì sao mà điện Cổ Đế hấp thu đi lại có phản hồi đến trên thân thể của chính mình, chẳng lẽ mình muốn Tiểu Đao cũng điện Cổ Đế trợ giúp tiểu Nha, nên kết cục liền cần chính mình đến gánh chịu hay sao?
Nếu là như vậy, thì Thần Dạ tuyệt đối sẽ không để ý đến việc phải gánh chịu những thống khổ này, tiểu Nha là tiểu muội của hắn, vì tiểu muội trả giá một ít lại có quan hệ gì chứ?
Nhưng bây giờ nhìn sang, hàn khí này dường như là có được linh khí, như vậy liền tuyệt đối có chỗ không tầm thường.
Một đọa hàn khí mà lại hội tụ thành ác long, mặc dù xu thế không hề dữ tợn nhưng vẫn khiến người ta có một loại xu thế áp bách cường đại cực đoan, hơn nữa, hắn cũng phảng phất như có một luồng dục vọng xâu xa muốn muốn chửng Huyền khí của thân thể Thần Dạ….
Tâm thần của Thần Dạ khẽ trầm xuống, tranh thủ lúc hàn khí ác long còn chưa bắt đầu hành động, hắn phải nắm chặt thời gian để khôi phục lại trạng thái của mình. Mà kỳ quái chính là, lúc hắn tu luyện hàn khí ác long kia chỉ nhìn chằm chằm mà không có bất kỳ cử động nào, bộ dáng kia giống như đang đợi Thần Dạ khôi phục lại trạng thái ban đầu.
Tuy không hiểu những điều này nhưng Thần Dạ vẫn không để ý tới, nếu hắn đã thác đại thì mình cũng nên làm theo.
Thời gian trôi qua cực nhanh, ước chừng một canh giờ qua đi, trạng thái của Thần Dạ rốt cục đã đạt tới đỉnh phong ngày xưa, Huyền khí mãnh liệt chảy xuôi như thủy triều, cuồn cuộn không dứt!
Vào lúc đó, hàn khí ác long vẫn chờ đợi hồi lâu lại mạnh mẽ chuyển động, phảng phất như giao long rời bến, hung dứ xông tới hướng Huyền khí của thân thể Thần Dạ.
Vào thời khắc này, hàn khí ác long tựa hồ bạo phát ra uy lực thật sự của hắn, chỉ thấy những đoạn đường mà hắn đi qua, kinh mạch của bản thân lại một lần nữa đóng băng vặn vẹo như bánh quai chèo, đau đớn kịch liệt, điên cuồng truyền tới.
Thần Dạ hừ lạnh một tiếng, khống chế Huyền khí đã khôi phục tới đỉnh phong của thân thể, cũng hung mãnh đụng mạnh tới.
Đây là kinh mạch trong cơ thể Thần Dạ đang va chạm lẫn nhau, không có bất kỳ không gian gì để né tránh, chỗ dựa vào chính là song phương ai càng cường đại hơn, ai có thể đạt được thắng lợi cuối cùng nhất.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!