Dị Giới Truy Mỹ Ký - Chương 20: Tiến vào long tiên đảo!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
328


Dị Giới Truy Mỹ Ký


Chương 20: Tiến vào long tiên đảo!


Trong trận pháp, trên mặt Lâm Thiên hiện lên vẻ hoảng sợ, cái bạch sắc quang mang này trực tiếp tiến vào trong thể nội của hắn, khiến cả ngươi hắn như rơi vào trong ôn tuyền vậy.

Còn không để hắn kịp phản ứng, bên trong vét nứt, bạch quang run rẩy lên.

Lâm Thiên kinh hãi, chẳng lẽ tuổi tác của mình trên 30 tuổi?.

Sưu

Nhưng không đợi hắn suy nghỉ, quang mang nhanh chống bình thường lại, một lực hút mãnh kiết, hút hắn vào khe nứt.

Chờ hắn kịp phản ứng, thân thể đã bị đưa đến một nơi có cỏ xanh khắp không gian.

Tất cả cường giả phía dưới cũng cảm nhận được sự run lên của trận pháp. Nhưng mà không có xuất hiện tình huống hủy diệt như lúc, cho nên cũng không đưa đến nhiều chú ý lắm.

– Ân! Là chàng sao phu quân, chàng đến đây tìm thiếp sao? Ta chờ chàng lâu quá, chàng mâu đến đây, nếu không…Ứ…

Cùng lúc đó, trong chổ sâu Long Tiên đảo, một âm thanh êm diệu quang lên, âm thanh này chứa sự thương cảm và tĩnh mịch và một chút ý đó ( chút ỳ nhỉ??). Âm thanh mặc dù êm diệu, nhưng bên trong Long Tiên Đảo không có yên bình chút nào, cái âm thanh này vang lên lại khiến cả không gian lung lác dữ dội, cơ hồ như có một sức mạnh hủy diệt, muốn hủy diệt nơi này.

Mặc dù sự tình chỉ trong chốc lác, nhưng toàn bộ những cường giả tiến vào nơi này đều cảm nhận được sức mạnh hủy diệt, trước mặt nguồn sức mạnh này, bọn họ cảm thấy mình như con kiến hôi đang đứng dưới chân một con vôi vậy.

– Chuyện gì xảy ra?

– Chẳng lẽ chúng ta sấp chết?

– Hơi thở này thật khủng khiếp.

– Đây là khí tức hủy diệt, khí tức tử vong.

Những cường giả tiến vào Long Tiên Đảo, nhìn lên bầu trời, bầu trời tựa như tận thế đến, khiến bọn họ cảm thấy bất an.

Nhưng trong nháy mắt, Long Tiên đảo lần nữa bình tĩnh trở lại, tựa như vừa mới hết thảy, giống như mộng ảo vậy, căn bản cũng không có xuất hiện qua.

– Nơi này chính là Long Tiên đảo a.

Lâm Thiên sau khi hạ xuống, dùng thần thức kiểm tra chung quanh, đem bốn phía xung quanh mình đánh giá, phương viên trong vòng mười dặm không có ai, cũng không có một yêu thú nào.

Bình thường thần thức của trúc cơ tầng 9 chỉ có năm dậm mà thôi, nhưng Lâm Thiên bổ vì tu luyện Ngự Nữ Thiên Thần Quyết, nên thần thức hơn xa người thường.

– Chổ này linh khí thật nồng đậm, trước tiên tìm một nơi nghỉ ngơi một chút, sau đó lại đi vào.

Cảm nhận được linh khí nồng đậm bên trong này, nội tâm Lâm Thiên chấn kinh, nơi này Linh khí quá nồng đậm đi, nếu là ở nơi này tu luyện, bên trong tu luyện 1 ngày, bằng bên ngoài tu luyện 10 ngày.

Coi như không tìm được bảo vật hay dược liệu, ở chỗ này tu luyện nửa năm, cũng đáng giá.

Bất quá nếu như linh khí nồng nặc như vậy, tự nhiên sinh trưởng vô số dược liệu trân quý, Trừ phi vận khí xui vãi cả Lìn ra, bằng không cũng sẽ tìm được một ít dược liệu.

Nói xong, thân hình nhanh chóng chớp động, hướng về phía một cái sơn môn bay đi, nơi này hắn còn chưa biết gì, cứ nghỉ ngơi trước, sau đó rồi tính.

Bên trong một cái sơn động, Lâm Thiên ngồi trong đó khoản một canh giờ, sau đó mở hai mắt ra, mang trên mặt nụ cười tự tin, không nhanh không chậm đi ra sơn động.

Đi ra sơn động, thần thức vừa ra, lông mày nhẹ nhàng nhíu lại một cái, tại bên ngoài năm dặm, có hai tên cao thủ trúc cơ tầng 3 đang chém giết lẫn nhau.

– Ầm! Ầm!.

Bên trong Long Tiên đảo, hai tên cao thủ này căn bản cũng không có mảy may lưu thủ, bởi vì hai bên đều muốn giải quyết mau lẹ, nếu không đưa đến thêm cao thủ thì phiền toái.

– Sưu.

Một tiếng xé gió nhỏ xíu, thân thể Lâm Thiên hạ xuống, đứng xa xa nhìn hai tên cường giả đánh nhau, ánh mắt di động, chỉ thấy trên mặt đất có một gốc trăm năm dược liệu đang tản mát ra linh khí nhè nhẹ.

– Trăm năm Lạc Nguyệt thảo, không sai, thu.

Trong nháy mắt, trăm năm Lạc Nguyệt thảo đã tiến vào trong tay Lý Lăng Thiên, hai tên cường giả còn đang liều mạng chém giết nhau, Lâm Thiên nhanh tay cất kỹ Lạc Nguyệt thảo vào Ma Long Giới, mang trên mặt nụ cười thản nhiên, nhìn hai tên cường giả đánh nhau.

– Tạp chủng, mau đem Lạc Nguyệt thảo ra đây, nếu không lão tử xé xác ngươi.

Dương Bân nhìn thấy Lạc Nguyệt thảo, thế mà bị một tên ngoại lai lấy đi, lập tức giận giữ hét lên, hai người bọn họ ở chỗ này liều mạng, nhưng lại tiện nghi cho tên mới đến này.

– Con Mẹ ngươi, lão tử hôm nay diệt ngươi.

Chu Thanh cũng ngừng lại, ánh mắt hung hăng nhìn Lâm Thiên, trung phẩm binh khí trong tay nhẹ nhàng tản mát ra một ít linh khí, sát cơ từ đấy lòng dân lên.

– Hai tên rác rưởi, vì một gốc trăm năm Lạc Nguyệt Thảo, thế mà liều mạng với nhau, cút đi!.

Lâm Thiên lạnh lùng nói, hai tên rác rưởi này dám uy hiếp hắn, quả thật muốn chết.

– Thiên Viêm Kiếm.

– Bách Sát Quyền.

Hai tên trúc cơ ngẩn ra, không ngờ tên này to gan như vậy dám bảo bọn họ cút. Hai tay huy động quyền pháp và kiếm pháp tấn công Lâm Thiên.

Thân thể lóe lên, hai người nhanh chóng hướng về phía Lâm Thiên bắn tới, công kích cường đại hung hăng nghiền ép mà đến, trong mắt bọn họ, tên này chắc không chịu nổi một kích.

– Chết.

– Thanh Minh Tật Phong Trảm.

– Vạn Mộc Quyền.

Nhìn thấy công kích của hai tê trúc cơ tầng 3 tiến đến, trên khuôn mặt Lâm Thiên ý cười nồng đậm, tay phải chỉ ra lập tức Hạ Phẩm Linh Khí xuất hiện trong tay, nhẹ nhành chém ra.

Trong không khí nhất thời léo lên kiếm khí màu bạc, cùng lúc đó, bên tay trái Vạn Mộc Quyền cũng được huy động, Thanh Minh Tất Phong Trảm tốc độ vô cùng nhanh, Hỏa Linh Quyền bá đạo vô song.

– Xùy.

– Đinh đương.

– Ầm ầm.

Trung Phẩm Binh Khí Kinh Vân Kiếm khá cường đại, nhưng mà đối mặt với Hạ Phẩm Linh Khí của Lâm Thiên, thì nó không chịu nổi một kích.

Thiên Viêm Kiếm bị chém đứt, một vệt máu từ cổ chảy ra, cả người ánh mắt vô cùng hoảng sợ, cuối cùng biến thành tuyệt vọng.

Vạn Mộc Quyền, một quyền đánh ra, vô số ánh sáng màu xanh oành kích trên người tên kia, khiến hắn bị đánh văng xuống đất, tạo thành một cái hố.

– Hai tên trúc cơ tầng ba sao, cũng không tệ, nhưng đứng trước mặt ta, thì không có cửa thắng đâu.

Lâm Thiên nhìn nhìn nắm đấm của mình cùng Hạ Phẩm Linh khí, nhàn nhạt phê bình hai tên trúc cơ cao thủ, bọn họ ngay cả tiếng hét thảm cũng chưa kịp phát ra mà đã chết, cái chết vô cùng uất ức.

– Không được lãng phí.

Lâm Thiên đi bên người hai tên này, thấy túi trữ vật, thì dùng tay dật, sau đó nhẹ giọng nói. Cái hình tượng này là hình tượng cướp người đoạt bảo trong truyền thuyết.

Sưu

Thu thập xong túi trữ vật, hắn nhanh chóng thi triển thân pháp bay đi, trong nháy mắt liền biến mất trong rừng, hai tên cao thủ liền chôn xát nơi đây.

Một bên phi hành, một bên dùng thần thức dò xét bốn phía, gặp được yêu thú cường đại liền đường vòng mà đi, nhìn thấy ánh nắng trên không trung, lựa chọn kĩ càng phương hướng rồi sau đó bay đi.

Thời gian cứ như vậy qua đi, ngoại trừ diệt sát đi hai tên Trúc Cơ bên ngoài, đi vào cũng giết được hai Yêu Thú Trúc Cơ tầng 1, nhưng hắn chỉ lấy nội đan, không lấy da long hay tài liệu.

Vào bên trong này, hiện tại không biết có nguy hiễm không, không tìm một nơi an toàn mà xem tình hình, là đồ đần.

Đi qua một ngày chạy vào, đối với tình hình của Long Tiên Đảo này cũng có chút lý giải, bên trong Long Tiên đảo này, là một cái không gian riêng biệt, diện tích vô cùng rộng lớn.

10 ngàn tên cường giả vào đây, thời gian một ngày, hắn chỉ gặp được hai người trong số đó, như vậy có thể thấy diện tích Long Tiên Đảo rộng lớn như thế nào rồi đấy.

Tiến vào Long Ẩn đảo, đều là ngẫu nhiên truyền tống, căn bản không khả năng cùng người quen truyện tống tại 1 nơi, trừ phi là trùng hợp.

– Rống.

Đêm khuya là Thiên đường Yêu thú, từng tiếng rống to bên trong Long Tiên đảo, Lâm Thiên tìm một cái động trong vách đá dựng đứng mà nghỉ ngơi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN