Đế Quốc Đệ Nhất Sủng Hôn - Chương 211: Danh chấn Lai Nhã đế quốc
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
5


Đế Quốc Đệ Nhất Sủng Hôn


Chương 211: Danh chấn Lai Nhã đế quốc


Edit: Tử Miêu (aka Tiểu Miêu)

Người lấy thực tài có nhanh hơn nữa, qua lại cũng lãng phí nửa tiếng đồng hồ, sau khi giao cho thiếu niên, thiếu niên kia vội vội vàng vàng nâng vật liệu chạy tới. Sa Nặc Nhân đã bày xong dụng cụ thí nghiệm, chỉ còn chờ vật liệu tới, vật liệu vừa đến, cậu liền có thể bắt đầu luyện chế, xúc tác đương nhiên là tinh thần lực, tuy rằng dược tính sẽ thấp một chút, nhưng an toàn. Chẳng qua, cậu không thể tiếp tục dùng phương pháp luyện chế của Tinh Diệu đế quốc, độ tinh khiết không đủ, nửa đường chắc chắn sẽ bị nổ.

Bởi không có nhiều thời gian, Sa Nặc Nhân liền xử lý ba gốc thực tài cùng một lúc, lần này cậu không có động tay, hoàn toàn là dùng tinh thần lực. Khi ba gốc thực tài cùng trôi nổi giữa không trung, cộng thêm xoay nhanh, liền đưa tới một tràng thốt lên, ngay cả các lão sư trên đài cao cũng đều khiếp sợ trợn to hai mắt, này đối với việc khống chế tinh thần lực phải đạt tới trình độ nào mới có thể làm thành thục như vậy! Chuyện này vẫn chưa xong, ba gốc vừa xuống, ba gốc khác lại tiếp tục bay lên, tiếp tục xoay tròn với tốc độ chóng mặt, nhứng thứ tạp chất “leng keng” rơi xuống bàn thí nghiệm, Sa Nặc Nhân một tay quét qua thanh trừ toàn bộ, mười mấy loại thực tài trong mấy phút ngắn ngủi đều được xử lý sạch sẽ. Xong liền tiến vào bước kế tiếp, toàn bộ quá trình Sa Nặc Nhân đều không dùng tay chạm vào thực tài, tốc độ kia nhanh tới khiến người hoa mắt, tất cả mọi người bắt đầu không tin vào con mắt của mình, chỉ có mấy vị tinh thần lực khá tốt trên đài cao kia, mới có thể nhìn thấy rõ ràng từng bước của Sa Nặc Nhân. Những lão sư kia hoàn toàn bị thí sinh số 153 hấp dẫn, hoàn toàn quên những thí sinh khác.

Hiện trường nhân số đông đảo, lại không có một chút âm thành nào, những thí sinh khác vốn còn đang chuyên tâm trị liệu, phát hiện có điểm không đúng, ngẩng đầu nhìn, thấy mọi người đều đang nhìn về cùng một phía, cũng xoay người lại xem, thời điểm nhìn thấy thí sinh số 153 chế tác dược tề, con mắt trợn tròn, miệng mở lớn, hoàn toàn không biết nên phản ứng ra sao nữa!

Ba Nhĩ Khắc cũng phát hiện dị thường, vừa xoay mặt nhìn, đôi mắt nhất thời cũng mở lớn.

Lão thiên gia! Đây là đang chế tác dược tề sao?! Là ảo thuật đi?

Lúc thời gian kết thúc, Sa Nặc Nhân cũng hoàn thành dược tề!

Sau đó vui mừng vỗ ngực một cái, rốt cuộc cũng kịp, trước đó cậu lãng phí quá nhiều thời gian. Sa Nặc Nhân đem 12 bình dược tề màu tím nhạt siết trong tay, thu lại toàn bộ dụng cụ thí nghiệm vào trong không gian, đây là chính Xích Linh chọn lựa cho cậu, Sa Nặc Nhân vẫn luôn coi là bảo bối, đều không nỡ dùng, vì cuộc khảo nghiệm ngày hôm nay, cậu đã đang hết vốn liếng của mình ra ngoài rồi, còn không cho cậu qua cửa, thực sự không thể tưởng tượng nổi.

Sa Nặc Nhân đi về phía người bệnh của mình, giới thiệu: “Đây là Ngưng Thần Tề, có thể bổ sung tinh thần lực bị tổn thương của ngươi, chỗ này hẳn là đủ cho ngươi dùng đến lúc sinh nở, cho ngươi…”

“Chờ đã!” Bệnh nhân cùng người nhà đều bị kinh hỉ đột nhiên xuất hiện, chấn động tới mức không biết nên phản ứng ra sao, đang chuẩn bị đưa tay nhận lấy, lại bị một tiếng hô này dọa sợ.

Tạp Đồ Nhĩ Lạp trên đài cao đích thân bước xuống, nhanh chân lại gần, đứng trước mặt Sa Nặc Nhân, thần tình kích động, “Trước hết để ta đo lường một chút.”

Sa Nặc Nhân không hiểu ra sao nhìn ông lão này, đưa cho ông một bình.

Tạp Đồ Nhĩ Lạp kéo lại nói: “Đều đưa ta, kiểm tra xong sẽ trả lại cho ngươi.”

Sa Nặc Nhân kỳ quái nói: “12 bình đều giống nhau, kiểm tra một bình là được.”

Tạp Đồ Nhĩ Lạp quá mức hưng phấn, liền quên mất những dược tề này đều từ một lô mà ra, không giống mấy lão nhân như bọn họ, để có được dược tề thuộc tính cao hơn, sẽ chỉ chế tác theo bình.

Tạp Đồ Nhĩ Lạp cầm một bình vào tay khẽ lắc, giơ cao lên quan sát dưới ánh mặt trời, màu tím nhạt cực trong suốt, không chứa một chút tạp chất, độ tinh khiết tuyệt đối cao, Tạp Đồ Nhĩ Lạp bước nhanh trở về, đừng thấy ông tuổi cao mà lầm, tốc độ vẫn rất nhanh. Ông dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, đặt một bình dược tề vào trong máy kiểm tra, dữ liệu hiện ra đều khiến các lão sư ở đây khiếp sợ!

Độ tinh khiết: 100%.

Dược tính: 39 đan tư.

Thuộc tính cao như vậy, coi như ở Lai Sách đế quốc cũng rất ít có, không phải người nào cũng có thể chế được cực phẩm dược tề trong quy định của Lai Sách đế quốc!

Tạp Đồ Nhĩ Lạp đè nén kích động, trong lòng ông đã có suy đoán, người số 153 này tuyệt đối không đơn giản!

Sa Nặc Nhân nghe thấy thuộc tính, trong lòng khẽ thở phào nhẹ nhõm, so với cậu dự đoán không sai biệt lắm, vạn nhất dược tính có một chút không nắm chắc, dữ liệu ra cao, lúc đó nhất định sẽ rất phiền phức, may mắn may mắn.

Tạp Đồ Nhĩ Lạp cầm dược tề trở về, hỏi: “Thứ lúc trước ngươi cho bệnh nhân ăn, là dược tề gì?”

Quả nhiên là hỏi chuyện này, Sa Nặc Nhân đáp: “Đó không phải dược tề, mà là nước của một loại trái cây, ngài có thể hỏi bệnh nhân một chút đó là mùi vị gì.”

Thấy Tạp Đồ Nhĩ Lạp nhìn về phía mình, bệnh nhân cười nói: “Mùi vị vô cùng ngon, trước nay ta chưa từng ăn qua nước trái cây nào thơm như vậy.”

Tạp Đồ Nhĩ Lạp vẫn rất nghi hoặc, “Thứ nước trái cây kia có thể giúp ngươi giữ thai?”

“Ân, không khác lắm.” Sa Nặc Nhân nói, nếu để cho ông lão này biết được, tác dụng của Ngọc Phượng Tiên không phải là giữ thai, mà là cứu mạng, khẳng định sẽ rất kích động.

“Này là dược tề gì? Màu sắc này ta chưa từng thấy.” Tạp Đồ Nhĩ Lạp còn đối với bình dược tề kia canh cánh trong lòng.

Sa Nặc Nhân phóng khoáng nói: “Cái này gọi là Ngưng Thần Tề, có thể giúp Arthur trị liệu tổn thương tinh thần lực, người mang thai dùng, có thể cung cấp đầy đủ tinh thần lực cho thai nhi.”

Lời vừa ra, toàn trường khiếp sợ! Ngay cả vương công quý tộc tới đây quan sát cũng đều khiếp sợ trợn tròn cặp mắt, chỉ có Schleyer đã biết trước là vẫn bình tĩnh, nhưng trong bóng tối đã xiết chặt nắm đấm, hắn ngược lại không ngờ tới Sa Nặc Nhân còn có gan này, lại dám công khai chuyện này! Hắn vốn muốn lôi kéo Sa Nặc Nhân, lại dùng danh nghĩa của mình công khai Ngưng Thần Tề, thể hiện chút đỉnh trước mặt phụ hoàng, không nghĩ tới Sa Nặc Nhân cư nhiên đem chuyện này nói ra! Làm cho hắn không công chuẩn bị kế hoạch một hồi!

Đã có không ít quý tộc rục rà rục rịch, hận không thể lập tức đi lên, kéo cái thiếu niên đẹp đẽ này xuống dưới, mang về nhà mình.

Nhị hoàng tử bình thản tựa tiếu phi tiếu mở ra quang não, phát truyền tin cho muội muội.

Trong phòng thí nghiệm được trang trí tinh mỹ nơi hoàng cung, một cô gái đang chuyên tâm phối chế các loại dược tề trong tay, nàng còn rất trẻ, dáng vẻ chừng 20 tuổi, cũng rất đẹp, vóc người lồi lõm có đủ, bộ dáng nghiêm túc càng có mị lực, thời điểm nàng chuẩn bị dung hợp, quang não đột nhiên vang lên, bỗng nhiên phát ra âm thanh dọa nàng giật mình, tay run một cái, một giọt nước thuốc trực tiếp thoát khỏi dự toán của nàng rơi vào trong ống nuôi cấy, buồn bực nhíu đôi mi thanh tú, thả ống nghiệm trong tay xuống, nhận truyền tin.

“Làm cái gì, không sớm không muộn lại phát truyền tin vào lúc này, anh làm một lô dược tề của em bị hủy rồi!” Nữ tử tâm tình cực kỳ không dễ chịu.

Angus đối diện lại cười nói: “Y Lệ Na, em không tới xem sát hạch, quá đáng tiếc.”

Nữ tử gọi Y Lệ Na hướng trời lườm một cái, “Xin anh, một đám quê mùa có cái tốt mà xem, dược tính mười mấy đan tư liền được bọn họ tôn sùng là bảo bối, kêu cái gì cực phẩm dược tề, quả thực khiến người cười chết! Thời gian của em rất quý giá, không rảnh lãng phí trên đó! Anh tìm em có chuyện gì? Nói mau! Em rất bận rộn!”

Y Lệ Na ác thanh ác khí(1) cũng không khiến Angus tức giận, trái lại càng cười tươi hơn, “Kia thật đáng tiếc, sát hạch ngày hôm nay rất đáng xem, có một thiếu niên chế được cực phẩm dược tề độ tinh khiết 100%, dược tính đạt tới 39 đan tư, hơn nữa còn là dược tề thành phẩm chưa bao giờ xuất hiện.”

1: hung dữ

“Anh nói cái gì? Lặp lại lần nữa!” Y Lệ Na trong tâm chấn động, này hoàn toàn ngoài dự liệu của nàng.

Angus tiếp tục nói: “Em không phải vẫn luôn dốc lòng muốn nghiên cứu ra dược tề phương diện tinh thần lực sao? Hiện tại đã xuất hiện, chính là thiếu niên kia chế tác ra, nghe nói còn có thể trị tổn thương tinh thần lực của Arthur, hơn nữa còn bổ sung tinh thần lực cần thiết cho Arthur trong thai kỳ, đây cũng chính là nói, một bình dược tề của cậu ta, giải quyết được hai loại phiền phức đến nay không ai có thể, có phải là rất lợi hại?”

Y Lệ Na im lặng hồi lâu, mới cười rộ lên, “Nhị ca, anh điên rồi sao? Ban ngày mà nói linh tinh cái gì, làm sao có người chế ra được? Yên tâm đi, em là đứng về phía anh, chờ em nghiên cứu ra dược tề trị liệu tinh thần lực, sẽ không quên nói tốt vài câu giúp anh trước mặt phụ hoàng.” Nữ tử vuốt mái tóc dài của mình một chút, kiêu ngạo nói: “Dù sao, Lai Sách đế quốc mấy trăm năm qua mới có được một thiên tài như em, sẽ không quên chỗ tốt của anh.”

Angus cười ngắt truyền tin, nói câu “Ngớ ngẩn”, sau đó nói với hắc y nhân luôn theo bên người: “Mục Phu, ngươi cảm thấy cậu ta thế nào?”

Hắc y nhân đứng nghiêm, nheo mắt nhìn chằm chằm thiếu niên dưới sân, âm trầm nói: “Rất tốt.”

Angus vừa nghe, lập tức nghiêm túc, hắn tuyệt đối tin tưởng ánh mắt Mục Phu, “Có thể lôi kéo tới sao?”

Hắc y nhân nói: “Này phải phí chút công phu.”

“Kia không liên quan, ta muốn thiếu niên này, chuyện này giao cho ngươi làm.” Angus xoa xoa cằm, nhìn chằm chằm thiếu niên trong sân, không biết nghĩ tới điều gì, ánh mắt tham lam.

“Được.” Hắc y nhân đáp một tiếng.

Tạp Đồ Nhĩ Lạp cũng vô cùng kích động, gương mặt già nua càng hiện ra nhiều vết nhăn, “Tốt, rất tốt! Không uổng phí một hồi sát hạch này của đế quốc, thật sự đào ra thiên tài tuyệt thế!”

Sa Nặc Nhân một mặt không hiểu ra sao nhìn ông lão này, những thí sinh khác cũng đều trơ mắt nhìn vị quan chủ khảo này.

Tạp Đồ Nhĩ Lạp kích động nói: “Ta là Tạp Đồ Nhĩ Lạp hiện tại liền thu đệ tử, ngươi là người đầu tiên khiến ta nổi lên ý nghĩ thu đệ tử, ngươi có bằng lòng bái ta làm thầy hay không?”

Tạp Đồ Nhĩ Lạp vừa nói, liền khiến cho những người ở đây sợ hết hồn, ông là một trong ba vị Arthur kim huyền cấp của đế quốc a! Thiếu niên này thật may mắn, cư nhiên lọt vào mắt xanh của Tạp Đồ Nhĩ Lạp, thật không biết là đốt được cao hương nào.

Nhưng mà Sa Nặc Nhân cũng không nhìn như vậy, quan sát lão nhân trước mắt, “Ngài là đẳng cấp nào?”

Tạp Đồ Nhĩ Lạp lập tức tự hào nói: “Ta chính là một trong ba Arthur kim huyền cấp của Lai Sách đế quốc —– Tạp Đồ Nhĩ Lạp. Biệt Nhĩ Mạn! Ngươi hẳn phải biết thân phận, địa vị của ta tại đế quốc, làm đệ tử của ta, ngươi khẳng định sẽ có được thu hoạch không tưởng tượng nổi.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN