Đế Vương Ký - Chương 29: Âm mưu của Nguỵ Lâm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
131


Đế Vương Ký


Chương 29: Âm mưu của Nguỵ Lâm


Thang Hưng Long đứng nép qua một bên, trong phòng, Nguỵ Lâm đi đi lại lại, hai người bàn mưu tính kế với nhau:” Chuyến này đi, ta không thể để cái tên họ Cao kia sống sót được, nó tuy mới 17 tuổi, đã bộc lộ trí thông minh như vậy rồi, nếu để thêm tầm 2-3 năm, Nguỵ Thành tin dùng nó, đến lúc đó, Kim Thành Tiểu Quốc dễ thủ khó công!” Thang Hưng Long nói

“Yên tâm, tôi đã cài được tâm phúc của mình họ Đồ tên Tiết vào làm phó sứ, khi cần, nó sẽ hết sức hỗ trợ cho triều đình có một cái cớ để bứng đi thằng Cao Phúc Nguyên, đến lúc đó họ Cao tại chỗ đứng trong triều đình coi như triệt để xông, tội làm nhục quốc mệnh thế nhưng là phải đi lưu đày. Đến lúc đó tôi sẽ mượn việc Khương Bất Vi là chị gái của Khương Đại Tru, hảo hảo thổi một mồi lửa trong kinh thành, đến lúc đó, hắc hắc…” Vinh Thân Vương âm hiểm cười

“Thang sứ giả, ta tự hỏi kế hoạch của chúng ta, khi nào triều đình mới thực hiện? Mật đạo cũng đào xong rồi, khi nào triều đình mới xuất quân chứ hả?” Nguỵ Lâm hỏi Thang Hưng Long:” Nguỵ An cũng là một người thông minh, tuy nhiên nó mới 9 tuổi, chúng ta cần phải đánh nhanh thắng nhanh, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai mà động binh, may ra mới thành đại nghiệp được.”

“Triều đình cần một cái cớ mới có thể cất binh thảo phạt Kim Thành Tiểu Quốc,nếu không là vi phạm liên ước hai bên, sẽ làm trò cười cho chư hầu. Cũng tại Đàm Vĩ Mông, tại sao lúc đó lại tham vàng bạc của Kim Thành cơ chứ, còn bày đặt đặt ra Liên Ước Hoà Bình với ba nước phương nam nữa!” Thang Hưng Long lầm bầm rủa p

“ Nhưng mà Đàm tướng quân về đến triều đình không bị khiển trách gì sao?” Nguỵ Lâm thắc mắc

“Cha hắn thế nhưng là em ruột của ông nội hoàng thượng, dựa theo vai vế hoàng thượng phải gọi hắn một tiếng cậu. Chưa kể em họ hắn còn là sủng phi trong hậu cung, hắn yêu ai thì cả họ được sướng, hắn ghét ai thì ba đời chịu khổ! “ Thang Hưng Long trả lời “ Chưa kể công lao của hắn bình định bát phương, đánh đông dẹp bắc, lập xuống công lao hã mã cho triều đình. Vị thế hiện tại của hắn là không thể lay chuyển được!”

“Dù gì đi chăng nữa, lần này ông cũng đã lập đại công, tiếc kiệm sức người hết sức có thể, sau này, ta bẩm báo lên hoàng thượng, vẫn sẽ phong ông làm vương, thống trị Kim Thành Tiểu Quốc, nhưng nên nhớ tuyệt đối tận trung.” Thang Hưng Long dặn dò với Nguỵ Lâm “ Sau này ông là chủ một nước, chớ có quên tôi là được!”

“Yên tâm, ông đã không phụ tôi, tôi nào há phụ ông.” Tiếng cười ha hả của hai người lúc này vang lên

“Vinh Thân Vương cấu kết ngoại tộc à? Phải về báo cáo mới được.” Trong màn đêm tối, một bóng đen ém sát người trên mái nhà của Vinh Thân Vương, thầm nghĩ

Đột nhiên

“Soạt “,tiếng cửa sổ mở ra, hai thân ảnh phóng lên,

“Trốn “ Sử Ngạc vội vàng bộ pháp, phóng vút về phía nội thành

“Vụt.” Một viên bi sắt đập mạnh vào ót của Sử Ngạc. Trong đầu của Sử Ngọc lúc này đột nhiên hiện lên một hình ảnh, hiện lên tuổi thơ của mình, hiện lên những ký ức đắng, cay, ngọt, bùi mà hắn đã trải qua. Và cuối cùng, một tia ảo ảnh lướt ngang qua đầu Sử Ngạc. Hình ảnh đầu lâu của anh hai hắn bị chặt đi, treo trên chính hoàng thành, với đôi mắt trợn ngược, không cam lòng….

“Là ai vậy.” Một trong hai thân ảnh, cũng là Thang Hưng Long cất tiếng hỏi

“Sử Ngạc, em trai của Sử Ngọc Tuân, thành viên của Vệ Ảnh Bộ, chuyên đi cung cấp tin tức cho Kim Thành Quốc Chủ.”Vinh Thân Vương đáp lại

“Tức là bọn chúng bắt đầu nghi ngờ rồi!” Thang Hưng Long khẳng định

“Nên làm sao đây?” Vinh Thân Vương hỏi ý kiến Thang Hưng Long

“Đem thi thể giấu đi, làm như không có gì xảy ra là được.” Thang Hưng Long cười nhạt “Bọn tay chân của Nguỵ Thành vẫn còn non lắm, không biết thu liễm khí tức của mình “

Cách đó bảy tám mét, ở trong kho thóc của Vinh Vương Phủ, một bóng đen đang nấp ở sau bốn thùng gạo, đợi hai người đi rồi, bóng đen đó hướng cửa thông gió, phóng vút đi, tới không ai biết, lui không ai hay….

“Hừ, không ngờ bí pháp của Thuận Phong Nhĩ Cổ Tộc lại có ngày cho mình thu được tin tức quan trọng, làm ba cái công việc thu thập tin tức này đúng là rất nguy hiểm và mệt nhọc! “ Cao Phúc Nguyên vừa đi vừa cảm khái. Hắn kiếp trước tuy sống trong chiến tranh, nhưng mà là chiến tranh cố người phục vụ. Hắn muốn tin tức, chỉ cần hạ lệnh một tiếng, có bao giờ phải mệt nhọc như thế này đâu!

Thuận Phong Nhĩ Cổ Tộc thuộc về tộc quỷ lùn, di chuyển du mục thành đoàn thể, hai tai bành trướng như tai dơi, có bí pháp nghe lóm được âm thanh cách mình trong phạm vi 1 dặm, nhưng do Cao Phúc Nguyên tu luyện chưa đủ hoả hầu nên chỉ có thể nghe trong vòng 10 mét trở lại mà thôi!

Bây giờ Cao Phúc Nguyên thi triển thuấn di bộ pháp, chạy gấp về Cao Phủ, thần không biết, quỷ không hay trở về phòng mình, vạch ra kế sách đối phó Đồ Tiết trong chuyến đi sứ sắp tới!

Thực ra việc bổ nhiệm Đồ Tiết, cũng là tay chân của Nguỵ Lâm là thứ mà Nguỵ Thành đã tính đến, theo Kim Thành Quốc Chủ, đây là một liều thuốc thử đối với họ Cao, nếu thực sự chứng minh được Cao Phúc Nguyên trung thành tuyệt đối thì không sao, còn nhược bằng ăn ở hai lòng thì….

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN