Điềm Nhập Tâm Phi
Chương 1
Nam Thành, thời tiết cuối tháng mười khiến nhiệt độ dịu mát hơn. Những cơn gió nhẹ dịu dàng thổi ngang qua.
Tối nay ở khách sạn Quốc Tế Anh Quan sẽ tổ chức một dạ tiệc về thời trang nhằm quyên góp từ thiện. Những buổi tiệc thế này đương nhiên không ít khách mời là các đại gia, ngôi sao góp mặt. Có sự tham gia của nhiều ngôi sao nên ánh đèn flash sáng lên không ngừng!!!
Với tư cách biên tập viên của tạp chí 《Li Vi》 Nguyễn Hân với những biên tập viên của nhiều tạp chí khác nhau đứng chung một chỗ để nghe tin tức từ các đồng nghiệp này nói chuyện. Dạ tiệc tối nay công ty cô chỉ là kí hợp đồng cho kế hoạch mới nên hiện tại không có việc gì cần bọn họ làm. Vương Lê lần đầu được đến dạ tiệc như thế này. Cô là thực tập sinh của Nguyễn Hân. Vô cùng hưng phấn cứ rộn ràng bên tai Nguyễn Hân nói chuyện không ngừng.
Trong lòng Nguyễn Hân không hứng thú lắm. Vừa cầm điện thoại lên chuẩn bị ra ngoài tìm nơi nào đó hít thở không khí. Quay đầu liền thấy Hạ Y Đồng mặc một chiếc váy dài màu xanh, chân đi giày cao gót từng bước nhanh nhẹn hướng về phía cô.
“Hân Hân…….”
Trong đại sảnh có rất đông người. Cho dù là tiểu thư nhà giàu hay minh tinh ngôi sao ở đây đều cố giữ khí chất. Từng bước đi của Hạ Y Đồng thu hút không ít ánh mắt tò mò. Nhưng cũng chỉ được vài giây rất nhanh đã dời đi không còn dấu vết. Đồng Đồng một nữ diễn viên tuyến thứ ba mươi sáu trong giới giải trí, gần như không có ai nhận ra cô và tự nhiên cũng sẽ không có ai đem thời gian lãng phí ở trên người của cô. Nguyễn Hân nhìn dáng vẻ không giữ hình tượng của cô cười nói: ” Hôm nay có không ít đạo diễn, ngôi sao nổi tiếng đến đây. Khắp nơi đều là máy quay, cậu cố gắng giữ một chút dáng vẻ của một ngôi sao chú ý hình tượng một chút được không.” Hạ Y Đồng không quan tâm trả lời cô: ” Dù sao cũng chẳng có mấy người nhận ra mình.”
Cô khoác lấy tay của Nguyễn Hân thì thầm nhỏ vào tai của cô: ” Nhắc nhở cậu một chút, vừa nãy mình ở bên ngoài gặp được Nguyễn Thư Nhã đó.” Nghe đến cái tên Nguyễn Thư Nhã đôi mắt Nguyễn Hân hơi trầm xuống, tâm trạng có chút không vui.
Hạ Y Đồng cảm nhận được sắc mặt cô trầm xuống nên nói: ” Dù ra mắt mới không lâu nhưng lại là nghệ sĩ dưới trướng của Đạt Hành, nhận được lời mời tham gia dạ tiệc này cũng là chuyện bình thường.”
Tập đoàn Đạt Hành đầu tư rất nhiều lĩnh vực. Tạp chí 《Li Vi》 thành lập đã được mười hai năm cũng là một công ty con của tập đoàn Đạt Hành. Buổi tiệc tối hôm nay chính là do tạp chí 《Li Vi》đề nghị. Tự công ty nâng đỡ nghệ sĩ của công ty cũng là chuyện bình thường. Chưa kể còn có thể công khai thân phận nghệ sĩ của Đạt Hành,. Nguyễn Thư Nhã kể từ khi ra mắt tài nguyên vẫn luôn không ngớt, bộ phim cổ trang vừa phát sóng thu hút cho cô ta không ít fan đẩy nhanh thời cơ để phát triển hơn nữa.
Nguyễn Hân ừm một tiếng. Lúc ngẩng đầu lên lần nữa, thần thái đã khôi phục bình thường: ” Yên tâm đi, mình không sao, dù cho cô ta có làm gì hay đi đâu cũng là làm công cho mình.”
Hạ Y Đồng nghe Nguyễn Hân giọng điệu lạnh nhạt, trong lòng lặng lẽ giơ ngón tay cái tặng cho cô. Không thể không nói, khả năng tự an ủi bản thân của Nguyễn tiểu thư thật sự là không ai bằng được.
Nguyễn Hân là con gái duy nhất của Nguyễn gia, người thừa kế duy nhất của tập đoàn Đạt Hành. Ba Nguyễn cùng mẹ Nguyễn là một cặp vợ chồng kiểu mẫu, Nguyễn Hân trưởng thành dưới sự cưng chiều của ba mẹ, cho đến hai năm trước Nguyễn Hân mới phát hiện tình cảm của ba mẹ đã sớm tan vỡ, bảo vệ mối quan hệ vợ chồng chẳng qua chỉ là vì muốn duy trì lợi ích cho công ty, ở bên ngoài ba Nguyễn sớm đã có người phụ nữ khác. Ba Nguyễn và mẹ Nguyễn đã ra riêng, không can thiệp cuộc sống của nhau.
Ba tháng trước, Nguyễn Hân và đại thiếu gia Phó Tư Nghiên của Phó gia kết hôn. Cuộc hôn nhân thương mại này phát triển sự hợp tác của hai nhà tiến thêm một bước. Mạnh mẽ liên hợp, cổ phiếu tăng vọt, đồng thời lúc ấy, cuộc hôn nhân của ba Nguyễn mẹ Nguyễn cũng chính thức kết thúc.
Mẹ của Nguyễn Thư Nhã. Lý Anh Hoa thành công lên chức, gả vào Nguyễn gia.
” Nói thì nói như vậy, nhưng mà cậu cũng không thể buông lỏng cảnh giác. Cô ta đến họ cũng đổi rồi, khó mà bảo đảm ba cậu sẽ không nghe lời mẹ kế của cậu mà chia cho cô ta một chút cổ phần. ” Nguyễn Thư Nhã là con gái của Lý Anh Hoa và chồng trước, vốn dĩ tên là Lý Lan Lan. Lúc ra mắt đã tự mình đổi tên thành Nguyễn Thư Nhã, lúc đó ba mẹ của Nguyễn Hân vẫn còn chưa ly hôn.
Nguyễn Hân đen mặt lại. ” Cô ta đừng có mơ, công ty là tâm huyết chung của ba mẹ tớ, nếu như cô ta có ý dám động vào công ty tớ sẽ khiến cho cô ta phải trả giá. ” Hạ Y Đồng còn muốn nói chút gì đó thì Vương Lê vừa cười vừa đi: “Chị Hân Hân, chủ biên Hứa gọi chị. ” Cô ta vẻ mặt ghen tị nói: “Hình như là muốn đưa chị đi làm quen những minh tinh ở đây một chút.”
Công việc của bọn họ chính là phải đối phó minh tinh, Hứa Lam hiện là chủ biên của tạp chí 《Li Vi》. Từ lúc tốt nghiệp đã gia nhập tạp chí, một đường từ thực tập sinh vươn đến vị trí chủ biên, không chỉ có năng lực bản thân mạnh mẽ còn rất vui vẻ chỉ dẫn cấp dưới. Bà không hề biết Nguyễn Hân là đại tiểu thư của tập đoàn Đạt Hành nhưng bà đánh giá cao ở Nguyễn Hân sự mẫn cảm và thiên phú về thời trang. Có ý bồi dưỡng cô, đưa cô đi mở rộng mạng lưới mối quan hệ.
Nguyễn Hân nhìn Hạ Y Đồng một cái, Hạ Y Đồng gật đầu nói: “Cậu đi công việc đi, đợi một chút nói tiếp.”
Nguyễn Hân đi theo Vương Lê tìm Hứa Lam, Hứa Lam dẫn theo cô đi chào hỏi với vài người quen biết, đang nói chuyện, ngoài cửa đột nhiên có tiếng ồn ào, bên trong sảnh tiệc không ít quan khách nhìn thấy người đang đi vào, vội vàng tiến lên phía trước để bắt chuyện. Hứa Lam cũng trưng ra mặt cười, dẫn theo Nguyễn Hân đến nghênh đón.
Nguyễn Hân theo tiếng ồn quay đầu nhìn lại, ánh mắt rơi trên người đàn ông đang ở giữa bị đám đông vây quanh.
Phó Tư Nghiên mặc một thân tây trang màu đen, vóc dáng cao ráo, ngũ quan lạnh lùng thành thục, khí chất điềm đạm, đôi chân dài thẳng tắp sải bước vào bên trong. Người chắn ở trước anh không ai bảo ai tự giác đứng lùi sang một bên, nhường ra một con đường.
Giống như được nhận ánh mắt tò mò của cô, anh quay đầu lại. Mi mắt hơi nhướng lên, chính xác nhìn sang phía của cô, bốn mắt nhìn nhau, một ánh đèn chiếu sáng khuôn mặt có đôi mắt đào hoa của anh trở nên thâm tình càng khiến cho lòng người xao xuyến.
Đôi mắt đào hoa đa tình kết hợp với một khuôn mặt lạnh lùng như vậy, đơn giản đó chính là sự cám dỗ triệt để.
Nguyễn Hân ngẩn ra hai giây, sau đó lại như không có chuyện gì chuyển ánh mắt đi chỗ khác.
Trong lòng thầm hỏi anh tại sao lại đến đây, không phải là tối nay vừa về nước sao???
Nguyễn Hân nhìn xuống điện thoại xem thông tin chuyến bay mà trợ lý của Phó Tư Nghiên gửi cho cô, nhớ không nhầm hơn bảy giờ tối anh mới xuống máy bay. Từ lúc đó đến bây giờ còn chưa đến một tiếng đồng hồ. Anh đã thay mới tây trang, giày da gọn gàng đến đây tham dự dạ tiệc. Xem ra là vừa xuống máy bay liền trực tiếp tới đây.
Hạ Y Đồng thấy cô không đi cùng Hứa Lam, đi tới nháy nháy mắt với cô. Còn hất cằm về phía Phó Tư Nghiên. Ý bảo cô xem đi, chồng của cô đến rồi muốn cô nhanh chóng nhìn xem. Nguyễn Hân không để ý đến cô ấy, cầm lấy một ly rượu vang đỏ trên khay mà người phục vụ đang đi ngang qua. Liền nghe thấy có người đề cập đến tên của Phó Tư Nghiên, nói chuyện về những thành tích trong kinh doanh của anh.
Kiểu nhân vật lớn giống như anh, rất ít khi tham dự loại dạ tiệc từ thiện lĩnh vực thời trang của các minh tinh như hôm nay. Tất cả mọi người đều không nhịn được mà tò mò về nguyên nhân anh xuất hiện ở đây, ai có mặt mũi lớn như vậy có thể mời được anh.
“Đây còn phải đoán sao? Phó tổng chính là chồng của chủ nhân tương lai tập đoàn Đạt Hành chúng ta, tạp chí chúng ta cũng tính một phần là của anh ấy, đương nhiên là đến ủng hộ cho công ty nhà vợ rồi.”
Nguyễn Hân ngậm rượu trong miệng, nghe đến danh xưng chồng của chủ nhân tương lai thì suýt chút nữa nghẹn lại. Rượu trực tiếp nuốt nhanh xuống bụng, mùi vị gì cũng không nếm được, vô thức nhìn qua phía Vương Lê đang nói chuyện.
Vương Lê phát hiện Nguyễn Hân chủ động nhìn đến, cho rằng cô cũng không biết thân phận của Phó Tư Nghiên liền kích động mà phổ cập kiến thức cho Nguyễn Hân: “Chị Hân Hân, chuyện tập đoàn Đạt Hành chúng ta cùng tập đoàn Thành Nguyên liên hôn chị biết chứ? ”
Hân Hân cười cười. Đương nhiên cô không chỉ biết, cô còn là nhân vật chính đấy.
Vương Lê nhìn theo phương hướng của Phó Tư Nghiên nói: “Người ở bên kia bị mọi người vây kín xung quanh tâng bốc chính là tổng tài của tập đoàn Thành Nguyên, cũng chính là đối tượng liên hôn của tập đoàn Đạt Hành chúng ta, tuổi trẻ đầy hứa hẹn, đẹp trai thu hút người khác, trước đây nhìn thấy anh ấy ở trên tạp chí tài chính, đã cảm thấy anh ấy bỏ qua những người bình thường cả mười con phố rồi, không ngờ tới người thật còn đẹp hơn cả trong ảnh, thực ngưỡng mộ Nguyễn đại tiểu thư, nếu em là cô ấy, mỗi ngày tỉnh dậy đều có thể nhìn thấy người chồng khuôn mặt anh tuấn như vậy thì có chết cũng vui vẻ.”
Nguyễn Hân: “……” Cũng không đến mức khoa trương như vậy. Cô đây không phải vẫn sống rất tốt sao chẳng qua là thực sự rất đẹp trai.
Vương Lê háo sắc nói đến say mê, Hạ Y Đồng đứng bên cạnh nhìn vẻ mặt một lời khó nói hết của Nguyễn Hân đều cười tới nước mắt muốn trào ra rồi.
Bữa tiệc sắp bắt đầu, vị trí hiện trường được bố trí theo thân phận của từng quan khách, Hạ Y Đồng đi theo Nguyễn Hân ngồi ở vị trí phía đằng sau.
Người chủ trì hoạt động ở trên sân khấu đang thực hiện theo đúng quy trình. Không biết là do cố tình hay vô ý, trên màn hình lớn mấy lần chiếu qua hàng đầu tiên chuẩn xác nhắm đến chỗ ngồi của Phó Tư Nghiên ở giữa, mỗi lần như thế ở dưới đều phát ra tiếng cảm thán.
Người chủ trì nhìn anh, có vẻ như muốn anh lên sân khấu nói vài câu. Phó Tư Nghiên nâng mắt, ánh mắt nhẹ nhàng liếc qua ống kính, môi mỏng mím lại, không giấu sự uy nghiêm của một người sếp.
Ống kính run lên một chút lập tức quay lại sân khấu. Sau đó cũng không dám quay tới hàng đầu tiên nữa, đến cả ảnh đế ảnh hậu ngồi ở hàng đầu tiên cũng mất đi cơ hội lọt vào ống kính mà lên màn hình.
Hạ Y Đồng xúc động lắc đầu: ” Hân Hân, chồng của cậu hào quang quá mạnh rồi, hạ xuống một ánh mắt đã khiến cho tay của người quay phim run lên như vậy, cậu lại nhìn cậu xem, nhân viên của công ty nhà mình chỉ nhận ra chồng của bà chủ mà không biết đến bà chủ nhỏ là cậu, đường đường là người thừa kế tập đoàn, lại bị đưa tới tòa soạn làm biên tập nhỏ nhoi.”
Nguyễn Hân cúi đầu tháo xuống bộ móng tay mới vừa làm hôm qua, “Ba mình muốn mình ở cấp thấp rèn luyện cọ sát nhiều một chút.”
“Rèn luyện cọ sát cũng không phải là như thế này, trực tiếp đưa cậu vào tổng bộ tìm một người chức cao có kinh nghiệm quen thuộc với nghiệp vụ của công ty rồi thuận lợi tiếp quản công ty không tốt sao? Tuy rằng ba cậu trước giờ đều đối xử rất tốt với cậu, nhưng có câu này nói rất hay, có mẹ kế thì sẽ có ba dượng, cậu không thể toàn bộ nghe theo ông ấy hết được, lỡ như tương lai mẹ kế của cậu lại sinh cho cậu thêm một em trai, dựa vào con trai đòi cổ phần, không phải là cậu lỗ to rồi sao, cậu phải theo chồng của cậu học hỏi một chút, nghĩ biện pháp đem công ty khống chế dưới tay mình, như vậy thì bạch liên hoa Nguyễn Thư Nhã kia mới không chiếm được lợi ích.”
Hạ Y Đồng dựa vào kinh nghiệm đóng vai phụ trong một số bộ phim truyền hình về tài sản gia đình giàu có để cảnh báo Nguyễn Hân.
Nguyễn Hân không nhịn được muốn cười, lúc ba mẹ cô chuẩn bị ly hôn thì tài sản của Nguyễn gia sớm đã được phân chia lại rồi, ngoại trừ cổ phần công ty và căn nhà mà ba cô đang ở, tất cả tài sản khác đều do cô đứng tên, cho dù là số cổ phần công ty nắm giữ cô cũng không ít hơn ba cô bao nhiêu.
“Cậu nhìn xem chồng của cậu, có bao nhiêu bá khí, nghe nói bây giờ anh ta ở tập đoàn Thành Nguyên nói một thì sẽ không có hai, ba của anh ta cũng bị anh ta thay thế rồi, càng đừng nhắc đến ba anh ta ở bên ngoài đã có mấy đứa con ngoài giá thú rồi, đến cổng của tổng bộ Thành Nguyên cũng không tiến vào được, cậu phải theo chồng của cậu học hỏi nhiều một chút.”
“Đây có bao nhiêu dễ dàng, những người ở ban giám đốc cũng không phải là ăn chay, mình cái gì cũng đều không biết mà đi vào cũng sẽ bị bọn họ bóp chết.” Chuyện này không phải cô chưa từng nhắc qua với ba cô, lúc đó cô phát hiện ba cô Nguyễn Đức Nghiệp ở bên ngoài nuôi người khác, đã cùng Nguyễn Đức Nghiệp ồn ào rất lâu, bởi vì không để cho tiểu tam đạt được lợi ích khi ba mẹ cô ly hôn, cô đề xuất với Nguyễn Đức Nghiệp muốn tiếp quản công ty, nhưng hơn hai mươi năm qua cô đã quá tùy ý tự nhiên, không biết gì đối với phương diện quản lý công ty, nếu không phải hôn nhân của ba mẹ cô tan vỡ, tiểu tam lên chức, cô vẫn sẽ luôn làm những điều mình cảm thấy có hứng thú, không cần suy nghĩ đến việc kế thừa gia nghiệp, Nguyễn Đức Nghiệp đương nhiên là không yên tâm mà cứ như thế đem công ty giao cho cô.
“Bảo chồng của cậu giúp cậu a, các cậu là vợ chồng, để anh ta thay cậu đi tiếp cận những cổ đông đó, bảo đảm không ai dám có ý kiến.”
Nguyễn Hân ha ha hai tiếng, “Cậu xem anh ta có vẻ gì giống như rất thân quen với mình không?”
Hạ Y Đồng: “…… Các cậu không phải là kết hôn hơn ba tháng rồi sao? Còn chưa thân?”
Nguyễn Hân liếc cô một cái: ” Thu lại vẻ mặt chưa từng gặp qua chuyện như này của cậu đi, thương nghiệp liên hôn, anh ta lại đã kế thừa công ty trong nhà rồi, bận giống như người bay trên không trung, không thân quen không phải rất bình thường sao?”
Hạ Y Đồng: “……” Đúng là cô chưa gặp qua chuyện như này, còn là trước giờ chưa gặp qua người phụ nữ nào sau khi kết hôn nói cùng với chồng của mình không quen thuộc. “Vậy hôm nay anh ta đến đây không phải là bởi vì cậu?”
Nguyễn Hân dùng tay chỉ khoảng cách của mình với vị trí của Phó Tư Nghiên, “Cậu nhìn xem giống không?”
Nhìn như vậy thực sự là không giống lắm, chẳng qua Hạ Y Đồng vẫn còn phát huy vai trò làm nữ diễn viên tuyến thứ ba mươi sáu của mình để trợ lực cho não.
“Nói không chừng chính là cảm thấy nếu buổi tiệc kết thúc quá muộn, sợ một mình cậu trở về không an toàn, đặc biệt đến đây đón cậu cùng nhau về nhà.”
Nguyễn Hân một mặt cao quý lạnh lùng, “Mình có tài xế và vệ sĩ.” Không có loại chuyện một mình trở về này.
Được rồi, phú bà.
Hạ Y Đồng câm miệng.
Sau khi tiệc kết thúc, tại hiện trường phần lớn mọi người đều không rời khỏi. Cầm theo ly rượu tìm người bắt chuyện để mở rộng quen biết liên kết cảm tình. Ông chủ lớn Tần Cảnh Diệu của khách sạn Quốc tế Anh Quan vừa đúng lúc đi đến, quan hệ riêng của anh ta và Phó Tư Nghiên không tồi. Hai người gặp nhau nói chuyện một lúc, Nguyễn Hân đi nói tạm biệt với Hứa Lan, hỏi Hạ Y Đồng “Công ty của cậu vẫn chưa phân xe cho cậu sao?”
Hạ Y Đồng gật đầu, nói: “Tự mình lái xe đi.”
“Tài xế của mình đã qua đến rồi, mình tiễn cậu một đoạn.”
Hạ Y Đồng liếc mắt nhìn về phía Phó Tư Nghiên một cái, “Cậu không đi cùng chồng của cậu?”
Nguyễn Hân ừm một tiếng, cầm túi lên nói: “Anh ta chắc là có việc cần nói với bạn của anh ta, mình không cần lãng phí thời gian đợi anh ta.”
Ngữ khí của cô tự nhiên, không giống như người vợ đang nổi nóng với chồng, chứng tỏ bình thường cô và Phó Tư Nghiên là loại quan hệ hòa hợp này.
Đây đều tham gia cùng một bữa tiệc rồi, đêm muộn còn không cùng nhau về nhà, quả nhiên là vợ chồng không thân thuộc.
Hạ Y Đồng phục rồi.
Hai người bước ra ngoài được vài bước, điện thoại của Nguyễn Hân rung lên một tiếng, nhấc lên liếc nhìn một cái, là tin nhắn của Phó Tư Nghiên.
“Đến, ngồi xe của tôi cùng đi.”
Nguyễn Hân có chút ngoài ý muốn, theo tiềm thức đánh chữ, “Nhưng tài xế của tôi đã ở bên ngoài đợi tôi rồi.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!