Đế Quốc Đệ Nhất Dược Sư - Chương 16
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
140


Đế Quốc Đệ Nhất Dược Sư


Chương 16


Tinh cầu K-0218, là một hành tinh tương đối đặc thù.

Vì hành tinh này bị dị thú hoành hành, hàng năm độ ẩm cao và nhiệt độ cũng cực nóng, không thích hợp cho con người cư trú, bởi vậy nên mới thành nơi khảo hạch thực chiến cho các học viện quân sự lớn hay là nơi tập huấn tân binh.

Nhưng vì tinh cầu này là do đội cảnh vệ của hoàng gia đế quốc tình cờ phát hiện ra, bởi vậy tất cả những thao tác có liên quan đến hành tinh này đều phải xin phép hoàng thấ.

Cho nên muốn điều khiển quân đội tiến vào hành tinh K-0218, cần phải thông tri hoàng thất của đế quốc trước, nếu không sẽ bị coi là khiêu khích hoàng tộc!

“Hoàng Thái Tử điện hạ, hiện giờ sự tình khẩn cấp, thỉnh ngài lập tức phái quân đội lại đây cứu viện! Dùng phi thuyền nhanh chóng đưa tất cả học sinh về hành tinh Đế Đô, tránh phát sinh chuyện ngoài ý muốn!” Huấn luyện viên đầu trọc đầy mặt thành khẩn thỉnh cầu nói, trong đáy mắt đều là lo lắng rõ ràng.

Các huấn luyện viên và giám thị khác trong phòng cũng sôi nổi nhìn chăm chú vào người đàn ông trẻ tuổi tóc vàng trong màn hình, chỉ chờ đối phương ra lệnh một tiếng.

“Huấn luyện viên Mục, cứ gọi ta là Lôi Trạch đi.”

Trong màn hình ánh sáng, khuôn mặt thanh niên tóc vàng tuấn lãng trịnh trọng, ngữ khí vừa ôn hòa mà lại vui mừng nói: “Học sinh có thể có một người thầy suy nghĩ cho bọn họ như vậy, thật sự là may mắn của bọn họ.”

“Vậy bệ hạ, người tính khi nào phái quân đội lại đây?” Huấn luyện viên Mục thở dài nhẹ nhõm một hơi, “Không bằng hiện tại chúng ta liền thông báo cho tất cả học sinh toàn trường, lập tức quay trở về đại doanh trại, chờ quân đội tiến đến cứu viện.”

“Huấn luyện viên Mục, vẫn cứ gấp gáp như trước giờ…… Ta còn chưa nói xong.” Thanh niên tóc vàng  xua xua tay, không giận mà uy nói: “Ta hiện tại có thể lập tức phái đội hộ vệ hoàng gia đi đến tinh cầu K-0218, nhưng mà ngươi xác định Trùng tộc cùng Tiêu nguyên soái giờ phút này đều bị lốc xoáy không gian đưa đến tinh cầu K-0218 sao? Hay là tất cả chỉ là suy đoán của ngươi?”

“Hiện tại tất cả trọng bộ của quân đội đều nằm tại tinh cầu Wallen, nơi đó cách hành tinh K-0218 bao nhiêu năm ánh sáng, ngươi cũng hiểu rõ. Ta tuy rằng thân là Hoàng Thái Tử, đồng thời cũng mang quân hàm, nhưng cũng chính vì nguyên nhân này, khi ta điều phái quân đội đến, cần phải nắm được chứng cứ xác thực trong tay, nếu không một khi chúng ta phán đoán sai lầm, tất cả sẽ bị người ta ép vào tội không làm tròn trách nhiệm, đưa vào toà án quân sự.”

Huấn luyện viên Mục vừa nghe, tức khắc trong lòng trầm xuống, thần sắc sốt ruột nói: “Vậy chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Video quay lại dấu vết của Trùng tộc cùng những mảnh cơ giáp của Tiêu nguyên soái, còn không đủ để chứng minh hết thảy sao?”

Thanh niên tóc vàng nghiêm túc lắc đầu, tầm mắt dừng trên mặt huấn luyện viên Mục, “Mấy mảnh cơ giáp vụn vặt đó, gom lại với nhau còn không đủ một phần mười bộ cơ giáp hoàn chỉnh, làm sao xác nhận được? Còn những dấu vết bị vật nặng nghiền qua, cây cối bị gãy đổ, chỉ cần là dị thú cường đại cũng có thể làm được, thứ duy nhất có thể có liên quan đến Trùng tộc chỉ có nửa cọng lông cánh của Trùng tộc kia mà thôi. Nhưng đây cũng không thể đại biểu cho việc có những con Trùng tộc khác cũng bị truyền tống lại đây.”

“Không chừng hết thảy chuyện này có lẽ là chúng ta buồn lo vô cớ mà thôi, có lẽ lúc ấy khi Tiêu nguyên soái cùng Trùng tộc chiến đấu, đích xác có lốc xoáy không gian trùng hợp mở ra, nhưng diện tích của lốc xoáy không gian rất nhỏ, chỉ là cuốn một ít mảnh vỡ cơ giáp với một số lông tóc của Trùng tộc đưa tới nơi này…… Nếu không chúng ta căn bản không có cách nào giải thích vì sao đã qua thời gian dài như vậy, chúng ta từ đầu tới đuôi cũng chưa phát hiện tung tích Trùng tộc cùng Tiêu nguyên soái……” Mày thanh niên tóc vàng nhíu lại, khuôn mặt tuấn lãng loá mắt giống như Thần Mặt Trời tỉ mỉ tạo hình, càng là tựa như thiên thần.

“Chuyện này……”

Mặt huấn luyện viên Mục như chần chờ, nghe Hoàng Thái Tử điện hạ nói như vậy, tựa hồ cũng cảm thấy rất có lý.

Chỉ là lo lắng đối với học sinh cùng Tiêu nguyên soái chung quy cũng chiếm thế thượng phong, huấn luyện viên Mục tiến lên hai bước, thử nói: “Tinh cầu K-0218 vốn chính là một hành tinh mới khai phá, lại không sử dụng nhiều, camera theo dõi theo thời gian khẳng định cũng lạc hậu hơn những tinh cầu khác rất nhiều, nói không chừng mấy con Trùng tộc đó nhất thời may mắn tránh thoát khỏi camera thì sao…… Có lẽ chúng nó đang trốn ở trong góc nào đó,  chờ đợi cơ hội, tùy thời mà động. Hơn nữa hành tinh này lớn như vậy…… Nếu chỉ có khoảng mười mấy con Trùng tộc, thì khả năng trong khoảng thời gian ngắn đã bị người phát hiện sẽ càng thấp…… Máy móc trong lúc nhất thời không thể phát hiện, các thí sinh cũng không phát hiện thì thực bình thường…… Cho nên, không bằng Lôi Trạch điện hạ, ngài hay là hướng quân bộ xin…… Giống như ư lượng với thượng cấp một chút, như thế nào?”

Diện tích bề mặt toàn bộ tinh cầu K-0218 ước chừng đến 8.2 trăm triệu km vuông, lần này tới tham gia thực chiến khảo hạch, số lượng học sinh lẫn giáo viên cùng quân đoàn hộ vệ đóng tại tinh cầu nguyên thuỷ này cũng liền không đến 5 vạn.

Trong lúc nhất thời không phát hiện, không phải cũng là quá bình thường sao?

Thậm chí nếu không phải bọn họ  khoanh vùng một phạm vị nhất định rồi đưa các thí sinh đến nơi tập trung, mà cứ tùy tiện thả xuống, mấy thí sinh này có lẽ nửa tháng đều sẽ không chạm mặt nhau.

Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, có một số việc vẫn là phải cẩn thận mới được!

Huấn luyện viên Mục  nhìn màn hình bên cạnh, đám mảnh vỡ  rơi rụng của cơ giáp đó rõ ràng như là chịu năng lượng thật lớn đánh sâu vào, những mảnh vụn đá nổ nát như vậy còn gì, hắn không khỏi  thở dài thật sâu dưới đáy lòng, làm  huấn luyện viên  chủ khảo lần này, hắn cần phải có trách nhiệm đội với từng học sinh!

“Huấn luyện viên Mục nói mấy chuyện này cũng có lý, ta sẽ xin quân bộ điều quân đội lại đây, còn chuyện khác…… Lần thực chiến khảo hạch của Học Viện Quân Sự Hoàng Gia đế quốc đến tột cùng có cần hủy bỏ hay không, vẫn nên đợi thượng cấp tự mình hạ mệnh lệnh đi, nói gì thì nói với quân hàm hiện tại của ta, cũng chỉ là cùng cấp với quân hàm của hiện trưởng mà thôi……”

Thanh niên tóc vàng trầm tư một lát, cũng không  kiên trì thêm, gật gật đầu, thanh âm ôn nhuận như ngọc, “Huấn luyện viên Mục cũng không cần  lo lắng quá mức, Trùng tộc tuy rằng lợi hại, nhưng  Trùng tộc bình thường cũng chỉ tương đương với dị thú cấp bốn mà thôi, nếu chỉ có khoảng mười mấy con Trùng tộc bình thường, thì đối với các thí sinh mà nói, thậm chí chỗ tốt còn nhiều hơn chỗ hại, nếu có thể để cho bọn họ cơ hội giáp chiến với Trùng tộc trước, biết được phương thức chiến đấu của chúng, sau này trong tương lai khi ra chiến trường, mới có thể càng thêm thuận buồm xuôi gió.”

“Dạ, điện hạ nói không sai, là ta quá khẩn trương.” Huấn luyện viên Mục  gật gật đầu, xem đám lông cánh của Trùng tộc để lại hiện trường mà nói, đó chính là của loại Trùng tộc  cấp thấp bình thường nhất, nói vậy hẳn là sẽ không có vấn đề gì lớn. Huấn luyện viên Mục tự trấn an bản thân mình trong lòng như thế.

Trong phòng, các huấn luyện viên khác nghe vậy cũng là sôi nổi thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Chỉ là……

Vấn đề Trùng tộc đã được giải quyết, nhưng Tiêu nguyên soái đến tột cùng có phải bị cuốn vào lốc xoáy không gian theo đến đây hay không, đây vẫn là một vấn đề lớn.

Sau khi màn hình ánh sáng vụt tắt, một đám huấn luyện viên hai mặt nhìn nhau.

“Ai, chuyện của nguyên soái, chúng ta vẫn nên báo cáo một tiếng với bên quân bộ thôi.” Huấn luyện viên Mục  đánh nhịp quyết định nói, cho dù chuyện đám Trùng tộc không cần lo lắng, nhưng nếu có liên quan đến nguyên soái thì vẫn phải lưu ý.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN