Dị Giới Ký - Chương 26: "Cao Nhân"?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
128


Dị Giới Ký


Chương 26: "Cao Nhân"?


Trong vòng ba ngày này, Vô Tà phát hiện thế giới tu luyện này từ ‘đạo tâm’ vẫn còn là một khái niệm xa lạ. Thế nên dành nhiều thời gian để chậm rãi dẫn đạo cho Thanh Nhi và Vân Vận, hai nàng đều chăm chú lắng nghe lúc này không coi hắn là một thiếu niên suốt ngày đùa giỡn nữa mà là một vị cao nhân sâu không lường được, kiến thức uyên bác rộng rãi.

-“Hai vị tiền bối, Vân tông chủ. Của cải đều đã đặt trong những chiếc nhẫn trữ vật này.”-Một trong năm người mà Vô Tà chỉ định cung kính đưa ra một chiếc khay để đầy nhẫn trữ vật.

Vô Tà nhìn lướt qua cũng không kiểm tra làm gì-“Ta cũng không tuyệt đường sống của các ngươi, vì lúc này các ngươi chẳng nào là mục tiêu dễ dàng có thể trả thù. Thế nên trong mười năm tới, Vân Lam tông sẽ bảo hộ Mặc gia, mặc cho mười năm thoải mái phát triển.”

-“Đúng vậy, Vân Lam tông sẽ bảo hộ Mặc gia trong mười năm tới.”-Vân Vận do bàn trước nên lên tiếng khẳng định, nhìn một vòng-“Nếu Mặc gia lại khiến ta hài lòng trong những năm nay lại có thể đưa hậu bối tới Vân Lam tông tu luyện, lúc đó lại lần nữa được Vân Lam tông ta bảo vệ.”

-“Đa tạ Vân tông chủ.”-Mặc gia nhân tộc nghe mà mừng rỡ, muốn coi nàng như thần tiên sống mà quỳ lạy, chỉ cần còn sự bảo hộ thì tài sản cũng có thể kiếm lại được như trước.

-“Được rồi, đây là một bài học cảnh cáo các ngươi, nếu gia tộc các ngươi lại làm việc táng tận lương tâm liền chuẩn bị tinh thần bị diệt đi.”-Vô Tà chậm rãi nói từ trong Diễm kiếm lấy ra một bộ công pháp hàng thải của Cơ Diễm nhưng cũng là một bộ Huyền cấp cao giai công pháp-“Đây là cao giai Huyền cấp công pháp, các ngươi nhận lấy. Vì tội của người khác mà các ngươi phải chịu phạt đây là đền bù cho các ngươi.”

-“Đa tạ tiền bối, đa tạ tiền bối.”-Mặc gia nhân tộc cảm thấy vị tiền bối thật quá tốt, trong lòng quyết noi gương tiền bối mà làm việc không còn chút căm hận nào trong lòng. Chiêu này của Vô Tà vận dụng quá tốt vừa đấm vừa xoa.

-“Chúng ta tạm thời chia tay nhau ở đây.”-Vân Vận muốn nhanh chóng trở về gặp sư phụ nàng, vì qua mấy ngày ở cùng Thanh Nhi một Đấu Tông hàng thật giá thật, nếu là hàng fake trả lại tiền, nàng mới biết được sư phụ nàng vẫn chỉ là Đấu Hoàng đỉnh phong mà thôi chưa từng bước vào bước kia.

-“Khoan đã. Ta có cái này cho nàng.”-Vô Tà ném cho Vân Vận một cuộn giấy.

-“Đây là?”-Vân Vận đưa tay bắt lấy.

-“Tranh vẽ ta, nếu nàng cảm thấy nhớ nhung có thể mở hôn hít mấy cái mà tưởng tượng thành ta để đỡ nhớ.”-Vô Tà nhún vai nói.

-“Ngươi.”-Vân Vận nghe mà muốn xé nát.

-“Nàng mà xé mất thì sau nàng hối tiếc không kịp đâu.”-Vô Tà cười cười, đạp Diễm kiếm thẳng hướng Mạc Thạch thành phương hướng mà bay trở về, Thanh Nhi cũng chào tạm biệt Vân Vận mà nhanh chóng bay theo Vô Tà.

-“Hừ, ai thèm tranh vẽ ngươi có chứ.”-Vân Vận ra động tác muốn ném đi nhưng thấy Vô Tà đã khuất bóng liền thu vào nhẫn trữ vật của mình. Lắc đầu một cái rồi nhắm hướng Vân Lam tông mà bay đi. Nàng muốn lập tức ngăn cản sư phụ nàng phục dụng viên đan dược kia, viên đan dược dành cho việc đột phá mà sư phụ nàng kiếm được. Sư phụ nàng cũng chưa từng phục dụng vì lão sư nàng vẫn là Đấu Hoàng đỉnh phong mà, nếu phục dụng rồi đã là Đấu Tông.

Vân Lam tông, đỉnh núi riêng biệt với các ngọn núi khác, nơi ở của tông chủ đời trước Vân Sơn đồng thời là sư phụ Vân Vận.

-“Sư phụ, sư phụ.”-Vân Vận từ ngoài tiến vào trong tòa viện duy nhất trên đỉnh núi, một tòa viện đầy đơn sơ.

-“Vận nhi đó hả? Có chuyện gì mà con gấp gáp vậy?”-Vân Sơn tay chắp sau lưng chậm rãi bước ra ngoài, lão lập tức nhận ra thực lực Vân Vận tăng lên mạnh hơn rất nhiều so với lúc trước-“Thực lực con tăng mạnh trong thời gian ngắn ắt hẳn là có đại cơ duyên.”

-“Đúng vậy, hài nhi gặp một vị cao nhân, sau khi được vị cao nhân đó chỉ dẫn liền làm theo mà tăng tiến thực lực.”

-“Ắt hẳn là một đại cao nhân, chỉ bằng mấy ngày đã khiến thực lực con tăng trưởng như thế, khí tức cũng không giống như mượn ngoại lực.”-Vân Sơn gật gù nói, lòng phỏng đoán vị ‘cao nhân’ trong lời đồ nhi của mình thực lực phải mạnh hơn mình rất nhiều-“Không biết vị cao nhân đó gọi thế nào?”

-“Hắn danh xưng Vô Tà, sư phụ nhớ luồn khí tức mạnh mẽ mấy ngày trước chứ, là hắn và nữ vương Medusa.”

-“Nữ vương Medusa? Nàng tới đây làm gì?”

-“Xà nhân tộc bị Mặc gia bắt mà làm thí nghiệm tà ác, nàng tới hưng sư vấn tội, xong liền rời đi.”

-“Chỉ thế thôi sao?”-Vân Sơn không mấy tin tưởng.

-“Đó là nhờ vị cao nhân kia đứng ra giải quyết. Nữ vương Medusa cũng nghe lời hắn ta.”-Vân Vận quyết định giữ bí mật về tính cách Thanh Nhi.

-“Ừm…”-Vân Sơn khẽ gật nhẹ đầu một cái-“Mà con gấp gáp về đây là có chuyện gì vậy? Hai người đó có vấn đề gì sao?”

-“Sư phụ dùng viên đan đó chưa?”-Vân Vận gấp gáp hỏi.

-“Chưa, con chưa đạt tới cấp độ đỉnh phong hỏi ta làm gì?”

-“Thật may là sư phụ chưa phục dụng nó.”-Vân Vận cảm thấy mình về thật đúng thời điểm-“Con có phương pháp có lẽ giúp sư phụ tiến giai lên cấp bậc Đấu Tông.”

-“Phương pháp vị cao nhân kia chỉ sao? Hahahaha, dù giỏi thế nào thì chưa từng gặp ta sao có thể dẫn đạo cho ta cơ chứ.”-Vân Sơn bật cười, tiến giai lên Đấu Tông chẳng dễ dàng như thể tiến mấy cái tiểu giai ở Đấu Hoàng.

-“Sư phụ cứ thử trước xem sao. Nếu không được, chẳng phải có viên đan dược kia sao.”

-“Vậy cũng được, con thử nói xem sao?”-Vân Sơn suy nghĩ thoáng qua rồi gật đầu, dù sao vẫn là tốt hơn dùng ngoại lực.

-“Sư phụ đưa ra một chút đấu khí đi ạ.”-Vân Vận dùng cách của Vô Tà mà kiểm tra, hai luồn đấu khí chạm vào nhau liền bị bật ra giống như lúc Thanh Nhi đưa đấu khí muốn dung hợp với đấu khí của nàng.

-“Thứ cho đệ tử vô lễ, sư phụ đã đi sai con đường của mình rồi.”-Vân Vận ôm quyền nói, mặc dù nàng không muốn kết quả này chút nào cả nhưng nàng tin vào Vô Tà.

-“Sai con đường?”-Vân Sơn không hiểu ý của Vân Vận là gì.

-“Vị cao nhân kia nói, không có công pháp mạnh nhất chỉ có công pháp phù hợp với đạo của bản thân nhất mà thôi.”-Vân Vận chậm rãi nói-“Hắn là bằng chứng lấy Hoàng cấp công pháp tiến tới giai Đấu Tông.”

-“Hoàng cấp? Đấu Tông?”-Vân Sơn không nghĩ Vân Vận sẽ lừa hắn, mà là hắn đánh giá thấp vị ‘cao nhân’ kia.

-“Đúng vậy. Chỉ cần công pháp phù hợp với đạo của bản thân thì tiến giai sẽ rất nhanh.”-Vân Vận gật đầu nói-“Công pháp mà chúng ta đang tu luyện lúc này phù hợp với người đi con đường lương thiện, hành hiệp trượng nghĩa, ấm áp như gió xuân, khiến người thanh thản. Nếu đạo tâm phù hợp khi tu luyện sẽ khiến người tu luyện cảm thấy thanh thản.”

Vân Sơn nghe mà chắp tay sau lưng chân không tự chủ bước quanh sân một vòng, lúc còn thiếu niên lão từng có cảm giác giống như Vân Vận miêu tả nhưng càng về sau liền không thể nào có được cảm giác đó nữa, lúc đó hắn nghĩ lúc còn yếu cảm thấy là bình thường thôi nên không quá để ý chuyện đó. Nhưng từ sau khi mất đi cảm giác đó thực lực hắn liền đình trệ chậm chạp không tiến.

-“Vị cao nhân kia còn nói gì nữa không?”

-“Tăng thực lực lên là chuyện nhỏ, đại sự chính là vững vàng đạo tâm của mình. Chỉ cần đạo tâm vững chắc như bàn thạch không thể lay chuyển thì thực lực tự khắc sẽ tăng mạnh muốn áp chế cũng không được.”-Vân Vận nói lại lời của Vô Tà trong thời gian ba ngày hắn bỏ thời gian ra dẫn đạo cho nàng, khoảng thời gian này nàng thu hoạch không hề nhỏ.

-“Đạo tâm? Đạo tâm là gì?”-Vân Sơn lẩm bẩm nói.

-“Ví như, lúc bắt đầu tu luyện sư phụ lấy lòng muốn trừ gian diệt ác, từ ngay lúc đó đạo tâm của sư phụ liền được hình thành.”

-“Ra vậy, ra vậy, hahahahaha!”-Vân Sơn cười lớn, thực lực hắn không ngờ lại tinh thuần hơn-“Bao năm nay ta quá lãng phí vô ích rồi. Vị cao nhân đó có chỉ phương pháp bồi dưỡng đạo tâm không?”

-“Có hai phương pháp mà vị cao nhân đó chỉ. Một là chém đi đạo tâm chính thức đi vào ma đạo nhưng mười người có chín người tẩu hỏa nhập mà. Còn phương pháp nữa khó hơn là giả làm một người bình thường không chút đấu khí không chút võ công lẩn vào nhân gian cảm nhận hơi ấm và sự lạnh lẽo của lòng người tìm kiếm cơ duyên, con cũng là dùng phương pháp này để kiếm cơ duyên.”-Vân Vận cũng nói cả hai loại phương pháp của Vô Tà đưa ra cho sư phụ mình nghe.

-“Được. Ta lên đường đây. Nếu người gặp lại vị cao nhân kia lập tức dùng đại lễ mà hành không được chậm trễ.”-Vân Sơn nói dứt lời thân hình liền lóe lên bay thẳng về phương xa chỉ trong chốc lát liền biến mât nơi đường chân trời. Thấy sư phụ đã khuất bóng nàng liền như tiểu cô nương lè lưỡi, bảo nàng gặp tên Vô Tà mà dùng đại lễ sao mơ đi, mà nếu sư phụ nàng biết vị cao nhân trong lời nàng là một thiếu niên nhây nhớt, ngả ngớn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN