Đen Đắng Không Đường!
Chương 29
Phần 29
Bửa nay lại có đá bóng … Nếu không có đá bóng thì tôi cũng không thể nào ở yên được nửa. Chị Mây của tôi nhắn tin cả buổi làm kiu tôi ra quán chơi. Hình như mới ở quê lên hay sao chắc có đem theo trái cây hay món gì ngon ngon nên cứ bắt tôi qua quán đây nè … Làm việc xong tôi call cho em
– Em đang làm gì đó
– Dạ đang học nè … huhu mệt lắm lun
– Chà cỡ này siêng quá ha
– Siêng nào giờ. Anh làm xong chưa
– Làm rồi giờ tính về chút đi coi đá bóng nè
– Nửa … thức khuya nửa hả
– Uhm em ngủ trước đi nha anh coi xong về ngủ liền à
– Anh đó nha tối ngày banh bóng, ốm nhom mà thức khuya hoài
– Ờ thì cả tuần mới được 1-2 trận mà em ngủ đi
– Ghét, đi ngủ, không thèm quan tâm mấy người nửa
– Thui mà … ghét hoài
– Mệt anh mua gì ăn đi rùi hảy đi coi nhớ chưa
– Ừ anh biết rùi
– Nhờ về ngủ liền đó
– Ok luôn
– Mai khỏi qua chở em ăn sáng nha em bận rồi
– Ừ vậy em ngủ ngon
– Uhm … anh cẩn thận đó
Cúp máy tôi lắc đầu mĩm cười. Từ lúc yêu nhau đến giờ, em thay đổi hoàn toàn … ít nhất đối với tôi em chẳng còn 1 gram lạnh lùng nào cả, em nói nhiều hơn, lo lắng, quan tâm tôi nhiều hơn. Thầm cảm ơn cuộc sống đã tặng em cho tôi. Nhắn một tin “em ngủ ngon”cho em tôi chạy xe về nhà tắm rồi phắn luôn ra cafe. Chưa tới giờ đá nhưng cũng phải ra sớm theo lệnh của chị Mây. Gửi xe bước vào quán, nhỏ Mây đã nhìn tôi cười chỉ tay về phía góc bàn còn trống. Chỗ ngồi quen thuộc của tôi, chắc nhỏ cố ý chừa cho tôi đây mà. Bưng ly cafe với một dĩa trái cây ra nhỏ Mây cười tươi
– Nè ưu tiên cho nhox đó. Trái cây chị mua dưới quê ngon lắm. Chút chị cho nhox 2 ký ổi đem về phòng ăn hen
– Trời thôi làm gì cho dzữ ăn sao hết
– Thì cho bạn bè nhox ăn. ủa bửa nay đi xe hả
– Ừ
– Ủa xe đâu vậy
– Nhox mới mua mấy bửa trước tại nay chị hối dzữ quá nên xách xe chạy ra cho nhanh đó
– Hihi ngoan ha. Tại mún cho nhox ăn trái cây đó sợ ngâm trong tủ đá lâu hổng ngon.
– Tốt bụng nhỉ
– Chứ sao, chị mà
Nhỏ Mây cười tươi đứng dậy đi lấy nước cho khách. Bửa nay mặc váy sọc đen trắng coi cũng đẹp … nói chung con gái cao cao, dáng được được chút, make up, thêm đôi giày cao gót vào nửa thì sẽ đủ để được xem là đẹp và quyến rũ chứ cũng không cần phải có gì đặc biệt mới được xem là đẹp. Tôi vui vẻ ăn trái cây, xem bóng đá, thi thoảng nhắn vài tin trêu chị Phương. Chị của tôi tới giờ tôi vẫn chưa biết chị làm gì nhưng công việc của chị khá bận và chị hay có tật thức khuya. Xem được một tí thì nhỏ Mây quay lại ngồi trò chuyện với tôi … vừa kể chuyện linh tinh dưới quê vừa gọt thêm trái cây cho tôi ăn. Đột nhiên nhỏ chìa tay ra trước mặt tôi
– Gì đó
– Mượn cái bóp tiền
– Chi … chưa gì đòi tiền café ngta rồi
– Không phải
– Chứ tự nhiên đòi mượn bóp chi
– Thì cho đi hổng ai làm gì đâu mà sợ
– Ờ ờ
Tôi lắc đầu khó hiểu móc bóp đưa ra cho nhỏ rồi quay lên coi đá bóng tiếp kệ nhỏ mún làm gì làm … Ngồi lục gì đó không biết tự nhiên chìa bóp ra trả cho tôi rồi ngồi im … quay qua nhìn nhỏ thì gương mặt vui vẻ biến mất chỉ còn một khuôn mặt bí xị, cắn cắn môi ra vẻ giận dỗi … vụ gì nửa đây trời. Khé lay lay cái vai nhỏ tôi hỏi
– Sao tự nhiên mặt chị bí xị vậy
– Hừ hừ … đồ gian xảo
– Sax tự nhiên nói xấu nhox
– Chứ gì nửa … Lớn tuổi hơn người ta mà … mà nói dóc biết lâu lun
Tôi ngớ người ra một tí rồi bật cười … thì ra lấy bóp tôi để kiểm tra chứng minh nhân dân
– Còn cười nửa … ghét ghét
– Haha ai nói dóc nào đâu
– Xí bửa đứa nào la chị lớn hơn đó
– Ê … tại chị không để ý chứ bộ. Nhox nói chị lớn hơn nhox 2 số mà. Số 92 lớn hơn 90 2 số đúng rồi
– Mệt mệt … ngụy biện quá. Làm quê muốn chết … bực mình quá
Nhỏ giận đùng đùng đứng dậy đi vào trong ngồi im ru. Tôi cũng chẳng đi theo giải thích làm gì … ngồi coi đá bóng xong rồi tính. Kệ con gái mà giận chút hết liền. Tôi đoán không sai mà, giận tôi được chút nhỏ lại mon men lại gần ngồi kế tôi coi đá bóng … có điều tôi đưa tay bóc miếng trái cây nào là nhỏ giật miếng đó đưa lên miệng ăn ngon lành.
– Giờ sao. Hổng cho nhox ăn nửa hả chị
– Không đó. Mà mà lớn tuổi hơn người ta còn kiu chị chi hả … âm mưu gì khai mau
– Âm mưu gì đâu. Ai bỉu chưa gì hết nhảy vô xưng chị … cho làm chị còn đòi gì nửa
– Thì tại … tại cái mặt non choẹt chi
– Trời sinh vậy ai biết được
– Giờ sao
– Sao là sao
– Thì giờ gọi sao
– Tùy ưu tiên con gái mà
– Xí … tốt quá hen
– Rồi thì thích làm chị cho làm đó
– Thiệt hen
– Thiệt. Vậy giờ chị còn cho anh ăn trái cây nửa không thì nói
– Hix kiu gì kỳ vậy
– Kiu vậy mới độc
– Ừ hen … ngộ thiệt tự nhiên kiu chị mà xưng anh … khùng!!!
Sax … lại thêm một người nửa nói tôi khùng … sao ai cũng thích oánh giá cái nhân phẩm chưa phục hồi kịp của tôi hết vậy nè … chắc cái số tôi vậy biết sao giờ … Quê độ … ngồi coi đá bóng tiếp nhưng tai thì không được nghe thằng bình luận viên nói mà bận nghe nhỏ Mây ngồi kế bên tám. Hết đá bóng tôi tính tiền đi về … nhưng nhỏ Mây không cho tôi về, kéo ra ngoài góc đường
– Nè … mai rảnh không
– Ờ rảnh được buổi sáng
– Anh chở chị ra ngoài cảng được không
– Cảng nào … mà đi chi vậy
– Ba chị có gửi đồ về bạn ba chị kiu ra lấy
– Vậy hả. Anh cũng hông rành đường
– Chị nhớ được chút, có gì mình hỏi người ta được mà
– Uhm vậy khoảng 8-9h anh qua chở cho đi
– Hihi cảm ơn anh nha
– Rồi giờ cho anh về chưa chị
– Ừa anh về đi ngủ ngon
– Ngủ ngon
Tôi xách bọc trái cây leo lên xe về phòng. Sáng qua phải qua đưa em đi ăn sáng xong về làm người đàn ông ga-lăng chở chị Mây đi lấy đồ … thôi xong coi như hết buổi sáng của tôi, kế hoạch đi chơi SA xem như bị phá sản … nghĩ tới đó mà lòng ray rứt với mấy thằng chiến hữu trong game. Về đến nhà tôi mở điện thoại trả lời mấy tin nhắn của tụi bạn, xong nhắn tin hỏi thăm chị vài tin rồi ngủ luôn.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!