Đen Tình - Đen Tình - Phần 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1987


Đen Tình


Đen Tình - Phần 1


Mày ngủ với bố chồng phải không con đĩ này

-Không phải đâu mẹ ơi,mẹ đừng nghe người ta nói

-Tao việc đéo gì phải nghe ai,k có lửa làm sao có khói,địt mẹ cái con miền núi này nữa…

Mẹ chồng tóm tóc tôi còn chị chồng tay cầm kéo

Chị chồng: Địt mẹ mày chồng mới đi xuất khẩu đã nứng lồn mong manh à…

-Em k có thật mà chị ơi…

Mẹ chồng: Thế tao vừa thấy mày làm gì đấy hả (mẹ chồng nghiến chặt răng) mày đèo ông ý đằng sau ôm eo là cái gì đấy,cả thằng già mất nết kia nữa

Bố Chồng: Bà điên à,tôi bị say nắng đúng lúc nó đi xe qua tôi mới bảo nó đèo về ,ai cho bà có ý nghĩ đấy

Mẹ Chồng: Này tao với mày bỏ nhau rồi ( xưng mày tao với chồng) chẳng qua cùng làng với nhau giáp mặt nhau nên tao phải chịu chứ cái loại mày để con trai nó biết nó ỉa vào mặt cho nhé…

-Người ta nói phúc đức tại mẫu,sống giữ lấy phúc đức cho con bà hiểu chưa,tôi k nói chuyện với bà nữa…

-Tôi đéo cần nói chuyện với ông,khinh cả nhà ông luôn,tay tôi nuôi 2 đứa con khôn lớn nhờ vả đéo gì cái ngữ nhà ông,từ mẹ ông đến anh chị nhà ông,gần ngay đây mà đéo bh cho con cái kẹo…

Chị chồng: Địt mẹ mày ra đây ,tao phải cắt tóc mày

Bố chồng vào bênh thì mẹ chồng đẩy

Mẹ ck: Ông tin ông bênh tôi đập chết con đĩ này ngay k hả

Bố ck: Đừng thấy nó hiền mà làm lớn chuyện ,có ai như nhà bà đánh con dâu không,đừng cậy có tí tiền mà muốn làm gì là làm…

Chị chồng: Ông không phải bênh,con đĩ này nó ngủ với ông nên ông sướng quá lấp cả mắt rồi

-Mày…đúng là vô giáo dục

-Tôi vô giáo dục là từ ông mà ra đấy

Vừa nói xong chị chồng tóm lấy tóc tôi,tôi tóm tay…

Tôi: Chị đừng làm vậy,em không có như vậy,em thế nào mẹ và chị biết mà

Mẹ ck: Đéo biết,tao chỉ biết những gì tao nhìn thấy…

Chị chồng cầm kéo cắt phăng mái tóc dài của tôi…

Chị chồng: lần này nó về tao ép nó bỏ mày…thằng em tao nó ngu chứ nhà tao đéo ai chấp nhận mày đâu…

Tôi với mái tóc lởm chởm ngồi nhặt từng sợi tóc cho vào túi…thể xác mình do cha mẹ sinh ra thế nhưng khi lớn cha mẹ sinh ra lại chẳng phải là người đánh đập mình…mà là họ những người xa lạ…

Tôi 23 tuổi đã có 1 bé gái 3 tuổi ,chồng tôi làm kĩ sư điện bên Nhật Bản…anh ấy đi từ khi tôi bầu được 6 tháng,kể từ đó đến nay tôi sống cùng mẹ chồng bị chịu vô vàn những trận đòn với những lý do mà mẹ chồng luôn vu vạ cho tôi đó là ngủ với trai làng,rồi giờ đến bố chồng…bà ấy ghét tôi vì tôi là đứa dân tộc miền núi…thế nhưng 3 năm mẹ chồng đánh đập tôi đều giấu chồng để anh có thể yên tâm làm việc…mẹ chồng bán hàng ăn sáng và chị chồng bán đồ ăn chiều,họ k thuê giúp việc mà chỉ có tôi làm tất cả,hết sáng lại đến chiều khuya,họ cho tôi hai bữa cơm rồi vẫn rêu rao tôi ăn bám họ…làm việc luôn chân tay nhưng vẫn k vừa ý,chỉ cần khó chịu là cái đũa mà mẹ chồng ngoáy cháo hay luộc đồ cho khách có thể vụt vào tôi đầy dầu mỡ

Tôi bê vỡ cái đĩa

Mẹ ck: Mẹ nhà mày ,bán dc bát bún thì rơi mẹ cái đĩa…( cầm đũa cả vụt thẳng vào tay tôi)

Khách: thôi chị có cái đĩa làm gì đánh cháu thế,con gái lớn rồi ai lại đánh nó thế

-Con gái đâu con dâu

Khách ngạc nhiên rồi nhìn vẻ ái ngại khi biết tôi là con dâu

Mẹ ck: Mẹ nhà nó ,sống đéo yên với cái mặt chó của nó,nhìn là hãm …

Tôi vẫn nhặt bát đĩa rơi xuống sàn…trưa đến tôi xúc cơm ăn cùng mấy cọng rau thì đến chị chồng ra

Chị ck: Ăn nhanh còn dọn hàng cho tao…

-Chiều nay lớp con bé nhà em trung thu nên em muốn đến vui với các mẹ

-Đéo ai cho mày đi mà mày đi,ăn đéo có thì hết cả vui…

Tôi không nói gì chị ta ném cái áo vào người tôi

-Xong giặt qua cho tao cái áo này đi…

Điện thoại reo lên bố mẹ gọi

Bố: Thế tết này có về k con

-Có bố ạ

-Năm nào mày chả bảo có mà có thấy về đâu

-Năm nay ck con về là con sẽ dc về

-Ai lại lấy chồng 3 năm xong cả 3 năm k về nhà thế con…nhà mình xa xôi nên cũng k giục vè,lấy chồng xa là thiệt con ạ…

-vâng,bố mẹ khoẻ không…

-Vẫn khoẻ ,tranh thủ bme khoẻ rồi về con nhé…

-vâng…

Tôi đã ngu khi kết hôn sớm khi đang học dang dở,vì tôi có bầu nên tôi đã kết hôn sớm…từ giây phút mẹ chồng đay nghiến rằng tôi tham vọng lấy trai thành phố nên trói con trai bà…khi đó tôi đã biết mình sẽ gặp khó khăn…tôi là Hiền…co gái có cái tên đúng như tính cách của mình…

Tối đến sau khi tắm giặt xong tôi gọi cho chồng…

Tôi: Anh đang làm gì đấy

-Anh chuẩn bị vào làm

-Hôm nay em mệt quá

-Anh cũng mệt đâu kém gì em

-Anh Kiên này,khi nào anh về chúng ta ở riêng nhé

-anh chỉ có một mẹ,em bảo ở riêng làm sao được

-E chỉ là hỏi ý kiến thôi,nếu a k thích thì thôi

-em càng ngày càng hỏi vô lý…( cáu gắt)

-dạo này anh cũng ít gọi về ,con nhớ anh lắm

-anh đi làm chứ đi chơi đâu mà gọi về lắm làm gì…

-Vậy anh làm đi…k phiền anh nữa…

Tại Nhật Bản

Kiên đang ôm một cô gái

Gái: Ai vậy anh

-Mẹ anh

-Xạo nghe giọng trẻ mà

-thì mẹ anh trẻ mà

-Chán anh lắm ,yêu anh mà chẳng biết gì về anh,chẳng biết anh có vợ hay chưa hay có người yêu chưa

-có thì anh đến với em làm gì

-biết đâu dc a lừa e thì sao nhỉ

-ai dám lừa em chứ

-phải rồi anh mà lừa em thì em sẽ bảo bố em cắt cổ anh

-nào dám ( Kiên tỏ ra lo lắng) à mẹ mẹ em là người Việt à

-Đúng rồi có bố em là người Nhật thôi…

-Bố em giàu thật đấy

-bố em nghèo thì a có yêu em k

-hỏi dốt,anh chỉ yêu em thôi…

Kiên bế cô gái lên vén váy rồi hôn lên ngực

Cô gái: Lại bắt đầu đấy,nay em mệt lắm

-Em mệt kệ em,anh k mệt…anh yêu em Hân ạ…rất yêu em…

-Em cũng vậy…

Tôi dậy sớm dọn dẹp rồi cho con đi học…hàng xóm cứ trêu

Cô A: Này Hiền ,chồng đi lâu thế k sợ nó có gái bên ý rồi à

-tin nhau là chính cô ạ

-Chớ có tin đàn ông con ạ,cô thấy mày sống còn k bằng con ô xin cho nhà nó…lựa mà ấm bản thân…k là sau này khổ con ạ…

Tôi cười nhạt rồi lại bắt đầu một ngày bận rộn,ngày này qua ngày khác,ông trời cũng thương cho tôi sức khoẻ…Tôi đi chợ sớm mua hoa quả cho mẹ chồng đi lễ…bất ngờ người phụ nữ đi trước tôi kẹp ví ở nách rồi rơi ra sau mà k để ý…tôi nhặt lên chạy đuổi theo trước khi người đó lên xe…

Tôi: Cô ơi cô rơi ví

Người phụ nữ khoảng hơn 50 tuổi nhưng rất xinh đẹp,phúc hậu và có vẻ giàu có

-Cám ơn cháu nhé…suýt nữa thì mất ví rồi…

-Dạ không sao cô ạ…cô cẩn thận…

Người phụ nữ nhìn Hiền đi rồi mỉm cười …

Hôm nay tôi rất vui vì hôm nay chồng của tôi sẽ về nước…vừa về đến cửa thấy Kiên đang đứng nói chuyện cùng mẹ chồng,tôi cười thật tươi

Tôi: Anh về rồi…

Mẹ ck: Nói chuyện với nó đi

Kiên: Mình nói chuyện chút nhé…

Tôi thấy mặt Kiên khá căng thẳng…điện thoại của tôi reo…

Anh trai: Bố mẹ bị tai nạn mất hết rồi em ơi

-Anh nói gì,tai nạn ở đâu

-ông bà hái quả với chở măng rau xuống bảo cho thông gia,mày k về nên bố mẹ đòi đi lại còn đi xe máy…a đang ở viện trên Hà nội đây rồi

Tôi bủn rủn chân tay…

Kiên: Sao thế

-bố mẹ em…

Vào viện thấy anh trai và chị dâu ngồi lặng lẽ ở khu nhà xác…

Anh trai: Bố mẹ mất rồi

-em k tin đâu

-Vì mày lấy ck k về nhà nên bố mẹ đi tìm mày

-bố mẹ chết vì em à

-mày tự suy nghĩ đi…

-không …( tôi hét lên) ông bà còn chưa biết mặt cháu mà…bố …mẹ ơi mới tháng trước còn nói chuyện với con mà…a…a…a…

Tang lễ diễn ra mẹ chồng tôi đến viếng như khách khác k một lời hỏi thăm rồi đi về…3 năm ở nhà họ làm cho họ vậy mà đến lời hỏi thăm cũng không…tôi ngồi cạnh quan tài rồi bật cười nhẹ

Kiên: E cười gì

-Em cười mẹ anh

-Em nói vớ vẩn gì vậy

Tôi không buồn trả lời quay đi…đưa bố mẹ về quê tôi …vô tình thấy Kiên lén lút ra sau nhà nói điện thoại

Kiên: Nhà anh đang có việc em đừng gọi nữa,dc rồi anh nhớ em lắm nhưng a thật sự bận…rồi anh sẽ sang sớm với em…

Tôi cầm trên tay khăn tang còn chưa buông …nắm chặt chiếc khăn tang…tôi lẳng lặng quay đi vờ như không biết gì…

Tối đến ăn uống xong xuôi ,tôi ôm con rồi hỏi chồng

Tôi: Anh có ngoại tình không

Kiên ấp úng

-anh …

-Nhìn em và nói đi …

-Anh xin lỗi

Tôi bật cười đỏ đôi mắt…

-vậy anh tính sao

-anh cũng muốn chia tay nó nhưng nó thật sự đeo bám anh…

-rồi sao nữa

-Anh k còn cách nào khác,gia đình nó rất ghê gớm…

-Chia tay đi

-Gì???

-Chúng ta chia tay đi,tôi k hổ thẹn gì với anh cả nhưng sau hôm nay khi bố mẹ tôi mất tôi chợt nhận ra cái ngu của tôi chính là cam chịu…cam chịu một cách ngu ngốc

-con sẽ do em nuôi

-tất nhiên …tôi sẽ nuôi con

-cô gái đó k biết anh có vợ ,a cũng muốn giấu chuyện này,sau này chúng ta sẽ đường ai nấy đi

-tôi còn tưởng anh sẽ k đồng ý,k ngờ a đồng ý nhanh đến vậy,3 năm chờ đợi đúng là quá lãng phí…

-Anh chợt nhận ra giờ anh cần danh vọng hơn là tình yêu,anh vẫn yêu em nhưng ( tôi rơi nước mắt bế con đứng dậy)

-Anh về đi …giấy tờ anh cứ gửi cho tôi là được

-Cám ơn em đã hiểu…

Tôi bế con vào phòng kéo rèm lại…con gái lau nước mắt

bông: Mẹ khóc…ai làm mẹ hóc ( nói ngọng)

-Từ giờ mẹ con mình sẽ khó khăn nhưng dù khó đến đâu mẹ cũng sẽ cố gắng cho con đủ đầy….

Tôi thì ở miền núi sapa …chỗ chúng tôi chỉ dựa vào buôn bán đồ của rừng như hoa quả và các đồ thêu dệt…sau ngày chia tay Kiên tôi k còn bị những trận đòn vô cớ từ mẹ chồng,k còn phải khổ vì nhà chồng thế nhưng lại khổ vì anh trai hay có tính ăn trộm…tôi xin làm được lễ tân cho một khách sạn gần nhà của Pháp ,anh trai tôi làm chân dọn phòng vậy mà ăn trộm chiếc đồng hồ của khách

Quản lý: Họ là người giàu có mà ở khách sạn này toàn khách vip,nếu có tính như vậy thì sao mà làm lâu dài được…

Tôi: Em sẽ nhắc nhở anh ấy,xin anh lần này bỏ qua được k ạ,nếu đến tai sếp thì chắc chắn là anh ấy k bh xin đc việc nữa…

-Anh học cùng nó nên a biết tính nó,nó làm thế này thì chết dở,bao che nếu sếp lớn biết thì chết dở,nghe nói khách này quen giám đôc nếu đến tai thì bảo anh em xác định đi

-Dạ k có đâu để em đi xin,em đi xin khéo là được

-Khổ cái thằng đã nợ nần lại còn ăn trộm,e trả nợ cho nó cả đời à,bố mẹ em còn sống cũng phải khổ vì nó rồi

-anh em vẫn mải chơi…rồi sau sẽ hiểu ra thôi…

-Khách ở phòng nào ạ

-305 ăn trộm đồng hồ rolex trị giá hơn tỉ

-Vâng để em đi xin…

Tôi chỉnh đốn trang phục rồi gõ cửa phòng…

Tôi: Chào ông,tôi có thể làm phiền ông một vài phút không ạ…

-Vào đi…

-dạ tôi là lễ tân ở đây cũng là em gái của người đã lấy trộm chiếc đồng hồ của ông,tôi thật sự xin lỗi ngàn lần…xin ông hãy cho anh tôi một cơ hội và bỏ qua được không…

Ông ta ngồi ngoài ban công nhìn ra phía rừng núi hút thuốc phì phèo khiến tôi không thấy mặt…

Đàn ông: Trên đời này làm gì cũng phải trả giá cho hành động của mình …nhất là khi phạm sai lầm mà chỉ một lời xin lỗi là xong thì thế giới này loạn mất…

Người đó đứng dậy,ánh hoàng hôn của chiều tà khiến tôi k thấy rõ mặt mặc dù đứng dối diện…

Tiếng quát lớn từ phía sau lưng của một người đàn ông

-Cô là ai,ai cho cô vào đây…

Hai người đàn ông mặc sơ mi đen vạm vỡ đi tới ,tôi thấy cổ họ đầy hình xăm cả bàn tay,dường như họ xăm kín cả người…

Tôi: Tôi là lễ Tân…tôi…

Người đàn ông đối diện hẩy tay ,hai người sau tôi cúi đầu rồi để túi đen trên bàn…người đàn ông đối diện bảo tôi

-Mở ra đi

-cái gì vậy ạ

-anh của cô k còn nợ tôi nữa…

Tôi mở túi ra thấy bàn tay người đầy máu…tôi hét lên rồi sợ ngất đi…

Đến khi bật dậy ,tôi thấy chị dâu ngồi cạnh rồi buồn bã

Chị dâu: Anh của em giờ đang ở viện,cứ sợ đến nỗi ai lại gần là hét ầm lên

-Anh bị sao ạ

-bị người ta chặt mất bàn tay…chị buồn quá rồi ( chị dâu bật khóc) k hiểu ai lại tàn nhẫn vậy…

Tôi ra viện thấy anh nằm người run bần bật…thấy tôi anh tóm lấy tay

Anh: Nó bảo anh đưa tay ra rồi nó chém rất nhanh,chúng nó dùng kiếm nhật…anh đã báo công an như vậy rồi nhưng họ k phản hồi gì cả…chỉ cần tìm thấy bàn tay là anh có thể nối lại dc…anh sợ lắm…

Tôi bật khóc

-anh là kẻ ngu ngốc,xã hội này đầy nguy hiểm thế nào a biết k,em chỉ còn mỗi anh là người thân…anh ngu lắm anh biết k…

Đứng dậy chạy tới khách sạn

Quản lý: Khách phòng 305 á,mà sao em tự dưng ngất ở hành lang vây

-E ngất trong phòng đó mà,lúc ý người đàn ông đó ở ngay đấy,chính hắn chặt tay anh trai em…

-phòng đó là phụ nữ mà

-đâu có là đàn ông cơ mà,chính em thấy

-Vậy anh kb nhưng là người phụ nữ mà nhỉ…

Chek lại camera mọi thông tin về người đàn ông phòng 305 đó đã bị xoá sạch…tôi ngồi thần người …k lẽ mình gặp ma…k thể có chuyện này được …k thể nào…thật vô lý…anh mình bị chặt tay do ăn trộm…hắn là ai?…

Anh tôi gọi

Anh: Mày đi đâu vậy ,tay của anh đau lắm

-anh còn nhớ kẻ chặt tay mình k

-Hai thằng áo đen xăm đầy tay ý…chúng nó to gấp 4 lần anh…

Tôi cúp máy…chắc chắn mình không mơ…

Tôi chạy ra bên ngoài hỏi chú bảo vệ

Bảo vệ: Có đấy sao lại bảo k có nhỉ,chú thấy có một người đeo khẩu trang đi sau là 2 thằng to lắm….

-Đi về hướng nào ạ

-đi về hướng Fansipang…

-dạ vâng,cháu cám ơn…

Tôi đi cáp rồi ngó nhìn tìm kiếm họ hy vọng họ trả cánh tay cho anh tôi…lên đến đỉnh núi tôi cũng k thấy ai lúc này trời đã gần tối…tôi ngồi thở hổn hển tay cầm chai nước uống…người bên cạnh hỏi xin

-có thể cho tôi xin hụm nước không,vội quá nên chưa mua

-Dạ vâng được ạ…

Tôi quay sang đưa người đàn ông đội mũ lưỡi trai đen …một lần nữa tôi chợt nhận ra khi anh ta bỏ chai nước xuống…giọng nói này…tôi nhìn sát gương mặt rồi chợt sợ hãi khi nhận ra người chém đứt tay anh trai đang ở trước mặt …tôi rụt lại anh ta tóm tay

-người cần tìm đang ở trước mặt còn gì?…

Nụ cười nhếch môi của anh ta rất ác …nhìn mặt anh ta rất ác độc…

– [ ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN