Đế Quốc Đệ Nhất Sủng Hôn - Chương 188: Pidgey cảnh kỳ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
33


Đế Quốc Đệ Nhất Sủng Hôn


Chương 188: Pidgey cảnh kỳ


Edit: Tử Miêu (aka Tiểu Miêu)

Tang Ni đứng phía sau đoàn người, cũng đưa cái cổ quan sát, hắng không hề nghĩ tới, người đế quân phái tới lại là đế phi. Đế phi mới năm hai, đã dám để cho cậu ta tới cứu người, không sợ cứu không được người còn hại chết người?

Dược tề cho uống vào buổi sáng giờ khắc này không có một chút tác dụng, Sa Nặc Nhân không cần kiểm tra cũng biết, Ẩn Thực Tề cũng không phải dễ giải như vậy. Chờ nhân viên chăm sóc uy dược tề cho bọn xong, Sa Nặc Nhân lại lấy ra mấy hộp dược tề, “Đem cái này cũng đút cho bọn họ, mỗi người một bình, liền có thể tỉnh lại.”

Cũng may tối hôm qua đã dùng Thâm Hải U Lam ổn định tình huống của bọn họ, phóng xạ hạt nhân vũ trụ còn lâu mới bá đạo bằng cao duy phóng xạ, một bình Bách Phúc Tuyết là có thể khiến bọn họ khôi phục hoàn toàn.

Lúc này đầu cục trưởng đã toát đầy mồ hôi, đế phi trị liệu như vậy, thật sự sẽ không xảy ra vấn đề sao? Uy xuống một bình lại một bình dược tề như vậy, vạn nhất có chuyện gì xảy ra, trách nhiệm đương nhiên sẽ không đổ xuống đầu đế phi, bị lôi ra khiển trách chắc chắn là cục trưởng hắn a!

Quan sát bọn họ uy xong Bách Phúc Tuyết, Sa Nặc Nhân cũng không muốn ở thêm nữa, nói một tiêng với Diêm Luật, liền trở về, để lại mọi người còn đang mắt to trừng mắt nhỏ.

Chuyện này… Vậy đã đi? Tới đây cũng không thèm kiểm tra, chỉ thuận tiện đi quanh một vòng, không nhìn không hỏi đã đưa thuốc cho người ta uy xuống, đút xong dược tề người liền đi, này cũng… Này cũng… Cục trưởng lau mồ hôi lạnh trên ót, sốt sắng nói: “Diêm phó quan, chuyện này… Thật sự sẽ không xảy ra vấn đề đi?”

Nói thật, trong lòng Diêm Luật cũng không chắc chắn, nếu là đế quân dặn dò mời đế phi tới đây, vậy chắc chắc không sai, hắn cũng chỉ có thể tin tưởng vào phán đoán của đế quân, “Không có việc gì, chờ xem.”

Sa Nặc Nhân rời đi không bao lâu, Arthur vẫn luôn hôn mê bất tỉnh, liền chậm rãi tỉnh lại. Khiến tất cả mọi người đang lo lắng đều thở phào nhẹ nhõm, Tang Ni cũng trợn to hai mắt, đây thật là thần kỳ, mấy Arthur này chính là bị nhiễm phóng xạ hạt nhân vũ trụ nghiêm trọng, ngay cả hội trưởng tới đây phỏng chừng cũng phải lăn qua lăn lại một phen, không nghĩ tới hai bình dược tề của đế phi liền xong toàn bộ, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, Tang Ni dù thế nào cũng không tin. Tang Ni cảm thấy, chuyện này nhất định phải mau chóng nói cho hội trưởng mới được.

Diêm Luật cũng thầm thở phào trong lòng, cũng không khỏi âm thầm bội phục đế phi thêm một chút.

Chờ xong việc bên này, cũng đã tới trưa rồi, trường học cũng không cần đi, Sa Nặc Nhân không thể làm gì khác liền hồi đế cung.

Buổi chiều không có việc gì, Sa Nặc Nhân liền nghĩ đến chuyện của Xích Linh, dứt khoát bắt đầu chế tác dược tề, trước đó Xích Linh đã phỏng theo Tụ Khí Lồng mang ra từ di tích cổ chế tác cho cậu mấy cái, Sa Nặc Nhân lấy ra ba cái, muốn chia tinh thần lực ra làm ba nhánh tới chế tác dược tề, suy nghĩ một chút, cảm thấy không có ý nghĩa, liền thu lại hai cái, để lại một, chuẩn bị thử dùng ý thức lực căn nguyên tới chế tác dược tề. Chỉ có khi chế tác dược tề mới có thể hoàn toàn tĩnh tâm, cậu chế tác một lồng cực phẩm Tụ Khí Tề, tiện tay để sọt bên trong lên bàn, Sa Nặc Nhân dừng lại, liền cầm về liếc mắt nhìn, lúc này mới phát hiện, Tụ Khí Tề cậu chế tác lần này màu sắc không giống trước, chuyện gì thế này?

Sa Nặc Nhân cầm dược tề qua lắc lắc, màu sắc dược tề chuyển thành màu tím nhạt, không như trước là trong suốt không màu, “Lẽ nào thất bại?”

Sa Nặc Nhân cầm dược tề đi tới chỗ máy kiểm tra, tới bây giờ cậu căn bản đều không cần kiểm trắc(1), muốn chế tác dược tề đẳng cấp nào, cậu hoàn toàn có thể khống chế, chỉ là lần này chế tác Tụ Khí Tề có điểm khác cho với trước kia, cậu liền muốn kiểm tra xem, có phải là thất bại.

1: Kiểm tra đo lường

Sa Nặc Nhân đem bình dược tề đặt vào trong máy, đẩy mạnh vào, xạ tuyến màu đỏ quét qua bình dược tề, trên màn hình liền hiện ra một chuỗi số liệu.

Sa Nặc Nhân chỉ liếc mắt nhìn, không nhịn đươch hít vào một ngụm khí lạnh, “Thiên a, chuyện gì thế này?”

Chỉ thấy số dữ liệu bắt mắt kia, bất chợt hiện lên: 158!

Sa Nặc Nhân vẫn cho là 100 đan tư đã là cao nhất, không nghĩ tới có ngày lại vượt qua. Cậu vội vàng lấy dược tề trước đó ra, đo lường từng bình từng bình một, về cơ bản đều là từ 150 đan tư trở lên, mà một bình cao nhất là 160 đan tư, còn không có cao hơn nữa. Sa Nặc Nhân cảm thấy, cậu cần phải xem xem ( Vạn thuốc Đồ Lục) có phải cũng xảy ra biến hóa hay không, dù sao thì hiện tại ý thức lực của cậu cũng đã đạt tới trung cấp kỳ nhập môn, chế tác dược tề đều có biến hóa, bên trong Đồ Lục có giải thích hiện tượng này.

Sa Nặc Nhân ngồi xếp bằng trên ghế salon, mở ra ( Vạn thuốc Đồ Lục), ngay tờ đầu tiên đã hiện lên dòng chữ “Nhập môn trung cấp”, lật tiếp, tờ thứ hai hiện lên chính là hai loại ( Vạn thuốc Đồ Lục – sách sơ cấp) cùng ( Vạn thuốc Đồ Lục – sách trung cấp), Sa Nặc Nhân mở sách trung cấp, trước mắt liền xuất hiện phương pháp phối chế dược tề hoàn toàn mới, so với sách sơ cấp hoàn toàn khác nhau, mỗi phương pháp xử lý dược thực cùng phương pháp luyện chế dược tề cũng thay đổi khó hơn rất nhiều, bên cạnh tên của một số phương pháp phối chế dược tề còn có đánh dấu dòng chữ “Ngâm huyết cảnh”, đây chính là cảnh giới sau “Luyện khí cảnh”.

Cậu tiếp tục nhìn xuống, không biết qua bao lâu, tới khi cậu đem bản sách trung cấp kỳ nhập môn xem xong, cho ra một cái kết luận –– căn nguyên ý thức lực của cậu hiện tại có thể chế tác lại dược tề, lấy đẳng cấp ý thức lực của cậu bây giờ, chế tác ra dược tề cũng sẽ từ 20* đan tư trở lên.

* trong QT để là 10 nhưng mk thấy như vậy SNN chẳng có gì đặc biệt hơn so với tời sơ cấp nên mk mạn phép sửa nha

Bắt đầu từ trung cấp dược tề dùng ý thức lực chế tác ra cũng có phân chia đẳng cấp, chỉ là dùng màu sắc phân loại, năm loại màu vàng, lục, hồng, kim tới phân biệt. Màu vàng là hạ phẩm, dược tính khoảng 101 – 120 đan tư; màu lục là trung phẩm, dược tính khoảng 121 – 140 đan tư; màu hồng là cực phẩm, dược tính khoảng 161 – 180 đan tư; kim sắc là siêu phẩm, dược tính khoảng 181 – 200 đan tư*. Trước mắt ở Bạch Ngân tinh hệ không có ai có thể dùng dược tề mạnh như vậy, chế tác ra cũng là lãng phí, không bằng tiêu tốn ý thức lực vào chuyện khác.

* có thể đoạn này nhiều bạn sẽ thắc mắc nên mình sẽ giải thích ở đây (tất cả chỉ là suy đoán và mk thấy nó hợp lý):

Sao là 5 màu nhưng lại chỉ nói 4 màu?

– màu còn lại là màu tím là thượng phẩm khi SNN chế tác ra bên trên và dược tính khoảng 141 – 160 đan tư.

P/s: đoạn trên trong QT có đánh số hơi loạn, có thể bạn nào đọc QT trước sẽ phát hiện ra nhưng mình mạn phép đổi thành như trên nhé

Sa Nặc Nhân đối với duy sinh không gian mà Pidgey nói không phải chỉ cảm thấy hứng thú, loại năng lực nghịch thiên kia, cậu cũng muốn có. Pidgey cho cậu chuỗi mảnh xương này, nghe nói chỉ có hậu nhân nắm giữ căn nguyên ý thức lực của bộ tộc căn nguyên mới có thể mở ra, như vậy bí mật tạo ra duy sinh không gian có phải cũng nằm trong này?

Cậu lấy vòng tay ra, cần thận quan sát một chút, 12 mảnh xương đã bị cậu mở ra 3 mảnh, ý nghĩa của mỗi một viên đều rất trọng đại, bên trong chứa đựng thông tin kinh thế trú tục(2), không biết tới khi mở được toàn bộ thì sẽ là dạng lĩnh vực gì.

2: tin tức chấn động khiến vạn người chú ý

[ Nó rất độc, rốt cuộc ngươi cũng nghĩ tới chuyện muốn nghiên cứu ( Căn nguyên Đồ Lục). ] Pidgey xuất hiện trước mặt Sa Nặc Nhân, chậm rãi đi tới ghế salon phía đối diện ngồi xuống, mặt đối mặt với Sa Nặc Nhân, [ Tất cả tâm tư của ngươi đều đặt hết trên người Xích Linh, lại quên mất trách nhiệm của mình. Bất kể là trách nhiệm với Thủy Ủy tộc, hay là trách nhiệm với căn nguyên bộ tộc. ]

Sa Nặc Nhân cuộn một chân ôm vào trong lòng, cúi xuống, yên lặng nhìn cốt xuyến(3) trong tay.

3: vòng tay xương

“Bảo bối, chỉ cần con bất tử, Thủy Ủy tộc sẽ không diệt vong, con thân là thiếu tộc chủ, thì có trách nhiệm giải cứu tộc nhân rất cực khổ, mạng của toàn bộ người Thủy Ủy tộc đều nằm trong tay con…”

Nghĩ đến giao phó của mỗ phụ trước khi lâm chung, lòng Sa Nặc Nhân liền đau như đao cứa, cậu bỗng nhiên nắm chặt cốt xuyến, gắt gao nhắm hai mắt lại, [ Đừng nói nữa, ta đều biết… ]

[ Ngươi biết, lại không làm được, hễ trong lòng ngươi có một chút trách nhiệm, mọi chuyện cũng sẽ không hỗn loạn như vậy. Trách nhiệm của ngươi không ở Tinh Diệu đế quốc, trách nhiệm của ngươi ở trên người tộc nhân của ngươi, và ngươi phải đi hoàn thành sứ mệnh! ] Pidgey ngữ khí nghiêm khắc, nó vẫn luôn chờ đợi, chờ xem Sa Nặc Nhân có thể tự mình tỉnh ngộ hay không, bằng không coi như nó nói nhiều hơn nữa, Sa Nặc Nhân cũng sẽ không để trong lòng.

Sa Nặc Nhân cúi đầu, chán nản nói: [ Không, ta làm, chỉ muốn ngày sau tộc nhân có chỗ che chở, ta tin tưởng Xích Linh. Nếu không chỉ bằng một mình ta, gánh không nổi trọng trách như vậy, ta quá yếu. ]

[ Không sai, ngươi quá yếu, nếu như ngươi có thể dụng tâm nghiên cứu ( Căn nguyên Đồ Lục) thêm một chút, hiện tại chắc chắn không phải bộ dáng này. ]

Sa Nặc Nhân ngẩng mặt lên, cười khổ nói: [ Coi như nghiên cứu ( Căn nguyên Đồ Lục) thì phải làm thế nào đây? Có lẽ những nội dung bên trong này đối với một văn minh, đối với một quốc gia là chí bảo tối cao, thế nhưng đối với cá nhân, lại thật sự không có bao nhiêu tác dụng. ]

[ Ngươi sai rồi, ( Căn nguyên Đồ Lục) là thời kì vũ trụ nguyên sơ, đồ vật do văn minh Y Tư Á thống trị toàn bộ vũ trụ lưu lại, thời điểm vũ trụ nguyên sơ bị hủy diệt, rất may chuỗi cốt xuyến này là chí bảo do Y Cách Á tự tay giao cho tổ tiên ta bảo quản. Bộ tộc ta đưa nó vào trong duy sinh không gian phong tồn(4), vẫn luôn tuân thủ ước định với Y Cách Á đại đế, một khi hậu nhân của bọn họ xuất hiện, sẽ tận tâm tận lực bảo vệ, cũng đem “Đồ Lục” giao cho người đó. Nếu như hậu nhân thức tỉnh không thể chịu nổi trọng trách, hoặc “Đồ Lục” rơi vào tay đám người nguy hiểm khác, chúng ta có quyền thu hồi “Đồ Lục”, một lần nữa phong tồn nó trong duy sinh không gian, và tước bỏ quyền kế thừa của hậu nhân, rời khỏi không gian bốn chiều. Ngươi cho rằng, nó là đồ vật đơn giản như vậy sao? ]

4: đóng kín để giữ gìn, bảo quản

Sa Nặc Nhân trầm mặc.

[ Hai thời kì vũ trụ sau, người thức tỉnh giống như ngươi cũng đã có mấy người, nhưng đều không ngoại lệ, bọn họ đều chết thảm trong phòng thí nghiệm, chỉ vì bọn họ quá yếu, không có cách nào bảo vệ mình. Bộ gen của các ngươi quá mạnh mẽ, thế nhân đều muốn vạch trần cái khăn che mặt này, nếu ngươi không cố gắng, một khi sát thần thức tỉnh, kết cục của ngươi cũng sẽ giống như mấy người trước. Ngươi là hậu nhân thức tỉnh của bộ tộc căn nguyên, ngươi chỉ có hai lựa chọn, nỗ lực trở nên mạnh mẽ, cuối cùng lưu lại, hoặc là chấp nhận thiên mệnh, trở thành mẫu vật để người khác nghiên cứu, không có lựa chọn thứ ba. ]

Lần này Pidgey nói, Sa Nặc Nhân nghe xong liền hoảng sợ nhảy lên, [ Nhưng mà ta… Căn bản không biết làm sao để trở nên mạnh mẽ. ]

[ Nhìn cốt xuyến trong tay ngươi. Lúc trước, người nắm giữ nó đều sẽ theo thứ tự lần lượt mở ra từng mảnh xương, còn như ngươi bây giờ, chưa mở ra được thứ mình muốn, đã chết thảm, cho nên trước khi ta xuất hiện, tổ tiên đã cùng nhau thương nghị ra một đối sách. ]

[ Là cái gì? ] Sa Nặc Nhân truy hỏi, cho dù chết, cậu cũng không muốn cơ thể sống bị người nghiên cứu đến chết!

[ Trước xem ra, bắt đầu từ khi mảnh xương đầu tiên mở ra, ngược lại, mảnh xương thứ mười, mười một và mười hai* đều chưa từng được mở ra. Chưa ai có thể mở chúng trong suốt hai thời kì vũ trụ trước đó. Ngươi có thể chọn mở ba mảnh này thử xem, không quản như thế nào, nhất định phải mở ba mảnh này trước, bí mật có thể giúp ngươi mạnh lên hẳn là nằm trong ba mảnh xương này. ]

* Nguyên văn QT: “『 nghịch xem ra, lấy đệ nhất khối mở ra cốt phiến bắt đầu, nghịch hướng đệ nhất, nhị, tam khối, trải qua toàn bộ lần thứ hai vũ trụ thời kì đều không người mở ra quá, ngươi có thể xem thử chọn đơn giản nhất nghịch hướng đệ tam khối tới thử, không quản như thế nào, cần phải đánh trước khai này tam khối, có thể làm cho ngươi biến cường bí mật hẳn là ngay tại này tam khối trong. 』”

Mình thấy khó hiểu nên mình đã edit lại theo ý mình. Nếu bạn nào thấy không ổn hãy góp ý để mình sửa. Vốn từ hạn hẹp của con editor này đã được vận dụng hết mức để làm ra cái đoạn này.

Sa Nặc Nhân nhìn cốt xuyến một chút, ấn theo trình tự mở ra ba mảnh xương lúc trước, lúc ấy cậu cũng từng thử mở ra một mảnh khác, căn bản không mở được, như vậy chọn hướng ngược lại, thật sự có thể sao?

Sa Nặc Nhân đột nhiên nghĩ đến, [ Nói cách khác, chín mảnh phía trước đều từng có người mở ra? ]

[ Không sai. ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN