Điểm Dối Lừa - Chương 4
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
135


Điểm Dối Lừa


Chương 4


Nếu nói rằng Giám đốc của NRO là người giản dị thì vẫn còn là quá lời. William Pickering, Giám đốc NRO, là người nhỏ bé, nước da nhợt nhạt, đầu hói, đôi mắt mầu nâu nhạt, dù đã từng nhìn thấy những bí mật sâu kín nhất của nước Mỹ, vẫn chỉ có hình bóng của hai vũng nước nông. Tuy nhiên, đối với những người làm việc dưới quyền ông, Pickering gần như một vị thánh. Tính cách ôn hòa và triết lý sống giản dị của ông đã trở thành huyền thoại ở NRO. Thói quen làm việc rất chuyên cần và lặng lẽ, cộng thêm tủ quần áo chỉ duy nhất một màu đen đã khiến ông có biệt danh là “Tín đồ Quây-cơ”.

Với những chiến lược tài ba và hiệu quả công việc cực cao – Tín đồ Quây-cơ điều hành giang sơn của riêng mình với sự minh bạch vô song. Ông có một câu thần chú: “Hãy tìm ra sự thật, và hành động trên cơ sở sự thật”.

Khi Rachel đến văn phòng của ông, ngài Giám đốc đang nói chuyện điện thoại. Phong thái của ông luôn khiến Rachel phải ngỡ ngàng: Trông Pickering không hề giống người có đủ quyền lực để đánh thức Tổng thống vào bất kỳ giờ nào.

Ông gác máy và vẫy cô vào phòng.

– Điệp vụ Sexton, mời cô ngồi. – Giọng ông lạnh lùng.

– Cảm ơn Giám đốc. – Rachel đáp.

Rất nhiều người không thích cung cách quá thẳng thắn của Pickering, nhưng Rachel lại luôn thấy yêu mến con người này.

Ông hoàn toàn trái ngược với người cha Thượng nghị sĩ của cô, không có vẻ ngoài ưa nhìn, không có gì nổi bật trừ tài năng thiên bẩm, luôn thi hành phận sự của mình với tình yêu Tổ quốc thuần túy, và luôn muốn tránh xa vinh hoa phú quí, thứ mà cha cô luôn khao khát.

Pickering tháo kính mắt ra và nhìn Rachel.

– Điệp vụ Sexton, nửa giờ trước Tổng thống đã điện cho tôi. Trực tiếp là vì cô.

Rachel ngồi thẳng lên. Pickering luôn đi thẳng vào vấn đề. Một khởi đầu quái quỷ, cô nghĩ.

– Hi vọng không phải vì những tổng hợp tin do tôi làm có sai sót gì.

– Hoàn toàn ngược lại, ông ấy nói rằng Nhà Trắng có ấn tượng rất tốt về hiệu quả làm việc của cô.

Rachel khẽ thở dài; – Thế ông ấy muốn gì ạ?

– Gặp cô. Trực tiếp. Ngay bây giờ.

Rachel chợt cảm thấy bất an.

– Gặp riêng tôi à? Có chuyện gì nhỉ?

– Câu hỏi hay đấy. Ông ta nhất định không chịu nói với tôi.

Lúc này Rachel bắt đầu thấy khó hiểu. Giấu không chịu cho Giám đốc của NRO biết tin thì thật chẳng khác nào không cho Giáo hoàng biết những bí mật của Vatican. Giới tình báo vẫn thường đùa nhau rằng nếu có chuyện gì William Pickering chưa biết thì chắc chắn là chuyện đó chưa xảy ra.

Lúc này Pickering đang đi đi lại lại trước cửa sổ.

– Ông ấy yêu cầu tôi liên lạc trực tiếp và đưa cô tới gặp ông ấy ngay lập tức.

– Ngay bây giờ à?

– Ông ấy còn điều cả phương tiện đến đón. Ngoài kia kìa.

Rachel nhíu mày.

Bản thân yêu cầu của Tổng thống đã là kỳ quặc, nhưng nét mặt lo lắng của Pickering mới chính là điều khiến cô lo ngại.

Chắc chắn còn điều gì Giám đốc chưa nói ra hết.

Còn cái quái gì nữa chứ? Rất hiếm khi Pickering bộc lộ cảm xúc kiểu này.

– Tổng thống tỏ ra cực kỳ sành sỏi khi chọn thời điểm này. Cô là con gái của người đang thắng ông ta trong các cuộc điều tra thăm dò, và thế là ông ta muốn gặp riêng cô. Tôi thấy điều này cực kỳ không thích hợp, còn cha cô thì chắc chắn sẽ không đồng ý.

Rachel biết Pickering nói đúng – không phải chỉ vì cô nguyền rủa những ý nghĩ của cha mình. – Giám đốc cho rằng động cơ của Tổng thống là không minh bạch.

– Tôi chỉ cam kết cung cấp thông tin tình báo cho Nhà Trắng đương nhiệm, và không đưa ra những nhận xét có khuynh hướng chính trị.

Câu trả lờí điển hình của Pickering, Rachel thầm nhận xét.

Pickering vẫn luôn công khai quan điểm của mình rằng những chính trị gia tên tuổi chẳng qua chỉ là những bung xung sẽ nhanh chóng hết thời, và về lâu về dài, bàn cờ chính trị luôn thuộc tầm chi phối của những người như ông, những người đã sống đủ lâu để trở nên dày dạn và có thể cảm nhận được xu hướng tiến triển trong tương lai, của những trò chơi chính trị.

Ông vẫn thường nói rằng dù có giữ chiếc ghế Tổng thống đầy đủ cả hai nhiệm kỳ thì cũng còn lâu mới hiểu hết những phức tạp thực sự trong đời sống chính trị thế giới… – Biết đâu đây chỉ là một lời để nghị vô tư. Rachel nói, thầm hi vọng Tổng thống không phải là loại người sẽ sử dụng cô làm chiêu bài tranh cử. – Có thể chỉ vì ông ấy muốn tôi tổng hợp cô đọng hơn nữa bản báo cáo quan trọng nào đó?

– Tôi không muốn tỏ ra bất kính, Rachel ạ, nhưng Nhà Trắng có thể tiếp cận hàng loạt chuyên viên tổng hợp tin có tay nghề khác. Đó là chuyện nội bộ của Nhà Trắng, và lẽ ra Tổng thống phải đủ hiểu biết để không liên lạc trực tiếp vớỉ cô. Và dù có không biết điều đó thì ông ta cũng phải biết là không nên đòi gặp một báu vật của NRO mà không chịu nói rõ lí do.

Pickering luôn gọi các nhân viên của mình là báu vật, cách gọi này trong nhiều trường hợp nghe có vẻ rất lạnh lùng.

– Cha cô đang liên tiếp ghi điểm trong các kỳ thăm dò tín nhiệm. – Pickering nói. – Rất nhiều điểm. Nhà Trắng có lí do để mà lo lắng. – ông thở dài. – Chính trị chẳng phải là một môn thể thao mã thượng. Khi Tổng thống muốn bí mật gặp mặt con gái của ứng cử viên đối lập thì không thể chỉ vì chuyện tổng hợp vài tin tình báo.

Rachel thoáng cảm thấy ớn lạnh. Những linh cảm của Pickering thường rất đúng.

– Và Giám đốc e rằng vì không mã thượng nên Nhà Trắng muốn biến tôi thành một phần trong trò bung xung chính trị sắp tới ư?

Pickering yên lặng một lát.

– Đôi khi cô đã bộc lộ những suy nghĩ rất cá nhân về người cha của mình. Đội ngũ nhân viên vận động tranh cử của Tổng thống không thể không biết đến điều đó. Tôi có cảm giác là bọn họ muốn dùng cô để đặt ông ấy vào một tình thế bất lợi nào đó.

– Thế thì tôi nên gia nhập đội quân nào đây? – Rachel nửa đùa nửa thật hỏi.

Pickering không hề để ý đến câu nói đó. Ông ta nhìn cô nghiêm khắc.

– Tôi muốn cảnh báo cô trước, Sexton ạ. Nếu cảm thấy là những vấn đề cá nhân giữa cô và cha cô có thể ảnh hưởng đến những suy nghĩ của cô khi cư xử với Tổng thống, tôi khuyên cô nên từ chối cuộc gặp này.

– Từ chối? – Rachel cười. – Dĩ nhiên là không thể khước từ Tổng thống được.

– Cô thì không, – Pickering đáp – nhưng tôi thì có đấy.

Giọng nói quả quyết của Pickering khiến Rachel nhớ đến một nguyên nhân nữa khiến ông có cái tên “Người theo đạo Quây-cơ”.

Dù có vẻ ngoài bé nhỏ, Pickering có thể gây ra cả một cơn chấn động về chính trị mỗi khi trở nên tức giận.

– Những lo lắng của tôi thực ra rất dễ hiểu. – Pickering nói. – Tôi phải chịu trách nhiệm về sự an nguy của tất cả nhân viên ở đây. Và tôi không hề muốn để bất kỳ ai trong số đó bị biến thành con tốt phải thí trong trò chơi chính trị.

– Theo Giám đốc thì tôi nên làm gì bây giờ?

Pickering thở dài.

– Theo tôi thì cô nên gặp ông ta, nhưng đừng hứa hẹn bất cứ điều gì. Và nếu thấy ông ấy có bất kỳ ý đồ sâu xa nào thì phải báo ngay cho tôi biết. Nếu cảm thấy ông ta định biến cô thành vật tế thần thì hãy tin ở tôi. Tôi sẽ lôi cô ra khỏi đám bùng nhùng ấy mau lẹ đến nỗi ông ta sẽ không bao giờ biết ai đã chơi lại ông ta.

– Xin cảm ơn Giám đốc. – Rachel cảm nhận được thái độ chở che của ông ta, điều mà cô đã bao lâu mong chờ tử chính cha đẻ của mình. – Và Giám đốc nói rằng Tổng thống đã điều xe đến đón tôi à?

– Không hẳn thế. – Pickering nhíu mày, chỉ tay ra ngoài cửa sổ.

Phân vân, Rachel tiến đến bên cửa sổ và nhìn theo hướng tay chỉ của Pickering… Chiếc trực thăng loại Chim ưng Mở đường đầu tù loại MH-60G đang đậu trên thảm cỏ. Đây là loại trực thăng bay nhanh nhất hiện nay. Trên thân máy bay là biểu tượng của Nhà Trắng, và viên phi công đang đứng gần đó, có vẻ nôn nóng nhìn đồng hồ.

Kinh ngạc, Rachel quay lại nhìn Pickering.

– Nhà Trắng điều máy bay trực thăng để chở tôi đến Tổng hành dinh cách đây có mười lăm dặm hay sao?

– Rõ ràng là Tổng thống đang muốn gây ấn tượng mạnh hoặc hù doạ cô đấy. – Pickering nhìn cô. – Tôi khuyên cô đừng nên để ý đến chuyện này.

Rachel gật đầu. Tổng thống đã gây ấn tượng mạnh, và cô cũng bắt đầu thấy sợ hãi.

Bốn phút sau, Rachel Sexton ra khỏi trụ sở NRO và leo lên chiếc trục thăng đang đợi sẵn. Cô chưa kịp thắt xong dây an toàn thì chiếc phi cơ đã cất cánh, xé gió bay lướt qua những cánh rừng của bang Virginia. Chăm chú nhìn những cánh rừng mờ mờ hiện ra tít phía dưới. Rachel bỗng cảm thấy mạch đập dồn. Nếu biết rằng chiếc máy bay này không bao giờ hạ cánh xuống Nhà Trắng, mạch của cô sẽ còn đập dữ dội hơn nữa.

— —— BỔ SUNG THÊM — ——

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN