Địa Ngục Trần Gian - Chương 70: Phế vật
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
286


Địa Ngục Trần Gian


Chương 70: Phế vật


Lúc này, ngay cả Trương Long Linh cũng khiếp sợ nhìn người đang ngồi xếp bằng ở giữu phòng là tôi, mặt đầy khó tin hỏi: “Đại sư huynh, không phải huynh định nói, người đột phá… chính là hắn chứ?!”

“Mặc dù rất không muốn thừa nhận nhưng…” đại sư huynh cười khổ một tiếng, “quả thật là hắn.”

“Cái gì?!” Trương Long Linh lập tức không nói nên lời.

“Ta trước kia phải mất một năm khó khăn lắm mới đả thông tiểu chu thiên, tiểu tử này lần đầu tiên luyện khí, lần đầu thông kinh mạch, lại có thể trực tiếp đả thông. Đây là tốc độ gì, thật chưa bao giờ nghe nói, trước giờ chưa từng thấy!” vẻ mặt của đại sư huynh lúc này cũng vô cùng đặc sắc.

Trương Long Linh híp mắt, không biết là đang nghĩ gì.

“Thật quá kinh khủng, đừng nói là chúng ta, kể cả toàn bộ Trương gia, trong hai ngàn năm qua cũng không ai có tốc độ tu hành nhanh như vậy, hoàn toàn không thể dùng hai chữ thiên tài để hình dung.” Đại sư huynh bắt đầu thao thao bất tuyệt.

Nhưng lúc này sắc mặt Trương Long Linh lại từ từ lạnh xuống: “Dù có là thiên tài đi nữa, cũng là do sư phụ dùng mạng đổi lấy.”

Lời Trương Long Linh vừa nói ra lập tức khiến đại sư huynh có chút lùng túng.

Lúc này tôi cũng mở mắt, nhẹ nhàng thở ra một hơi, cảm giác khắp người toàn là mồ hôi, nhớp nháp, buồn nôn muốn chết, đại sư huynh thấy tôi tỉnh thì cười khổ một tiếng: “Sư đệ, ngươi muốn ta nói thế nào mới phải đây?”

“Huynh muốn nói gì?” tôi không biết đại sư huynh rốt cuộc là có ý gì, lại thấy vẻ mặt lạnh như băng kia của Trương Long Linh sư tỷ, theo bản năng cảm thấy mình lại làm sai điều gì rồi.

“Không có gì, ngươi rất giỏi, sau này Long Sơn chúng ta phải dựa vào ngươi rồi.” đại sư huynh giống như an ủi, vỗ vai tôi một cái.

Lúc này tôi coi như là đứa ngốc đi nữa nhưng nghe sư huynh nói vậy cũng biết tốc độ của mình có chút khác người, tôi dĩ nhiên cũng không cho đây là do thiên bẩm, mặc dù có thể là có một chút khả năng đó, nhưng tốc độ này, tuyệt đối không thể hoàn toàn do thiên phú mà làm được.

Có thể việc này có liên quan đến Giang Lưu…

Lúc này tôi chợt nhớ tới một chuyện, trước kia có làm giao dịch với Tiểu Phật Gia, sau lần đó cơ thể tôi xảy ra biến hóa long trời lở đất, rất có thể chính là lần đó Tiểu Phật Gia đã giúp tôi mở ra tiểu chu thiên, cho nên bây giờ tôi chẳng qua là vận một chút khí, đã có thể mở ra được.

Càng nghĩ càng cảm thấy có lý, nhưng chuyện này không thể nói bừa, nên tôi cũng không nói gì mà chỉ ngồi tại chỗ, tay nắm thành nắm đấm.

Bây giờ tôi đã mở được tiểu chu thiên, chỉ cần mở được đại chu thiên nữa, luyện ra tinh khí thần đạt tới tam hoa là có thể giúp Hồng Dược tỉnh lại.

Không biết có phải cảm giác của tôi nhầm hay không, mà trong lòng vừa có suy nghĩ này thì Hồng Dược từ trống nhỏ bên hông đi ra, khuôn mặt nhỏ bé, trắng nõn mềm mại ngơ ngác nhìn tôi, nhìn con ngươi vô hồn khiến tôi thấy đau lòng.

Tôi đưa tay xoa đầu cô ấy một cái. “Hãy chờ tôi, tôi nhất định sẽ giúp cô khôi phục lại dáng vẻ trước kia.”

Cũng không biết cô ấy nghe có hiểu lời tôi nói không mà lại ngoan ngoãn gật đầu, sau đó ngây ngô nói: “Ca ca, ta đói.”

Lúc này tôi mới nhớ mình đã một thời gian chưa cho Hồng Dược ăn huyết, có thể nói từ sau khi Hồng Dược mất ý thức, tôi căn bản chưa có cho nàng ăn.

Bời vì lúc này Hồng Dược đã nhỏ đi, tôi cũng không thể cho cô ấy ăn huyết như trước, dù sao biện pháp lúc trước là bị ép buộc, bây giờ đến lượt tôi chủ động, tôi cũng không phải loại biến thái gì, nên chỉ cắt ngón tay mình, nặn ra máu tươi đút cho Hồng Dược.

“Cho dù ngươi có ưu tú hơn nữa, ta cũng sẽ không thừa nhận ngươi là đệ tử Long Sơn.” Đúng lúc này Long Linh sư tỷ lạnh băng mở miệng nói một câu, rồi sau đó xoay người bỏ đi.

Sau khi Long Linh sư tỷ đi khỏi, tôi ngơ ngẩn, trong lòng bỗng nhiên khó chịu, tôi biết tại sao Long Linh sư tỷ lại bài xích tôi, nhưng tôi không biết làm sao để hóa giải nó.

Tôi không thể đi tới vỗ vai tỷ ấy nói sư phụ đã đi rồi, chuyện này là ý của sư phụ, cho nên tỷ đừng oán hận.

Tôi không nói ra được những lời như vậy, vì trong lòng tôi cũng rất khó chịu, cho tới bây giờ, trong lòng tôi đối với người sư phụ chỉ gặp mặt một lần này còn có cảm giác áy náy.

Chờ sau khi Long Linh sư tỷ đi, tôi mới quay đầu lại nhìn về phía đại sư huynh nói: “Đại sư huynh, đệ muốn hỏi huynh một vấn đề.”

Lúc này trên mặt đại sư huynh cũng tràn đầy vui mừng, hiển nhiên là vì tôi nhanh chóng đạt đến đích mà vui vẻ, huynh ấy cười nói: “Là vấn đề liên quan tới tu hành sao?”

Tôi lắc đầu, “Là liên quan tới sư phụ.”.

Nụ cười của đại sư huynh chợt cứng lại, hiển nhiên trong lòng huynh ấy còn rất nhớ sư phụ, qua một lúc lâu mới lên tiếng: “Nói đi, chỉ cần ta biết, ta nhất định sẽ nói hết cho đệ, quyết không giấu giếm.”

Tôi hít sâu một hơi, đáy lòng dần lắng xuống. “Ban đầu tại sao sư phụ lại phải lập lời thề không nhận đệ tử nữa, theo lý mà nói người bình thường sẽ không bỗng nhiên lập lời thề như vậy, trong này có phải có ẩn tình gì khó nói không?”

Đại sư huynh ngẩn người, dường như đang nhớ lại chuyện gì đó, qua một lúc lâu mới mở miệng: “Chuyện này thật ra vẫn là bí mật của Long Sơn chúng ta, người biết rất nhiều nhưng bình thường mọi người đều không nhắc đến.”

“Tại sao?” tôi nghi hoặc.

“Trong này liên quan đến một người nữa.” đại sư huynh nói, “Một thiên tài tuyệt thế, là sư đệ của ta và Long Linh, cũng là sư huynh của đệ.”

Tôi kinh ngạc, vội mở miệng hỏi: “Người đó là ai?”

“Bây giờ là một trong bốn đại đường chủ của Vĩnh Dạ, có tên trên bảng Thiên Cơ, xếp thứ mười tám trên Hổ bảng.” Đại sư huynh cười khổ. “Hắn tên Diệp Kiếm Nhất, trước khi gia nhập Vĩnh Dạ gọi là Trương Long Văn.”

Tôi hơi bất ngờ, theo bản năng mở miệng hỏi: “Hổ bảng là gì?”

Đại sư huynh giải thích: “Hiện nay có hai bảng là Long bảng và Hổ bảng. Long bảng vốn là do vị cao thủ trước đây lập ra, đề tên mười vị cao thủ trong thiên hạ trước kia, thứ hạng của mười đại cao thủ mà Long bảng phân ra có chút mơ hồ, cho nên sau đó Thiên Cơ cốc lại ra một bảng mới, đó chính là Hổ bảng. Hổ bảng này chính là ngoại trừ mười đại cao thủ được xếp trong Long bảng ra, xếp thứ hạng cho những cao thủ bên ngoài. Dù sao mười đại cao thủ được xếp trong Long bảng kia bây giờ coi như đã già, hoặc đã chết, coi như là còn sống thì cũng không có bao nhiêu sức chiến đấu. Cho nên thật ra Hổ bảng mới chính là bảng xếp hạng hiện nay của đạo sĩ giới huyền học.”

Tôi ngơ ngác, không ngờ còn có thứ này.

“Muốn lên bảng rất đơn giản, chỉ cần đánh bại một người tùy ý trong bảng, muốn tăng hạng cũng vậy, chỉ cần đánh bại người đứng phía trên thì thứ hạng sẽ tăng lên.” Đại sư huynh nói tiếp.

Nghe đại sư huynh nói tôi coi như đã hiểu rõ, nói ngắn gọn tên Diệp Kiếm Nhất đó ngoại trừ mười người trong Long bảng ra thì hắn xếp thứ mười tám trong các cao thủ. Đừng tưởng rằng xếp thứ mười tám là thấp, phải biết rằng đây là thứ mười tám của toàn bộ giới huyền học. Giả như toàn bộ có năm trăm người mạnh, mặc dù số lượng có hơn năm trăm nhưng cho dù là một người bất kỳ trong đó cũng cực kỳ mạnh, chứ đừng nói đến Diệp Kiếm Nhất hay là những người xếp thứ hạng cao trên bảng.

Lúc này tôi nghi hoặc hỏi: “Tại sao Diệp Kiếm Nhất lại liên quan đến lời thề không thu đệ tử của sư phụ?”

Đại sư huynh không trả lời tôi ngay mà hướng phía tôi nói: “Ta không ngại nói cho ngươi biết, trước kia để mở được tiểu chu thiên ta cần một năm, mặc dù tốc độ không kinh người như ngươi nhưng so với người bình thường đã là vượt trội hơn hẳn, nhưng ngươi biết Diệp Kiếm Nhất đó tu luyện mất bao lâu không?”

Tôi lắc đầu một cái.

Đại sư huynh cười khổ: “Rất chậm, lúc hắn gia nhập sư môn chúng ta là mười tuổi, hắn mất sáu năm mới mở ra tiểu chu thiên.”

Tôi ngẩn người, như vậy cũng quá chậm đi.

Sau đó nụ cười của đại sư huynh càng thêm đau khổ, lại có phần chua xót: “Khi đó chúng ta ai nấy đều vì hắn mà không tiếc mồ hôi công sức, sư tỷ Long Linh của ngươi thậm chí còn vì hắn tự mình đi Thái Lan tìm cỏ Mạn Đức Lạp giúp hắn khai thông tĩnh mạch, vì thế thiếu chút nữa suýt chết ở nước Thái.”

Tôi hít sâu một hơi, không ngờ người lạnh lùng như Long Linh sư tỷ lại có thể quan tâm đến người khác như vậy.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN