Điệp Viên Nữ Hoàng - Chương 52 : Đường Minh và thế lực đối đầu.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
71


Điệp Viên Nữ Hoàng


Chương 52 : Đường Minh và thế lực đối đầu.



Đường Minh gõ cửa nhà Hân. Cũng may lần này là Hân mở cửa, nếu là bà Ana thì lại hỏng hết cả ý đồ. Vừa mở cửa ra, Hân đã bị ôm chầm. Nhận thấy khuôn mặt quen thuộc của ‘thằng bé’, Hân ngạc nhiên một lúc rồi nhăn mặt :

-Buông ra đi ! Kì quá !

Đường Minh vẫn im lặng. Cậu không muốn thả Hân ra chút nào. Muốn phút giây này ngừng lại mãi mãi.

-Mình nhớ cậu !_Đường Minh khẽ thì thầm vào tai Hân. Mấy ngày nay, từ sau vụ trốn viện, cô không hề liên lạc với Đường Minh. Thấy mình cũng có lỗi thật.

-E hèm ! khụ khụ !_Con mụ phù thuỷ chui ở đâu ra lập tức giả vờ ho Thấy thế, Hân vội gỡ tay Đường Minh ra nhưng cậu ta nhất quyết không thả.

-Kẻ biến thái nào dám quấy rối phụ nữ vào ban đêm ở ngay nhà điệp viên thế này ?

Biết bà ta nói mỉa mình một vế đau, Đường Minh từ từ bỏ tay ra. Cố nhẫn nhịn :

-Là cháu ! Đường Minh ! Mấy tuần rồi không gặp, trông cô có vẻ lên cân thật rồi.

-Hâhha…thằng nhóc này, dám bốp chát lại ta sao ? Trong khu này gần đây có kẻ biến thái chuyên tấn công phụ nữ vào ban đêm, ta chỉ sợ Hân gặp chuyện, thấy cậu lén lút ở ngoài này, nếu đàng hoàng thì đã vào trong rồi.

-À…có lẽ nếu tên biến thái đó đến thật thì đúng là đáng lo cho Hân rồi vì căn nhà này đâu còn gì để hắn tấn công nữa._Đường Minh lợi dụng tình thế bốp chát lại. Trong lòng cười thầm. Nếu hắn có thật thì chắc chắn sẽ không thèm đụng vào gái già như bà Ana đâu.

-Có phải cậu muốn đứng ngoài không mà mãi vẫn chưa vào nhà ?

-À vâng !_Đường Minh nhoẻn cười bước vào nhà.

Rik đang ngồi nghịch máy tính, bà Ana gọt hoa quả, còn Hân thì rửa bát. Nhìn bà Ana một lúc, Đường Minh mới nhẹ nhàng rón rén đi xuống bếp.

-Này ! trông cậu rửa bát hay quá nhỉ ?_Đường Minh thốt lên sau một hồi quan sát Hân rửa bát.) Công tử nhà giàu, đâu bít rửa bát là gì)

-Nếu hay thì cùng rửa đi !_Hân cười vẻ đểu cáng.

Đeo bao tay vào, Đường Minh cầm lấy một cái bát rồi cũng cho giẻ vào lau. Cánh tay hai người chạm nhua. Hình xăm trái tim lại nổi bật, ghép thành một hình ảnh đẹp. Đường Minh khẽ liếc nhìn Hân. Nhìn qua cửa sổ thấy có ánh sáng vụt qua, Đường Minh reo lên như trẻ con :

-Hân ! sao băng kìa ! mau ước_Nói xong, Đường Minh nhắm tịt mắt lại cầu nguyện. Còn Hân thì la toáng lên ;

-Sao chổi đấy ! Đừng !Vừa nghe thấy từ sao chổi, Đường Minh suýt nữa thì làm vỡ bát.

-Cậu đã ước gì vậy ?_Hân nhăn mặt hỏi.

-À ! không có gì !_Đường Minh xụ mặt xuống. Sao lại ngốc thế cơ chứ..liệu sao chổi có đem điều ước của cậu biến thành ngược lại không nhỉ. Ôi không biết nữa, chỉ cầu bây giờ hai người được ở bên nhau là tốt lắm rồi.

Thấy Đường Minh có vẻ nghĩ ngợi, Hân lấy nước vẩy lên mặt cậu ta trêu trọc. Thấy Hân té nước lên, Đường Minh cũng phản công lại. Hai đứa cứ toé nước lên như thế cho đến khi một ánh mắt chiếu vào họ khinh bỉ.

-Hân ! em muốn mẹ phát bệnh hay sao hả ? hai đứa ồn quá rồi. Quần áo lại ướt nữa. Thay đồ đi.

Nghe đến mẹ, Hân lập tức đi về phòng thay đồ, Đường Minh thì vẫn còn ở đó. Lúc Hân đi rồi, hai ánh mắt mới quét xẹt qua nhau :

-Tránh xa Hân ra !_Rik nhếch mép nhìn Đường Minh.

-Hân thuộc về tôi ! Chính anh mới là người cần phải tránh xa cô ấy_Đường Minh cũng nghiêm nghị nhìn Rik.

-Này nhóc ! Đừng quá tự tin như thế. Từ trước tới giờ, những thứ mà tôi muốn chưa bao giờ tohát khỏi tay tôi cả._Rik cười lạnh lùng.

-Bất cứ kẻ nào dám cướp người con gái tôi yêu, đều sẽ phải chịu một kết cục không tốt đẹp. Đây là lời cảnh cáo._Đường Minh nhanh chóng thu tầm mắt về phía sau Rik.

Hân đang tiến về phía bọn họ. Tay Đường Minh lập tức kéo Hân tới sát mình, một là để chứng minh hai người là cặp đôi vì có hình xăm, hai là muốn Rik mất hi vọng vì Hân sẽ không bao giờ chọn hắn. Qủa nhiên điều này làm Rik sững sờ, nhưng rồi lại biến mất ngay khi hắn tìm ớc :

-Người nhóc ướt hết rồi, lấy tạm bộ quần áo của anh thay đi.

Hân thấy vậy cũng gật đầu. Bất đắc dĩ, Đường Minh phải đi thay…lúc đi qua mặt Rik, đôi mắt cậu như muốn ăn tươi nuốt sống hắn…

…..-Hơ hơ…_Hân như không tin vào mắt mình..không ngờ Rik mà cũng có bộ đồ quê mùa thế này. Đường Minh nhăn nhó ăn miếng táo một cách trệu trạo. Hắn cố tính cho cậu bẽ mặt trước Hân. Áo gì mà lại đề dòng chữ to tướng :’ tôi là gấu bắc cực’ Quê chết đi được. Bà Ana nhìn cậu cũng không khỏi bật cười. Rik càng cười to hơn.

-Không sao ! nhìn rất kute !_Hân cười một lát rồi an ủi.

-Thật không ?

-Thật !

Nghe thấy Hân khen, Đường Minh lập tức mỉm cười, mặt không còn nhăn nhó nữa…Hân của cậu đúng là người có mắt thẩm mĩ…^^

Sau khi nói chuyện toàn bị bốp chát từ hai người kia, Đường Minh bị đuổi với khuôn mặt hằm hè, tức chết. Họ chỉ sớm mong cậu ra khỏi nhà….sao tình duyên của cậu lại lắm trắc trở thế không biết.

Thế rồi trong đầu cậu nảy ra ý định…mở cốp xe sau rồi lấy ra cái thang.

-Các người đã đuổi thì tôi trèo vào vậy !_Nói rồi Đường Minh leo lên tới cửa sổ phòng Hân…cậu có một số chuyện cần nói với cô.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN