Đến Cuối Cùng, Chúng Ta Có Thể Ở Bên Nhau?! - Chương 35: Ngày đầu tiên đi làm🍀
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
178


Đến Cuối Cùng, Chúng Ta Có Thể Ở Bên Nhau?!


Chương 35: Ngày đầu tiên đi làm🍀


– Cô ngồi ở đây chờ. Còn đây là hồ sơ giám đốc đưa cho cô. – A Minh đưa cô đến phòng xét tuyển.

– À. Được! Cảm ơn anh! A Minh!

– Hì hì! Không có gì đâu! Cô cố lên nhé! Hwaiting!

– Hwaiting! – cô nói rồi đập tay với cậu.

– Vậy tôi đi trước nhé!

– Được. Tạm biệt.

Haizzz… Ở đây đông quá! Khi nào mới đến lượt cô đây?!!!

“Ồn ào”…

– Nhìn cô ta kìa! Hứ! Lại được A Minh đưa đến tận nơi cơ đấy.

– Có gì đó mờ ám!

– Chắc là chỉ dùng bề ngoài thôi! Người như cô ta sao có thể vào đây làm việc chứ?!!! Hứ!

Cô thở dài… Haizzz… Quả nhiên! Chỉ toàn là ác phụ…

– Người tiếp theo. Số 1432! – cô đứng bật dậy! Nhanh thế sao?!

– Tôi đến đây!

– A! Vị tiểu thư này! Cô không cần phải xét tuyển đâu ạ!

– Không xét tuyển?!!!

– Đúng vậy! Từ giờ, cô sẽ thuộc bộ phận thiết kế!

-!!!

– Ân Phi! Đưa tiểu thư đây đến phòng làm việc.

– Được được. Tới đây! Mời! – một cô gái vô cùng xinh đẹp tiến đến dẫn cô đi…

Cô cứ thế mà đi làm luôn à? Không cần phỏng vấn hay xét tuyển???

__________ Bộ phận thiết kế __________

“Cạch” – cánh cửa phòng mở ra.

– Xin chào mọi người! Tôi là nhân viên mới! Mong mọi người giúp đỡ!

– A! Chào cô! Hân hạnh được làm quen! Tôi là Kính Như!

– Hello~~~ I”m Petter~

– Chỉ giáo chỉ giáo ~ Gọi tôi là Ngọc Hoa nha!

– Mọi người gọi tôi là…là… Ý Ý!

– Ý Ý à! Chỗ của cô bên kia!

– A! Cảm ơn~

Oa! Nhân viên ở đây thực sự rất thân thiện nha! Họ hình như có vẻ rất thích cô đó! Mà…hình như ở bộ phận thiết kế của Lilian thì chỉ có việc vẽ thôi a! Nhìn họ cứ chăm chú vẽ vẽ tô tô cái gì đó!

“Sột soạt”, cô cũng vẽ, vẽ, vẽ và vẽ… Nhưng…trong trạng thái…nhắm mắt a! Cô đang tưởng tượng về anh… Phải vẽ ra một mẫu thiết kế vừa lạnh lùng, vừa quyến rũ như anh… Phải…

____________ 5g30 chiều ____________

– Ây da… Tan làm rồi…

– Ách… Vậy mà tan làm rồi?! – cô bất ngờ, công việc của họ thật sự chỉ có vẽ thôi sao???!!! Vậy mà lương tháng cũng là 4000$ a! Quá nhàn rỗi rồi!

– Chúng ta về thôi! À! Ý Ý! – Ngọc Hoa gọi cô.

– Hửm? – cô ngẩng mặt lên.

– Tối nay lúc 8g30 gặp nhau ở bar “Dạ Phàm” nha! Tối nay liên hoan cả công ty mừng lượng tiêu thụ sản phẩm của chúng ta gấp 3 lần ban đầu.

– G…gấp 3 lần??? À… Ừm! Mình sẽ đến mà! – Vi diệu~ Gấp 3 lần tiêu chuẩn đặt ra!!!

– Vậy được! Bye bye!

– Bye bye! – họ vừa rời đi, cô lập tức thở dài… Đi bar??? Liệu anh có cho cô đi không chứ?

Mệt mỏi bước ra ngoài… Cô lê thân xuống nhà xe đợi anh…

“Bíp bíp”

Là xe của anh!

Cô chạy đến, mở cửa xe, lập tức ngồi vào, vẻ mặt vô cùng khẩn trương…

– Gì đây? – anh vừa lái xe vừa nghi hoặc hỏi cô.

– K…không có gì!

– Ngày đầu tiên đi làm em thấy thế nào?

– Cũng…bình thường. Mà… Bộ phận thiết kế của công ty anh chỉ cần ngồi vẽ là được nhận lương à?!

– Ừm. Muốn vào được đó đâu phải dễ. Phải qua tuyển chọn nhiều lần lắm.

– Thế sao em vào được đó!

– Vì anh tin em!

– À… Nhất Phàm nè…

– Sao?

– Em… Tối nay…

-???

– Em đi liên hoan với công ty anh nhé!

– Được mời rồi à?

– Ừm.

– Xem ra quan hệ của em và họ không tệ.

– Đương nhiên rồi!

– Không được.

– Tại sao chứ??? – cô nhìn anh, đôi mắt cầu xin.

– Nguy hiểm!

– Nhưng mà…

– Không được…

“Chụt”, cô nhanh chóng hôn lên má anh.

– Em…

– Nha…

– Haizzz… Lại dụ dỗ anh…

– 😳😳😳

– Anh đi cùng em.

– Nhưng…

– Đi hay không?!

– Đi.

____________ Nhà anh _____________

– Nhanh tắm rửa thay đồ đi rồi còn đi.

– Ô kê bấy bì ~~~ Là lá là la la là lá la là lá la ~~~ – cô vừa hát vừa nhảy chân sáo lên phòng.

Anh bật cười. Chỉ là được ra ngoài thôi mà… Sao cô nhóc này lại phấn khích vậy?!

___________ Bar “Dạ Phàm” ___________

“Brừm brừm… “

Chiếc mô tô phiên bản giới hạn thế giới đỗ trước cửa quán.

Cô và anh bước xuống… Tiêu sái bước vào trong…

Họ đi đến đâu, thu hút ánh nhìn đến đó! Vì sao? Vì sao chứ? Vì họ quá đẹp, quá xuất chúng…

– Ý Ý… Ở đây…

– Ngọc Hoa…

-!!! – đột nhiên tất cả mọi người đều đứng lên.

– K…kính chào giám đốc.

– Không cần phiền phức như vậy…

– V…vâng…

Ngọc Hoa kéo Thiên Ý ngồi xuống, đưa cho cô một ly rượu…

– Cậu đi trễ… Bị phạt…

– Tôi cũng đi trễ, vậy có phạt không… – Nhất Phàm lên tiếng.

– Giám đốc…

– Gọi tôi là Nhất Phàm được rồi…

– Nh… Nhất Phàm đại nhân…anh cũng bị phạt…

“Ực”

Anh uống hết ly rượu trên tay Ngọc Hoa. Rồi lấy thêm một ly nữa cạn hết.

– Tôi chịu phạt thay cô ấy… – anh nhìn cô.

– Oa! Nhất Phàm đại nhân… Anh thật ga lăng a~

– Đúng đúng! Đàn ông là phải như vậy…

– Anh quả thật rất hảo soái nha ~

Sau đó là vô số lời khen ngợi anh… Xem ra, anh cũng được rất nhiều người hâm mộ… ( Phàm said: Có thể không hâm mộ sao? Ta vừa đẹp trai là tài giỏi… Có thể không hâm mộ sao 😎😎😎)

Các ngươi hãy follow ta đi ~~~😘😘😘

Mọi người nhớ vote và bình chọn cho Yoo nhé❤

Nhớ đón xem chap sau nữa nghen 💕

Saranghae❤❤❤💕💕💕💋💋💋

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN