Đến Đây Đi Xem Ai Hung Ác - Chương 14 - Chương 14
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
111


Đến Đây Đi Xem Ai Hung Ác


Chương 14 - Chương 14



Đợi cô phản ứng lại, đã thấy Niếp Thù trợn to hai mắt nhìn chằm chằm mình. Xúc cảm mềm mại trên môi cũng nói cho cô biết mình đã làm chuyện tốt gì.

Ôi, cô ở dưới tình huống như thế hôn anh.

Rõ ràng chỉ là động tác môi dán môi, Tiễn Bội Bội lại cảm thấy trái tim mình như muốn nhảy ra ngoài. Vội vàng dịch ra xa anh, mặc kệ quả táo, quay đầu bỏ chạy.

Mãi cho đến khi cửa phòng “cạch” một tiếng đóng lại, Niếp Thù còn chưa phản ứng lại. Trên chóp mũi dường như vẫn còn phảng phất mùi thơm nhàn nhạt của cơ thể thiếu nữ, mùi thơm nhè nhẹ như trái cây, giống như cam sành hoặc như dâu tây, không quá rõ ràng, lại dễ ngửi khác thường.

Anh mấp máy môi, dường như lại cảm nhận được cảm xúc mềm mại này.

Niếp Thù vẫn cho rằng hôn là ghê tởm, bẩn thỉu, thậm chí mang theo tội ác.

Nhưng khi môi Tiễn Bội Bội dán lên môi của mình, thế nhưng anh lại không cảm thấy buồn nôn, cũng không muốn nóng lòng giãy giụa như thường ngày, thậm chí anh còn mang theo mấy phần hưởng thụ. Giờ khắc này, anh cảm thấy Tiễn Bội Bội là thiên sứ từ trên trời cao đưa xuống kéo anh khỏi vực sâu trong ký ức.

Anh sờ môi của mình, tầm mắt rơi vào quả táo trên bồn rửa bị rửa đến có chút thảm không nỡ nhìn, không nhịn được bật cười.

Anh nghiêng người lấy quả táo tới, hai tay chà xát một lát, mới cắn.

Có chút lạnh, nuốt xuống trong dạ dày có chút không thoải mái, thế nhưng anh vẫn kiên trì từng miếng từng miếng ăn hết.

Khi chuông cửa vang lên lần nữa, Niếp Thù nhìn đồng hồ, đã sắp đến mười hai giờ, lúc này ai sẽ đến chứ: là Hàn Thành ư? Đây cũng giống như chuyện mà một hàng xóm bên cạnh nhà anh sẽ làm.

Kể từ khi Cố Tư Dao ra khỏi nước, sau khi thị lực của Hàn Thành khôi phục, anh ấy thường xuyên tới cửa, thời gian từ nửa đêm đến sáng sớm, không theo quy luật. Niếp Thù rất bất đắc dĩ, cũng không nhịn được đồng tình với người đàn ông khốn khổ vì tình.

Cảm giác anh ấy tùy hứng bá đạo hình như sau khi Cố Tư Dao rời đi thì hoàn toàn biến mất rồi. Tính ham muốn giữ lấy của trẻ con cũng thay đổi thành làm trầm ổn chỉ có đàn ông trải qua sóng gió mới có.

Thỉnh thoảng thấy anh ấy nhìn đứa trẻ nhà người ta lộ ra vẻ mặt đau buồn thì Niếp Thù vẫn cảm thấy khổ sở. Ý trời trêu người, có lẽ chính là như thế!

Niếp Thù đẩy xe lăn đến trước cửa, khi thấy bóng người trên màn hình thì sửng sốt, vội vàng kéo cửa ra: Sao em còn chưa về? Đã xảy ra chuyện gì?

Tiễn Bội Bội đỏ mặt đứng ở ngoài cửa, nói quanh co rất lâu cũng không thể nói ra chuyện gì rõ ràng. Lại nói cô đi ra cửa tới ven đường, thấy tháp chuông phía xa điểm giờ mới nhớ tới không còn xe buýt, chuyến xe trễ nhất cũng là mười giờ rưỡi, hiện tại đã mười một giờ. Suy nghĩ rồi quyết định trở về lại! Khi sờ đến ba lô phía sau mới choáng váng. Ra cửa quá vội, ngoại trừ quả táo và phiếu xe buýt, cô không mang theo cái gì cả.

Không thể làm gì khác hơn là chậm rãi trở về, đi vòng quanh ở bên ngoài nhà Niếp Thù rất lâu, nhưng luôn không hạ được quyết tâm tới nhấn chuông cửa, trong ngày thường thì không sao, nhưng hôm nay mới làm ra chuyện cợt nhã như thế, hiện tại rất ngại gõ cửa.

Niếp Thù để người đi vào trong nhà, mới nói: Có phải không có xe hay không?

Gật đầu. Cái đó, em có thể ở nhờ nhà anh một đêm không?

Hả, có thể. Em ngủ gian phòng lúc trước ấy. . . . . . Em đã nói người trong nhà chưa?

. . . . . . Tiễn Bội Bội vỗ trán, kêu thảm thiết, Chết rồi! Mẹ Tiễn nhất định sẽ giết chết em.

Cầm điện thoại của Niếp Thù gọi đi, quả nhiên bên kia đã rối thành một đoàn. Nghe được giọng nói của cô, mẹ Tiễn nhất thời xù lông: Tiễn Bội Bội, cô còn biết gọi điện thoại về hả! Về muộn thì cũng không sao, nhưng một cuộc điện thoại xin phép cô cũng không gọi. Có phải chê chúng tôi không quản được cô, cánh đã mọc cứng cáp rồi phải không?

Mẹ, mẹ, con sai rồi, con không cố ý mà, trước đó con cũng muốn về nhưng phát hiện không có xe buýt, con lại không mang tiền. Cho nên không thể làm gì khác hơn là trở lại nhà của Niếp Thù.

Cô là óc heo à, sao cô không đi xe về nhà rồi lấy tiền trả. . . . . . Cô nói xem rốt cuộc là cô giống ai, hả? Còn nữa, cô nói xem, cô ở trong nhà của một thằng con trai sẽ xảy ra chuyện gì, đừng nói hai người còn chưa qua lại, coi như qua lại rồi cũng không thể ngủ ở nhà con trai. Bây giờ cô trở về lập tức cho tôi, còn tiền xe đến lúc đó ba cô sẽ xuống lầu trả.

Hả, mẹ à. . . . . .

Đừng gọi mẹ, tôi còn chưa chết! Nhanh, nửa tiếng nữa không về tới, tôi sẽ bảo ba cô đi qua nhà bắt người về.

Mẹ. . . . . .

Tút tút tút. Điện thoại đã bị cúp.

Tiễn Bội Bội cầm điện thoại di động khóc không ra nước mắt: Mẹ Tiễn nhà cô là từ sao Hỏa tới à, sao không nghe người ta nói hết đã.

À, em về có lẽ sẽ tốt hơn. Có thể mượn anh ít tiền được không?

Muộn thế này mà trở về, có an toàn không? Niếp Thù cau mày.

Tiễn Bội Bội cười khổ, không an toàn cũng phải trở về, Từ Hi thái hậu ra lệnh, ai dám không nghe lệnh. Đó cũng không phải là chuyện chỉ chém đầu là có thể xong việc, quả thực là sống không bằng chết . Không có việc gì, ba Tiễn sẽ tới đón em.

Vậy. . . . . . Em chờ một chút. Niếp Thù nói xong, chuyển động xe lăn trở về phòng, mấy phút sau ra ngoài, trên tay đã có thêm mấy trăm và chiếc điện thoại di động.

Điện thoại di động của tôi em cầm lấy, trước khi lên xe thì nhớ biển số rồi gửi tin nhắn đến số 1 trong điện thoại.

Hả, vậy nếu anh muốn sử dụng thì sao?

Tôi lại không ra cửa, có chuyện gì người ta biết gọi đến điện thoại bàn. Vì vậy, cứ như thế, khi bạn học Tiễn Bội Bội ra khỏi cửa trong tay cầm điện thoại của Niếp Thù. Hơn nữa thuận theo yêu cầu của anh, sau khi lên xe thì gửi biển số xe vào số 1 trong điện thoại.

Lại vì vậy, ở nhà, bạn học Tiểu Lâm tiến hành chuyện phòng the được một nửa bị cắt ngang, cả kinh gần như nhảy lên. Ngay cả bà xã đại nhân đang treo ngược ở không trung tính phúc cũng không để ý,

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN