Đem Hạt Giống Tình yêu Cắm Vào Máu - Chương 42
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
88


Đem Hạt Giống Tình yêu Cắm Vào Máu


Chương 42


Một chai rượu vang đỏ, rót cho anh một ly đầy, còn tôi tự rót mình nửa ly. Tôi không uống được rượu, một ngụm nhỏ cũng có thể say, nhưng đây là thời khắc ly biệt rồi, để cho tôi cùng anh uống một lần  duy nhất cuộc đời đi.

Thuộc Đình cũng cảm thấy một chút buồn bã của biệt ly, nhưng anh còn có Tiểu Bình. Hơn nữa tôi chỉ là em gái kết nghĩa không có máu mủ gì với anh, hay chỉ là có thể thỏa mãn làm tình nhân bí mật của anh, thì còn có cái gì? Cái gì cũng không có. Tôi mười mấy năm  yêu say đắm mà trong lòng anh còn không có lưu lại một nửa dấu vết gì. Vậy cũng tốt, dù sao tôi cũng muốn cùng anh từ nay về sau phân rõ giới hạn, không để lại bất cứ dấu vết gì đối với chúng tôi đều tốt cho nhau.

Uống xong một nửa ly rượu, mặt lập tức đỏ lên, trong lòng cũng cũng bị đốt cháy sạch. Say rượu nên ở dưới ánh đèn tôi thoạt nhìn bỗng nhiên cũng quyến rũ đi rất nhiều, đôi mắt với lệ rơi như trong mắt có chứa nước vậy, nhìn giống như trong một vũng hồ sâu vậy, tôi muốn anh ấy chìm trong đó.

Đêm hôm đó ta không để cho anh ngủ, anh cũng rất phối hợp.

Ngày hôm sau tôi cùng Thuộc Đình nắm tay nhau đi dạo hết các phố lớn nhỏ của thành phố B. Anh mua cho tôi một chút đồ ăn vặt mà tôi thích, vì tôi mà chống đỡ ánh mặt trời mùa thu như chiếc ô vậy, nuông chiều như đối với tình nhân mình yêu.

Sinh nhật của tôi rất nhanh sẽ đến. Sinh nhật năm nay của Thuộc Đình tôi tặng anh một quà tặng không mắc tiền. Tôi lấy ảnh mình và của anh chụp làm thành một chiếc hổ phách (*), tròn tròn  trong suốt, bên trong còn có chất lỏng lưu động, khi lắc lắc chất lỏng thì trong bức ảnh, người ở bên trong sẽ biến thành hình ảnh yêu tinh dường như đang đánh nhau, hơn nữa còn có thể thay đổi tư thế. Tuy nhiên, hình ảnh của người trong trông rất mơ hồ, tôi đã xử lý qua, tôi nhưng không hy vọng có người nhìn thấy được cơ thể tôi. Thuộc Đình thật thích món quà này, đêm đó anh đặt chiếc hổ phách kia ở đầu giường, cùng tôi thay đổi nhiều tư thế thân thiết, giống như hai người bên trong kia. Anh nói: “Tâm Tâm, anh thích nhất quà sinh nhật của em năm nay. Anh sẽ trân quý nó.”

(*)Hổ phách, có khi được gọi là huyết phách, minh phách, hồng tùng chi. Hổ phách thường gặp dưới dạng khối nhựa cứng hoặc dạng nhũ đávới các khối to nhỏ không đều nhau, nhìn trong suốt với màu rất đẹp; một số trường hợp còn thấy rõ trong mảnh hổ phách chứa các động vật hóa thạchnguyên vẹn. Đem đun nóng, hổ phách tỏa mùi hương dễ chịu. 

Đi trên đường dành riêng cho người đi bộ, ngắm các hàng hóa choáng ngợt hai bên cửa, tôi nghĩ muốn một món quà từ anh.

“Anh trai, em muốn nhận trước quà sinh nhật năm nay.”

“Ừ, em nói đi, muốn thứ gì? Mấy ngày trước công ty của chúng ta lại ký một hợp đồng rất lớn, lợi nhuận cao. Em muốn cái gì, nói đi.” Anh hứa hẹn.

Tôi nghĩ đến cái vòng kim cương trên cổ Khâu Hiểu Bình. Đó là anh mua, nhưng tôi không muốn, bởi vì tôi không thích mấy thứ này. Nhưng lúc này đây, tôi muốn một quà tặng mà anh vĩnh viễn không có khả năng tặng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN