Đến Đây Đi Xem Ai Hung Ác - Chương 47 - Ngoại Truyện 3
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
110


Đến Đây Đi Xem Ai Hung Ác


Chương 47 - Ngoại Truyện 3



Lại nói, trong lúc Tiễn Bội Bội nằm viện, Cố Yên dẫn đầu đám chị em đi tới vào cuối tuần thăm bệnh, người còn chưa đi đến phòng bệnh, thật xa đã nghe được họ ríu rít rồi. Tiễn Bội Bội chán đến chết ngẩng đầu từ trong sách điện tử, người chung phòng bệnh của cô đang được biên tập của anh ấy phụ giúp đỡ đi ra ngoài tiến hành kiểm tra.

Đoàn người còn chưa đi vào đã bắt đầu trêu chọc bệnh nhân, từ bộ quần áo khói coi trên người Tiễn Bội Bội, đến sắc mặt tái nhợt của cô, rồi đến cô hiếu hụt tình yêu. . . . . . Có thể nghĩ tới vấn đề nào họ cũng đã nghĩ rồi, vấn đề có thể trêu chọc, hiển nhiên họ cũng đều nói đến.

Lại thấy, bình thường Cố Yên là người từ trước đến giờ luôn vui sướng khi có người gặp họa, hôm nay lại khác thường đứng ở cửa. Cô ấy đã đứng rất lâu, nhìn ngoài cửa không biết đang nhìn cái gì. Cho đến khi Tiễn Bội Bội kêu lên, cô ấy mới thu hồi tầm mắt như có điều suy nghĩ.

Tiễn Bội Bội hỏi cô ấy lúc nãy đang nhìn cái gì, Cố Yên mới kích động cầm lấy cánh tay cô nói: Bội Bội, giống như tớ thấy anh tớ! Mới vừa rồi hình như anh ấy đi ra từ phòng bệnh này, đi cùng với một người đàn ông lùn hơn anh ấy, có phải hay không có phải hay không?

“Phốc” tuy cánh tay bị nắm đau, nhưng Tiễn Bội Bội vẫn rất không phúc hậu mà cười: Anh ta, mặc dù họ Cố, nhưng người ta không phải là anh trai thiên tài của cậu! Cố Nham kia hình như là một tác giả, mới vừa rồi người đi cùng với anh ấy là biên tập của anh ấy. Người có biên tập chăm sóc, phải nhân vật cấp đại thần! Đáng tiếc không biết anh ấy là vị đại thần nào, nếu không tớ đã xin chữ ký của anh ấy rồi. Cậu nói xem sẽ không phải là vị đại thần mà tớ đang mê mẩn chứ! Tiễn Bội Bội thèm thuồng.

Nghe nói là tác giả, nhất thời Cố Yên như trút được gánh nặng: hẳn không phải là anh ấy!

Tất cả mọi người trong ký túc xá đều biết, Cố Yên có tình cảm yêu mến anh trai nghiêm trọng, trong lòng cô ấy, tất cả người khác phái đều không ưu tú bằng anh trai của mình, nói đến người anh trai kia, Cố Yên có thể thao thao bất tuyệt cả buổi sáng, ngay cả nước cũng không cần uống: nghe nói, anh của Cố Yên là Cố Mạnh Thư là một người đẹp trai kiêm tài ba. Đã từng là nhân vật truyền kỳ của trong hệ tài chính của đại học B, tin đồn độ mẫn cảm với chữ số của anh gần như đến trình độ biến thái.

Chỉ cần là con số anh đã tính qua, là gần như không có khả năng sai sót. Anh có thể trong thời gian cực ngắn sửa sang lại ra tất cả quy luật tính số liệu, tìm ra giá trị tiềm ẩn của nó. Trong lúc ở trường phàm là thi đấu có liên quan đến con số, chỉ cần có anh ấy ở đó nhất định sẽ đạt được giải quán quân.

Nghe nói khi Cố Mạnh Thư học năm thứ hai đại học đã được một nhà đầu tư nổi danh người Pháp chọn trúng, lại bị anh ấy cự tuyệt, lý do là anh ấy muốn hưởng thụ cuộc sống đại học.

Mà Cố Mạnh Thư có thiên phú ở phương diện con số khác hẳn với người thường, ở trên phương diện chữ viết lại không có may mắn đó. Thậm chí Cố Yên còn nhớ khi còn bé, thường nghe đến giáo viên gọi điện thoại tới trong nhà nói anh ấy viết văn không đạt. Cho nên, khi Cố Yên nghe Tiễn Bội Bội nói đối phương là một tác giả thì mới thất vọng.

Chỉ là xuất sắc như thế, hiển nhiên cũng không thể làm em gái Cố Yên nóng ruột nóng gan như vậy. Muốn nói xuất sắc, trên cái thế giới này người em gái có người anh xuất sắc như thế rất nhiều, nhưng quan hệ cũng không thấy tốt như thế, lại càng không đến mức bị nói quá yêu mến anh trai.

Cố Yên say đắm Cố Mạnh Thư, còn có một phần cũng đến từ sự cưng chiều của anh trai. Một người anh trai có thể cho em gái mình chăm sóc lớn nhất, anh ấy đều làm được.

Tiễn Bội Bội biết nhà Cố Yên có tiền, nhưng cụ thể có tiền tới trình độ nào cô lại không biết. Ở trong cảm nhận của cô, có tiền có lẽ là cũng như Niếp Thù và Khấu Trác Phi, đàn ông có tiền hay không thì bạn cứ nhìn nhà của anh ấy, nhìn xe của anh ấy, nhìn vị trí của anh ấy trong công ty, nhìn vị trí công ty của anh ấy trong giới; nhà Cố Tư Dao cũng có tiền, nhưng bởi vì bản thân Cố Tư Dao không phải một người cao giọng, bên ngoài có thể nhìn ra gì đó càng ít. Mặc dù cô cũng có xe, nhưng đồ có thể so sánh cũng không bằng đàn ông, Cố Yên cũng như thế. Điều này cũng từ sự khác nhau giữa đàn ông và phụ nữ.

So sánh trình độ có tiền của nhà Cố Yên, tối đa cũng chỉ là lúc cô và Long Tuyền nhàm chán nói cho vui. Nói ví dụ như khi Cố Yên vừa ý một mỹ phẩm nào đó mà do dự, lại ví dụ như khi Cố Yên hâm mộ nữ minh tinh nào đó khoe khoang.

Đứa bé nhà có tiền, hình như luôn thiếu hụt ba mẹ làm bạn. Mà hiển nhiên Cố Yên cũng như thế, đơn giản là cô ấy còn có Cố Mạnh Thư.

Cố Mạnh Thư lớn hơn Cố Yên sáu tuổi, khi Cố Yên đi nhà trẻ thì Cố Mạnh Thư đã học năm thứ tư tiểu học. Vì an toàn của đứa bé, nhà trẻ yêu cầu phải có người đưa đón, mà từ nhỏ Cố Yên đã có cá tính, trong nhà nhiều tài xế người giúp việc muốn nhận trách nhiệm đưa đón bảo vệ cô chủ nhỏ, cô ấy lại cố tình không cần, quả thật làm cho người ta tan nát cõi lòng. Vốn lúc đó lại là thời kỳ sự nghiệp của ba Cố mẹ Cố bận rộn nhất, mỗi tháng có một nửa thời gian bay ở trên không trung, còn một nửa thời gian vội vàng đi họp xã giao, tóm lại trong một tháng có thể có một lần đúng lúc xuất hiện ở cửa nhà trẻ thì coi như không tệ rồi.

Vì vậy nhiệm vụ đưa đón Cố Tiểu Tiểu là vấn đề nhức

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN