Dị Giới Quán Net (Dịch) - Không Cẩn Thận Uống Một Hơi Cạn Sạch
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
68


Dị Giới Quán Net (Dịch)


Không Cẩn Thận Uống Một Hơi Cạn Sạch



Người hôm nay đến quán net xem Resident Evil nhiều một cách kỳ lạ, Resident Evil, trong mắt những nhân sĩ có tin tức linh thông ở thành Cửu Hoa, thực sự đã không còn gì xa lạ, không những không xa lạ, còn nghe nhiều đến nỗi chai cả tai! – Xem Resident Evil chưa? Pháp khí phim tiến tiến nhất, thịnh hành nhất!

– Cái gì? Chưa xem? Ngươi quá lạc hậu a!

Không biết từ lúc nào, cái bầu không khí này lại đã xuất hiện trong thành Cửu Hoa.

Ngày hôm nay đối với mấy người chơi già dặn kinh nghiệm trong quán nét mà nói thì chính là một ngày có ý nghĩa trọng đại.

Bởi vì có mấy người sẽ qua cửa vào ngày hôm nay!

Có người thì đứng sau Từ Tử Hinh để xem, cũng có người đứng sau Lương Thạch xem, thậm chí ngay cả Vương Thái cũng có người vây quanh.

Loạt người chơi đầu tiền, dường như đều có thể quả cửa vào ngày hôm nay.

Trong quán nét không ngừng vang lên những tiếng reo hò, lại thêm diện tích quán được mở rộng, quán nét hôm nay so với dĩ vãng thì náo nhiệt hơn rất nhiều.

Lý Hạo Nhiên xuất thân từ Lam Diễm Tông luyện khí nhất mạch, xuất thân cũng không hiển hách, nhưng từ khi gia nhập Lam Diêm tông, lại hiển lộ ra thiên phú luyện khí cực cao, sau đó được vị đại tông tượng Quân Dương Tử có địa luyện khí cao nhất của Vô Vi Đạo Minh thu làm môn hạ, thân phận cũng theo nước lên thì thuyền lên!

Cho dù không có thân phận thế gia duy trì, thì hắn, một vi tũ sĩ khí tông nhất mạch, ở bất kỳ địa phương nào của Đại Tấn đều có thể nhận đủ đãi ngộ!

– Vậy mà Mộ tiên sinh lại kêu ta đến một tiểu điếm ở khu vực bình dân để nhìn xem… Lấy thân phận của Lý Hạo Nhiên, có thể nói là chưa bao giờ có cơ hội đến khu vực bình dân vắng vẻ này, trên thực tế thì ngoại trừ mấy kiểu người như Tống Thanh Phong mới đến, còn người xứ khác có chút thân phận, đều rất ít khi đến những nơi như này. – Chẳng qua có thể đem Tiêu Ngọc Luật với Hứa Phúc Uy ném ra ngoài, chỉ sợ nhà tiểu điếm này cũng không đơn giản như vậy… Hắn vuốt cằm, một mạch đi tới.

Ngẩng đầu lên nhìn: -… Quán này cũng không nhỏ a…

Nhìn qua cửa kính, có thể thấy rõ bên trong, trong quán có không ít người, hắn thấy vài tên võ giả bình dân nhưng tu vi cũng không thấp, lại còn thấy cả một ít quý tộc, càng khiến hắn ngạc nhiên chính là mấy tên đại thiếu gia Âu Dương Thừa, An Thành, Bộ Xa cũng đều ở đây. – Không nghĩ là lại gặp họ ở đây a!

Hắn mới đi vào cửa, còn chưa đi đến phía sau ba người, đã nghe thấy một trận hô to gọi nhỏ!

– Huynh đệ! Giúp ta chống đỡ một lúc! Nếu không đỡ được thì ta chết mất!

– Huynh đệ dùng Địa Ngục Hỏa đi! Cứ dùng Tiểu Hỏa Cầu thì ta không gánh được!

– Sung Năng Đạn của ngươi đánh mãi không trúng thì chơi như thế nào! Đứng gần vào mà đánh! Đã nói đứng gần một chút!

– Cái Sung Năng Đạn này đánh ra nó cứ xoay xoay ta làm gì có biện pháp? Nhanh! Huyết Ô sắp chết!

Lý Hạo Nhiên nhìn thấy trền màn hình của ba người, phía sau mỗi người là một đống cương thi đang đi theo, ba người bị một tên ác ma mặc giáp da màu đỏ bắn cho nhảy nhót tưng bừng.

Ngay sau đó, thân thể ác ma bỗng nổ tung!

– Phát nổ!

Trong màn hình hiện lên một vòng kim quang.

– Trang bị hoàng kim! Hốc mắt ba người lóe sáng!

– Kinh Thập Tự Cung (Light Crossbow)?

Không khí bỗng yên tĩnh lại trong nháy mắt.

Yên tĩnh đến đáng sợ.

Ba người ngươi nhìn ta, ta nhìn người, hai tên Pháp Sư, một tên Đức Lỗ Y.

Một lúc sau, cuối cùng cũng có người phát ra tiếng. – Thứ này… Có ai muốn không?

-… Ta đi về giao nhiệm vụ trước! Mập mạp Âu Dương Thừa mở cái cửa truyền tống tại chỗ, chạy như chân bôi dầu.

-… Hình như trang bị của ta bị hỏng… An Thành xấu hổ nói. – Ta về đi sửa một chút, lão Bộ, ngươi thu nhặt chiến lợi phẩm… Sau đó giám định một chút, không chừng lại có thể bán được cái giá tốt!

Bộ Xa: -…

Lý Hạo Nhiên không hiểu gì, vỗ vỗ mấy người đang ngồi, hỏi: – Các ngươi đang làm gì thế?

– Lý huynh? Mấy người nghe thấy có người gọi, quay lại nhìn, thế mà lại là Lý Hạo Nhiên.

Nhất thời hai mắt mấy người sáng bừng lên: – Lý huynh! Sao ngươi lại tới đây!

Lý Hạo Nhiên sờ cằm: – Ta… Ta nghe nói nơi đây rất có ý tứ, liền đến xem thử.

– Đâu chỉ có ý tứ! An Thành có vẻ không kịp chờ đợi, liền kéo Lý Hạo Nhiên ngồi xuống: – Đi đi đi! Cùng một chỗ đánh trang bị với chúng ta đi! – Đánh… Đánh cái gì trang bị? Lý Hạo Nhiên không hiểu, có chút không vui nói. – Chẳng lẽ còn có trang bị hơn được Lam Diễm Các của chúng ta.

Làm một luyện khí sư kiệt xuất, sư tôn lại là Luyện Khí Tông Tượng nổi danh nhất Vô Vi Đạo Minh, bị người lôi kéo sự dụng pháp khí của người khác, cảm giác này có gì đó sai sai. – Chỉ là pháp khí mà thôi… Còn chưa nói xong, đã thấy bọn An Thành đã lưu loát giúp hắn tiến vào trò chơi, chọn chức nghiệp, lập tức trợn tròn mắt. – Đây là pháp khí?

Ngay sau đó, mấy người An Thành lại ném cho hắn mấy món trang bị màu lam.

– Những trang bị này luyện chế như thế nào…? Hắn ngơ ngác nhìn trang bị trong tay.

“Đoản Côn

Sát thương hai tay: 1-5

Độ bền: 20/20

+2 Băng Đạn (hạn Pháp Sư)

+2 Sung Năng Đạn (hạn Pháp Sư)

+50% sát thương đối với sinh vật bất tử.”

Khi hắn vừa cẩm lấy thanh đoản trượng này, mặc dù hắn không biết hai cái pháp thuật này, nhưng hắn cảm giác được, chỉ cần hắn nghĩ, hai cái pháp thuật này có thể thì triển ra!

Còn có một cái bao tay da để phục hồi, chẳng lẽ thứ này có thể khiến cho bản thân khôi phục?!

Phải biết rằng mấy loại đặc chế này chỉ thấy được ở một vài cái siêu cường pháp khí, thế mà mấy người lại tiện tay ném cho mình?

Những vật này luyện chế ra như thế nào?

Lý Hạo Nhiên nhìn trái rồi lại nhìn phải trang bị đang cầm trong tay, mơ hồ cảm thấy bên trong những trang bị này, dường như ẩn chứa kỹ thuật luyện khí đặc biệt chưa từng xuất hiện.

Đương nhiên, đây là trang bị được hệ thống sử dụng phù văn khoa học kỹ thuật tiên tiến tạo ra, hắn có thể nhìn ra được mới là có quỷ.

Trong lòng hắn không ngừng xoay quanh mấy chữ: “Không hiểu gì chỉ biết là rất lợi hại!”

Không chỉ Lý Hạo nhiên mới cảm thấy không hiểu gì chỉ biết là rất lợi hại, mà cả bọn Tống Thanh Phong với đại đa số người mới chơi đều có cùng loại cảm giác ấy.

Giết quái lại có thể rơi ra trang bị?

Ở thanh kỹ năng, cộng điểm một cái là có thể học được võ kỹ?

Trang bị có thể kèm các thuộc tính cường đại?

Mới lạ cùng kinh hỉ ở khắp mọi nơi, dường như làm cho hai mắt của tất cả mọi người đều tỏa sáng.

Ở một góc quán net, Lam Yên cầm một chai Sprite có vẻ vô cùng hài lòng, uống một ngụm, cả khuôn mặt lộ ra vẻ hạnh phúc: – Uống quá ngon! Nạp Lan tiểu thư, ngươi nói xem, tại sao trên đời lại có đồ uống ngon như vậy! – A. Vẻ mặt của Nạp Lan Minh Tuyết vẫn không thay đổi, uống một ngụm lớn: – Mấy ngày nay ta đã điều động tất cả năng lực, nhưng vẫn không điều tra ra tên tu sĩ đứng sau tiệm này có thân phận gì. – Lúc trước khi điều tra ra, ta cảm thấy chúng ta cố gắng không nên uống loại đồ vật không có lai lịch này, để tránh tạo ra uy hiếp đối với chúng ta.

– Thế nhưng là uống rất ngon nha… Lam Yen híp mắt, đắc ý mà hút.

– Tóm lại là cẩn thận vẫn hơn. Bỗng nhiên truyền đến âm thanh hút không khí, lúc này Nạp Lan Minh Tuyết mới cúi xuống nhìn chai Sprite trong tay, ngây cả người. – A… Uống cạn sạch…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN