Đế Quốc Siêu Sao (Dịch) - Cái Chết
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
169


Đế Quốc Siêu Sao (Dịch)


Cái Chết



Chương 1 : Cái chết

“Rầm”

Trong bóng tối, Liêu dùng hết sức đẩy ra cái cửa sắt đồng màu xanh.

Ngoài cửa có ánh trăng chiếu vô, hắn thì liếm liếm cái môi,bên trong ánh mắt hắn có thể thấy ánh trăng chiều tà.

Nhưng mà, từ xa xa truyền đến tiếng bước chân, ánh sáng trong mắt hắn cũng mai một đi, cuối cùng hắn thở dài,chậm rãi dựa cửa sắt nằm trên mặt đất.

Trong nháy mắt bệnh cũ hắn tái phát, trên bàn đã có những ông tiêm sử dụng qua rồi.

“. . . . . .”

Quá mệt mỏi.

Không bằng cứ như vậy chết đi đi?

Liêu nhắm mắt nghĩ,hắn lại khó khắn khởi động thân mình, cố gắng bò đi tới cái bàn chữ bệnh.

Khi hắn trong tay cầm ống tiêm, hắn dơ tay lên, hướng cái cỗ của mình, muốn một mũi xuyên qua mà chết cho bớt đau khổ,nhưng khi hắn chuẩn bị đâm,

ống tiêm trên tay liền bị người khác dựt lại,cùng lúc đó bên tai hắn truyền đến âm thanh :”Cần gì chứ? Đem ngươi biết đến hết thảy đều nói đi ra,

ta sẽ thả ngươi rời đi đích.”Cần gì chứ? Nói hết những đều mày biết , tao sẽ thả mày đi “.

Liêu ngẩn đầu nhìn tên Bác sĩ, tự mình cười, môi khô nhấp nháy nói:

“Ngươi mà có thể thả ta sao?”

“Được rồi, ta biết ngươi không tin, thật sự chính ta cũng không tin là có thể tha cho ngươi”

Tên Bác sĩ mỉm cười, không để tâm việc này, tiện tay mở cái đèn ở trên bàn chữa bệnh.

Ánh sáng chiếu ra khắp nơi, một căn phòng đơn sơ chốc mắt liền hiện ra.

Ghế sô pha cũ rách, bức tường thì loang lổ,còn có những đống rác tanh hôi.

“Anh à, ngươi biết vì cái gì mà ta ghi danh ngành y à ? ”

Tên Bác sĩ, bên người lấy ra một túi tiền, bên trong móc ra một bình ống tiêm,ở dưới bóng đèn sáng chói

nói :”Ta và ngươi từ nhỏ cùng nhau lớn lên,lại nói tiếp, lúc đó chúng ta cũng rất nhỏ tuổi đi? Mặc kệ là học tập,cuộc sống

vẫn là có thái độ láo cá, nhưng ngươi nơi chốn không bằng ta, nhưng từ lúc ngươi bệnh nặng một thời gian,nhưng Uyển Nhi lại thay đổi thành một người ….. haiz

nhớ tới sự thay đổi của ngươi lúc đó, thật là làm cho người ta chán ghét.”

Tên Bác sĩ đem bình chất lỏng bỏ vào trong ống tiêm,sau đó ngồi chồm hỏm trên mặt đất nâng cánh tay của Liêu lên nói:”Oh, mới có vài ngày , mà ngươi đã gầy như vậy rồi sao?”

Nói xong, hắn tiện tay đâm ống tiêm vào.:”Ngươi , vì cái gì từ nhỏ ngươi khác lạ, cơ thể của ngươi rất kì hoặc , ta vì thế quyết tâm học ngành y , ta thề rằng nhất định phải tìm được bí mật trên người ngươi.”

Liêu nằm trên mặt đất, nghe những lời này của tên Bác sĩ , trong ánh mắt tràn đầy phức tạp.

Tên Bác sĩ trong ánh mắt tràn đẩy lửa lớn , xúc động nói:”Thế giới này thật sự quá thần kì , thế giới này thật sự tồn tại Thần như mọi người nói sao?

nhưng ta càng nghĩ càng không thể thuyết phục được bản thân tin tưởng nó có thật, nhưng sự thật lại ở trước mắt ta không thể không tin , ngươi , ngươi

rốt cuộc là ai ? tại sao lại chiếm đoạt thân thể của anh ta? ”

“Lão tử là cha ngươi!” Liêu chớp mắt một cái, nói .

Bởi vì hắn tự cắn môi nói, trên môi đã khô quá trời, trong nháy mắt máu chảy ra từ môi khô.

Tên Bác Sĩ chậc chậc một cái nói.:” Anh à , kiên nhẫn của ta có hạn, hiện tại người ở bên ngoài kia đang tìm ngươi nhiều lắm, ta với ngươi không có nhiều thời gian đâu.”

Nói xong hắn đứng dậy dựa cái bàn châm một điếu thuốc hút, nhìn ngấm sao trời, miệng thổi sương khối , tự nhiên nói:

“Ta nghĩ tới thời còn nhỏ,ngươi tuy rằng không bằng ta,nhưng ta vẫn rất bội phục ngươi một chút, chính ngươi cũng có một thói quen ghi nhật kí

ta cũng có lòng hiếu kì, nên ta thường hay xem lén nhật kí của ngươi để tìm niềm vui,ngươi vì sao lại nhìn ta như vậy? đừng trách ta chứ?”

“Nhưng một thời gian sau , ngươi bệnh nặng sau khi hết ngươi trở thành một con người hoàn toàn khác, ngươi rất cố gắng,ngươi bắt đầu trở nên có lễ nghi , có dáo dưỡng,nhưng

đồng thời ngươi cũng trở nên kiêu ngạo, ngươi bắt đầu làm chúng ta bất hòa, vậy là ta cũng nhận ra được ngươi không phải anh ta,ngươi có thể không biết, một thời gian kia,

mọi người đều nghi ngờ ngươi, nhưng thời gian trôi qua tính cảnh giác của ngươi cũng đề cao,ngươi bây giờ trở nên nổi tiếng, trở nên được mọi người tin tưởng,ngưỡng mộ, nhưng cùng ta so sánh ta thật sự khác biệt , chỉ có ta là hoài nghi ngươi.”

Liêu dùng hết khí lực toàn thân mở mắt ra , nói:”Chẳng lẽ đây là lí do mà ngươi bắt cóc ta?”

Giờ phút này hắn cảm giác mí mắt có chút nặng nề,không hô hấp, trái tim cũng ngừng đập.

Trước mắt hình như có một thân ảnh đi gần tới hắn.

Hắn biết, cả đời này, tánh mạng của mình lại một lần nữa kết thúc rồi.

Nhưng trong đầu hắn hiện lên,đúng là các loại kiếp trước của hắn,chuyện cũ bây giờ như không còn chút dấu vết.

Trong lòng một hắn nảy lên một tia khổ sở,Liêu nhắm hai mắt lại.

“Như vậy đi”

Tên Bác sĩ cười cười,đem thuốc lá bỏ xuống dưới chân,nhẹ nhàng dẫm lên để tắt:”Có lẽ phải nói, đây chính là lí do ta tồn tại, nếu ngươi giỏi không

không bằng anh ta, có lẽ hiện tại thật tốt a.:”

Ngoài phòng truyền đến tiếng còi cảnh sát, tên Bác sĩ cúi đầu nhìn thân ảnh Liêu, trong mắt có tiếc nuối, cùng giải thoát.

Sau đó, hắn lấy cái túi bên trong áo trắng , lấy ra mũi tiêm, chậm rãi đem ống tiêm đâm thẳng vào trong mạch máu của hắn.

Hắn nhớ lại trước kia hắn cùng với anh hắn , hắn nhớ , hắn nhớ tất cả, trong mắt đã lộ ra tia bi thương, những giọt nước mắt tràn ra không ngừng, hắn ngã xuống . !

Sorry chư vị đạo hữu, ca dịch này hơi khó , nhiều từ hack não, có không hiểu thì sorry, nếu thích thì like và cmt

Đó là một động lực để mình tiếp tục ra truyện !!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN