Dịch Dương Thiên Tỉ Cậu Là Tia Nắng Ấm Áp Nhất Đối Với Tôi!
Chương 4: Smash?
Sau khi ăn cơm,nó đòi Nguyên(anh)dẫn đi chơi vì thành phố đã khác với lúc trước rất nhiều.Sau 1 hồi năn nỉ thì Nguyên đã đồng ý dẫn nó đi.Ra đến cổng nhà anh mới nhớ ra.
-Nhưng mà cậu muốn đi đâu?-Anh hỏi
-Tùy cậu thôi!-Nó nhún vai nói
-Ờm!-Nguyên
Anh dẫn nó đi ra công viên chơi.Công viên vào buổi tối không hề kém hấp dẫn hơn ban ngày nha.Có đủ các màu sắc từ các trò chơi hay những thứ đồ bày bán la liệt.Nó và anh 2 mắt sáng như sao chạy đi chơi đủ các trò.Có cả trò ném bóng lấy gấu nữa.Nó và anh chạy đến,anh ném chỉ được một con gấu nhỏ.Còn nó thì…một con gấu to bự.Không hổ danh là chơi bóng chày từ nhỏ a.Khi đã mệt 2 người mới ra ghế đá gần bờ hồ ngồi nghỉ.Anh chạy đi mua kem còn nó ngồi ở ghế đợi.Thấy chán nó đứng dậy định đi ra ngắm hồ thì bị một người đụng trúng.
-Không có mắt à?-Cậu ta hỏi giọng lạnh như băng.
-Anh là người đụng tôi mà?!-Nó tức giận.
Cậu ta bỏ đi không thèm trả lời.Nó tức giận với cái thái độ ấy.Không muốn đi ngắm hồ nữa vì cậu ta đã làm nó tụt hứng rồi.Vừa đúng lúc nguyên mua kem về.Nguyên đưa kem cho nó,nó nhận kem đã cảm thấy đỡ bực hơn.
Trên đường về nhà nó kể cho Nguyên nghe về chuyện lúc nãy xảy ra với nó.
-Bất lịch sự quá!-Nguyên cau mày nói
-Đúng đấy!-Nó nhăn mặt
Từ đâu bỗng phát ra tiếng nói khiến 2 đứa giật mình vì nó quá lạnh.
-Chào cậu,Nguyên!
-Ơ Thiên Tỉ!Cậu làm tớ giật cả mình!Mà cũng trùng hợp thật lại gặp cậu ở đây!-Nguyên cười tươi
-Ừm!-Thiên Tỉ
-Đây là bạn thân của mình mới từ Việt Nam qua!-Nguyên vừa nói vừa chỉ nó.
-LÀ ANH!-Nó hét vào mặt anh
-Thì sao?Vô duyên!-Anh nhíu mày nhăn mặt nhìn nó.
-Anh…-Nó cạn lời
Thấy nó không làm gì được cậu nở nụ cười nửa miệng điển trai vô số.Nó nhìn thế thì đơ ra.Anh kêu mấy lần không nghe nên đành phải dùng chiêu sư tử gầm,cô giật mình.Nhận thức được những gì vừa xảy ra nó chỉ biết cúi mặt xuống,mặt bắt đầu đỏ lên.
-Quê chết đi được!-Nó nghĩ
Thấy tình hình không ổn anh đành lên tiếng.
-Cậu mới từ Bắc Kinh về,hay chúng ta đi ăn đi!-Nguyên mắt sáng
-Sao cũng được!-Thiên lạnh lùng
-Đi!-Nguyên kéo 2 người đi vào quán KFC.
Cậu đi lấy đồ ăn với anh cô kiếm 1 chiếc bàn ở 1 chỗ kín đáo để ngồi.
-Cô em đi chơi một mình à?Hay là đi chơi với anh đi!Dù sao anh cũng đi một mình!-1 gã từ đâu đến nói với cô.Khuôn mặt hắn đểu kinh khủng.
-Biến!-Nó lạnh lùng nói
-Sao cô em lạnh lùng thế?Đi chơi với anh đi!-Hắn vẫn dai như đỉa.
-Tôi nói anh biến đi cho tôi!Bộ anh bị điếc à?-Nó vẫn khuôn mặt đấy giọng nói đấy.
-Mày…rượu mời không uống thích uống rượu phạt à?-Hắn nói
-Xin lỗi!Tôi không uống rượu!-Nó nói giọng khinh bỉ
Cậu định ra giúp nó nhưng…
Hắn ta dang tay định tát cô thì cô đã quật ngã hắn ta một cách”nhẹ nhàng” nhất có thể.
-Karate!-Anh thoáng ngạc nhiên nghĩ
Nó chưa kịp đi đến chỗ hắn thì hắn đã gượng dậy chạy mất.Mọi người xung quanh vỗ tay nhìn cô,cô ngượng cúi đầu cảm ơn. Thì ra hắn là trùm ở phố này.Trùm gì mà yếu thấy mồ.
—Trong lúc ăn—
-Cô biết karate sao?-Thiên Tỉ
-Biết thì sao mà không biết thì sao?-Nó trêu Thiên
-Nói!-Cậu tức
-À…ừm!-Nó hơi sợ
-Biết smash chứ?-Cậu hỏi
-Sát thủ đứng đầu thế giới ngầm ư?-Nó hỏi
-Thế là cô biết!-Thiên nói
Nó không nói gì.Sau khi ăn xong họ về nhà Nguyên ngủ.
–Cách đây 15 phút–
Trước cửa quán KFC anh đã nài nỉ Thiên lên nhà anh chơi 1 tối.Thấy Nguyên vậy cậu cũng đồng í về nhà Nguyên.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!