Đến Cùng Vẫn Là Nữ Phụ - Chương 13: Dự tiệc (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
152


Đến Cùng Vẫn Là Nữ Phụ


Chương 13: Dự tiệc (2)


À phần này là t/g kể lại cho mọi người hiểu thêm thôi chứ Dạ Nguyệt không có nhớ lại nhé

Đúng vậy là cô đã quên mất 1 chi tiết trong truyện. Đó là hiện tại anh cô chưa hề thích nữ chính Âu Dương Cẩm. Vào khoảng thời nguyên chủ đi du học thì anh cô mới xuất hiện

Còn tại sao nguyên chủ biết mình 1 người anh trai và 1 người em gái trong khoảng thời gian này? Thì cái này phải cảm ơn ông chú thương nguyên chủ từ bé Âu

Dương Hiên( t/g: ném chút nữa là ta quên ông chú này luôn rồi)

Trong khoảng thời gian cô đi du học. Thì hắn( Âu Dương Phong) (t/g: xưng hắn cho tiện nhé) biết mình có 2 người em gái.

Một là Âu Dương Cẩm. Hai là Âu Dương Dạ Nguyệt. Âu Dương Cẩm thì không còn gì để nói nữa vì 2 người tiếp xúc với nhau rất nhiều. Còn về Âu Dương Dạ Nguyệt thì khuôn mặt cô ra sao hắn còn chả biết chứ nói gì

Để nữ chính trong truyện có thể *chinh phục trái tim* của nam chính Âu Dương Phong thì phải có sự xuất hiện của cô a

Lúc đầu khi nữ chính Âu Dương Cẩm thấy hắn cũng muốn cưa cẩm hắn nhưng hắn đối xử với cô ta không mặn cũng không nhạt. Thì dần dà cô ta cũng bỏ cuộc. Và giống như hiện giờ quan hệ của họ trong nhà là như thế này cô làm chuyện của cô, tôi làm chuyện của tôi không liên quan tới nhau

Rồi đến 1 ngày sự xuất hiện của Âu Dương Dạ Nguyệt( đây là nói nguyên chủ chứ không phải nói về bản thể hiện giờ) làm thay đổi nếp sống trước kia của họ. Cô lúc đó thật giả tạo, ánh mắt thật thấp hèn, thật dâm dục( t/g: tội nghiệp. Chị ấy cũng đâu muốn vậy. Do số phận lúc trước làm nữ phụ thôi). Lúc đó hắn thật sự rất chán ghét cô. Còn cô lúc thấy hắn thì mắt sáng như sao. Làm hắn kinh tởm

Rồi hắn mới biết cô là Dạ Nguyệt em gái của hắn. Cô dọn tới Âu Dương gia ở. Trong khoảng thời gian sống ở Âu Dương gia đó, cô *ca cẩm* với rất nhiều người trong đó có hắn. Dù cô biết thừa hắn là anh trai cô nhưng vẫn *mời mộc* đủ thứ. Khiến hắn tức điên

Dù trước giờ hắn là người có kiên nhẫn cao cũng chịu hết nổi cô rồi. Hắn phải nhờ đến sự giúp đỡ của nữ chính Âu Dương Cẩm. Dù thật sự hắn cũng chẳng ưu gì Âu Dương Cẩm. Nhưng Âu Dương Cẩm đỡ hơn Dạ Nguyệt lúc bấy giờ. 2 người diễn 1 màn kịch tình cho Dạ Nguyệt xem để cô từ bỏ không bám hắn nữa. Nhưng ai mà ngờ tình giả thành thật. Người *vô tình* thằng t/g *cố ý* ấy mà. Thật đáng buồn cho 1 mĩ nam

~~~~~~~~~~~~~~~~

Quên mất phân khúc quan trọng như vậy cũng không trách cô được. Nghĩ xem bạn đọc 1 cuốn truyện trong 1 buổi tối 3 năm về trước. Sau 3 năm bạn sẽ nhớ hết toàn bộ chi tiết của cuốn truyện đó chứ. Khó lắm bạn ơi

Và cô có cách đọc truyện rất hay. Đọc chương đầu và chương cuối. Những chương ở chính giữa có tình tiết hay hoặc có thịt mới đọc. Không thì chương nào có đoạn nhân vật mình thích thì đọc không thì next( t/g: cách xem phim lẫn đọc truyện của ta đó. Học hỏi đi). Vì vậy mới trong 1 đêm cô đọc xong 1 bộ truyện dài 30 chương mỗi chương 3000 từ

Cô biết và còn nhớ anh nào nam chính anh nào nam phụ là may lắm rồi. Và còn nhớ đâu là chương 1 đâu là chương 2 là thông minh rồi. Nên việc cô quên mất khúc này không phải lỗi tại cô( t/g: và cũng chẳng phải lỗi tại ta)Cô nào biết chỉ vì bản thân quên đi 1 phân khúc. Mà không biết bao nhiêu chuyện trầm trọng xảy ra. Ảnh hưởng nặng nè đến cuộc sống của cô sau này. Hzzz nhưng đó là truyện của sau này

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Quay lại với Dạ Nguyệt hiện tại cô đang cầm 1 ly rượu. Nhìn châm châm vào rượu. Xoay tới xoay lui. Và hiện tại *hồn cô đang lơ lửng tám tầng mây*

( T/g: ơi hồn về nhận xác kìa

Hồn: còn 1 tầng nữa đợi tí

T/g: ba ơi tầng thứ 8 rồi. Lên nữa là cửu trọng thiên rồi má ơi. Má lên tới đó rùi. Ai lượm hồn má về

Hồn: Hả? Ta biết rồi. Ta về liền)

Giọng nói trầm thấp, uy quyền từ micrô phát ra: “ Xin chào các vị quan khách. Tôi là Lôi Vũ cũng là người chủ trì của bữa tiệc hôm nay. Thật sự cảm ơn các vị đã đến tham gia bữa tiệc của Lôi gia chúng tôi. Bữa tiệc xin được bắt đầu. Xin mời các vị nhập tiệc” (t/g: ta chịu. Ta éo có phải MC)

Hả? Tai cô có vấn đề à? Vị trưởng tộc 10 năm tổ chức tiệc thì hết 10 năm không chịu xuất hiện tại bữa tiệc. Mà hiện lại chịu ló đầu ra à. Thật sốc( t/g: chị nào biết. Chỉ vì 1 câu nói của chị mà ảnh mới xuất hiện tại đây đâu)

Có phải người giả không trời?

Bản mặt y chang trong tấm hình mà cô xem chắc không thể nào giả được. Nếu giả á giả được cái mặt là quá cỡ rồi. Chứ khí chất giả không được. Cái khí chất lãnh huyết, độc tài, ở gần *không rét mà run* và không thiếu phần cao quý đó muốn giả quả thật rất khó

Mà muốn giả á phải được cái tên đó cho phép không hắn chém chết

Nhìn đi nhìn lại

Lúc trước cô nói hắn ta là đại mĩ nam quả thật không sai chút xíu nào. Nhìn xem mắt phượng mày kiếm, sống mũi cao thẳng, môi mỏng. Mọi thứ kết hợp trên khuôn mặt hắn hoàn hảo đến mức không thể nào mà bắt bẻ

Ô ô ô đại mĩ nam, đại mĩ nam aaa. Thôi cho tỷ Nguyệt 1 phút mê trai đi. 1 phút trôi qua. Bình ổn lại cảm xúc. Mà hình như giọng nói của hắn có gì đó quen quen. Giống như cô đã nghe ở đâu đó rồi. Thật nhớ không nổi mà. Thui khó quá bỏ qua

Lý do gì mà cô làm quá lên vậy? Làm như cô chưa thấy đại mỹ nam vậy? Làm mất hình tượng quá. _ Cô thật không quan tâm đến hình tượng của mình cho lắm. Đại mĩ nam và mĩ nam thì cô đã gặp rất nhiều rồi tỉ như là Dark, John, Tống Tử Hạo…

Nhưng là điều khiến cô làm quá lên vậy là vì hắn chính là hình tượng mĩ nam mà cô thích và hâm mộ nhất từ trước tới giờ dù là trong ngôn tình hay ngoài đời. Chỉ là thích thôi chứ không phải hình mẫu lý tưởng của người trong lòng nhé

Nhắc tới người trong lòng thì trước tới giờ cô chưa từng có hình mẫu về người đó đâu. Vì đối với cô hình mẫu không quan trọng. Cô chưa từng mơ ước cao xa là người yêu mình phải đẹp trai ngời ngợi, tiền xài không hết… Mà chỉ muốn người đó yêu mình và mình yêu người đó. Chỉ muốn người đó cảm thông cho mình và biết chia sẻ với mình. Vậy thôi

Chính vì cái lý tưởng *cao đẹp* đó. Mà cô vẫn luôn *ế* trước khi xuyên và đến tận bây giờ. Dù cô đẹp và cũng có rất nhiều người theo đuổi nhưng đến bây giờ cô vẫn khó lòng yêu 1 ai đó

Một giọng nói đánh gãy suy nghĩ của cô hiện giờ

“ Anh có thể mời em nhảy 1 bài được chứ”

Là nam phụ à. Tới chỗ nữ chính kìa tới chỗ cô làm gì

“ Xin lỗi nhưng chân em bị đau không thể nhảy với anh được”

(T/g: nói dối không chớp mắt)

“ Vậy à. Xin lỗi vì đã làm phiền em”

Tên nam phụ đó đi chưa được mấy bước thì đã có người đến mời cô nhảy. Và người này không phải ai xa lạ mà chính là Tống Tử Hạo

“ Em có thể nhảy cùng tôi 1 bài được chứ”

Khỏi nói tên này là dẹp bỏ mẹ nó đi

“ Chân em bị đau. Không thể nhảy được”

“ Em có sao không? Tôi là bác sĩ hay để tôi xem cho em” giọng điệu của hắn mang chút gì đó lo lắng

“ Em cũng vừa mới xem bác sĩ xong. Bác sĩ bảo em không sao. Nên là không cần nhọc công anh”

“ Vậy à…” Định nói thêm gì đó nhưng bị 1 giọng nói chen vào chặn lại

“ Anh có thể nhảy với em 1 bài được không?”_ nữ chính

Trong lòng* vỗ tay tán dương* quả nhiên không hổ danh là nữ chính. Bạo dạn hơn ai hết

“ Được” hắn cố câu lên 1 nụ cười gượng gạo. Dù hắn thật sự không thích chút nào. Nhưng không thể từ chối vì hắn phải giữ hình tượng *quý ông*

Lý do cô không ra nhảy:

1. Không thích nhảy

2. Cô muốn ở đây chứng kiến cảnh nữ chính cua hết nam chính và nam phụ bằng *vũ đạo* của mình a. Thật mong chờ làm sao

Xem kìa Tống Tử Hạo đang vòng tay qua nữ chính. Họ đang ôm nhau kìa( t/g: ta biết sợ ngươi. Nguyệt nhi à) sắp hôn nhau rồi( t/g: lố quá mẹ ơi). Khụ… khụ lố quá rồi. Đánh giá nữ chính 1 chút nhé

Thật ra nữ chính nhảy không đẹp lắm. Mà do nhờ nam nhân nhảy với cô ta rất *xuất chúng*. Nên thu hút rất nhiều ánh nhìn của người khác mà thôi

Đang đâm chiêu suy nghĩ thì 1 tiếng:

“ Chụt…”

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Khi cô đồng ý tham gia bữa tiệc này là đúng hay là sai?

Chắc các bạn đã từng nghe câu “sai một li đi một dặm” rồi đúng không!

Nếu thật sự là cô sai. Thì 1 dặm này cũng thật là quá dài. Và sẽ cũng đủ để phá tanh tành kế hoạch của cô

Định mệnh sẽ thay đổi như thế nào?

Mọi thứ vẫn sẽ diễn ra như trong cuốn truyện cũ ấy chứ?

Nếu thay đổi nó sẽ thay đổi như thế nào đây? _ Tích cực hay tiêu cực

Mọi thứ hiện tại là 1 dấu chấm hỏi to đùng. Nhưng sớm muộn dấu chấm hỏi đó cũng sẽ phai nhạt

Việc chúng ta có thể làm là chờ đợi….

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

P/s: chương này mình gửi tặng bạn @Mia_Aquarius. Vì nỗ lực dành 3 hay 4 tem chương gì đó của bạn

Lý do gì ta không tặng chương trước. Vì tới giờ này ta mới nhớ tới việc tặng bạn ấy

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN