Đế Tôn
Chương 41: Vũ Hóa Thần công
Cao đẳng Vũ Hóa Công giá trị liên thành, Vũ Hóa Công thượng thừa nhất càng là vật báu vô giá, nhưng Vũ Hóa Công cấp thấp giá trị lại không cao, tối đa chỉ là mấy ngàn lượng bạc, giá cả có thể nói cách biệt một trời. Nếu như dùng nhiều tiền mua xuống Vũ Hóa Công cấp thấp, vậy sẽ để cho người hối hận không kịp.
Chủ quán chính là một trung niên nhân dung mạo không sâu sắc, bất quá thực lực lại cực kỳ mạnh mẽ, hiển nhiên đã tu thành Ngoại Cương, nhìn thấy mọi người chỉ nhìn không mua, trong nội tâm cũng không khỏi có chút lo lắng, cất cao giọng nói:
– Chư vị, đây tuyệt đối là Vũ Hóa Công thượng thừa, Kim Sí mở ra, ngày đi vạn dặm không nói chơi! Nếu không phải trong tay tại hạ khó khăn, há có thể bán ra thần công diệu quyết bực này?
Sắc mặt Tô Hoảng âm tình bất định, hiển nhiên có ý mua xuống môn Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp này, lại không có nắm chắc mua có phải là một môn Vũ Hóa Công cấp thấp hay không.
Giang Nam đột nhiên mở miệng, trầm giọng nói:
– Kính xin các hạ biểu hiện ra thức thứ nhất của Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp, để cho chúng ta kiến thức, đến cùng phải là Vũ Hóa Công thượng thừa chính thức hay không.
– Không sai!
Lập tức có người phụ họa, cười nói:
– Nếu dùng nhiều tiền mua được Vũ Hóa Công cấp thấp, chẳng phải để cho chúng ta thiệt thòi lớn rồi hả?
Trung niên nhân kia thở dài, đột nhiên cương khí phóng ra ngoài, chỉ nghe vù một tiếng, kim quang sáng chói, thành từng mảnh kim vũ bay đầy trời, bức đám đông khai mở, kim vũ va chạm, phát ra âm vang giao thoa giòn vang, đột nhiên xác nhập, ở sau lưng trung niên nhân kia hóa thành một đôi cánh chim kim sáng.
– Đại Bằng giương cánh!
Trung niên nhân kia khẽ quát một tiếng, hai cánh chấn động, đột nhiên xông lên trời, bay lên cao vài chục trượng, lập tức hai cánh cùng nhau, chậm rãi rơi xuống, nhìn khắp bốn phía, trầm giọng nói:
– Chư vị, có phải là Vũ Hóa Công thượng thừa hay không, hiện tại có thể vừa xem hiểu ngay đi à nha?
Bốn phía lặng ngắt như tờ, nhưng đều là khiếp sợ môn công pháp này cường hoành, Vũ Hóa Công bình thường chỉ có thể phi hành hơn trượng, mà môn Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp này có thể nhẹ nhàng bay lên cao vài chục trượng, đích thật là Vũ Hóa Công thượng thừa nhất!
Tô Hoảng thở dài, thấp giọng nói:
– Tốt một môn tuyệt học, chỉ sợ không có phần của chúng ta rồi. . .
Hắn lời còn chưa dứt, đột nhiên trong Dược Vương phủ có một cỗ khí tức dị thường cường hoành phóng lên trời, giống như một đạo thẳng tắp, thẳng đến nơi đây. Cổ hơi thở này tới rất nhanh, mấy cái nháy mắt liền hàng lâm đến trong đám người, khí tức cường đại phát ra, mọi người thân bất do kỷ hướng mọi nơi khai mở, nhượng xuất một mảng lớn đất trống, chỉ thấy trong tràng lập tức nhiều ra một trung niên nam tử áo bào tím râu dài!
Thần Luân cường giả!
Nam tử áo bào tím râu dài kia khí độ phi phàm, uy nghiêm thâm trầm, hiển nhiên là nhân vật sống lâu thượng vị, nắm giữ quyền hành!
– Cha. . .
Nhạc Linh Nhi nhìn thấy nam tử trung niên áo bào tím này, không khỏi trở nên nhu thuận, nhỏ giọng kêu lên.
Nam tử áo bào tím này đúng là Dược Vương phủ chi chủ, Dược Vương Nhạc Thế Đình, quay đầu lại liếc nhìn Nhạc Linh Nhi, ánh mắt lập tức rơi vào trên người Giang Nam cùng Tô Hoảng, khẽ gật đầu mỉm cười, Giang Nam cùng Tô Hoảng vội vàng chào, trầm giọng nói:
– Bái kiến Nhạc Vương gia.
– Hai vị hiền chất không cần đa lễ.
Nhạc Thế Đình ôn hòa cười cười, quay người nhìn về phía chủ quán, ôn nhu cười nói:
– Xin hỏi huynh đài, Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp này của ngươi chào giá bao nhiêu? Cứ mở miệng, Dược Vương phủ ta là tình thế bắt buộc!
– Nhạc Vương gia chậm đã!
Đột nhiên, lại có một cỗ khí tức vô cùng cường hoành truyền đến, chỉ thấy một nam nhân bộ dáng như lão nông ở nông thôn gạt mở đám người, bước nhanh tới, bộ dáng trung thực, ồm ồm nói:
– Nhạc Vương gia, tuy Dược Vương phủ ngươi là địa chủ, tài đại khí thô, nhưng môn công pháp này cực kỳ kỳ lạ, lão hán thực sự động tâm, muốn nhúng một tay. Nhạc Vương gia sẽ không ép mua ép bán a?
Ánh mắt Nhạc Thế Đình lóe lên, hiển nhiên nhìn ra lão hán tướng mạo chất phác kia không phải chuyện đùa, trên người thậm chí ẩn ẩn tản mát ra một cỗ yêu khí đậm đặc, hiển nhiên là một đại yêu tu thành Thần Luân biến hóa thành, lúc này trầm giọng nói:
– Vạn Thương Đại Hội mua bán công bình, bổn vương tự nhiên sẽ không làm sự tình phá hư quy củ.
– Dược Vương sẽ không ép mua ép bán, Hoàng thất ta đây cũng muốn mua xuống Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp này.
Đột nhiên một Hoàng Bào lão giả đi nhanh tới, ánh mắt vô cùng nóng bỏng, nhìn về phía môn công pháp trên quầy hàng kia.
– Thúc tổ!
Trong nội tâm Tô Hoảng cả kinh, liền bước lên phía trước chào.
Hoàng Bào lão giả này dĩ nhiên là Kiến Vũ quốc Tam hoàng thúc Tô Xuyên Hà, thúc phụ của đương kim hoàng đế, địa vị phi phàm, đại biểu Hoàng thất tới tham gia Vạn Thương Đại Hội, dù là Nhạc Thế Đình cũng không dám có chỗ lãnh đạm!
Tuy Hoàng thất Kiến Vũ quốc có được Vũ Hóa Công, nhưng còn không có tâm pháp cao thâm như Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp, bởi vậy ngay cả Hoàng thất cũng động tâm.
Lại có một vị lão giả trong đám người mà ra, cười ha ha nói:
– Việt Tú quốc ta cũng muốn chen vào một tay, kính xin Hoàng thúc cùng Nhạc Vương gia thứ lỗi!
Rất nhiều cao thủ ôm lấy một người bước đi ra, ha ha cười nói:
– Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp có thể nói là tuyệt thế Vũ Hóa Công, kính xin chư vị thứ lỗi, Mộc vương phủ ta cũng không thể ngồi xem môn công pháp này rơi vào trong tay những người khác.
– Mộc vương phủ Mộc Vương gia!
Trong nội tâm Giang Nam khẽ động, hướng mọi người Mộc vương phủ nhìn qua, chỉ thấy Mộc Vương gia là một nho sĩ áo mũ chỉnh tề, cùng Dược Vương Nhạc Thế Đình sâu sắc phong thần có khác nhau hoàn toàn, Nhị hoàng tử Tô Triệt đã ở trong mọi người Mộc vương phủ, cười cười nói nói.
Giang Nam đột nhiên cảm giác được năm sáu ánh mắt tràn ngập địch ý hướng mình xem qua, ngẩng đầu nhìn lại, đã thấy Tô Triệt chỉ điểm tới.
Hắn đã giết Mộc Tần Nam, một con cháu thế gia hơn mười ngày không thấy tung tích, ở thế gia đại phiệt như Mộc vương phủ mà nói là chuyện thường xảy ra, bế quan tu luyện, đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện, vừa đi chính là mấy tháng. Bất quá Giang Nam lại biết Nhị hoàng tử Tô Triệt chắc chắn sẽ không buông tha cơ hội này, tất nhiên sẽ đem sự tình hắn giết chết Mộc Tần Nam cáo tri Mộc vương phủ, hơn nữa mặc dù Tô Triệt không cáo tri Mộc vương phủ, Mộc vương phủ không lâu về sau cũng sẽ biết việc này!
Bất quá Tô Triệt sở tác sở vi, vẫn để cho Giang Nam rất là khinh thường, người này tuy là hoàng tử, nhưng sở tác sở vi cùng quang minh lỗi lạc không dính nổi nửa điểm quan hệ, ngược lại thi triển đều là thủ đoạn âm hiểm, so sánh với Tứ hoàng tử Tô Hoảng, thì kém sắc hơn rất nhiều.
Nhạc Thế Đình đột nhiên cười vang nói:
– Chư vị, Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp này không phải chuyện đùa, không phải bảo vật bình thường có khả năng cân nhắc, không bằng đợi bọn người Tề vương gia đến lại tổ chức một đấu giá hội, người trả giá cao thì được, khẳng định càng thêm náo nhiệt, chư vị thấy như thế nào?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!