Đến Đây Đi Xem Ai Hung Ác - Chương 44 - Ngoại Truyện 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
100


Đến Đây Đi Xem Ai Hung Ác


Chương 44 - Ngoại Truyện 1



Khi mặt trời dâng lên từ ngoài cửa sổ, cô gái đưa hai tay ra khỏi chăn duỗi lưng một cái, ngay sau đó bò dậy khỏi giường, kéo màn cửa sổ ra.

Cô khẽ nhắm mắt, tóc dài như rong biển khẽ tung bay sau lưng.

Trên giường truyền đến tiếng rên rỉ lười biếng của người đàn ông, cô xoay người trở lại phía trước cửa sổ, cúi người khẽ hôn lên môi anh: Chào buổi sáng!

Chào buổi sáng. Giọng nói của người đàn ông thành thục khàn khàn, khóe miệng mọc râu là nhân chứng cho dấu vết thời gian. Ôm gáy cô, anh chủ động hôn sâu, đôi tay lại tự động chạy ở trên cơ thể xinh đẹp của cô, cho đến khi cô gái nức nở đánh bờ vai của anh, anh mới thoả mãn buông lỏng tay ra, mở hai mắt ra cười.

Anh ngủ tiếp đi nhé, em sẽ đưa con đi nhà trẻ. Cô gái khẽ cười, xoay người đi vào trong tủ treo quần áo tìm quần áo. Chọn tới chọn lui vẫn không quyết định chọn cái nào, liền quay đầu lại hỏi người đàn ông nhìn mình chằm chằm không rời mắt trên giường: Mặc cái náo thì đẹp?

Màu đỏ, tôn lên làn da của em, phối hợp với đôi giày cao gót em mua mấy ngày trước. Người đàn ông cười chỉ điểm, cũng dứt khoát đứng lên. Dù sao buổi sáng anh cũng không có việc gì làm, anh cùng đi với em!

Người đàn ông hào phóng để lộ cơ thể, cơ thể dưới chăn không một mảnh vải. ở vị trí phía dưới, chân trái thiếu một đoạn. Thấy ánh mắt cô gái, anh cũng không che giấu. Vẫn bình tĩnh cười khẽ: Lấy cái quần màu xám tro và áo sơmi màu trắng xuống cho anh. . . . . .

Quần lót không cần màu xám tro, quần lót kia mặc không quá thoải mái, lần tới đừng mua nhãn hiệu này nữa.

Ừm. Cô gái gật đầu, thuần thục chọn một cái quần lót khác đưa tới.

Hai người mặc xong, ngoài cửa đã vang lên tiếng cầu xin của Tiểu Lâm: Brian, Bội Bội, hai người dạy chưa? Thằng nhóc kia lại gây ầm ĩ nữa rồi.

Tiễn Bội Bội đáp “rồi đây” một tiếng, lấy xe lăn ở phía sau tủ, đẩy tới trước mặt anh. Niếp Thù lại cự tuyệt: Hôm nay không ngồi xe lăn, anh muốn mình đi bộ một chút.

Nhưng bác sĩ nói anh. . . . . .

Không có chuyện gì, nếu mệt anh sẽ nói với em, có được hay không? Niếp Thù cười, mặt mày cong cong, tràn đầy mùi vị hạnh phúc.

Vậy em sẽ mang xe lăn theo, đến lúc đó nếu như mỏi mệt, nhất định không thể cậy mạnh, biết không? Tiễn Bội Bội nhấn mạnh.

Biết, biết. Niếp Thù gật đầu như giã tỏi, lúc này Tiễn Bội Bội mới gắng gượng cầm gậy cho anh dùng.

Bội Bội. Sau khi Niếp Thù đứng ngay ngắn, đột nhiên gọi cô gái đang chuẩn bị xoay người ở bên cạnh, Tiễn Bội Bội quay đầu: Hả?

Anh đã buông gậy ra, ôm lấy cô.

Tiễn Bội Bội bị nhu tình mật ý đột ngột này của anh làm cho có chút u mê, cô cười vỗ nhẹ lên bả vai anh nói: Sao vậy?

Cám ơn em.

Còn nói lời này nữa, cám ơn em cái gì?

Cám ơn em đã làm tất cả vì anh, cám ơn em vì anh mà sinh một đứa con đáng yêu, cám ơn em vì tất cả mọi thứ ở hiện tại, cám ơn em yêu anh. . . . . .

. . . . . . Tiễn Bội Bội im lặng rất lâu, kiềm chế nụ cười ở khóe miệng, kỳ cục nói: Hôm nay anh đặc biệt buồn nôn.

. . . . . .

Hai người ra cửa, Tiểu Lâm đã bị thằng nhóc kia trêu chọc chật vật khắp người.

Nhìn thấy Tiễn Bội Bội, thằng nhóc loa lập tức buông lỏng tóc của Tiểu Lâm ở trong tay ra, rũ đầu như cô vợ nhỏ đứng ở một bên, thông minh khéo léo thế này, giống như việc chỉnh người khác trước đó chỉ là ảo giác.

Chào buổi sáng ba mẹ.

Chào buổi sáng. Niếp Thù gật đầu mỉm cười, sờ sờ đầu con trai.

Đường Đường, lại bắt nạt chú Lâm của con nữa rồi. Tiễn Bội Bội cúi người xuống, đầu của thằng nhóc kia nhất thời càng cúi xuống thấp, lẩm

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN